Vị Của Ái Tình - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
901


Vị Của Ái Tình


Phần 17


Cả bữa trưa kết thúc trong im lặng, không ai nói thêm câu gì nữa..

Tôi gượng gạo dọn dẹp bàn ăn, xin Long chở đến quán bar gặp Hằng nói chuyện cho thoải mái đầu óc…

Long suy nghĩ một hồi rồi đồng ý luôn..Nhưng phải đến 4h chiều anh ta mới chở tôi đi..

Hằng đang lúi húi dùng cái khăn, lau vỏ ngoài mấy chai rượu..

Tôi bước nhẹ nhàng đến gần, đập nhẹ vào vai nó một cái rõ kêu:

– Òaaa..

Nó giật thót tim, lôi tôi ra ngoài:

– Mày đứng yên đây cho tao nhờ..Lọang choạng làm vỡ chai nào, thì bán cả mày với tao cũng chưa đủ trả nợ đâu..

Tôi cười nham nhở:

.- Nọ tao còn đập 2 chai liền như..

– Thôi con xin mẹ..Vì hai chai rượu vỡ đó, mà con ăn tế cả mấy ngày liền..

Đến đây chúng tôi đều bật cười vui vẻ..

Tôi cũng xin Hằng cái khăn sạch, lau bàn ghế cho nó khuây khỏa, thoải mái đầu óc..

Hằng rình lúc không có ai, mới thì thầm to nhỏ vào tai tôi:

– Sáng nay mụ Thùy vừa sang đây quậy phá, la hét đấy..

– Thế mà mấy ông kia vẫn để yên..?

– Không..Hâm à..? Anh Long với anh Hùng thì phải khác chứ..

– Kể rõ đầu đuôi tao nghe xem nào..

– Thùy dẫn người vào quán, bị hai bảo vệ ngăn cản..Không biết có xích mích gì, cô ta ra tay đánh bảo vệ..Nên bị a Hùng táng cho không trượt phát nào, tức nổ mắt mà không làm gì được..

– A Long còn lấy cả mảnh thủy tinh, rạch vào tay cô ta một đường dài cơ..Cho chết cái tội ác độc, khốn nạn..bị nghiệp quật cho đứ đừ, chẳng ai thương hại..

Tôi sửng sốt, hỏi lại Hằng:

– A Long lấy mảnh thủy tinh rạch vào tay mụ Thùy á..? Mày có nhầm không..?

– Nhầm cái đầu mày ý, tao chứng kiến từ đầu đến đuôi đây..

Gần 6h tối, quán bắt đầu có khách..

Long không muốn tôi ở đây, nên bắt tôi đi về..

Ngồi trên xe tôi cứ nghĩ mãi về lời Hằng nói ” A Long lấy mảnh thủy tinh, rạch vào tay mụ Thùy 1 đường dài..”

Nói thật tôi thừa nhận mình cũng có chút hả hê trong người..

Sau khi biến tôi thành con nghiện, thì những gì bây giờ chị ta đang chịu..vẫn còn nhẹ nhàng lắm..

– Sao anh lại làm thế..?

– Cô không học qua lớp 1 à..? Hỏi không đầu, không cuối thì ai hiểu gì mà trả lời..?

– Ý tôi là việc của anh với Thùy đó..

– Cái đấy cô đừng quan tâm, cứ kệ đi..Ăn uống, ngủ nghỉ cho tốt vào khỏi bệnh rồi bàn tiếp..

Dứt lời Long đỗ xe trước nhà hàng đồ nướng Hàn Quốc..

– Vào ăn đi rồi về..Chứ muộn như này còn phải nấu cơm, thì đến đêm mới được ăn..

Tôi lẽo đẽo theo sau lưng Long..

Anh tự nhiên chọn 1 bàn gần cửa sổ nhất, gọi đủ các món..còn yêu cầu rõ ràng, không cho cay..

Tôi lại lần nữa ảo tưởng vị trí của mình rồi..

Những ngày sau đó..

Ngày nào Long cũng ở cạnh tôi..Trong khoảng thời gian từ 11 rưỡi sáng đến 2h chiều..Vì đó là lúc tôi sẽ lên cơn..

Chỉ có anh mới đủ bản lĩnh khiến tôi bình tĩnh lại…

Thời gian cứ thế trôi qua nhanh chóng..

Tiếp tục thêm 1 tháng nữa..

Cơn nghiện của tôi giảm dần theo ngày, ban đầu là ngày lên cơn một lần..Sau đó đến hai, ba ngày..Và bây giờ như biến mất hoàn toàn, không còn bất cứ cảm giác thèm thuồng nào nữa..

Người Long các vết thương do tôi cào cấu, cắn xé cũng dần ít đi, có những chỗ còn đang lành lại…

Tôi như trải qua cảm giác vừa mới chết mà được hồi sinh lại..

Tôi bị giảm mất 3kg, mặt mũi xanh xao hốc hác trong thời điểm này..

Nhưng tất cả những điều đó không làm tôi lo lắng..

Tôi chỉ quan tâm..

Từ nay tôi đã trở về một người bình thường, chứ không còn cái mác con nghiện nữa..

Nếu suy nghĩ tích cực thì tôi cảm thấy mình cũng khá may mắn..

Tôi chỉ bị Thùy tiêm 1 mũi, chứ thêm vài mũi nữa..Tôi không biết bản thân mình có chịu nổi không..

Để chắc chắn tôi đã cai nghiện thành công..

Long còn cẩn thận đến nỗi, sáng hôm sau..

Anh ta gọi tôi dậy sớm lắm, không cho ăn uống gì..Bắt đi làm vệ sinh cá nhân, rồi chở luôn đến bệnh viên..

Vẫn như lần trước Long làm cách gì đó..mà tôi không phải chờ lâu..Các bác sĩ xét nghiệm cho tôi nhanh lắm..

Quân gọi bọn tôi lên phòng ngồi chờ kết quả..Long không từ chối, tự nhiên dẫn tôi lên luôn..

1 tiếng sau kết quả xét nghiệm của tôi, được đưa thẳng đến phòng Quân..

Thế mà Long nhanh tay hơn, đã giằng lấy xem trước..

Tôi hồi hộp cũng ngó đầu vào..Dòng chữ in hoa đỏ chói, lần nữa lại xuất hiện ngay trước mặt tôi:

– Võ Hải Yến âm tính với chất kích thích..

Trong đó còn ghi nhiều lắm, nhưng tôi không hiểu..cũng chẳng quan tâm..

Điều quan trọng nhất bây giờ là phải đi tuốt tát lại bản thân..Chứ nhìn mình trong gương, tôi sắp biến thành bà già mất rồi..

Long chào Quân qua loa, dẫn tôi ra về..Cả quá trình a không có biểu hiện đặc biệt gì..Nhưng tôi vẫn tinh ý nhận ra, ánh mắt lóe lên vui mừng của anh:

– Tôi thành công..thành công rồi đấy..Cảm ơn anh nhiều nha..

– Tôi biết chữ..Cô không phải khoe nhiều..

Biết ngay mà, tính cái ông này lúc nào cũng đáng ghét thế..Như kiểu sợ động viên tôi 1 câu, thì ông ấy mất đi mấy cân thịt..

Tôi “xùy” một tiếng rõ dài, quay mặt ra ngoài không tiếp chuyện nữa..

Đi qua cái salon uy tín có tiếng ở Hà Nội..

Long dừng xe để tôi vào cắt tóc..Tưởng a chỉ cho tôi xuống, rồi đi luôn..nhưng a cũng vào chờ tôi làm tóc hơn 2h đồng hồ..

Mái tóc lem nhem của tôi được đích thân anh chủ quán cắt, uốn hơi cụp vào trong, nhuộm màu nâu tây..

Nói không phải khoe khoang, tôi được di truyền từ mẹ, làn da trắng hồng khỏe mạnh..Làm kiểu tóc này càng thêm phần trẻ trung năng động..Đến Long ngồi bên cũng phải gật gù công nhận cơ mà..

Qua trung thâm thương mại, Long còn tiện rẽ vào mua cho tôi mấy bộ quần áo nữa, rồi chúng tôi mới về..

Long không lên nhà, mà lái xe đi luôn..

Tôi mừng rỡ xách túi lớn, túi nhỏ đi lên..

Không ngờ gặp ngay mẹ Long, đang đứng chờ ngoài cửa..

Tôi chột dạ tiến lại gần, cúi đầu lí nhí:

– Cháu chào bác ạ..

Mẹ Long khinh khỉnh:

– Tôi vẫn chưa dám nhận lời chào của cô..

Tôi đưa tay ấn một loạt mã số:

– Vậy để cháu mở cửa, mời bác vào nhà…

– Nhà con trai tôi mua, tôi có chân tự vào cô không cần cô mời muội làm gì..

Tôi im lặng, không đáp lại chỉ đi theo sau..

Vào bên trong mẹ Long chỉ tôi ngồi xuống cái ghế sofa bên cạnh..tự mình rót nước, rồi tiếp lời:

– Tôi vào thẳng vấn đề cho đỡ mất thời gian..3 năm trước cô và con trai tôi không hợp nhau, thì 3 năm sau vẫn thế..Vấn đề ở đây k phải là thời gian, mà là cách sống, quan điểm xã hội..Cô rời xa nó 1 lần rồi, tôi mong lần này cô cũng làm như thế..Cô thông minh, nên chắc tôi không cần nói nhiều đâu nhỉ..? Tôi cũng không đưa tiền cho cô, vì tôi biết cô sẽ không nhận..

Không 1 lời chửi bới chua ngoa, nhưng lời mẹ Long nói cứ như nhát dao cứa vào da thịt tôi..Khi tôi vừa mới lấy lại tinh thần..tình cảm với Long đè nén bao nhiêu năm nay còn chưa kịp bọc bạch..Thì mẹ anh đã sẵn sàng cho tôi 1 gáo nước lạnh tỉnh người…

– Cháu hiểu..Nhưng bác có thể cho cháu ở cạnh a hơn 1 tháng nữa được không ạ..? Cháu hứa sẽ đi khỏi đây, không bao giờ quay về nữa..

Mẹ Long nghĩ ngợi 1 lúc:

– Chẳng lẽ cô và nó còn có chuyện gì đang giấu tôi…?

– Dạ không có đâu..? Tại cháu có việc cần phải hoàn thành, xong rồi mới yên tâm đi được..

– Cô đã nói thế thì tôi tin cô 1 lần, đừng làm cho tôi thất vọng..Tôi có thể làm nhiều điều hơn cô nghĩ đấy..

– Vâng ạ..

– Tuy bố cái Thùy mới vào tù, hai đứa nó không kết hôn được nữa..nhưng không có nghĩa, sẽ có bất cứ cơ hội nào giành cho cô đâu..

Tôi ngạc nhiên rồi sửng sốt, nghĩ thầm trong bụng:

Bố mụ Thùy vào tù á..? Bao giờ thế..? Sao không thấy cái Hằng khoe gì với tôi nhỉ..?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN