Tường Vy Xinh Đẹp [H,sắc]
Chương 36+37:
Trở lại phòng học, tôi đắc ý đứng trước mặt Chiêu Quân, “Vừa rồi có một nam sinh đưa cho mình thư tình nhờ chuyển giao cho cậu nha, để cho mình tới xem.”
“Tường Vy, mình thích bạn thật lâu, mình mong được trở thành bạn trai bạn. Di? Dĩ nhiên là thư tình của mình nha, oa, hảo vui vẻ.” Bổ nhào vào thân nàng, thoải mái nói, “Biểu tình thế nào khó coi, được rồi, cậu xinh đẹp như vậy, khẳng định bọn họ chỉ dám trong đầu tưởng niệm cậu.”
Cẩn thận nhìn tờ giấy trên tay, vẻ mắt hưng phấn nói, “Sống trên đời lần đầu tiên mình được thư tình,nha? Vì cái gì không có địa chỉ? Thật là một nam sinh sơ ý. như vậy mình làm sao biết hắn là ai nha?”
Giấy viết thư bị nàng lấy đi, “tê” một tiếng xé thành 2 nửa, quăng đến thùng rác.
“Được rồi, cậu đùng khó chịu, cậu bộ dạng xinh đẹp như vậy, những nam sinh không viết thư tình cho cậu, đều là quá mức nông cạn.” Thấy nàng rất không cao hứng, tôi thuận miệng an ủi.
“Mình nghe nói, muốn bộ ngực đầy đặn phải được người khác xoa nắn giúp, mà từ nhỏ mình liền không ngủ với mẹ.” Lặng yên một hồi, nàng âm u nói.
“Vớ vẩn, mình từ trước đến giờ chưa nhờ mẹ động qua, chính nó tự phát dục.”
Mỹ nhân tiếp tục im lặng cúi đầu.
Nhìn không được vẻ mặt của nàng, tôi thở dài nói, “Được rồi, cậu hôm nay tới nhà mình giúp mình đi.”
…
Về nhà, ăn cơm xong, làm xong bài tập, chúng tôi ngồi trên giường xem tivi.
Nàng trong túi xách lấy ra một gói to, kéo ra bên trong là một bộ nội y.
“Này, cho cậu.” Nàng đưa cho tôi.
Tôi hưng phấn cầm lấy, bay nhanh cởi quần áo trên người, mặc vào, đắc ý dào dạt giả học làm người mẫu trước nàng đi qua đi lại.
“Đẹp không?”
“Ân.” Nàng đột nhiên quay mặt đi hướng khác.
“Nói mau, không phải là bị dáng người hoàn mĩ của mình mê đảo.” Cười đánh về phía nàng, đem nàng ấn ngã trên giường, cảm giác đôi tay của mình cạm vào bộ ngực bằng phẳng.
Mặt nàng chậm rãi đỏ, tôi dùng sức nhéo một cái.
“A.” một tiếng hô nhỏ, nàng ôm lấy tôi, cánh tay dùng sức chống đỡ, xoay người đem tôi đặt dưới thân. Tay nàng nhẹ nhàng đặt ở ngực tôi, xoa xoa, một đôi mắt nhìn chằm chằm tôi.
Bị nàng xem có chút ngượng ngùng, tôi giãy dụa như muốn ngồi dậy.
“Đừng nhúc nhích.” Nàng gắt gao ngăn chặn tôi, “Một lát là được.”
Đành phải tùy ý để tay nàng trước ngực tôi chơi đùa.
“Để sau này ngươi trưởng thành, ta muốn hung hăng chà đạp ngươi.” Không có biện phát nhúc nhích tôi thề với trời.
…
Hiện tại kiếp sống trung học của tôi đã qua, ký ức xấu xí cũng được cấp bởi Vương Chiêu Quân.
Tôi bị tên nam nhân nàng giả trang ăn đậu hũ suốt 3 năm trung học, có thể không nghiến răng nghiến lợi sao?
“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin vui lòng gọi lại sau..” Ấn tắt máy, Bạch Kỳ nhíu mày, ngón tay thon dài cầm lên văn kiện, tròng mắt tối đen lướt nhìn qua xấp giấy.
Hôm nay buổi sáng vô ý thức bước đến dưới cửa sổ ký túc xá của nàng, làm cho hắn đột nhiên rõ ràng tâm ý của mình. Tên khí (cái trong hoa huyệt ạ =.,=) quá mức tốt đẹp, làm cho thân thể hắn tham luyến không thôi. Chính là thân thể khát vọng làm cho hắn mạc danh kỳ diệu nhận ra không ít chuyện.
Muốn đem nàng ăn một lần nữa. Thanh âm hung ác nơi đáy lòng gầm rú.
Nhưng là, hiện tại hắn tìm nàng không được, ảo não nhắm lại hai con mắt.
“Kỳ.” Cửa mở không tiền động, Nguyệt Kỳ đem đến trước mặt hắn một phần văn kiện, “Khoa văn cùng khoa tin thứ 7 tuần sau tiến hành hữa nghị, đây là thư của bọn họ, anh mau xem qua.”
Nàng xem hắn nhắm mắt dưỡng thần, khuân mặt tuấn nhã, mũi cao ngất, môi lại hơi mỏng.
Nàng cúi đầu như bị mê hoặc, nhẹ nhàng bao trùm môi mỏng của hắn, vươn lưỡi liếm liếm cánh môi.
Cảm xúc này, là Tường Vy? trong hắn có một mảng xúc cảm ngày càng rõ nét.
“A…” Hô nhỏ, nguyên nhân là vành tai của hắn bị một cánh môi hung ác cắn, giây lát, thân hình nhỏ bé khóa ngồi trên người hắn.
Một tay nhỏ bé che khuất đôi mắt hắn, một tay khác khẩn cấp thoát ra quần áo, vừa lòng nhìn đến cự vật của hắn ngẩng cao đầu, búng hai chân chính mình, làm cho gậy thịt đâm vào cơ thể của mình, một đường thông suốt đến chỗ sâu nhất của nàng.
Loại cảm giác này….Hắn hơi thất thần, không đúng, không phải Tường Vy.
Thân hình mềm mại nữ tính chủ động đong đưa trên người hắn, cao thấp di động, qua lại xoay quanh cự vật của hắn, miệng nhỏ nhắn phun lên âm thanh rên rỉ,”A…Kỳ…anh giỏi quá….sáp em thật thoải mái…Dùng sức….chính là nơi đó…A…”
Căn bản không phải Tường Vy!
Hắn hung hăng đẩy tay nàng, rút ra cự vật, nhìn thấy mật thủy, nội tâm cảm thấy ghê tởm. Nhìn trên đất Nguyệt Kỳ quần áo không chỉnh tề té ngã trên mặt đất, rút ra khăn tay, cẩn thận lau chính mình.(ặc, cứ tưởng tốt bụng đưa cho ẻm lau =.,=)
Hắn đè nén xuống cảm tình mênh mông mãnh liệt, thấp giọng hung ác cảnh cáo, “Sau này, rời xa tôi một chút. Tôi không nghĩ gặp lại cô.” Đáy lòng vô tình bổ sung nói, nếu không lần sau, tôi sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy.
“Thùng thùng thùng.” Sau 3 tiếng đập, cửa bị mở ra.
Phượng Húc đứng ở cửa nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên trong,”Thật xin lỗi, tôi đến không đúng thời điểm…” Lời còn chưa dứt, lại thấy Nguyệt Kỳ cúi đầu rưng rức tông cửa đi ra.
Hắn lắc đầu, hơi hơi thở dài, lại một cô gái bị Bạch Kỳ làm tổn thương.
Đi vào, nhìn trên bàn văn kiện hỗn loạn, nhặt lên xem, ” Khoa văn cùng khoa tin cùng hợp tác quan hệ hữu nghị?”
Bạch Kỳ sửa sang quần áo, nghe nói như vậy, giống như có chút suy nghĩ, môi mỏng nhẹ nhàng mở ra,“Chủ trì là ai?”
“Hiện tại chưa có.”
“Vậy làm cho Tường Vy đến đảm nhiệm đi.”
“A? Cô bé có thể làm sao?”
“Nói là hội học sinh quyết định, không phục bảo cô ấy đến tìm mình.”
Này là một sự tình thật sự làm cho người ta chờ mong a!
Hắn hơi hơi cười, lúm đồng tiền có thể so với cảnh xuân ba tháng rực rỡ chỉ có hơn chứ không kém, nội tâm có nỗi lo lắng nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!