[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích
Chương 12 : SUMMER VALSE
***
Chương trình diễu hành kéo dài đến khoảng 11h thì kết thúc và sau đó là giờ nghỉ để mọi người chuẩn bị cho vũ hội sẽ bắt đầu lúc 7 giờ tối. Các chàng trai, cô gái háo hức trở về phòng để chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng.
***
6h15 tối, một cô gái ngồi trước gương, nhẹ nhàng trang điểm, chải tóc, và cuối cùng cô đứng dậy, thay đổi bộ trang phục treo trước tủ, mang vào chân mình một đôi giày cao gót rồi cô với tay tắt đèn, bước ra và khẽ đóng cửa phòng lại sau lưng mình. Cùng lúc đó, có một chàng trai cũng đang đóng cửa phòng sau khi khoác lên người bộ lễ phục sang trọng.
Hai người gặp nhau ở ngay cửa ký túc xá, trao nhau một nụ cười thay cho lời chào và cô gái khoác nhẹ tay chàng trai cùng sánh bước về phía đại sảnh.
***
6h45 tối, Đại sảnh lúc này sáng trưng với những ánh đèn sang trọng. Ở giữa phòng là một khu vực sàn nhảy rộng lớn, phía trên là một chùm đèn pha lê rực rỡ đang tỏa những ánh sáng vàng xuống nền nhà. Phía trên sân khấu một dàn nhạc đã ngồi sẵn để chuẩn bị bắt đầu buổi lễ và xung quanh phòng là những dãy bàn dài để những thứ thức ăn nước uống ngon lành.
Trong Đại sảnh lúc này đã đông nghẹt học sinh đứng lố nhố chờ đến giờ khai mạc vũ hội. Một giọng nói cất lên trên loa thu hút sự chú ý của mọi người.
– Các cặp sẽ nhảy điệu mở đầu vũ hội xin mời tập trung ở trước cửa Đại sảnh.
Năm phút sau, lớp trưởng Hijiri Nakata hốt hoảng chạy vào Đại sảnh đường, túm lấy Yori và hỏi với giọng điệu lo lắng:
– Cậu có thấy Kyosuke và Kurosu đâu không? Các cặp đôi nhảy mở màn đều có mặt trừ họ.
Nghe đến đó, Yori biến sắc nhưng cũng đành lắc đầu tỏ ý không biết.
Cùng lúc đó ở cửa vào Đại sảnh, những người có mặt đều há hốc miệng đầy ngạc nhiên trước những gì họ vừa thấy. Bất ngờ tiếng nói giới thiệu các vị quan khách đến dự vũ hội cất lên khiến mọi người biết đã đến giờ khai mạc nên họ vội chỉnh trang y phục sẵn sàng. Và khi Hiệu trưởng Kurosu tuyên bố khai mạc vũ hội thì cả căn phòng gần như nín thở chờ đợi một điều gì đó, đặc biệt là lớp 11B.
Cánh cửa lớn từ từ mở ra, chín cặp nam nữ từ từ bước vào và rồi tất cả mọi người cũng há hốc miệng không khác gì những người bên ngoài Đại sảnh lúc nãy. Đó chính là vì một trong số chín cặp đôi trước mắt họ. Chàng trai có dáng người cao ráo mặc một bộ áo vest đuôi tôm màu trắng thanh lịch, khuôn mặt anh ta thanh tú cùng với một nụ cười quý phái đến nghẹt thở. Khoác tay anh ta lúc này là một cô gái vận một bộ đầm trắng hai dây rũ xuống tận gót chân ôm sát lấy cơ thể, mái tóc màu đỏ cam của cô được bới lên gọn gàng, để lộ một cái cổ trắng muốt đang được điểm xuyết bởi một sợi dây chuyền đơn giản nhưng xinh xắn và trên môi cô cũng đang nở một nụ cười khiến lòng người phải ngất ngây. Có thể nói hai người này đã lấn át hoàn toàn tám cặp đôi còn lại làm cho cả gian phòng phải lặng đi rồi những tiếng xuýt xoa bắt đầu nổi lên trong khi có những đôi môi nở những nụ cười mãn nguyên xen lẫn đắc ý.
– Lần này lớp 11B giật giải Hoàng tử và Công chúa chắc rồi. Akizu Kyosuke và Yuuki Kurosu quá tuyệt vời.
– Thật không ngờ lớp 11B lại giấu con át chủ bài này.
Bỏ ngoài tai những lời tán thưởng, ngay khi nhóm người vừa dừng lại và tiếng nhạc cất lên, Kaname quay sang nhìn Yuuki và đưa tay ra trước mặt cô. Yuuki không chút ngần ngại đặt tay mình vào tay anh, tay còn lại cô đặt nhẹ lên vai anh trong khi tay anh đặt vào eo cô, khẽ kéo nhẹ cô sát vào người mình rồi cả hai chầm chậm xoay người theo tiếng nhạc. Điệu nhạc đầu tiên là một bản Valse nhẹ nhàng và Kaname – Yuuki đã thu hút hết ánh nhìn của người đối diện về phía mình nhưng hai người không để tâm lắm mà chỉ chú ý vào đối phương và tiếng nhạc. Bản nhạc đầu tiên kết thúc nhưng họ vẫn tiếp tục đứng yên giữa sàn nhảy chờ bản nhạc kế, và họ nhảy luôn ba bản Valse đầu tiên. Sau khi bản thứ ba kết thúc, cả hai buông nhau ra và Kaname nắm tay dắt Yuuki đi len lỏi qua đám đông, để cô ngồi xuống một chiếc ghế còn mình đi lấy cho cô một cốc nước. Trong lúc đó, Yuuki ngồi im lặng nhìn những người xung quanh đang quay cuồng trong vũ điệu, chịu đựng những ánh mắt thích thú của đám con trai lẫn ghen tị của đám con gái, lòng thầm mong Kaname mau quay lại. Một chàng trai bất ngờ tiến đến trước mặt Yuuki và cất tiếng khiến cô giật nảy mình nhìn lên. Đó là Zero.
– Hôm nay em thật sự rất tuyệt vời Yuuki ạ!Mọi người đều rất bất ngờ khi nhìn thấy em đấy.
– Cảm ơn anh! Là ý kiến của Kyosuke đấy ạ. Mà anh không nhảy sao? – Yuuki mỉm cười nhìn Zero, cố tỏ ra mình vẫn bình thường nhưng hình như là không thể khi trái tim cô đang đập liên hồi trong lồng ngực.
– Anh không thích mấy trò này.
Đến đây thì hai người không còn gì để nói với nhau khiến cả hai hơi bối rối mất một lúc. Nhưng đúng lúc đó, Kaname trở lại với một ly nước khoáng trên tay và nhanh chóng hiểu ra tình hình. Anh vội tằng hắng vài cái và trao cho Yuuki ly nước. Thấy thế Zero xin phép cáo từ và bỏ đi sau khi ném cho Kaname một ánh nhìn có vẻ như là nửa khinh bỉ nửa căm hận.
– Chúng ta rời khỏi đây đi, tôi thấy ngột ngạt quá. – Yuuki đề nghị
Kaname khẽ gật đầu cùng Yuuki rời khỏi Đại sảnh, bước ra vườn trường, nơi cũng ngập tràn ánh sáng không kém Đại sảnh nhưng lại lung linh hơn nhờ những chiếc lồng đèn rực rỡ treo dọc các lối đi. Yuuki thả người rơi phịch xuống bãi cỏ êm ái và tháo đôi giày cao gót ở chân ra, bên cạnh cô Kaname cũng vừa gieo mình xuống đất.
– Đúng là điên khi bày ra trò này nhưng có vẻ như chúng ta đã làm khá tốt nhỉ? – Kaname mỉm cười nói với Yuuki.
– Nhưng tôi thấy thật giả tạo khi ở trong đó quay cuồng lên. – Yuuki nhăn mặt.
– Tôi cũng thấy thế. Vậy nên chúng ta cứ ngồi đây hóng gió nhé!
– Ý kiến hay đấy! – Yuuki tán đồng một cách vui vẻ.
Và thế là hai con người trẻ tuổi ngồi im bên cạnh nhau cùng ngắm bầu trời sao trên cao. Với họ, có lẽ khi ở bên cạnh nhau thì không cần phải nói bất kỳ điều gì, chỉ cần im lặng như thế cũng đã là quá đủ.
– Anh Kaname, tại sao anh lại đến Kurosu?
– Vì tôi có việc phải làm ở đây.
– Vậy à? Nhưng đó là việc gì?
Bỏ ngoài tai những lời tán thưởng, ngay khi nhóm người vừa dừng lại và tiếng nhạc cất lên, Kaname quay sang nhìn Yuuki và đưa tay ra trước mặt cô. Yuuki không chút ngần ngại đặt tay mình vào tay anh, tay còn lại cô đặt nhẹ lên vai anh trong khi tay anh đặt vào eo cô, khẽ kéo nhẹ cô sát vào người mình rồi cả hai chầm chậm xoay người theo tiếng nhạc. Điệu nhạc đầu tiên là một bản Valse nhẹ nhàng và Kaname – Yuuki đã thu hút hết ánh nhìn của người đối diện về phía mình nhưng hai người không để tâm lắm mà chỉ chú ý vào đối phương và tiếng nhạc. Bản nhạc đầu tiên kết thúc nhưng họ vẫn tiếp tục đứng yên giữa sàn nhảy chờ bản nhạc kế, và họ nhảy luôn ba bản Valse đầu tiên. Sau khi bản thứ ba kết thúc, cả hai buông nhau ra và Kaname nắm tay dắt Yuuki đi len lỏi qua đám đông, để cô ngồi xuống một chiếc ghế còn mình đi lấy cho cô một cốc nước. Trong lúc đó, Yuuki ngồi im lặng nhìn những người xung quanh đang quay cuồng trong vũ điệu, chịu đựng những ánh mắt thích thú của đám con trai lẫn ghen tị của đám con gái, lòng thầm mong Kaname mau quay lại. Một chàng trai bất ngờ tiến đến trước mặt Yuuki và cất tiếng khiến cô giật nảy mình nhìn lên. Đó là Zero.
– Hôm nay em thật sự rất tuyệt vời Yuuki ạ!Mọi người đều rất bất ngờ khi nhìn thấy em đấy.
– Cảm ơn anh! Là ý kiến của Kyosuke đấy ạ. Mà anh không nhảy sao? – Yuuki mỉm cười nhìn Zero, cố tỏ ra mình vẫn bình thường nhưng hình như là không thể khi trái tim cô đang đập liên hồi trong lồng ngực.
– Anh không thích mấy trò này.
Đến đây thì hai người không còn gì để nói với nhau khiến cả hai hơi bối rối mất một lúc. Nhưng đúng lúc đó, Kaname trở lại với một ly nước khoáng trên tay và nhanh chóng hiểu ra tình hình. Anh vội tằng hắng vài cái và trao cho Yuuki ly nước. Thấy thế Zero xin phép cáo từ và bỏ đi sau khi ném cho Kaname một ánh nhìn có vẻ như là nửa khinh bỉ nửa căm hận.
– Chúng ta rời khỏi đây đi, tôi thấy ngột ngạt quá. – Yuuki đề nghị
Kaname khẽ gật đầu cùng Yuuki rời khỏi Đại sảnh, bước ra vườn trường, nơi cũng ngập tràn ánh sáng không kém Đại sảnh nhưng lại lung linh hơn nhờ những chiếc lồng đèn rực rỡ treo dọc các lối đi. Yuuki thả người rơi phịch xuống bãi cỏ êm ái và tháo đôi giày cao gót ở chân ra, bên cạnh cô Kaname cũng vừa gieo mình xuống đất.
– Đúng là điên khi bày ra trò này nhưng có vẻ như chúng ta đã làm khá tốt nhỉ? – Kaname mỉm cười nói với Yuuki.
– Nhưng tôi thấy thật giả tạo khi ở trong đó quay cuồng lên. – Yuuki nhăn mặt.
– Tôi cũng thấy thế. Vậy nên chúng ta cứ ngồi đây hóng gió nhé!
– Ý kiến hay đấy! – Yuuki tán đồng một cách vui vẻ.
Và thế là hai con người trẻ tuổi ngồi im bên cạnh nhau cùng ngắm bầu trời sao trên cao. Với họ, có lẽ khi ở bên cạnh nhau thì không cần phải nói bất kỳ điều gì, chỉ cần im lặng như thế cũng đã là quá đủ.
– Anh Kaname, tại sao anh lại đến Kurosu?
– Vì tôi có việc phải làm ở đây.
– Vậy à? Nhưng đó là việc gì?
Tôi không thể nói với cô được. – Kaname lắc đầu nhìn Yuuki khiến cô hơi thất vọng.
Từ lúc đó, Yuuki và Kaname lại tiếp tục im lặng cho đến khi Yuuki mở lời một lần nữa.
– Mà anh có nghĩ chúng ta có duyên với nhau không?
– Có thể! – Kaname bật cười thành tiếng khiến Yuuki bật cười theo.
Thình lình Kaname im lặng như đang lắng nghe gì đó và rồi anh đứng bật người dậy, quay mặt đối diện với Yuuki, khẽ cúi người, đưa tay trước mặt cô
– Xin phép được mời Tiểu thư bản nhạc này nhé!
Yuuki nhìn Kaname đầy bất ngờ và định mang giày trở vào chân thì Kaname nói:
– Không cần đâu. Chúng ta nhảy một bản thật thoải mái thôi.
Nghe nói thế Yuuki đặt tay mình vào tay Kaname, để cho anh kéo mình đứng dậy và đặt một tay lên vai anh. Hai người im lặng lắng nghe tiếng nhạc nho nhỏ vọng ra từ Đại sảnh và chậm chậm xoay theo điệu Valse êm ái. Không gượng ép, không diễn xuất mà nhảy bằng chính niềm ham thích của mình và có lẽ với hai người đó mới là vũ điệu đẹp nhất trong cuộc đời họ, vũ điệu đầu tiên mà họ thật sự nhảy với nhau. Khuôn mặt của Kaname hướng thẳng vào mặt của Yuuki, ánh mắt anh nhìn xoáy vào đôi mắt cô và Yuuki thì không hề né tránh ánh mắt đó. Cô bình thản đón nhận và đáp trả lại.
Kaname bất thần buông bàn tay ôm eo Yuuki ra và khẽ chuyển động cổ tay kia giúp Yuuki xoay nửa vòng tại chỗ rồi vòng tay ôm trọn cả thân người Yuuki trong tư thế xoay lưng lại với anh. Tóc cô khẽ quét vào mặt anh và một hương thơm nhẹ nhàng xộc vào mũi Kaname. Anh buông lỏng tay ra và giúp cô xoay nốt nửa vòng còn lại, sau đó Yuuki khẽ ngã ngửa người ra phía sau, cả thân hình cô duỗi thẳng ra, một chân cong lên trong khi Kaname dùng tay đỡ lấy lưng cô, và nửa thân trên anh cũng nghiêng hẳn theo chiều đổ của Yuuki, khuôn mặt họ đặt sát vào nhau. Kaname mỉm cười đỡ Yuuki đứng thẳng dậy và tiếp tục bước chân theo điệu nhạc. Một cơn gió bất chợt thổi qua, làm vạt áo của Yuuki phất phơ mỗi khi cô xoay người, làm tóc của Kaname bay phớt qua vầng trán của Yuuki và xung quanh những ngọn đèn lồng nhấp nháy liên tục như đang hòa theo vũ điệu Valse của mùa hè.
Lúc này bản nhạc trong Đại sảnh đang đi vào hồi cuối và Kaname dùng hai cánh tay rắn chắc của mình nâng thân người của Yuuki lên cao và xoay liên tục mấy vòng tại chỗ trong khi bàn tay Yuuki choàng quanh cổ anh. Khi bản nhạc kết thúc thì Kaname đặt Yuuki xuống đất và một lần nữa hai khuôn mặt ấy kề sát nhau, rất gần, và bàn tay Kaname đỡ lấy lưng Yuuki, kéo cô sát vào mình, tay kia khẽ vuốt tóc Yuuki trong khi đôi mắt Yuuki nhắm nghiền lại như chờ đón một điều gì đó. Và rồi Kaname để cho đôi môi mình đến gần hơn nữa,… rất gần… nhưng khi hai đôi môi sắp chạm vào nhau thì một tiếng nổ lớn vang lên khiến cả hai giật nảy người quay đầu lại nhìn thì thấy trên đầu mình những chùm pháo hoa đang nổ tung. Xanh, đỏ, tím, vàng, đủ màu, đủ kiểu làm cho cả bầu trời sáng rực lên và tiếng vỗ tay vang dội khắp nơi. Kaname và Yuuki quay nhìn nhau với ánh mắt kỳ lạ mà chỉ họ mới hiểu được.
– Nửa đêm rồi! Chúc mừng lễ hội May Day, Yuuki!
– Chúc mừng lễ hội May Day, anh Kaname!
***
Vậy là lễ hội May Day đã kết thúc. Nhờ vào sự bỏ phiếu của các khách khứa đến thăm trường trong ngày lễ văn hóa và sự thể hiện quá xuất sắc của Kaname – Yuuki trong đêm vũ hội, lớp 11B đã về nhất trong lễ hội kỳ này và hẳn nhiên giải Hoàng tử – Công chúa đêm vũ hội đã thuộc về cặp đôi Kaname – Yuuki.
Từ đây, mối quan hệ của hai người đã tiến thêm một bước nhưng nó cũng là khởi nguồn cho những rắc rối về sau. Tại sao Zero lại từ chối Yuuki trong khi rõ ràng anh rất yêu cô, Yagari Touga đã nói gì với Zero ngày hôm đó, và kế hoạch lợi dụng Yuuki để tìm tung tích Huyền thoại thánh tích của Kaname có thành công hay không?Tất cả còn ở phía trước.
***
END CHAP 12
Tôi không thể nói với cô được. – Kaname lắc đầu nhìn Yuuki khiến cô hơi thất vọng.
Từ lúc đó, Yuuki và Kaname lại tiếp tục im lặng cho đến khi Yuuki mở lời một lần nữa.
– Mà anh có nghĩ chúng ta có duyên với nhau không?
– Có thể! – Kaname bật cười thành tiếng khiến Yuuki bật cười theo.
Thình lình Kaname im lặng như đang lắng nghe gì đó và rồi anh đứng bật người dậy, quay mặt đối diện với Yuuki, khẽ cúi người, đưa tay trước mặt cô
– Xin phép được mời Tiểu thư bản nhạc này nhé!
Yuuki nhìn Kaname đầy bất ngờ và định mang giày trở vào chân thì Kaname nói:
– Không cần đâu. Chúng ta nhảy một bản thật thoải mái thôi.
Nghe nói thế Yuuki đặt tay mình vào tay Kaname, để cho anh kéo mình đứng dậy và đặt một tay lên vai anh. Hai người im lặng lắng nghe tiếng nhạc nho nhỏ vọng ra từ Đại sảnh và chậm chậm xoay theo điệu Valse êm ái. Không gượng ép, không diễn xuất mà nhảy bằng chính niềm ham thích của mình và có lẽ với hai người đó mới là vũ điệu đẹp nhất trong cuộc đời họ, vũ điệu đầu tiên mà họ thật sự nhảy với nhau. Khuôn mặt của Kaname hướng thẳng vào mặt của Yuuki, ánh mắt anh nhìn xoáy vào đôi mắt cô và Yuuki thì không hề né tránh ánh mắt đó. Cô bình thản đón nhận và đáp trả lại.
Kaname bất thần buông bàn tay ôm eo Yuuki ra và khẽ chuyển động cổ tay kia giúp Yuuki xoay nửa vòng tại chỗ rồi vòng tay ôm trọn cả thân người Yuuki trong tư thế xoay lưng lại với anh. Tóc cô khẽ quét vào mặt anh và một hương thơm nhẹ nhàng xộc vào mũi Kaname. Anh buông lỏng tay ra và giúp cô xoay nốt nửa vòng còn lại, sau đó Yuuki khẽ ngã ngửa người ra phía sau, cả thân hình cô duỗi thẳng ra, một chân cong lên trong khi Kaname dùng tay đỡ lấy lưng cô, và nửa thân trên anh cũng nghiêng hẳn theo chiều đổ của Yuuki, khuôn mặt họ đặt sát vào nhau. Kaname mỉm cười đỡ Yuuki đứng thẳng dậy và tiếp tục bước chân theo điệu nhạc. Một cơn gió bất chợt thổi qua, làm vạt áo của Yuuki phất phơ mỗi khi cô xoay người, làm tóc của Kaname bay phớt qua vầng trán của Yuuki và xung quanh những ngọn đèn lồng nhấp nháy liên tục như đang hòa theo vũ điệu Valse của mùa hè.
Lúc này bản nhạc trong Đại sảnh đang đi vào hồi cuối và Kaname dùng hai cánh tay rắn chắc của mình nâng thân người của Yuuki lên cao và xoay liên tục mấy vòng tại chỗ trong khi bàn tay Yuuki choàng quanh cổ anh. Khi bản nhạc kết thúc thì Kaname đặt Yuuki xuống đất và một lần nữa hai khuôn mặt ấy kề sát nhau, rất gần, và bàn tay Kaname đỡ lấy lưng Yuuki, kéo cô sát vào mình, tay kia khẽ vuốt tóc Yuuki trong khi đôi mắt Yuuki nhắm nghiền lại như chờ đón một điều gì đó. Và rồi Kaname để cho đôi môi mình đến gần hơn nữa,… rất gần… nhưng khi hai đôi môi sắp chạm vào nhau thì một tiếng nổ lớn vang lên khiến cả hai giật nảy người quay đầu lại nhìn thì thấy trên đầu mình những chùm pháo hoa đang nổ tung. Xanh, đỏ, tím, vàng, đủ màu, đủ kiểu làm cho cả bầu trời sáng rực lên và tiếng vỗ tay vang dội khắp nơi. Kaname và Yuuki quay nhìn nhau với ánh mắt kỳ lạ mà chỉ họ mới hiểu được.
– Nửa đêm rồi! Chúc mừng lễ hội May Day, Yuuki!
– Chúc mừng lễ hội May Day, anh Kaname!
***
Vậy là lễ hội May Day đã kết thúc. Nhờ vào sự bỏ phiếu của các khách khứa đến thăm trường trong ngày lễ văn hóa và sự thể hiện quá xuất sắc của Kaname – Yuuki trong đêm vũ hội, lớp 11B đã về nhất trong lễ hội kỳ này và hẳn nhiên giải Hoàng tử – Công chúa đêm vũ hội đã thuộc về cặp đôi Kaname – Yuuki.
Từ đây, mối quan hệ của hai người đã tiến thêm một bước nhưng nó cũng là khởi nguồn cho những rắc rối về sau. Tại sao Zero lại từ chối Yuuki trong khi rõ ràng anh rất yêu cô, Yagari Touga đã nói gì với Zero ngày hôm đó, và kế hoạch lợi dụng Yuuki để tìm tung tích Huyền thoại thánh tích của Kaname có thành công hay không?Tất cả còn ở phía trước.
***
END CHAP 12
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!