Văn Phòng Phấn Hồng
Chương 55: Đời lắm tiểu tam (1)
Có điều mối quan hệ bất chính này thường không bền, muốn bền lâu cần phải chiếm được trái tim họ.
Đương nhiên việc chờ đợi cơ hội xuất hiện không bao giờ có hiệu quả bằng việc tự mình tạo ra, dù sao thì cũng chẳng ai biết lúc nào cơ hội ấy mới lại tới nữa, nhưng nếu tự tạo cơ hội thì dễ dàng hơn nhiều
Đó vốn không phải là cách làm của Tô Tiểu Ái hay sao? Ngày Thư Nhã Hân đi đăng ký kết hôn với Thẩm Thần Đông, cô ta kéo Thẩm Thần Đông đến khách sạn thuê phòng, còn cho Thư Nhã Hắn nghe trực tiếp những thanh âm ghê tởm kia nữa chứ.
Dùng những thủ đoạn khiến người ta ghê tởm, không thể không nói,3nói cách khác, Tô Tiểu Ái quả đúng là một nhân tài
Người lạ vừa xuất hiện trong phòng trò chuyện của Bạch Lưu Sương chắc chắn có vấn đề
Bạch Lưu Sương tự sát gần nửa tiếng đồng hồ, tôi cũng không thúc giục, chỉ lẳng lặng chết chung với cô ta
Tôi đoán chừng cô ta sắp xả hết giận, lúc này mới dè dặt hỏi: “Sư phụ, Tam sư phụ của tôi online rồi, có cần tôi gọi cậu ấy đến hỗ trợ chúng ta không?”
“Gọi anh ấy đi.” Bạch Lưu Sương nói: “Đồ đệ, qua YY đi.”
Tôi nghe thấy thế thì cực kỳ vui vẻ, tôi nhập số YY Bạch Lưu Sương cho
Đó hẳn là số YY riêng của cô ta, sau khi thêm tôi vào phòng trò chuyện, thì cô1ta khóa lại, không để cho người khác vào nữa.
“Sư phụ, sư phụ của tôi tên là Mộ Khê Thủy, bạn thêm người đó vào đội đi.” Tôi mở chế độ nói, dùng giọng dịu dàng của nam thần trò chuyện với Bạch Lưu Sương
“Được.” Bạch Lưu Sương có vẻ không được ổn cho lắm, cô ta vừa dứt lời thì đã có người được thêm đội
Tôi chat riêng với Trần Lộ bảo cô ấy tới cứu vãn tình thế
Tôi suy nghĩ lại thì thấy, thà rằng để cho Trần Lộ đi cưa Tô Tiểu Ái thay tôi, bởi nếu xét từ nhân vật trong game, dù là vẻ ngoài hay cấp bậc, trang bị của cô ấy đều thích hợp hơn tôi.
Hơn nữa thân phận sư phụ khác không giống với3quan hệ sư đồ, chắc sẽ hấp dẫn hơn nhiều.
Nhất là nếu thêm tôi vào nữa đóng vai một đồ đệ chung tình hết lòng với sự phụ, tạo thành mối tình tay ba, như vậy tôi sẽ không sợ Tô Tiểu Ái cứ nhớ mãi Thẩm Thần Đông nữa.
Trần Lộ nhanh chóng vào phó bản, lạnh lùng cao quý tới trước mặt tôi và Bạch Lưu Sương
Vóc dáng Trường Ca rất thích hợp với hình tượng lạnh lùng, tuy chỉ là một dãy số nhưng lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhân vật trong game của Trần Lộ, cũng không khỏi mê mẩn, dù sao thì con người mà, ai cũng yêu đẹp thôi.
Trường Ca đeo đàn sau lưng, vạt áo bay theo gió đi tới, Bạch Lưu Sương đi quanh3Trần Lộ mấy vòng, không kìm được nói một câu trong đội.
[Đội ngũ] Bạch Lưu Sương: Trường Ca thật đẹp trai! [Đội ngũ] Mộ Khê Thủy: Vạn Hoa cũng rất có khí chất.
[Đội ngũ] Bạch Lưu Sương: Tên của bạn rất hay, về mặt chữ cũng rất đẹp, có dựa theo điển tích nào sao?
[Đội ngũ] Mộ Khê Thủy: Ngã tâm thiết mộ nhĩ, như lộc mộ khể thủy (*) (*) Lòng ta quý mến người, như hươu mến dòng suối.
Tôi quay đầu nhìn Trần Lộ giơ ngón lên – chiêu này thật cao tay, Tô Tiểu Ái đang trong độ tuổi đôi mươi, là độ tuổi cảm thấy hứng thú với loại tình cảm lãng mạn thế này, lại nghe được lời “thả thính” cao siêu đánh thẳng vào lòng nữa,9chắc chắn sẽ vô cùng cảm động
Quả nhiên, Bạch Lưu Sương sau đó nói nhiều hơn hẳn, có điều Trần Lộ muốn đóng vai một người đàn ông lạnh lùng, cho nên trừ khi cần thiết, hoặc tùy lúc “thả thính”, nếu không cô ấy sẽ không nói chuyện
Mà những lúc thế này, người phối hợp với Bạch Lưu Sương chỉ có mình tôi
Chúng tôi vừa nói chuyện vừa đánh đến con BOSS cuối cùng
Thời gian chơi của Trần Lộ so với tôi cũng ngang ngửa nhau, nhưng cô ấy thao tác rất thành thạo, giống hệt game thủ chuyên nghiệp
Thao tác tốt, tính cách lạnh lùng, dáng vẻ đẹp trai, trang bị tốt, game thủ như vậy rất dễ dàng hấp dẫn các cô gái, nhất là trong game, bị ngăn cách bởi màn hình máy tính không thấy được người chơi bên kia, sẽ khiến các cô gái trẻ mơ mộng xem người đang chơi cùng mình sẽ là người thế nào nhỉ
Những điều này vô hình trung sẽ làm gia tăng cảm giác ảo tưởng về đẹp
Phái nữ lúc nào cũng là loại động vật cảm tính, cho dù là một người con gái sống lý trí thể nào, thì trong nháy mắt cũng sẽ bị chính cảm tính của mình làm mất phương hướng
Sau khi Trần Lộ giúp tôi đánh xong con BOSS cuối cùng này, hệ thống lập tức nhắc nhở tôi đã thăng cấp, ở phó bản mà tôi cùng Bạch Lưu Sương đã chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần này, cuối cùng tôi cũng thẳng đến cấp cao nhất!
Trần Lộ để lại một câu trong khung trò chuyện Đội ngũ: Tôi có việc bận, out trước nhé.
Sau đó thoát khỏi đội luôn.
Giữ hình tượng lạnh lùng cô độc, không cần người khác
Đúng là quá tốt.
“Đồ đệ, bạn cũng thẳng đến cấp cao nhất rồi.” Cô ta nói: “À, quên mất không tặng bạn trang bị, nào đến đây, mau bái tôi làm sư phụ chân truyền đi.”
“Không cần đâu, trang bị của tôi cứ tích dần cũng được.” Làm một game thủ mới phải biết khiêm tốn lễ độ, tôi vẫn luôn giữ đúng hình tượng nhân vật của mình
“Là tặng trang bị cho bạn thôi, mỗi một học trò thăng đến cấp cao nhất thì sư phụ đều phải chuẩn bị những món quà này tặng cho đồ đệ.” Bạch Lưu Sương giải thích với tôi, tôi cũng không định từ chối nên nói qua nói lại vài câu, giả bộ chút rồi bái Bạch Lưu Sương làm sư phụ chân truyền
Trong lòng tôi âm thầm giơ tay hình chữ V
Ở trong trò chơi này, quan hệ sư đồ chân truyền chính là cơ hội thích hợp để bồi dưỡng gian tình
Đây cũng chính là điều kiện thuận lợi nhất để thành đôi, bao nhiêu người nên duyên cũng là từ mối tình sư đồ này mà phát triển thành tình yêu, bao nhiêu chuyện bát quái cũng chính là từ mối quan hệ này mà ra, đây là con đường tốt nhất để dẫn đến tình yêu, đương nhiên cũng là đường tắt ngắn nhất để tiểu tam có thể lợi dụng mà chen vào.
Tôi vốn còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để Bạch Lưu Sương nhận mình làm đệ tử chân truyền, không nghĩ tới cô ta thế mà lại chủ động đưa ra lời đề nghị trước.
Không thể không nói, mâu thuẫn của Bạch Lưu Sương và Thu Liên Thành hôm nay đến vô cùng đúng lúc, tôi càng cảm kích người lạ đột ngột xuất hiện trong phòng trò chuyện của Bạch Lưu Sương và Thu Liên Thành.
Cho dù nham thạch có cứng rắn thể nào, một khi xuất hiện kẽ hở nhỏ bé thì nó sẽ nứt toác, bởi luôn có những vi sinh vật và loài thực vật nhỏ bé men theo dòng nước luồn qua vết nứt mài mòn, rồi cuối cùng là đâm thủng nham thạch.
Sau khi ra khỏi phó bản, Bạch Lưu Sương dẫn theo tôi đi đến chỗ Thành chủ
Cô ta bảo tôi ở đó đợi một lúc, tôi cũng ngoan ngoãn đứng đó chờ
Trên đường, Thẩm Thần Đồng rốt cuộc cũng tìm được Bạch Lưu Sương, cũng không biết bọn họ nói gì với nhau mà Bạch Lưu Sương theo Thu Liên Thành bay đi mất
Tôi vẫn đợi ở đó không hề di chuyển, cũng không nói câu nào, cứ đứng im ở chỗ như thế.
Bạch Lưu Sương rời khỏi phòng trò chuyện YY, chắc hẳn là đi đến một phong trò chuyện YY khác
Tôi mở chế độ phong trò chuyện của đội, thì quả nhiên thấy có một phòng trò chuyện mới, chế độ mở được khóa lại để không ai vào được ngoài ba người: Bạch Lưu Sương, Thu Liên Thành và tên một người xa lạ trước đó nữa, cả ba người đó đều ở trong.
Tôi nhìn lại tên xa lạ kia: Hạ Tuyết Trì
Vừa nhìn đã biết tên này được đặt bởi nữ sinh lãng mạn, mộng mơ
Ba người kia chắc hẳn là gặp mặt đối chất, cho dù thế nào, Thu Liên Thành tuyệt đối cũng sẽ không buông tha cho vị Phật lắm tiền nhiều của như Tô Tiểu Ái
Chỉ cần anh ta vẫn là người yêu của Tô Tiểu Ái thì sẽ chẳng cần phải nai lưng ra phần đầu làm ăn khổ sở kiếm tiền, không nói tới ba mươi năm sau cho dù đến khi anh ta chết rồi thì con cháu mười tám đời sau nhà anh ta cũng được hưởng vinh hoa phú quý.
Bởi vì tiền của Tô Tiểu Ái thật sự quá nhiều, nhiều đến mức cho dù cả đời này tiêu xài phung phí thể nào cũng không hết
“Cô có thể nhìn thấy Tô Tiểu Ái ở đâu trên bản đồ không?” Trần Lộ hỏi tôi.
Tôi mở danh sách bạn bè, kiểm tra vị trí của Tô Tiểu Ái nói: “Cô ta đang ở Dung Thiên Lĩnh.”
Trần Lộ móc tay OK, tôi đặt con chuột xuống, tắt microphone và tai nghe đi, xoay người đi đến bên cạnh Trần Lộ xem màn hình hiển thị của cô ấy
Trần Lộ điều khiển nhân vật bay đến Dung Thiên Lĩnh, triệu hồi ngựa, sau đó cưỡi ngựa lần theo bản đồ tìm kiếm tung tích của Bạch Lưu Sương và Thu Liên Thành
Bản đồ trong game này vô cùng rộng lớn, phải tìm mỗi chỗ một lượt nên mất chút thời gian
Nhất là ở Dung Thiên Lĩnh, nơi có rất nhiều núi cao và vực sâu, đi được một lúc thì không còn đường để đi nữa rồi
May là ở trò chơi này có thể dùng khinh công, gặp phải đoạn đường khó đi chỉ cần xuống ngựa, thi triển khinh công bay qua là được.
Thao tác của Trần Lộ rất linh hoạt, tôi buột miệng hỏi một câu: “Hồi trước cô đã từng chơi game sao?” “Trước đây đã từng chơi rồi.” Trần Lộ đáp: “Thấy bọn họ rồi.” “Ở đâu?” Cô ấy mới dùng khinh công bay qua, tôi vừa cùng Trần Lộ nói chuyện nên không chú ý nhìn màn hình.
Trần Lộ cẩn thận dừng lại ở một vị trí tốt, suy nghĩ một chút, cô ấy thoát ra ngoài đổi một tài khoản khác chưa thẳng đến cấp cao nhất, sau đó dùng tính năng mới bái sư điều khiển nhân vật ở tài khoản cấp thấp bái tài khoản cấp cao làm sư phụ, sau đó đăng xuất tài khoản cấp cao.
Bởi vì trò chơi này có cài đặt chế độ có thể hiển thị những người chơi xung quanh, Trần Lộ làm như vậy là rất đúng, tương đối cẩn thận, không để cho Bạch Lưu Sương nhận ra Trần Lộ đang ở chỗ này
Cô ấy đến gần nơi đó một chút, chỗ ba người Bạch Lưu Sương đang đứng là bên cạnh một vách đá, Trần Lộ suy nghĩ một chút, sau đó điều khiển tài khoản cấp thấp dùng khinh công bay đến phía dưới vách đá
Ở khoảng cách này có thể thấy được nội dung trò chuyện của ba người kia
Nếu đã đến những chỗ khuất như thế này thì bọn họ chắc hẳn không lập đội
Có lẽ họ chọn chỗ không người để đối chất ba mặt một lời.
[Gần] Bạch Lưu Sương: Bây giờ anh nói với em, quan hệ giữa hai người chỉ là quan hệ sư đồ? Sao em lại không biết anh giấu em nhận đồ đệ lúc nào vậy chứ?
[Gần] Hạ Tuyết Trì: Sư nương, chị đừng trách Thành ca ca, em không nên chạy đến phòng trò chuyện của hai người, là lỗi của em
Nếu tôi đang uống nước chắc phải phun hết ra ngoài mất.
Không biết cô Hạ Tuyết Tì này là ngu thật hay giả vờ, trong lúc này mà cô ta còn có thể gọi “Thành ca ca”, nếu không phải là người thiểu năng, ngu ngốc thì hẳn là một người có tâm cơ cao thâm.
Quả nhiên, những lời này đã chọc giận Bạch Lưu Sương
[Gần] Bạch Lưu Sương: Thu Liên Thành, anh có ý gì đây hả? Không phải anh nói giữa hai người không có gì hay sao, nếu không có gì tại sao phải lôi em tới nơi này để đối chứng, anh đang chột dạ phải không? Không cần phải giải thích gì hết, vì em không muốn nghe gì nữa hết.
[Gần] Thu Liên Thành: Tiểu Ái, em đừng như vậy mà, chúng ta không dễ gì mới đi đến ngày hôm nay, anh sao có thể giấu em làm cần được chứ, em mở YY trò chuyện đi được không? Chúng ta từ từ nói chuyện
[Gần] Bạch Lưu Sương: Em không muốn nghe giọng nói của anh với đồ đệ bảo bối nhà anh! Tôi nhất thời bừng tỉnh, ban nãy tôi vẫn còn nghi hoặc không hiểu tại sao bọn họ lại không nói chuyện trên YY
Chắc hẳn Bạch Lưu Sương đang rất tức giận cho nên không thêm họ vào nhóm trò chuyện
Họ cũng không còn cách nào khác đành phải đến gần hơn để nói chuyện với cô ta.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!