Tuyệt Thế Phàm Nhân - Chương 19: Thiên Ân...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Tuyệt Thế Phàm Nhân


Chương 19: Thiên Ân...



Tôn Dương và Cẩm Linh một đường dùng tốc độ nhanh nhất lao xuyên qua Vạn Xào Sâm Lâm…. Sau vài giờ đồng hồ, rốt cuộc đến ngoại vi thành Tây Ninh….

Lúc này trên bầu trời thành Tây Ninh đang hình thành một dòng xoáy lớn, dòng xoáy này mang màu vàng cổ, khiến cho người nhìn sinh ra cảm giác được sự tang thương trong đó…

Trung tâm dòng xoáy đang dần tách ra một lỗ hổng không giang cực lớn… Tất cả mọi người đều háo hức chờ đợi, Hoang Nguyên này cứ cách năm mươi năm mới mở một lần… Mỗi lần mở ra cũng không biết có bao nhiêu tu sĩ bỏ mạng trong đó…

Nhưng sức dụ hoặc của bảo vật vẫn là trên hết, dù biết là thập tử nhất sinh nhưng cũng không ai lui bước. Vẫn muốn tiến vào thử vận may…

Hai người Tôn Dương kịp thời đi vào trong thành, tiến thẳng đến chỗ bán lệnh bài…. Lúc này trước quầy đang đứng một mãnh người đông đúc, vây lại xem một tên nam tử mi thanh mục tú đang nói đạo lý với chủ quầy…

– — Ai za… Ông chủ à… Ông nói gì kỳ vậy… Tiền của ta cũng là tiền tại sao lại không mua được chứ…? Người nam tử kia đua co nói…

– — Hừ… Khốn kiếp… Ngươi ở quê nào mới lên vậy…. Lại đi dùng tiền Xu của bình dân đi mua lệnh bài, ngươi có bị ngốc không….? Chủ quầy hừ lạnh nói

– — Ông chủ à… Ta có nói quê của ta ở đâu thì ngài cũng không biết đâu, tiền Xu này ngài cứ nhận lấy, sẽ mua được rất nhiều thứ a… Hì hì….! Nam tử kia vẫn không nản chí cười hì hì nói..

– — Cút ngay cho ta… Đằng sau vẫn còn rất nhiều người đang chờ, ta không rảnh mà lải nhải với ngươi…! Chủ quầy mất kiên nhẫn giận dữ quát lên…

– — Đúng đó tiểu tử, ngươi đừng có mà câu giờ nữa…. Hoang Nguyên sắp mở rồi, nếu ngươi còn không tránh ra, chúng ta sẽ xé xác ngươi a…! Trong đám người xung quanh có người bực bội la lên..

– — Hắc hắc… Các vị đừng nóng đừng nóng… Đợi một chút nữa thôi….! Nam tử kia vẫn không chút phật lòng nói….

– — Mẹ kiếp… Muốn chơi chúng ta sao…? Mọi người cùng ta đập tiểu tử này một trận rồi quăng ra ngoài đi…. Không có thời giang nữa rồi…! Người kia nỗi nóng nói…

– — khoan đã… Lệnh bài của hắn ta trả tiền… Đưa cho hắn đi…! Lúc những người kia thật sự sắp xông lên, Tôn Dương đột nhiên lên tiếng… Hắn lúc này đả kiếm một cái áo choàng có đấu bồng trùm kín đầu mặc lên, đây là hắn phòng ngừa có người nhận ra hắn mà sinh chuyện không cần thiết trong lúc này..

– — Cẩm Linh nàng có đủ Tiên Linh thạch để mua lệnh bài chứ…! Tôn Dương quay qua Cẩm Linh hỏi… Những ngày qua đi chung với nàng hắn chưa từng hỏi qua thân phận của nàng, nhưng hắn biết nàng nhất định không đơn giản..

Nhìn cách ăn mặt và Huyền kỹ mà nàng tu luyện còn cả thanh kiếm màu tím kia nữa… Tất cả không phải thứ mà người bình thường có thể mang bên người, chưa nói đến việt nàng còn có người âm thầm bảo vệ…

Tôn Dương đã mơ hồ cảm giác luôn có người đi theo, nhưng không giám xác định… Cho đến khi hắn dung hợp Yêu Huyễn Ma Đồng, tất cả giác quan của hắn đã trở nên linh mẫn và nhạy bén… Hắn đã có thể xác định rỏ ràng có hai cổ khí tức cường đại luôn theo phía sau, mặt dù họ đã thu liễm tối đa…

Bởi vậy Tôn Dương chỉ hỏi cho có lệ, chứ hắn biết một chút Tiên Linh thạch đó chắc hẳn nàng có thể đưa ra được…

– — Yên Tâm một chút Tiên Linh thạch đó không là gì với ta cả…! Cẩm Linh tự tin nói..

Mọi người nghe có người lên tiếng mua lệnh bài cho nam tử kia thì quay sang nhìn… Lập tức cả đám ngây người, Tôn Dương thì không ai thèm ngó tới, còn Cẩm Linh thì nhất thời thu hút toàn bộ sự chú ý xung quanh, cả nam tử kia cũng vậy…

Trong lòng mỗi người lúc này cũng chỉ có hai từ để diễn tả thiếu nữ này..” Kinh diễm” chính là kinh diễm…

– — Trên đời này còn có nữ nhân, như hoa như ngọc thuần khiết tuyệt trần như vậy sao…! Có người nhịn không được si mê nói…

Cẩm Linh bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, ánh mắt tham lam… Nhất thời làm cho nàng ngượng ngùng, nhưng lúc này bỗng có một bàn tay ấm áp nắm lấy tay nàng kéo đi về phía quầy bán lệnh bài…

Cẩm Linh mở to mắt kinh ngạc, nhưng cũng không có giãy ra, để mặt cho Tôn Dương nắm tay mình lôi đi…. Trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào…

– — Ông chủ… Mang cho chúng ta ba lệnh bài….! Tôn Dương không muốn dây dưa nhiều, lập tức tung ra Tiên Linh thạch… Chủ quầy giao ra ba lệnh bài, hắn nhận lấy rồi lập tức rời đi…

Hắn không muốn ngây ngốc ở chỗ này lâu, nếu không sẽ sinh chuyện… Lần trước hắn và Cẩm Linh giết Cẩu Lang đã không ít người biết đến, bây giờ Hoang Nguyên đã sắp mở ra hoàn toàn. Hắn không muốn ở lúc mấu chốt lại sinh chuyện…

– — Này này huynh đệ, đợi ta…. Đa tạ đã mua giúp ta lệnh bài… Ta nhất định sẽ báo đáp… Ai za… Ngươi sao đi nhanh như vậy… Đợi ta với… Huynh đệ ngươi tên gì vậy…. Thật là hào hiệp nghĩa khí nha… Lại còn lừa được tiểu muội xinh đẹp như vậy nữa… Hắc hắc… Có phải là đã làm cái kia rồi không….. Thật là c…….

– — Này ngươi nói đủ chưa…. Mẹ ngươi là sinh cái mồm ngươi ra trước hay sao vậy…?Hay la do ngươi học nhầm công pháp m Ba Công… Con mẹ nó… Nói nhiều vậy không mệt sao..?

Nam tử kia chạy theo sau Tôn Dương, nói nguyên một tràn không nghỉ… Khiến cho Tôn Dương cũng phải nhăn mặt cắt ngang…

– — Hì hì…. Đây là bẩm sinh của ta thật ngại quá… À đúng rồi ta tên là Thiên n, hai vị bằng hữu xưng hô thế nào vậy…? Thiên n vẽ mặt ngượng ngùng nói…

– — Thiên n sao…. Cái tên không tệ… Cực phẩm trời ban… Rất hợp với ngươi a…. Ta gọi là Tôn Dương….. Nàng là Đỗ Cẩm Linh…! Tôn Dương ra vẽ nghiền ngẫm nói…

– — hahahaaaaa….! Cẩm Linh nghe Tôn Dương nói nhịn không được phá lên cười…

Thiên n mặt thì như trái mướp đắng la lên….!” không phải là cực phẩm… Mà là thiên phúc trời ban… Là Thiên phúc a….!!

– — n… Có lẽ lúc ban phúc cho ngươi lão thiên đã hơi quá tay, cho thêm chút gia vị…. Cái này ta hiểu được mà….! Tôn Dương phân tích khẳng khái nói…

– — Mẹ kiếp… Tên hỗn đãng, tên của ta đẹp như mơ vậy mà bị ngươi nói thành cái dạng gì rồi…… Hừ… Bây giờ ta đã được kiến thức thêm một điều…” thằng nói nhiều không bằng kẽ lẽo mép a”….

– — Hahahaaaaaaaaa…..! Cẩm Linh nghe hai tên cực phẩm đấu mồm với nhau mà cười nghiêng ngã…

– — Được rồi… Lệnh bài của ngươi đây…! Tôn Dương thu hồi vẽ mặt đùa cợt đưa lệnh bài cho Thiên n…

– — Đa tạ…. Ta nhất định sẽ báo đáp…! Thiên n cũng nghiêm túc nói…

– — Không cần báo đáp…. Ta chỉ là tiện tay giúp mà thôi…! Tôn Dương từ chối nói…

– — Cần nhất định sẽ cần…. Đợi vào trong Hoang Nguyên ta sẽ giúp hai người tính toán, sẽ có lợi ích rất lớn a…! Thiên n kiên trì nói..

– — Này ngươi còn muốn theo chúng ta vào Hoang Nguyên… Ngươi không thấy phiền sao…! Cẩm Linh lúc này thấy bực bội lên tiếng…

– — Hắc hắc…. Tiểu muội muội… Ta đã bói cho muội một quẻ… Có hai tin, một tốt một xấu… Muội có muốn biết không…! Thiên n chai mặt nhìn Cẩm Linh nói

– — Hừ… Nếu ngươi biết thì cứ nói ra nghe thử xem….

– — Vậy được… Vậy ta nói tin tốt trước, kẽ đang đứng cạnh muội, muội có biết hắn là ai không……? Hắn là người mà sau này đứng trên đỉnh của Lục Địa thế giới này, là cường giả vi Tôn vang danh khắp các thế giới, là người có thể đạp lên Thần vị…. Còn một điều nữa đó là hắn chính la Nam Nhân sau này của muội… Hắc hắc…

– — Ta chỉ có thể nói như vậy, còn lại đều là thiên cơ…… Tin xấu chính là lần này vào Hoang Nguyên, muội nhất định phải cẩn thận, ta nhìn thấy sinh mệnh lực của muội đang bị che đi. Tất sẽ có tai kiếp… Mà tai kiếp này cũng sẽ là vì hắn mà đến… Tuy nhiên nếu muội thoát khỏi tai kiếp, sẽ có cơ duyên rất lớn tìm đến…

Thiên n vẽ mặt nghiêm túc, nói đến cong lưỡi, cũng không ai biết là hắn đang nói thật hay giả…

– — Hừ hừ hừ…. Ngươi nói xuôi chèo bạt mái quá nhỉ…. Ngươi tưởng mình là truyền nhân của Thần Toán Điện sao….?! Cẩm Linh nghe xong cười lạnh nói

– — Ách nói cả nữa ngày, hoá ra là gặp phải tên thầy bói lừa bịp à…. Thảo nào trên người có nhiều tiền Xu như vậy, chắc là đã lừa gạt không ít…! Tôn Dương đứng nghe Thiên n nói xong cũng buồn bực nói…

– — A ta kh………..!

…….. Rầmmm……. Rầmmmm……. Rầmmmm…….

Thiên n còn nói chưa dứt câu thì trên bầu trời ầm ầm chấn động… Hoang Nguyên đã mở ra hoàn toàn, từ trong vòng xoáy cực lớn bắn ra hàng nghìn vạn ánh hào quang, chiếu xuống những người có lệnh bài trong tay…

Tất cả những người bị chiếu vào đều hoá thành một đạo hào quang, bay thẳng vào trong vòng xoáy rồi biến mất…

Ba người Tôn Dương cũng vậy, ánh sáng chiếu vào làm ba người ánh mắt hoa lên mờ mịt…. Lúc nhìn rỏ lại thì đã ở trong một thế giới khác.

Nơi này đất đai tiêu điều…. Trên trời có đủ màu sắc vàng đỏ hồng cam tím xanh đen pha lẫn nhau trông rất kỳ dị, mang đậm nét tang thương hoang phế cổ xưa. Dưới đất thì khô cằn hoang sơ, khắp nơi không có chỗ nào lành lặn..

Mặt đất bị đào lên từng cái hố sâu rộng giống như bị bom nổ, có chỗ thì nứt ra từng cái khe lớn nhỏ sâu thăm thẳm. Khói đen từ dưới đất bốc lên, lốc xoáy hình thành liên miên, ở phía xa còn có thể trông thấy vách đáp cao vút nằm sắp xếp bừa bãi ngỗ ngang… Thỉnh thoảng còn có sấm chớp tuỳ tiện giáng xuống, đánh nổ tung những khối đá kia…

Lúc này người tiến vào đã dày đặc một mãnh, đông như kiến bò…. Còn đông gấp trăm lần lúc ở ngoài thành, chắc hẳn là từ các thành trì khác tiến vào……. Tuy nhiên Chiến Cổ Hoang Nguyên chính là một thế giới bị bỏ hoang, rất rộng lớn người tiến vào tuy đông nhưng vẫn chưa tính là gì cả.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN