Về Bên Anh - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
298


Về Bên Anh


Phần 17


Trên đường đi, tôi vô cùng thắc mắc về rất nhiều thứ, về cô gái anh dắt vào nhà hàng mà tôi thấy hôm bữa, về cô thư kí Ngọc cận kề bên anh 24/24, về Nga, và còn về chị Thuỷ nữa, xung quanh anh toàn là những mỹ nhân sắc nước hương trời, lại còn chuyên nghiệp và giỏi giang, và thậm chí có thể bổ nhào vào anh khi anh giang rộng vòng tay của mình, Quân quả thật là vô cùng phức tạp. Càng nghĩ tôi lại càng không hiểu lý do tại sao Quân lại chọn tôi, tôi không giàu cũng không quá xinh xắn, tôi vụng về vả lại cũng chẳng hề chỉn chu, vậy anh yêu chiều tôi là vì điều gì ? há chẳng phải là khiến cho bộ sưu tập phụ nữ của anh thêm đa dạng phong phú hay sao ?

À, phải rồi, vậy nên việc anh có tôi hay không cũng không quan trọng, kết luận cuối cùng của tôi là, tôi rồi cũng chỉ là món quà trang sức để trang hoàng cho sự vĩ đại của người đàn ông ấy mà thôi. Hừ. Nhưng Quân à, anh không biết rằng em khác với những người kia sao, họ có thể sẵn sàng ngả vào lòng anh bất cứ lúc nào anh cho cơ hội, họ có thể chấp nhận anh với tình yêu san sẻ dù chỉ là một ít, họ có thể tình nguyện làm mọi thứ vì anh để có được anh khi em nhìn vào những con mắt thèm khát của họ, còn em thì không. Em thừa thông minh để lợi dụng anh nhằm đạt được mục đích, có thể anh đã khiến em xao động thực sự, nhưng em chắc chắn một điều rằng, trái tim đã tổn thương vô cùng này, vĩnh viễn anh sẽ không bao giờ nắm lấy được nó một cách trọn vẹn, bởi lẽ cả hai ta đều là những con người thực dụng, và em chấp nhận làm tất cả, để đạt được điều em muốn…

Tôi đã lý luận đầy ngây ngô như vậy, đã nghĩ rằng tất cả những gì Quân dành cho tôi đều là sự cho đi san sẻ và tính sở hữu như những gì anh đã cho đi với người con gái khác, đã nghĩ rằng mình rất thông minh và tỉnh táo để anh không bao giờ nắm được trái tim của mình, nhưng các bạn ạ, lý trí thì mãi vẫn là lý trí, làm sao thắng nổi nhịp đập của trái tim, trong khi trái tim tôi đã đổ vì anh tự lúc nào…

Cứ miên man suy nghĩ như thế, tôi bước vấp vào một nấc thang trên hành lang và ngã nhào vào lòng Quân, anh vẫn ở đây, bên cạnh tôi và ôm lấy tôi mỗi khi tôi gặp đau đớn hay thậm chí là một bất cẩn dù chỉ là nhỏ nhất. Quân khẽ giọng :

– An, em ổn chứ ?
– À em đang mải suy nghĩ linh tinh nên không để ý, hic.

Quân vươn tay vuốt nhẹ tóc tôi, thì thầm :

– Về phòng anh nhé, đi ngủ thôi.

Tôi ậm ừ gật đầu. Tôi quyết định hôm nay sẽ đánh tiếng nhờ anh giới thiệu tôi với các đối tác trong ngành để dễ bề tăng cường thương hiệu và mở rộng thị trường cho KOS, và tôi nghĩ điều này sẽ chẳng dễ dàng chút nào nên tôi sẽ phải đánh đổi thứ gì đó, ít nhất là bản thân mình trong buổi sinh nhật đặc biệt này của anh, phải rồi, chỉ cần làm anh vui, anh tin tưởng, thế là đủ.

Phòng anh là một căn phòng khá rộng lớn, tất cả không gian đều là màu đen tuyền, phòng rất ngăn nắp gọn gàng và vô cùng đơn giản, giữa phòng là một chiếc giường cỡ lớn đủ cả 6 người nằm ngủ luôn cơ, đối diện chiếc giường là cửa kính lớn, nhìn xuyên ra bên ngoài là hồ bơi và cây cối trông rộng rãi và thoáng đãng vô cùng, đầu giường treo một bức tranh cỡ bự và hoạ tiết là một con sói, trông lãnh khốc và cô độc, anh thấy tôi cứ hoang mang nhìn ngắm căn phòng rộng rãi nhưng tĩnh mịch và cô đơn thì anh bước đến gần tôi, đặt cằm mình lên vai tôi và cất giọng khàn khàn :

– Sao thế ?
– Phòng rộng, nhưng trống trải quá.
– Ừ, anh quen rồi, nhưng hôm nay thì hết trống trải rồi, vì em đã ở đây với anh mà.

Tôi đưa tay nắm tay anh ôm lấy eo mình, giọng run run xúc động :

– Anh giỏi trải nghiệm sự cô đơn thật đấy.
– Em có muốn đi tắm một chút không?
– Tất nhiên rồi ạ, nhưng em không có đồ thay.
– Tủ đồ bên tay trái của giường, em mở ra lấy đồ anh mà mặc, đi lấy đồ đi anh pha nước cho em.

Tôi bước chân đến cánh tủ cũng đen tuyền, mở ra thì cơ man nào là đồ được sắp xếp và treo gọn gàng, tôi chọn một chiếc sơ mi đen dài của anh, và một chiếc quần đùi của anh cho buổi tối lãng mạn và sắp gay cấn này, tôi bấc giác mỉm cười, thế là ngày hôm nay, sau 24 năm qua tôi rồi cũng sẽ trở thành một người phụ nữ trưởng thành đúng nghĩa, và tôi cũng sẽ đạt được những điều tôi muốn trong tầm tay. Quân gọi tôi vào thử nước xem có được chưa, rồi nhanh chóng bước ra khép cửa nhà tắm lại.

Trong phòng tắm, nhìn làn hơi nước nóng bốc lên ngun ngút, nhìn thấy bóng dáng mình trần truồng như nhộng trong gương, nhìn thấy mái tóc dài ngang lưng, đôi mắt u buồn tồn tại trên gương mặt bầu bĩnh, bờ môi căng mọng, khuôn ngực đầy đặn và vòng eo bé con khiến tôi bấc giác mỉm cười, cơ thể thì vẫn là cơ thể, tôi cũng chỉ là đang vay mượn tiện nghi trên cơ thể mình để sinh sống, còn linh hồn tôi, chỉ có mỗi sự trả thù, nó đã bị vấy bẩn và tha hoá, khác xa với cơ thể xinh đẹp này rồi…mùi sữa tắm của anh xoa vào cơ thể tôi, thanh mát nhè nhẹ, cuốn hút, khiến tôi cảm thấy cứ như thể anh đang hoà quyện cùng tôi, đê mê trong cảm xúc này.

Tắm xong, thay áo sơ mi bước ra, áo anh dài qua đùi tôi một xíu, tôi mặc quần nhỏ của anh nữa nên nhìn vào trong gương thấy xấu hổ vô cùng, thấy vừa gợi tình, vừa quyến rũ thế nào ấy, tôi lại muốn mọi thứ hấp dẫn hơn nên cởi bỏ hai chiếc cúc áo trên cổ, vừa hay bầu ngực căng tròn được lộ ra, trông thật khiêu gợi, kiểu này hôm nay, anh sẽ không thể nào buông em ra được đâu Quân à.

Vừa bước ra thì tôi đã thấy Quân ngồi đó, ánh mắt anh sượt vài tia nhìn bất ngờ xen lẫn đê mê qua tôi, trên tay còn đang cầm ly sữa nóng, anh nhẹ giọng bảo :

– Em uống đi cho ấm người, tắm khuya thế này không tốt, uống đi rồi sấy tóc cho khô ko đau đầu, anh đi tắm đã nha.
– Em biết rồi, anh tắm lẹ đi.
– Ừ.

10p sau anh bước ra, nửa thân trên trần như nhộng, cơ ngực căng tròn, cơ bụng 6 múi hiện rõ săn chắc, tôi đoán là anh chắc hẳn đã luyện tập thể dục thể thao ko ít, nửa thân dưới được anh quấn bằng khăn tắm, hai tay thì đang dùng khăn vòng qua đầu và đang lau khô những sợi tóc đầy quyến rũ nhỏ nước tong tong, trông anh không khác gì một quý ông lịch lãm đầy hấp dẫn, anh cứ thế đứng nhìn tôi vừa lau tóc trên đầu, vừa liếc nhìn tôi bằng ánh mắt yêu chiều khó tả…

Tôi cảm thấy bị hớp hồn và cảm giác ngột ngạt với chính hình ảnh này, tôi lắp bắp mở miệng :

– Anh lại đây em sấy tóc cho, nhanh nào, lau thế biết khi nào khô…

Anh nghe lời cũng tiến từ từ lại, ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc thảm bông dưới chân giường, để tôi mặc sức luồn tay qua đầu, dùng máy sấy sấy khô những sợi tóc đang còn ẩm ướt, anh ngồi im nhắm mắt tận hưởng, miệng lẩm bẩm :

– Em làm khô nhanh lên, anh không chắc là mình có thể chịu đựng thêm được nữa…
– Sao lại thế ?
– Vì bàn tay em mơn man nhiều quá, anh bị nhột, mà đã nhột thì anh cần giải phóng mọi thứ, em hiểu không ?
– Ơ, em không…

Chưa đợi tôi nói hết câu, Quân đã nhanh chóng ngồi xổm dậy, đè tôi ngã nhào xuống giường, nở nụ cười ranh mãnh :

– Đã thế thì, để anh dạy em.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN