Vị Của Ái Tình - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1115


Vị Của Ái Tình


Phần 3


Một lúc sau Long buông tôi ra, lần nữa nhấc bổng tôi lên đặt xuống giường..Hai tay dùng lực kéo mạnh cái áo choàng của tôi, vứt thẳng xuống đất nhìn chằm chằm vào thân thể tôi:

– Tốt lắm, vẫn không thay đổi chút nào…

Tôi xấu hổ đưa tay che trước ngực, thì Long nắm chặt tay tôi:

– Cả người cô có chỗ nào tôi chưa nhìn thấy, che cái gì mà che…?

Môi Long không chút do dự đặt lên cổ tôi, dời từng chút một..xuống vai và xương quai xanh:

– Gọi tên tôi..

Giọng nói lạnh lùng pha chút khàn khàn của Long vang lên..làm tôi bối rối bất giác nghe theo:

– Long…Longgg…

Không biết từ lúc nào Long đã để lộ toàn bộ cơ thể hoàn hảo săn chắc vô cùng..

Anh ta đột nhiên nằm đè lên người tôi, tôi giật mình co rúm lại:

– Không…không được…

– Tại sao 3 năm trước lại phản bội tôi…?

– Ưmmm…ưh…

Long không nhận được câu trả lời thỏa đáng càng điên cuồng hơn..tay trườn xuống dưới, như có như không ấn nhẹ vào nơi nào đó..hô hấp của tôi theo hành động của Long cũng dần trở nên khó khăn:

– Trần Phi Long…tôi hận anh…

– Hận đi…cô cứ hận đi…nếm thử cảm giác hận một người cũng rất tốt…

– Anh khốn nạn…

– Anh không còn nhân tính…

Long mặc kệ những lời tôi chửi rủa, anh coi như không nghe thấy gì..chỉ thản nhiên làm nốt những việc còn đang dang dở..Nâng người tôi lên tiến thẳng vào trong..

Một cảm giác đau đớn truyền lên tận não..tôi ứa nước mắt, lắc đầu liên tục:

– Đau..Đau quá…ra ngoài…ra ngoài đi..

Lúc này Long hình như mới dần tỉnh táo, dừng mọi hành động..ngửa đầu hôn lên môi tôi, thì thầm vào tai:

– Thả lỏng người ra…không đau nữa đâu…hít sâu vào, thở ra nhẹ thôi…

Cả người tôi cứ mơ màng làm theo những lời Long nói..không hơi sức đâu phản kháng nữa..cho đến khi thấy anh dùng sức ra vào nhanh hơn..mới vội vàng hét lên:

– Longgg…khó chịu…

Cứ như thế cả căn phòng tràn ngập mùi vị hoan ái..mà bản thân tôi cũng vô thức thiếp đi..mặc kệ anh ta muốn làm gì thì làm..người đàn ông này không còn thuộc về tôi nữa rồi..Qua đêm nay thôi, mọi chuyện sẽ ổn mà…Tôi và anh mãi mãi là hai đường thẳng song song, không bao giờ cắt nhau…

Sáng hôm sau tỉnh dậy đã là hơn 8h, căn phòng rộng lớn nhưng yên tĩnh lạ thường..Không có sự xuất hiện của Long, tôi với tay cầm chiếc điện thoại…9 cuộc gọi nhỡ từ Hằng..Rồi quay sang bên cạnh, thấy một sấp tiền 500k đang nằm lộn xộn ngay dưới gối…Tôi bật cười như một kẻ điên..Khốn khiếp..anh ta coi tôi là loại người gì chứ…?

Lết xác vào nhà tắm, toàn thân đau ê ẩm dấu vết xanh đỏ trên người không cách nào mà lau đi được..Chán ghét bước ra ngoài, mặc lại bộ quần áo tối qua..cái áo sơmi cúc đã mất gần hết, dúm dúm buộc buộc chẳng giống ai..

Cầm thẻ đi trả phòng mà ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt coi thường, khinh bỉ..

Hai nhân viên tiếp tân lịch sự đưa cho 1 cái túi giấy:

– Anh Long nhờ chị đưa cho e…tiền phòng anh ấy cũng thanh toán rồi..e thay đồ đi rồi hãy về..

Tôi chìa tay nhận lấy..mở ra thấy 1 bộ váy màu vàng bên trong, có đủ cả nội y..còn thêm 1 vỉ thuốc tránh thai khẩn cấp..

Tay tôi nắm chặt lại, miệng lẩm bẩm cảm ơn rồi đi thẳng Wc…

Khách sạn Royal là một khách sạn 5 sao, ngoài cổng lúc nào cũng có taxi chờ sẵn..nên tôi dễ dàng tìm được xe về…Cả đoạn đường tôi như người mất hồn..

Chuông điện thoại lần nữa kêu lên:

– Yếnn ơi hôm nay có bản dịch mới, e qua công ty 1 lúc được không..

Đó là anh Nam, người chuyên phụ trách giao bản dịch ở công ty cho tôi..

– Bây giờ e bận rồi, chiều em qua được không ?

– Anh muốn trao đổi với e một số chỗ cần lưu ý..nhưng bận rồi thì để chiều qua cũng được…

– Em cảm ơn anh..

– Ơn huệ gì, cho anh cơ hội gần e là được..

Tôi cười cười, biết rõ việc a Nam có tình cảm với mình..Nhớ hồi mới vào công ty làm việc..Vì là dịch thuật tự do, nên khâu tuyển chọn diễn ra rất kĩ..không phải nhờ sự trợ giúp của Nam, thì một sinh viên mới ra trường như tôi..khó lòng mà có chỗ đứng ở đây..Thời gian trôi qua, hơn 1 năm nay tình cảm của anh càng ngày càng bọc lộ rõ…

Thanh toán tiền taxi bước vào nhà, Hằng đang ngồi đờ đẫn ở bàn..thấy tôi nó òa khóc:

– Yến ơi…tao xin lỗi…

– Đừng khóc nữa..không phải tao về rồi sao…?

– Anh Long có làm gì quá đáng không ? Tại tao mà mày mới phải rơi vào tay anh ấy…

– Không sao đâu…Qua rồi…Mọi chuyện qua hết rồi…Tao đói quá mày pha cho tao bát mì tôm được không..?

– Được…được…ngồi xuống đi…

10′ sau Hằng bưng cho tôi bát mì còn đang nghi ngút..Tôi cúi đầu ăn một mạch, dù xảy ra chuyện gì thì cũng phải tiếp tục sống chứ..

– Mày quen biết với anh Long à…? (Hằng nhìn tôi ngờ vực)

– Ừ..sơ sơ thôi…

– Thật không…? Sơ sơ mà anh ấy lại đồng ý giúp mình…?

– Thế bình thường anh ta không thích giúp người à…?

– Không…Phải nói là anh ấy không bao giờ quan tâm đến chuyện của người khác…

– Anh ta làm cùng mày à…?

– Điên..anh Long là chủ quán bar tao làm đấy…Mới mua lại quán được gần 6 tháng, mà doanh số quán tăng chóng mặt…Anh ấy giỏi lắm, quản lí liền một lúc mấy quán bar cơ…

Tôi im lặng trầm ngâm suy nghĩ…3 năm trước không phải mẹ Long đến tận nhà tôi, yêu cầu tôi buông tha cho Long..để anh sang Mỹ du học, về còn kế nghiệp gia đình hay sao…Mà giờ anh lại trở thành ông chủ của mấy quán bar…?

Bẫng đi một thời gian, mọi chuyện cũng dần lắng xuống..Cuộc sống của tôi và Hằng vẫn tiếp diễn bình thường, như cái ngày mà Long chưa từng xuất hiện..Ban ngày tôi ở nhà dịch thuật..thi thoảng lại đến công ty giao lưu cùng hội chị em..

Cho tới buổi chiều hôm ấy, đang ngồi ngân nga bài hát quen thuộc:

“Vì em cố chấp nên cố gắng theo tình yêu ấy..

Nên hôm nay em đành chấp nhận rời xa kỉ niệm..

Em mong anh sẽ luôn vui…”

Thì bà ngoại dưới quê gọi điện lên…Tôi chưa kịp nói gì, tiếng bà khóc nức nở ở đầu dây bên kia..đã làm tôi lo lắng:

– Ngoại ơi…Con Yến đây…Có chuyện gì thế ạ…?

– Yến à..Cậu con…

– Cậu con làm sao ạ…?

– Nó đàn đúm chơi bời, đi đứng kiểu gì đâm vào con nhà ông Sáu làng bên…Đang phải cấp cứu trong bệnh viện tỉnh ba ngày nay rồi..Nhà đó sang đòi bà bồi thường đủ 150 triệu..nếu không họ sẽ cho nó vào tù con ơi…”

***
Xôi thịt theo đúng ý chị e rồi đây. Đọc xong đừng quên cho t 1 like, 1 chia sẻ, 1 cmt động viên nữa. Mai chủ nhật theo lịch k có truyện nha chị e 😂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN