Tuyển tập các mẩu truyện ngôn tình(sủng, ngược)
Chương 12: Thanh mai trúc mã
Tay cô dừng giữa không trung. Hóa ra từ nãy hắn nói về con mèo. Thế mà cô còn nhìn thấy nơi đáy mắt hắn có giọt nước long lanh cơ đấy.
Cô quay đi:
– Biến thái.
Hắn nắm tay cô:
– Mày nói có phải do tao mà em chết không? Tao…phải đối mặt với con em như thế nào? Tao chết mất!!!
Cô lườm:
– Mày không nói tao cũng định giết mày đây.
Hắn vừa chạy vừa la lớn:
– Bớ người ta, có kẻ muốn giết người.
Cô đứng dậy, phủi mông đi ngược về phía hắn. Bởi vì, đường hắn đang chạy dẫn đến…bệnh viện tâm thần trung ương.
——————————————————————————————————-
Hôm nay, cô trang điểm rất đẹp. Vừa hay đi tới cửa, hắn cũng đi tới:
– Quý phi, người muốn đi đâu vậy?
Cô hất tóc:
– Bổn cung đi xem mặt.
Hắn lo lắng:
– Mặt người có vấn đề gì sao?
Cô bó tay:
– Đi xem đối tượng kết hôn.
Mặt hắn đen sì:
– Người đã có hoàng thượng rồi, còn muốn ve vãn kẻ nào nữa?
Cô lườm hắn, quay đầu bỏ đi. Hắn tức giận, dậm chân bình bịch:
– Thần sẽ đi bẩm báo hoàng thượng, trảm tên hỗn láo ấy.
Cô càng đi nhanh hơn.
____________________________________
Đang ngồi nói chuyện rất chi là vui vẻ với “đối tượng”, hắn bất chợt xuất hiện, trên người là 1 cây trắng, đeo khẩu trang. Hắn đang nghe điện thoại.
Cô nhìn hắn trâng trâng, nghe hắn nói vào điện thoại:
– Đã tìm được, điều xe đến.
Sau khi dập máy, hắn nhìn anh chàng coi mặt của cô:
– Xin lỗi anh. Cô ấy là bệnh nhân tâm thần đang điều trị thì bỏ chạy. Mong anh thông cảm.
Sau đó cô bị anh kéo đi dưới ánh mắt kỳ thị của mọi người.
…Ôi, danh dự của cô. Mà cô cũng đã chẳng còn danh dự nữa rồi!
Lần xem mặt thứ 2, hắn lại xuất hiện. May mà lần này ăn vận bình thường, không thấy màu trắng đáng ghét nữa.
Hắn ôm bó hoa đến trước mặt cô, không màng đối tượng ngồi phía bên kia bàn. Quỳ 1 chân xuống, thành khẩn nói:
– Em à, cho anh xin lỗi đi. Em đã cưới anh, có con của anh rồi. Chúng ta chỉ cãi nhau chút xíu thôi mà em đã bỏ đi xem mặt. Đừng giận dỗi nữa, về nhà nha em!
Ánh mắt của tất cả mọi người lại dồn hết về phía cô, còn anh chàng ngồi đối diện cô khi nãy, đã ra đi không lời từ biệt.
Cô khóc không ra nước mắt, lủi thủi theo ai đó ra về…
Lần xem mặt thứ n…À, không còn lần nào nữa.
——————————————————————————————————-
– Làm bạn gái anh nha!
Cô kinh ngạc, tim đập thình thịch. Nhưng, ngay sau đó:
– Biết ngay mà, hôm nay cá tháng tư.
Hắn đơ luôn, hỏi lại:
– Cá…cá tháng tư?
Cô liếc:
– Còn giả bộ.
Hắn buồn thiu, cất bước ra đi.
Đang ngồi viết bản thảo, cô nhận được cuộc điện thoại. Hắn…bị tai nạn.
Cô vội chạy đến bệnh viện, 1 tá đồng nghiệp của hắn đang đứng trước cửa phòng bệnh, ai cũng lo lắng ra mặt. Cô đi đến, run run hỏi:
– Anh ấy…sao rồi?
1 nữ y tá nói:
– Bác sĩ Hứa…bị tai nạn xe.
Cô lập tức chạy vào phòng bệnh. Hắn đang nằm trên giường, mặt mày tái nhợt, 1 chân bị treo lên.
Nước mắt chảy dài, cô đến ôm hắn:
– Anh đừng làm sao nha. Em…em đồng ý làm bạn gái anh mà.
Người nào đó đang nằm trên giường, mở to mắt:
– Đồng ý rồi hả?
Cô giật mình:
– Anh…không sao chứ?
Hắn vẫn cười rạng rỡ:
– Không sao, chỉ bị ngã xe đạp thôi, không chết được.
Cô mắt chữ A, miệng chữ Ô:
– Ngã…xe đạp? Sao họ lại lo lắng vậy?
Hắn bĩu môi:
– Anh nói nếu em đồng ý, anh mời họ ăn cơm 1 tuần.
Cô cạn lời. Hắn quay sang cô, kích động:
– Em chấp nhận rồi đấy, không được nuốt lời đâu!
Cô đang định nói thì cửa phòng bật mở. Các đồng nghiệp khi nãy chạy vô phòng, reo hò:
– Khao cơm…khao cơm…
Đầu cô có 1 đàn quạ đen bay qua…
——————————————————————————————————-
Nguồn TRUYENFUN.COM
Tác giả: WuLamLam
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!