Tuyển tập Vợ và Chồng - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Tuyển tập Vợ và Chồng


Chương 16


“Boss ơi! Tôi muốn xin tan ca sớm, hôm sau sẽ làm bù có được không ạ?” Cô thư ký nhỏ đứng trước mặt anh, chớp chớp đôi mắt trong veo.

“Lý do?” Vị tổng tài nào đó không ngẩng lên nhìn cô mà vẫn chúi đầu vào công việc, lạnh nhạt nói.

“Tôi đi xem mắ…”

“Hôm nay cô tăng ca.”

Cục súc… Cô còn đang ngại ngùng chưa nói hết câu thì anh đã một phát cắt ngang, hơn nữa còn đưa đôi mắt tối sầm hướng về cô như ác quỷ.

Cô ngậm ngùi quay người ra ngoài, không cầu xin thêm vì cô biết, anh là kiểu người nói một là một, hai là hai, không có một phẩy năm.

Hết giờ, cô nhìn mọi người trong phòng lần lượt ra về mà lòng chua xót, đắng cay, chỉ biết than thân trách phận sao lại vào đúng lúc tâm tình boss không được tốt như thế để bây giờ khổ thế này đây…

Chợt, một giọng nói cao ngạo vang lên trên đỉnh đầu khiến cô giật bắn mình: “Đi ăn không, tôi mời.”

Cô ngẩng phắt dậy, boss đẹp trai đang đứng đối diện cô, vẻ mặt như đang đợi cô trả lời câu hỏi của anh.

“Tôi không…” Híc, đùa chắc, sao cô dám đi ăn chung với boss được.

“Một là đi với tôi, hai là tăng ca đến khuya.” Anh đột nhiên dí sát vào mặt cô, nhếch mép, “Tuỳ cô chọn.”

Boss à, anh đừng ép người quá đáng như thế được không!?

Tuy rằng cô rất ấm ức nhưng vì sức khoẻ đành cố gắng cười tươi: “Tôi… đi với anh.”

Cơ mặt vị nào đó liền giãn ra, hài lòng cười cười rồi hất hàm với cô: “Vậy thì đi thôi.”

“Tôi muốn ngồi ghế trước.” Cô run run nói khi nhìn thấy anh chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh anh.

“Hửm?”

“Híc, tôi, tôi ngồi…” Ánh mắt sắc như dao của anh khiến cô sợ hãi không từ chối được.

Chiếc xe lăn bánh đến một nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố, anh nắm tay cô rồi kéo vào một căn phòng rất đẹp lại yên tĩnh, nhìn qua cũng biết là phòng VIP của nơi này.

“Chọn món đi.” Anh thong thả đưa cho cô quyển thực đơn.

“À, tôi, tôi, tôi, tôi…”

Cô lắp bắp cả nửa ngày trời cũng không vô đầu được chữ nào trong menu, cuối cùng đành chỉ đại vào một cái tên nào đấy: “Món này!”

Xong, bỗng nhiên thấy cả nhân viên và anh đều nhìn mình rất kỳ lạ.

“Vâng thưa cô, chúng tôi sẽ dọn món lên ngay…” Cậu bồi bàn nhanh chóng quay người đi mất.

Cô cảm thấy… hơi kỳ. Sao cậu ta cứ là lạ thế nào ấy nhỉ?

“Thứ em gọi… là món ăn tình nhân…” Boss nhìn cô cười khẽ.

Hả? Cô nghệch mặt, sao, sao, sao, sao lại là…

Cô lúng túng cả lên, đỏ mặt: “Tôi, tôi có thể đổi món…”

“Không thể.”

Hai chữ đơn giản nhưng đủ để cô câm nín. Oh noooo, hôm nay là ngày gì thế này?

Năm phút sau, món ăn được dọn lên, toả ra một mùi hương hấp dẫn người dùng.

“Ăn đi.” Anh vừa nói vừa hí hoáy cắt nhỏ thịt ra cho cô, giúp cô khuấy nước súp lên, rót rượu rồi đẩy đến trước mặt cô.

“Cảm ơn…” Cô có chút không quen với sự ân cần như thế của anh, khuôn mặt xinh xắn đã đỏ ửng lên.

Để xoa dịu trái tim đang nhảy múa loạn xạ của mình, cô vội cầm ly rượu lên uống một ngụm to mà không để ý sắc mặt hoảng hồn của anh. Đợi khi hiểu ra thì đã muộn, cô gái nào đó chưa kịp ăn đã đổ gục xuống bàn, say không biết trời trăng mây gió là gì…

Rượu cô uống là loại cực mạnh song tửu lượng của cô vốn không tốt, nay lại nốc một ngụm lớn, vì vậy say là điều dễ hiểu thôi.

Anh nín thinh nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu: “Thật là…”

Bỗng, cô tự nhiên ngẩng phắt dậy, mặt mũi đỏ bừng nhìn anh rồi hét toáng lên khiến anh hết cả hồn: “Boss!!!”

“Cô…” Anh ngớ người ra.

“Boss, tôi thích anh, anh có biết không?”

“…”

“Tôi thích anh lâu lắm rồi, nhưng mà anh, anh, anh không thích tôi…!”

“…”

“Bởi vậy nên hôm nay, tôi sẽ, sẽ đi xem mắt, tôi muốn từ bỏ, từ bỏ anh… Mà anh lại không cho tôi đi… Boss, anh, anh có phải, có phải muốn tôi, ế tới già không???”

Cô vừa nói vừa nấc lên, nước mắt tràn mi. Tâm tình của cô hoàn toàn được bộc lộ trước anh, sau khi đã thoả mãn, cô gục xuống bàn một lần nữa, hoàn toàn chìm trong cơn say.

Để lại anh ngỡ ngàng nhìn cô, rồi đột nhiên, anh mỉm cười bế bổng cô lên, bước nhanh ra xe.

“Khách sạn.” Anh gấp gáp nói với tài xế.

Đêm hôm đó, cả căn phòng xa hoa ngập tràn tiếng rên rỉ kiều mỵ cùng tiếng thở dốc thoả mãn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN