Vị Của Ái Tình - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
973


Vị Của Ái Tình


Phần 10


– A Long gọi e có việc gì ạ ?

– A k biết, chỉ bảo a ra gọi e thôi..Lát vào ăn nói cho cẩn thận, a ấy hôm nay k vui vẻ gì đâu..

– E cảm ơn a..

– Ừ vào đi..

Hằng k dám chậm trễ..bước thẳng vào phòng Long..Vừa gõ cửa hai phát, đã thấy tiếng nói vọng ra:

– Vào đi..

– E chào a..a gọi e ạ..?

Không trả lời Hằng, Long vào thẳng vấn đề luôn:

– Yến đang ở đâu..?

– E..cũng k biết ạ..Mấy hôm nay quán đông khách quá, nên e cũng có nói chuyện với nó được đâu..

– Đừng giấu tôi..khi tôi còn đang hỏi tử tế..

– E k biết thật mà..

– Cô cho rằng cô k nói, thì cô ta có thể chốn được cả đời hay sao..? Các cô quá coi thường tôi rồi đấy..

– E k có ý đó đâu ạ..

– Cô gọi điện cho cô ta đi..nếu không ngày mai tốt nhất cô đừng đến làm nữa..

– Em..em..

Hằng bị Long ép k còn cách nào khác, đành phải gọi điện cho tôi..

– Alo..Tao đây..

– Giỏi thật..Ai cho cô cái lá gan quỵt tiền của tôi đấy..(Long nói gắt gỏng trong điện thoại.)

– Tôi không quỵt tiền anh..tôi chỉ muốn về quê thăm ông bà ngoại mấy ngày thôi..

– Tôi gọi cô dám tắt máy, bỏ đi k nói lăng gì..? Hay tôi dễ dãi với cô quá rồi..

– Sao a lúc nào cũng muốn chụp lên đầu tôi vài cái tội vớ vẩn thế..?

– Chẳng lẽ tôi nói gì sai..? Lúc cô vay tiền cô nói thế nào..?

– A nói đúng hết được chưa..Tôi hứa 3 ngày nữa tôi sẽ lên mà..Tôi còn đang làm nốt mấy việc dưới đây..

Ban đầu tôi định trốn tránh anh ta, nhưng cả quãng đường về quê..tôi suy nghĩ kĩ lắm rồi..Căn bản dù tôi có muốn, cũng k thể thoát khỏi tay Long..Hằng vẫn còn làm ở đấy, tôi ở đây k đến 1 ngày Long sẽ tìm ra thôi..Với tính cách của a ta bây giờ, sợ rằng lúc đó k chỉ mình tôi phải chịu thiệt thòi đâu..

Tôi vừa tắt điện thoại, thì đúng lúc bà ngoại bước vào:

– Chuyện của cậu cũng giải quyết xong hết rồi..Bà đừng buồn nữa nhé, ảnh hưởng đến sức khỏe lắm..

– Bà xin lỗi…

– Cháu không sao đâu ạ..

– Mặt mũi cháu xước xát hết lên thế kia, có phải cháu bị ngã thật không..? Hay là có chuyện gì, cháu đang giấu bà..

– Cháu không cẩn thận bị ngã thật mà..

– Mẹ cháu đến cuối đời, vẫn u mê vì người đàn ông không thuộc về mình..nhưng cháu nhất định phải kiên cường lên..Cuộc đời này không dễ dàng với bất kì ai cả..Yêu là một chuyện nhưng đến được với nhau hay không..lại là khác chuyện khác..Ông với bà sống đến từng này tuổi rồi..chỉ còn hai cậu cháu là ông bà băn khoăn nhất..Lo cậu không tìm được việc đàng hoàng..Lại lo cháu tìm sai người đàn ông của đời mình..

Đêm đó tôi nghe bà nói chuyện nhiều lắm, bao nhiêu việc không thông..tôi cũng dần bĩnh tĩnh lại..Chỉ khi đối mặt với khó khăn, con người ta mới dần trưởng thành hơn được..

Giao dịch giữa tôi và Long nói đi nói lại cũng chỉ vẻn vẹn 6 tháng..Hết thời gian, cả hai lại quay về cuộc sống riêng của mình..Coi nhau nhu người dưng, vĩnh viễn không liên quan đến nhau..

Tôi muốn chọn cho bản thân 1 cách sống, mà sau này dù thế nào..khi quay đầu lại tôi cũng không hối tiếc…

Ba ngày sau…

Tôi tạm biệt ông bà, xách vali lên Hà Nội..Mọi thứ đều trở về như ban đầu…

Hằng đi làm về, vừa nhìn thấy tôi đã khóc nức nở:

– Tao xin lỗi..Tại tao mà mày phải khổ..

Tôi cười cười trấn an nó:

– Mày nói gì thế..? Tao nợ tiền lão ấy, tao phải trả là chuyện đương nhiên..Hơn nữa nếu mày k nói ra, sớm hay muộn lão vẫn tìm ra tao mà..

– Biết là vậy, nhưng mày phải cẩn thận nha..Nhất là mụ Thùy ý, toàn những thủ đoạn hèn hạ bẩn thỉu thôi..

– Tao biết rồi..Bị đánh 1 lần, chẳng nhẽ lần sau cứ đứng im cho nó táng à…

– Thôi tắm rửa rồi đi ngủ sớm đi..

Đặt lưng xuống giường chưa kịp nhắm mắt, Long đã nhắn tin hỏi thăm:

– Về chưa..?

Tôi nhìn chằm chằm vào số điện thoại của anh ta..Cuối cùng vẫn quyết định trả lời:

– Tôi về từ 8h rồi..

– Coi như cô vẫn còn biết điều. Chiều mai 3h khách sạn cũ..

Tôi không trả lời..vứt mạnh máy sang bên, trùm chăn kín đầu đánh một giấc ngon lành..

Chuyện ngày mai thì cứ để mai tính..

Thêm một tháng nữa trôi qua nhanh chóng, số lần Long gọi tôi càng lúc càng nhiều..Đôi khi tôi vẫn hay thắc mắc..Anh ta là người hay là cái giống gì..? Mà tinh lực lúc nào cũng dư thừa thế..?

Cho đến tôi hôm đó, tôi đang ngồi cặm cụi dịch nốt ít tài liệu chuẩn bị cuối tuần đi nộp cho kịp tiến độ..thì Hằng lại gọi điện về, rủ tôi đi ăn ốc..Mừng ngày nó mới lấy lương..

Tôi đóng máy, thay bộ quần áo khác qua quán bar đợi nó..

Hai đứa dẫn nhau đi ăn uống, chơi bời đến hơn 11h đêm mới về..

Sáng hôm sau Long nhắn tin gọi tôi ra chỗ cũ…

Sau khi trải qua, chận chiến đầy kịch liệt, mệt mỏi..như thường lệ tôi tắm rửa sạch sẽ..xuống sảnh không chần chừ, tự giác qua lấy thuốc uống luôn..

Cửa chính khách sạn mở ra, Thùy cùng 3 người đàn ông hôm nọ..lao vào giữ chặt tôi, nhanh hơn cơn gió..

“BỐP..”

Một cái tát rơi xuống má tôi ngay lập tức:

– Mày coi lời tao nói là cái gì..? Tao chưa thấy con phò nào trơ trẽn như mày đâu..Hôm nay tao thề, sẽ cho mày biết chữ trả giá phải viết như nào..

Lần trước tôi bị Thùy đánh không phản ứng lại, nhưng lần này tôi quyết sống chết với chị ta luôn…

Nhân lúc hai người đàn ông kia không để ý..tôi giằng mạnh tay ra..

“Chát..Chát..”

Tôi trả lại Thùy liền hai bạt tai mạnh mẽ..Chị ta như không hiểu chuyện gì đang xảy ra..Mãi một lúc sau mới lao vào cào cấu tôi, như kẻ điên..

– Con chó này..Mày dám động vào tao à..Tao cho mày chết này..

Hai nhân viên bảo vệ chạy vào can, thì bị người của Thùy chặn lại..

Tôi và chị ta đánh nhau, không ai nhường ai..Đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch hết lên..nhưng vẫn hăng vô cùng..

– Thôi được chưa..?

Giọng nói lạnh lùng, vang lên đằng sau lưng tôi..Long xuất hiện đúng lúc..

Thùy bỏ tay tôi ra, vuốt vuốt lại vài cái tóc còn xõa trước mặt:

– Con phò a nuôi đây à..? To gan thật, dám đánh lại cả e..

– E thôi đi..Tự nhiên mò đến đây phá phách..?

– Ck sắp cưới đi ngủ với gái, giữa ban ngày ban mặt..a nghĩ e để yên được sao..?

– Không để yên, thì e định làm gì..?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN