Vị Của Ái Tình
Phần 8
Tôi ngẩng đầu, liếc ra cổng xem có ai không còn kêu cứu..Nhưng bây giờ là giữa buổi sáng, nhà trọ của tôi lại ở trong ngõ thì làm gì có ai chứ…
Người đàn ông phía sau thấy tôi lề mề quá..anh ta dứt khoát nắm lấy tóc tôi, quát rõ to:
– Con chó này…Mày điếc à, hay là câm…?
– Tôi không biết ai tên Long cả…
Dứt lời người phụ nữ kia đạp cho tôi cái, tôi ngã dúi dụi ra sân..nhưng chị ta vẫn không tha, tiến đến dẫm lên tay tôi..bằng đôi giày cao gót, nhọn hoắt:
– Muốn chối à..? Tao cho mày chối này..chối này…
Mỗi từ “chối này” chị ta lại dùng sức mạnh hơn một chút..
Tôi giãy giụa phản kháng, bàn tay đau như muốn gãy vụn ra:
– Các người là ai…? Sao tự dưng lại đến đây gây chuyện..Tôi báo công an bây giờ…
Tiếng cười ha hả của người phụ nữ vang lên, 3 tên đàn ông lập tức vây quanh tôi..như muốn chờ lệnh..sẵn sàng bóp chết tôi bất cứ lúc nào…
– Mày giỏi mày thử động đến chân lông tao xem có được không..? Sắp chết đến nơi rồi, còn già mồm à..? Nay tao không tặng cho mày lít axit là đã nhân nhượng lắm rồi…
-…
– Con Thùy này xưa nay không đi cướp đồ của người khác thì thôi..Chứ loại phò phạch, rẻ rách như mày mà đòi cướp được chồng của tao á..?
– Chồng chị là ai..? Tôi không biết, cũng không quen..
– Giỏi lắm..Vẫn muốn cứng họng à..? Ba hôm trước, mày đến khách sạn King ngủ với ai..?
– ..
Tôi như chết lặng, không dám phản kháng thêm nữa..Không cần phải đoán, cũng biết đây là nguời phụ nữ của Long..Cô ta đến đây đánh ghen..vì lí do tôi ngủ với chồng cô ta..
Cay đắng..nhục nhã ê chề là cảm giác của tôi lúc này..Nó hành hạ tôi hơn cả những cơn đau thể xác…
– Tao nói trúng tim đen, nên mày nhột phải không..? Nhìn mày cũng ra dáng con nhà có ăn, có học đàng hoàng..mà lại có sở thích đi giật chồng người khác sao..? Hay mẹ mày truyền gen con giáp thứ 13 cho mày rồi..
– Chi không có quyền xúc phạm mẹ tôi..
– Đạo đức quá nhỉ…Cùng 1 lò đúc ra có khác, da mặt cũng dày hơn những con phò bình thường..
– Chồng chị..Chị không giữ được, lại đến đây ăn vạ tôi thì có gì hay ho mà khoe..
“BỐP…BỐP..”
Thêm 2 cái tát nữa giáng xuống mặt tôi, mắt Thùy đỏ ngầu trợn ngược lên:
– Xử lí đi…
Ngay sau đó ba tên kia lần lượt ra tay, người đấm người đá..cả người tôi chỗ nào cũng đau ê ẩm..Máu ở mồm, cũng chảy ra sân..
Lúc tôi tưởng chừng mình sẽ không chịu được nữa..thì Thùng phẩy tay, ra hiệu dừng lại..Kéo tôi nửa quỳ, nửa ngồi trên sân..
Có hai tên giữ chặt người tôi..Thùy nhếch mép lôi từ trong túi sách ra..một bơm kim tiêm, đã chuẩn bị sẵn thuốc..đựng gọn gàng trong chiếc hộp nhựa..
Khoảnh khắc ấy tôi cực kì hoảng loạn..Cảm giác mình sắp bị người khác, tiêm một loại thuốc không rõ tác dụng..kinh khủng lắm..như khi bạn khao khát sống, mà không thể sống nổi ý…
– Đừng lo đây không phải ma túy đâu..Lần này tao chỉ muốn cảnh cáo mày sương sương thôi..Còn lần sau, thuốc gì thì tao chưa nghĩ ra..nhưng tao chắc chắn nó còn đáng sợ hơn cả ma túy cơ…
Tôi cố gắng vùng vẫy hết sức mình..Chỉ mong mũi tiêm đó, không chọc phải người tôi..Nhưng sức một người vừa trải qua trận đòn thừa sống, thiếu chết..so với hai người đàn ông cao to, lực lưỡng..thì chỉ như con muỗi đốt vào cột điện mà thôi…
Thùy cúi người tiêm thẳng xuống bắp tay tôi..tôi kêu gào như một kẻ điên, mà không có bất kì tác dụng gì..
Toàn bộ thuốc trong mũi tiêm đó..đi thẳng vào cơ thể tôi, không chút khó khăn nào…
– Để những con phò cặn bã như mày không làm phiền đến Long..Thì tao buộc phải sử dụng cách này..Thuốc tránh thai đặc biệt đấy, mày từ từ mà hưởng thụ..Trách nhiệm ngăn chặn mọi nguy cơ thừa thãi bên ngoài của anh Long..tao xưa nay luôn làm rất tốt…Con của anh ấy, chỉ một mình tao đủ tư cách sinh ra mà thôi..
Thùy càng nói, tôi càng thấy đầu óc của cô ta có vấn đề rất nặng về thần kinh..Nhưng giờ tôi mệt quá, chẳng thèm chấp nữa..
Ngay lúc tôi muốn xỉu đi, thì tiếng cô Hải (chủ nhà) vang lên..làm tôi tỉnh táo vài phần:
– Các người là ai..? Làm gì mà tự ý xông vào nhà tôi thế này..
Thùy nham nhở hai tay vỗ vỗ lên nhau:
– Bà không cần biết, muốn sống yên ổn từ nay đến cuối đời..thì tốt nhất nên biết điều ngậm mồm lại..Còn không thì đừng trách tôi ác..Nói cho bà biết, hạng người chuyên thu lãi như chúng tôi..không ngán một ai đâu..
Cô Hải tuy hơi sợ trước những lời nói đe dọa trắng trợn của Thùy..nhưng vẫn bình tĩnh trả lời:
– Các người đừng quá đáng..Tôi báo công an rồi đấy..Lát nữa họ xuống, xem còn ai vênh váo không..? Đã tự ý xông vào nhà người ta phá đám, còn lên mặt dở giọng à..?
Thùy cay cú lườm tôi và cô Hải thêm 1 lúc nữa..rồi mới quay đầu ra về..Trước khi lên xe, còn gằn giọng quát tôi:
– Nhớ cho kĩ những lời tao nói ngày hôm nay..Còn có lần sau, sẽ không nhẹ nhàng như thế này đâu..
Tiếng động cơ máy nổ vang lên, chiếc ô tô đen bóng của Thùy dần khuất trước mặt tôi…
Tôi lịm cả người đi, không biết thêm gì nữa..
Lúc tỉnh dậy đã gần 11h trưa..Cô Hải sốt ruột gọi tôi mấy lần:
– Yếnn ơi…Yến..Cháu có thấy chỗ nào khó chịu nữa không..?
Tôi lắc đầu nhẹ nhàng..thì cô lại tiếp lời:
– Cô vừa gọi đứa em làm bác sĩ, sang khám cho cháu đấy..Nó bảo cháu chỉ bị thương bên ngoài thôi, chứ xương khớp thì may mắn không ảnh hưởng gì nhiều..Bên tay phải có vết rách, phải khâu 5 mũi nữa…
– Cháu cảm ơn cô..Tí nữa dậy cháu gửi cô tiền thuốc men..
– Bao giờ gửi cô cũng được, cô đã đòi luôn đâu..Mà sao cháu lại bị bọn nó đánh đập dã man thế này..
Tôi vòng vo, lảng tránh trả lời..Cô Hải cũng không ép nữa..Xuống bếp mang cho tôi bát cháo đỗ, dặn ăn xong thì uống thuốc nghỉ ngơi đi..Cô ấy sang nhà bạn ăn tân gia nhà, đến tối mới về…
Nằm cả buổi chiều trên giường, nhúc nhích ngọ nguậy tí mà chỗ nào cũng đau..Ngẫm nghĩ một hồi, từ lúc tôi gặp lại Long..không có chuyện gì tốt đẹp cả..Anh ta như ngôi sao quả tạ, luôn ám ảnh quanh người tôi..
Hay là tôi trốn về quê, giao dịch gì đó cứ để vậy đi..Chứ vk anh ta đến tận đây đánh ghen rồi..Giờ mà vẫn còn tiếp tục quan hệ lằng nhằng nữa..sợ cô ta không để tôi yên đâu..
11h tối..
Cửa phòng mở ra, Hằng lững thững mệt mỏi bước vào:
– Có gì ăn không..? Tao đói quá mày ơi…
– Còn mấy gói mì tôm đấy, pha ăn tạm đi..nay tao không nấu cơm được..
– Người mày làm sao mà phải băng bó khắp nơi thế kia..? Còn đống thuốc to đùng trên bàn nữa..
– Tao..tao bị ngã thôi..
– Ngã kiểu gì toàn xước xát phần mặt thế..? Nói thẳng ra xem nào…? Có phải bị đứa nào đánh đúng không…?
Tôi không muốn giấu giếm Hằng nữa, hại thân quá:
– Mày hứa không chửi tao, thì tao mới nói..Vk lão Long lúc sáng vừa qua đây, toàn bộ vết thương lớn nhỏ trên người tao..Đều do chị ta gây ra cả đấy..
Hằng đưa tay sờ thử trán tôi:
– Mày sốt cao nên mất trí hả..A Long đã lấy vk đâu, con hâm này…
***
Tặng e 1 like, 1 cmt cho e có tinh thần viết chương sau hay hơn nào 😂. Biết đâu tt cao, mai lại up tiếp 😂
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!