[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích - Chương 28 : CHIẾN TRANH
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích


Chương 28 : CHIẾN TRANH


Kaname đang tự chôn mình trong đống báo cáo về tình hình của phe Hunter do các thám tử gửi về và một tấm bản đồ thế giới cỡ lớn. Bất chợt Aidou tông cửa phòng chạy vào đầy vội vã.

– Bắt…đầu…rồi…anh Kaname! Phe Hunter…khai chiến rồi! – Aidou vừa thở hổn hển vừa nói.

– Bắt đầu rồi ư? Chậm nửa năm so với dự kiến của họ. Cũng không tệ lắm! Bảo Ichijou cùng tôi đến tổng hành dinh, còn cậu triệu tập thành viên Moon Night đến đó sau.

– Vâng thưa anh Kaname!

Aidou gần như lao ra khỏi phòng để chạy xuống cầu thang trong lúc Kaname nhìn lại tấm bản đồ lần cuối rồi rời khỏi đó.

***

– Chúng tấn công vào đâu Ichijou? – anh hỏi khi đã ngồi trên xe

– Chúng đánh vào thành phố Lecode ở phía Tây. Lạnh lùng xả đạn hoa hồng đẫm máu vào đám đông bất kể họ là con người hay Vampire. Chúng nói rằng đạn đó không có tác hại gì đến con người. Lũ khốn kiếp, chúng thừa biết nó sẽ làm giảm tuổi thọ của con người mà. Vậy mà chúng vẫn làm, đó là cái mà chúng gọi là thánh chiến đấy! – Ichijou gầm gừ trong kẽ răng.

– Thống kê số thương vong chưa?

– Chúng rêu rao lên rằng đã hạ sát được 300 Vampire ở đó nhưng chắc chắn con số này là ảo. Theo danh sách mà chúng ta nắm thì chỉ có khoảng hơn năm mươi Vampire sinh sống ở đó mà thôi.

– Tôi biết rồi!

Xe dừng trước cửa Tổng hành dinh và Kaname cùng bước vào với Ichijou. Các vị trưởng lão vừa thấy anh liền đứng dậy cúi chào nhưng anh khoát tay bảo họ dẹp mấy thứ lễ nghi đó đi.

– Tình hình thế nào rồi?

– Chúng tóm được khoảng 50 Vampire, giết hết đàn ông, còn phụ nữ và trẻ em thì đem treo lên thập tự giá và dùng cách cổ điển để hành hạ họ. – một vị thông báo.

– Đóng cọc vào tim? – Ichijou không tin vào tai mình

– Giữ cho họ tỉnh táo và đóng cọc vào tim cho đến chết.

– LŨ MAN RỢ! – Ichijou hét lên

– Bình tĩnh đi Ichijou! Vậy là chúng đã chiếm được Lecode. Chúng ta phải đưa được xác những người bị hành hạ đến chết ra khỏi đó. Nếu làm được thì đó sẽ là một cú tát vào mặt chúng.

– Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ cử đội bảy thuộc quyền quản lý của nhà Shirabuki làm việc này.

– Bảo họ cẩn thận, ta không muốn có thương vong vào thời điểm này. Ngoài ra chuẩn bị lực lượng để đánh vào thành phố Taper ở phía Nam, nơi đó có một kho vũ khí của chúng. Giao cho lực lượng nhà Kain việc này. Dặn dò họ hạn chế giết người bình thường, chỉ giết những kẻ kháng cự thôi. Chiếm được kho vũ khí thì tiêu hủy ngay.

– Vâng thưa cậu!

***

Ba ngày sau, một nhóm Vampire khoảng mười người bí mật đột nhập vào thành phố Lecode theo lệnh của Kaname. Đó là lực lượng của nhà Shirabuki, một gia tộc có quan hệ họ hàng với nhà Kuran. Những người này lặng lẽ ẩn mình suốt một ngày đêm để theo dõi động tĩnh của bọn Hunter đang trú đóng trong thành phố và vạch kế hoạch cụ thể để đưa được hai chục cái xác Vampire đang bị treo trên cây thập giá ra khỏi nơi đó.

Đúng mười hai giờ khuya, khi thành phố chìm vào trong bóng tối và mọi người đang say giấc thì cả nhóm bắt đầu tiến hành nhiệm vụ. Hai cô gái của nhóm giả trang làm dân thường tiến đến gần tìm cách quyến rũ hai tên Hunter đang canh gác ở đó và dụ chúng rời khỏi vị trí trong chốc lát. Trong lúc đó, bốn người từ ban công đối diện với quảng trường nhảy vọt xuống và cắt đứt dây trói những cái xác cho vào những chiếc túi vải do bốn người còn lại vừa đem tới. Xong việc, họ vận chuyển hai chục cái xác về một hầm mộ sâu trong thành phố và hỏa thiêu những con người xấu số, giải thoát thân xác họ khỏi sự nhục mạ của bọn Hunter.

Khỏi cần nói cũng đủ biết cả thành phố rúng động như thế nào khi sáng hôm sau giữa quảng trường, hai chục cái xác bốc hơi một cách đầy bí ẩn mà thay vào đó là một tờ giấy lớn có để dòng chữ.

“CHÚNG TA ĐÃ CÓ THỂ GIẾT SẠCH CÁC NGƯỜI NHƯNG CHÚNG TA ĐÃ KHÔNG LÀM. CÒN CÁC NGƯỜI THÌ ĐEM VAMPIRE RA LÀM TRÒ MUA VUI. CÁC NGƯỜI VÀ BỌN TA, AI MỚI LÀ LOÀI QUỶ DỮ?”

Tên chỉ huy lực lượng Hunter ở thành phố đó điên tiết lên lao vào xé nát tờ giấy và ra lệnh trừng phạt hai tên Hunter canh gác đêm qua. Và cả thành phố lại thêm một phen rúng động khi nghe kể về những gì hai tên đó phải chịu. Họ bắt đầu suy nghĩ về những gì tờ giấy đó ghi.

“Vampire và Hunter, ai mới thật sự là quỷ dữ?”

Dường như Kaname đã đạt được mục đích của mình. Anh đã gieo vào lòng dân chúng sự hoài nghi về tính chính nghĩa của lực lượng Hunter.

***

Cùng lúc đó, đội quân gia tộc Kain đã hoàn thành quá xuất sắc nhiệm vụ của mình. Họ đột nhập vào thành phố Taper trong đêm, khống chế những kẻ đứng đầu thành phố, buộc chúng mở kho vũ khí cho họ và chỉ bằng một mồi lửa, họ đã thiêu rụi tất cả. Sau đó, theo lệnh của Kaname, họ tước hết vũ khí của bọn Hunter, đuổi chúng ra khỏi thành và tiếp quản thành phố này. Một lần nữa Kaname cho dân chúng thấy được Vampire không phải kẻ giết người bừa bãi.

***

Tin tức về hai sự kiện trên bay về Tổng hành dinh của Hiệp hội Hunter đặt tại Baste Town khiến bộ phận đầu não của lực lượng Hunter điên tiết lên. Với họ như thế này nghĩa là thất bại nặng nề. Chiến lợi phẩm bị đánh cắp, kho vũ khí bị thiêu rụi, một thành phố lọt vào tay địch và hơn hết là lòng dân đang chao đảo. Gần như tức thì, Touga Yagari ra lệnh cho quân đội không được sử dụng các biện pháp trừng phạt bọn Vampire như trước mà chỉ hạ sát chúng ngay lập tức. Ngoài ra, ông ta ra lệnh củng cố lực lượng để hơn một tháng sau tiến đánh cùng lúc ba thành phố của phe Vampire là New City, Lord và Charming. Nhưng sự việc không hề dễ dàng như họ tưởng. Dưới sự chỉ huy của các gia tộc Aidou, Ichijou và Loran thì họ bị cầm chân ở đó hơn ba tháng và mãi đến cuối mùa thu thì một cánh quân mới hạ được thành phố New City do gia tộc Loran đứng đầu. Và ở đó, một cảnh tượng khủng khiếp đã xảy ra.

Dĩ nhiên là trước đó đã có hàng loạt những trận đánh công thành, thủ thành khiến thây người chất cao như núi, máu chảy lênh lang khắp cánh đồng cỏ bên ngoài thành phố. Và khi phe Hunter vào được bên trong thì để trả thù cho những tháng ngày vất vả bị nhốt bên ngoài thành phố, một nửa số Hunter đã bất chấp lệnh cấm của Yagari Touga mà tiến hành tàn sát Vampire. Chúng lùng sục khắp nơi, gặp được Vampire là hạ sát ngay lập tức, không gặp thì bắt đại người dân để thử nghiệm xem họ có phải là Vampire hay không. Đau đớn nhất là những phụ nữ con người có chồng là Vampire. Họ bị kết án là tiếp tay cho quỷ dữ và bị đem chôn sống hoặc ném đá cho đến chết.

Những sự kiện đó khiến cả thế giới bàng hoàng và đâu đó bắt đầu lan tỏa sự phản đối lực lượng Hunter. Tất nhiên vị tướng tối cao Yagari rất giận dữ trước hành vi của cấp dưới. Một lần nữa, lực lượng Hunter đã tự bôi nhọ hình ảnh của mình trong mắt dân chúng. Ông ta lập tức điều một đội quân khác đến tiếp quản thành phố New City và rút đội quân kia về. Ông đã thẳng tay trừng phạt họ vì tội bất tuân thượng lệnh để làm gương cho kẻ khác khiến danh dự của Hiệp hội được vãn hồi phần nào. Nhưng ông chỉ có thể làm vậy chứ làm sao có thể quản lý hết hành vi của bọn họ ngoài tầm mắt ông.

Trong lúc đó thì hai cánh quân kia vẫn không cách nào tiến vào hai thành phố Lord và Charming được dù đã có hàng trăm người bỏ thây bên ngoài cửa ngõ thành phố. Cứ thế, mùa đông kéo đến làm hai cánh quân càng thêm phần mệt mỏi. Họ buộc phải đình chiến và lùi quân về phía sau hơn hai mươi dặm. Không ai bảo ai, cả hai phe tự động đình chiến khi tuyết bắt đầu rơi bởi lẽ thời tiết này không hề thích hợp cho một cuộc hành quân xa và cho dù có đến được thì quân đội cũng quá mệt mỏi để có thể chiến đấu. Thế giới thanh bình được một thời gian ngắn.

***

Rồi mùa đông cũng phải kết thúc nhường lại chỗ cho mùa xuân, đồng nghĩa với việc thánh chiến lại tiếp tục và cho đến khi hết mùa hè thì máu càng lúc càng đổ nhiều hơn, của cả Hunter và của cả Vampire. Đâu đâu, người ta cũng có thể ngửi thấy vị tanh tởm lởm, những dòng sông đỏ ngầu giận dữ, những cánh đồng cỏ bị giẫm nát và hàng trăm, hàng ngàn thập tự giá với xác những Vampire bị treo trên đó. Phe Hunter có vẻ đắc thắng với những gì mình đạt được khi chiếm giữ được thêm ba thành phố nhưng họ đâu biết chỉ làm được bấy nhiêu trong suốt hơn một năm là một sự thất bại quá to lớn. Có thể nói tuy mất ba thành phố vào tay phe Hunter nhưng Kaname vẫn là người chiến thắng trong suốt một năm qua. Anh đã giữ vững cục diện ở thế cân bằng, thậm chí là có phần nhỉnh hơn, tạo được tiếng tăm tốt cho lực lượng Vampire, xóa đi phần nào định kiến của con người với họ.

Cho đến lúc này thì Zero không còn kiên nhẫn được nữa. Anh nằng nặc đòi ông Touga cho anh trực tiếp tham chiến. Và quả nhiên với sự tham gia của anh, đến hết mùa thu, phe Hunter đã làm chủ thêm bốn thành phố lớn khác, đẩy phe Vampire vào thế co cụm. Nhưng chỉ hơn hai tháng sau, bất chấp mùa đông lạnh giá đang kéo đến và tuyết không ngừng phủ kín bầu trời, Kaname đã trực tiếp chỉ huy quân đội tái chiếm được hai thành phố và thừa thắng xông lên, chiếm thêm ba thành phố khác, lật ngược thế cờ một cách ngoạn mục.

***

Mùa đông lại ra đi một lần nữa, đánh dấu năm thứ hai của cuộc thánh chiến. Hai phe vẫn ở thế giằng co từng thành phố, từng ngôi làng và gần như nằm ở thế “cài răng lược” lẫn nhau. Đây là thế trận mà vùng đất của ta và vùng đất của địch nằm xen kẽ, lẫn vào nhau khiến cho cả hai phe cảnh giác cao độ vì bất kỳ lúc nào cũng có thể bị đối phương tấn công để chiếm lãnh địa.

Máu càng lúc càng đổ nhiều hơn, có những nơi thây người chất thành đống cao nghệu và người ta biết sau đó sẽ có một ngọn lửa to lớn bùng lên, hỏa thiêu thân xác những người đã khuất. Và mỉa mai thay, trong đó lẫn cả xác Hunter và Vampire, những kẻ khi sống thề không đội chung trời thì khi chết lại cùng được hỏa thiêu và được chôn chung một huyệt.

***

Một buổi sáng chớm thu, Kaname đang ngồi lặng người nhìn tấm bản đồ chia vùng đất chiếm giữ hiện tại của hai phe thì Kain lao vào phòng anh, giọng hết sức hốt hoảng.

– Anh Kaname! Tin thám tử vừa báo về, một đạo quân Hunter đang trên đường tấn công vào Unicold. Đó là một trong những nơi chúng ta đang cho tập trung mọi người. Làm sao bây giờ?

– Bao lâu nữa chúng sẽ đến đó? – Kaname hỏi lại, giọng cũng hốt hoảng không kém.

– Khoảng một ngày nữa.

– Thông báo cho Rima và Seiren biết đi. Họ đang ở gần đó nhất. Bảo họ cho sơ tán phụ nữ và trẻ em sang Lever cách đó khoảng nửa ngày đường. Chúng ta phải nhanh chóng đến đó để tử thủ. Thành phố ấy cực kỳ quan trọng với chúng ta, nó gần như là một trong những cửa ngõ để tiến vào Mikentori.

– Tôi sẽ làm ngay!

– Còn nữa, thông báo cho các gia đình quý tộc có trang viên ở Lever hãy mở cửa cho mọi người vào lánh tạm.

– Dạ!

Không dám chần chừ lấy một giây, Kaname lao xuống cầu thang và cho xe phóng như bay về phía Unicold, theo sau anh là các thành viên còn lại của nhóm Moon Night.

Đây có lẽ là một trận chiến đáng nhớ với Kaname và cả với Zero. Bởi nó là trận chiến đầu tiên cả hai đối mặt với nhau và cũng ngay trong trận này, một điều bất ngờ đã xảy ra.

***

END CHAP 28

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN