Vì Con - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1522


Vì Con


Phần 15


Tôi trở về nhà thì thấy Thanh tỏ ra rất vui vẻ,cô ta nhìn tôi mỉm cười
-Em về rồi đấy à
-À vâng…
-Hôm nay cơm nước để chị nấu cho,nay chị muốn là người làm cơm cho anh Hưng ăn,bao ngày qua chị nhận ra em đã vất vả thật sự…
Tôi thấy Thanh thái độ vui vẻ đầy khác lạ…vừa đi tôi vừa gãi đầu thì thấy bên phía bể bơi Hưng đang bơi như kẻ điên …anh ta chồm lên khỏi mặt nước làm tôi giật mình…thế nhưng mỗi lần thấy tôi anh ta lại nở nụ cười …tôi cũng vui vẻ cười lại rồi quay đi…
Hưng lên bờ cầm điện thoại nhìn lại đoạn quay của người theo dõi Trà khi cô ngồi hát ru con ở nghĩa trang,anh ta thở dài…
Tôi vào trong phòng ngồi suy nghĩ ,mình mới ra tù,tay trắng thì lấy gì để tranh giành quyền nuôi con với anh ta…tôi rửa tay đi ra ngoài thì thấy Thanh ngồi cạnh Hưng đang cho chó ăn,nhìn họ tôi chợt nghĩ có lẽ đến lúc bản thân phải ra đi…Thanh quay ra nhìn tôi
-Mấy em mi lu chị cho ăn rồi nha em…
-À vâng…
Tối đến trong bữa cơm tôi ăn vài hạt rồi dừng ,Thanh nhắc khéo
-Chị nấu k ngon sao
-À không ,hôm nay em hơi mệt,chị nấu ngon lắm…
Tôi lịch sự cố ăn hết bát cơm …
-Anh Hưng này anh thích con trai hay con gái
-Anh không thích có con…
Câu nói của Hưng khiến Thanh ngại và tôi cũng cảm thấy sốc…
-Anh nói gì kì vậy,vợ chồng là phải có con chứ,em á có sinh con thì dù có chết em cũng ở bên con của em,không bao giờ rời xa chúng nửa bước,nhỡ con có bị đứt tay thôi em cũng chết mất ý…
Hưng nhìn Trà …Trà cúi đầu ăn vì biết Thanh đang nói kháy mình…
-Nói trước bước k qua đâu,em ăn đi…
Trà đứng dậy xin phép lui vào phòng…Hưng đặt đũa…
-em ăn xong rồi,em mệt nên xin phép đi nghỉ trước
Đêm đến thấy khát nước nên tôi đi ra ngoài phòng khách,thấy ở ghế sofa Thanh đang trần chuồng thở dốc rồi với dáng vẻ cưỡi ngựa …cô ta đang quan hệ với Hưng…tôi rơi chai nước trên tay khiến Hưng nhổm dậy…tôi ngại quay mặt đi thẳng vào phòng đóng vội lại…
Hưng cười nhếch mồm …anh ta nhìn Thanh
-Tiếp tục đi…
Thanh như con cún để anh ta điều khiển….
Tôi lên giường nằm trằn trọc nghĩ đến mà thấy đột nhiên có gì đó khiến mình khó chịu và ái ngại…tôi thu dọn hành lý vì tôi biết rằng không nên ở lại đây…Trời tờ mờ sáng tôi bắt xe rời khỏi căn biệt thự đó…thế nhưng có điều kì lạ là tôi không thể thuê được bất kì nhà nghỉ hay phòng trọ nào …Đã 3 ngày tôi lang thang ở đường mà chẳng biết bản thân phải đi đâu về đâu…tôi không thể xin bất cứ việc gì họ đều từ chối…mình có nên về Bắc nhưng con của mình đang ở đây…mình phải trụ lại ở thành phố này…hành lý chỉ là một cái ba lô nhỏ với vài bộ đồ…mình phải đi đâu tìm việc đây?
Trời đổ cơn mưa tôi định chạy vào bên xe buýt trú mưa thì bàn tay ai đó kéo tôi lại…tôi quay lại thấy Hưng đang đeo tai nghe,anh ta ánh mắt lầm lỳ nhìn tôi nhưng miệng mỉm cười
-Trà đi đâu vậy,chúng ta về nhà thôi…
Tôi giật tay lại
-Sao anh biết tôi ở đây…
-Lên xe rồi nói chuyện…
-Tôi xin lỗi đã đi mà không nói gì,tôi nghĩ ở đó cũng k thể giải quyết vấn đề gì nên tôi đang đi tìm việc,mong bác sỹ Hưng sớm khỏi bệnh…cám ơn anh về tất cả trong thời gian qua,vẫn là câu nói đó tôi không biết lấy gì báo đáp…
-Tôi cũng đã trả lời cô một lần rồi,cô có thể lấy thân xác mình báo đáp tôi rất sẵn lòng
-Anh là người có vợ nên mong anh đừng quên
-Khía cạnh của cô là báo đáp chứ k phải băn khoăn chuyện tôi có vợ hay là không.
-Tôi xin lỗi nhưng tôi k thể báo đáp bằng cách đó ,khi nào anh cần hay sợ trời mưa có thể gọi tôi,tôi có thể tới bất cứ lúc nào…
Hưng cười nhếch mồm còn tôi quay đi vội vàng trong cơn mưa…
Tôi xin được công việc phụ bếp rửa bát cho một nhà hàng…bát bê ra hàng đống…người quản lý luôn thúc giục tôi làm đủ thứ việc…trở về phòng trọ sau một ngày làm việc mệt mỏi…tôi buồn bã nhìn ảnh của con gái…với tôi con cái là tất cả…mất con rồi đời tôi chỉ còn là một nửa…một nửa còn lại sống vì Gạo của mẹ…
Chị hàng xóm gõ cửa nói tôi chở hộ chị ấy lên chỗ làm rồi đi xe về hộ…đèo chị ấy lên chỗ làm một quán karaoke tôi đứng chờ chị thay đồ rồi chị nói cầm về hộ luôn…đang đứng chờ thì công an ập vào họ bắt cả tôi mặc cho tôi phân trần…” Tôi k phải gái mại dâm…này các anh”…
Tại thẩm mỹ viện Trinh đến thăm khám lại mũi…thấy Hưng vào cô ta khẽ kéo áo trễ vai hơn xíu hở rãnh ngưc…Hưng cười tươi đon đả
-Chào em,em cảm thấy thế nào sau một tháng
-Đẹp lắm ạ ai cũng khen
-Để anh kiểm tra kĩ nhé
Hưng soi đèn vào mũi của Trinh…cô ta khẽ sát mặt vào gần mặt Hưng
-Da anh đẹp như con gái vậy,có bí quyết gì không
-Bí quyết của anh á ( nhét đèn bin vào ngực áo) đơn giản lắm đó là chịu khó sex nhiều da dẻ sẽ đẹp hơn
-Anh cứ nói đùa
-Anh rất ít khi đùa…
Trinh đặt số của cô ta lên bàn
-Khi nào anh rảnh tư vấn thêm cho em về khoản da dẻ này nha…
-Ok em
Trinh õng ẹo đi ra khỏi phòng,Hưng đổi sắc mặt “ con điếm rẻ tiền”…
Điện thoại trên bàn reo lên
-Alo tôi nghe
-Tôi gọi từ đồn cảnh sát…
Hưng nhăn mặt nghe giọng Trà qua điện thoại “ Bác sỹ Hưng họ k nghe tôi nói,họ nói tôi là gái và bắt tôi,tôi k có làm,bây giờ họ bảo phải có người bảo lãnh,tôi sợ lắm…”
Thanh đúng lúc đi vào hớn hở “ đi ăn đồ nhật đi anh” ( thấy Hưng đang nghe điện liền lặng im)
-Ở yên đó tôi đến ngay đây
-Vâng ,tôi…tôi cám ơn anh nhiều lắm…
-Nghe này Trà đưa máy cho công an để tôi nói chuyện…
Thanh thấy Hưng trao đổi vs bên kia…cúp máy anh ta bước đi Thanh chắn ngang đường
-Anh k dc đi,anh đi cứu cô ta à,vì sao,cô ta là cái thá gì chỉ là một con k cha k mẹ giết mẹ chồng tù tội…cô ta có điều gì khiến anh phải chú ý vậy…
-Anh thích Trà và em nên tập quen dần với điều đó nếu muốn ở cạnh anh …
Hưng đi va mạnh vào vai Thanh…cô ta cười như kẻ điên trong phòng Hưng “ Có mới nới cũ hả Hưng,anh nghĩ tôi là kẻ dễ để anh xỏ mũi à,còn lâu”….
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN