Vị Của Ái Tình - Phần 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
899


Vị Của Ái Tình


Phần 11


– Nó không làm được gì, thì để tao làm..

Mẹ Long bước vào, đảo mắt lườm tôi:

– Thì ra là cô..

Tôi chột dạ lùi về phía sau, miệng ấp úng:

– Cháu chào bác..

– Tôi k dám nhận lời chào của cô đâu..Có ngày tôi tổn thọ mất..

Quay sang Long nói nghiêm nghị:

– Ngủ với gái bị vk bắt được còn già mồm à..?

– Thùy không phải vk con..

– 2 tháng nữa cưới rồi, không phải vk thì là gì..?

– Mẹ với Thùy tính toán thế nào, con không cần biết..Miễn sao đừng bắt con tham gia vào cuộc chơi của hai người..Con không phải thằng hề…

Thùy tiến lên phía trước, đứng ngay sau mẹ Long:

– A nói thế khác nào chửi thẳng vào mặt e…Hay con phò kia, nó chuốc bùa mê thuốc lú a rồi…

– Cô ăn nói cho cẩn thận…

Mẹ Long kéo nhẹ áo Thùy:

– Cháu cứ yên tâm, việc này để bác giải quyết cho..

– Nhưng mà..

– Không phải sợ gì hết..Có bác ở đây..

Nói rồi, bà húych Long:

– Mày đưa cái Thùy về nhà ngay..

– Con không đưa..Cô ta có chân, có tay đàng hoàng đến được thì về được…

– Mày quên 3 năm trước, nó đã làm nên điều tốt đẹp gì à…?

Long không trả lời, kéo tay tôi rời đi thẳng..

Chiếc xe thể thao đang chờ sẵn ngoài cổng..Ấn tôi ngồi xuống ghế phụ, anh ta khởi động máy..lao vun vút trên đường cao tốc..Tôi sợ quá không cả dám mở mắt ra:

– Lần thứ mấy rồi..?

Câu hỏi không đầu, không đuôi khiến tôi cũng không biết trả lời thế nào..

-…

– Thùy đến tìm cô mấy lần rồi…?

Nghe xong tôi mới hiểu hết ý của Long:

– 2 lần rồi..Nhưng lần trước chị ta đến thẳng nhà tôi..

– Cô có mồm chỉ để trang trí thôi à..? Sao không nói với tôi..?

– Thì tại tôi sợ anh..

– Cô cũng biết sợ cơ á..?

– Anh làm như ai cũng nhiều tiền giống anh chắc..Tôi nghèo nên tôi hèn thế thôi..

– Nhà cô ở đâu..? Tiện xe tôi đưa về..?

– Không cần đâu, lên phía trước anh cho tôi xuống là được..

– Đọc địa chỉ nhà..đừng nói lằng nhằng nữa..

– Số nhà 32, đường xx..

Tôi được Long chở về tận nhà..

Cứ tưởng quá khứ mãi mãi chôn vùi, nhưng nay tình cờ gặp được mẹ Long..Tôi lại bắt đầu sợ hãi..
___
Tại nhà bố mẹ Long,

Thùy đang cẩn thận lướt điện thoại..đặt nhà hàng, chuẩn bị chu đáo cho đám cưới..

Bên kia mẹ Long cũng bận rộn chọn đi, chọn lại mấy mẫu quần áo mới ra…

Thi thoảng hai người quay qua cười nói vui vẻ..

Long về nhà mặt lạnh tanh:

– Đám cưới của con và Thùy sẽ không diễn ra đâu..Mẹ đừng phí công nữa..

Mẹ Long đứng phắt dậy:

– Mày vừa nói cái gì..? Nói lại lần nữa tao xem nào…?

– Nói 100, 100 lần cũng thế thôi…

“BỐP..”

Mẹ Long điên quá, không làm gì được tát thẳng vào mặt con trai:

– Thằng mất dậy…Mày đừng tưởng, mày có mấy cái quán bar đểu thì tao sợ mày nhé..Không phải nhờ bố cái Thùy nâng đỡ, thì mày có ngày hôm nay không..? Đầu mày không có não à..?

– Chuyện làm ăn của con mẹ k biết, thì đừng xen vào..

Thùy cũng đứng lên, ngăn cản:

– Sao anh lại nói với bác như thế..?

– Còn cả cô nữa..Nói cho cô biết tôi với bố cô không liên quan, dính dáng gì đến nhau hết..Đừng tự ý động đến tôi, hối hận không kịp đâu..

– Anh…

Long bước đi mặc kệ tiếng chửi bới, la hét của mẹ…

Thùy ngồi sụp xuống sàn:

– Cháu làm gì sai…? Mà a ấy đối xử với cháu như vậy..?

Mẹ Long vỗ nhẹ vai Thùy:

– Không sao đâu..Cứ để đấy bác lo..
___
Mấy ngày tiếp theo Long không hề nhắn tin hay gọi điện gì cho tôi nữa..Đáng lẽ tôi phải vui mừng, phấn khởi..nhưng không hiểu sao trong lòng cứ trống rỗng khó chịu…

Tôi biết quan hệ của chúng tôi bây giờ..chủ yếu dựa vào số tiền 200 triệu Long cho tôi vay..Nhưng tôi vẫn hy vọng về điều gì đó sâu sa hơn, có thể cho tôi hoặc cho Long..

Cuối cùng không chịu được cảm giác ngột ngạt ở nhà..Tôi đành khoác thêm áo, lặng lẽ bước ra ngoài…

Trời đang vào đầu thua, thời tiết dễ chịu lắm..Từng bước đi, tôi đều cảm nhận được vị man mát của gió..Mọi chuyện đến với tôi quá nhanh, ban đầu là bị bà Hồng đuổi ra khỏi nhà..Rồi đến lúc gặp được Long, từ người dưng biến thành tình nhân 2 tháng nay…

Mải suy nghĩ miên man, tôi không để ý cách đó 1 đoạn có 2 người đàn ông..mặc quần áo tối màu, đang theo sau tôi..

Miệng tôi đột nhiên bị một miếng vải bịt chặt vào, tôi vùng vẫy một hồi rồi lịm đi..

Tỉnh dậy thấy mình bị trói chặt chân tay vào cái ghế gỗ..nhúc nhích thế nào cũng không được..Xung quanh chẳng có vật dụng gì..

“CẠCH..”

Cánh cửa mở ra nặng nề..Thùy bước vào, nhìn tôi đầy căm hận:

– Tao từng nói sẽ cho mày biết chữ trả giá viết như thế nào..Mà không ngờ mình lại gặp nhau sớm vậy..?

– Chị làm như này có thể sẽ bị quy vào tội bắt cóc đó..

– Bắt cóc thì sao..? Mày nghĩ tao sợ à..? Vì mày mà a Long nhất định k chịu cưới tao..? Đang yên đang lành mày xuất hiện làm gì..?

– A ta cưới chị hay không thì liên quan gì đến tôi..?

– Hôm nay tao sẽ không ra tay đánh mày…Vì tao có trò khác đặc biệt hơn muốn chơi cùng mày..

Vừa nói chị ta vừa dơ cái kéo trước mặt cười khúc khích..

Dứt lời “xoẹt” một nhát, mái tóc dài đến eo của tôi chỉ còn đến ngang vai..

– Vui không..? Để tao tạo hình miễn phí cho mày nhé..

Tôi sợ quá lắc đầu liên tục..Hành vi của Thùy bây giờ không khác nào kẻ điên..Trêu tức chị ta nữa khéo tôi không toàn mạng trở về mất..

Lúc sau có một người đàng ông..xách vào hai can to gì to lắm, Thùy ra lệnh để gần vào chỗ tôi..

Nắp can mở ra, mùi xăng nồng nặc..sộc thẳng vào mũi..So với lần tôi bị chị ta tiêm thuốc tránh thai đặc biệt, thì lần này còn đáng sợ hơn nhiều..

Tôi chưa muốn chết…

***
❌ Yến sau vụ này có bị sao không ???

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN