Vì đó là em!!! - Phần 2: Nhật ký của anh…
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Vì đó là em!!!


Phần 2: Nhật ký của anh…


Ngày nắng tháng nắng năm nắng…
Tôi rất thích cách mở đầu này, bởi vì nó sẽ khác biệt với nhiều quyển nhật ký khác, cũng có thể bởi vì tôi luôn muốn diễn tả tâm trạng mình qua câu tựa ấy….
Hôm nay là một ngày nắng, nắng chói chang. Nắng vô tội cứ muốn thiêu đốt những con người tội nghiệp ấy. Nắng như thế cũng làm cho tôi có một chút khó chịu, thế nhưng mà vì em mà tôi lại quên đi cái cảm giác ấy…
Cái ngày nắng tháng nắng năm nắng ấy, nghe nó rất mơ hồ phải không? Cũng phải thôi bởi tình cảm tôi dành cho em cũng mơ hồ như thế. Tôi chẳng biết cái thứ cảm giác này từ đâu ra, nhưng tôi biết là từ rất lâu rồi. Em đem đến cho tôi một cảm giác rất khác lạ, và tôi chỉ muốn giữ em cho riêng mình.
***
Ngày đẹp tháng đẹp năm đẹp…
Hôm nay thời tiết rất đẹp, trời quang mây tạnh. Haizzz, phải nói là rất đẹp, phải chi em ngắm cùng tôi? Tôi sẽ kể cho em nghe về những đám mây bồng bềnh, sẽ nói cho em nghe về những cơn gió, hay là sẽ cùng em lắng nghe tiếng rì rào trong những tán cây xanh lớn…
Hình như tôi hơi sến thì phải…? Liệu em sẽ thích một người như tôi chăng?…
Hôm nay, tôi thấy em say sưa nghe tôi giảng thuyết. Tôi đã mỉm cười với em, nhưng dường như em chẳng để ý. Tôi rất ít khi cười nhưng vì em tôi có thể cười suốt ngày. Tôi lại tìm kiếm bóng hình em giữa đám đông trong sân trường. Em rất nhỏ bé nhưng cứ thích ngồi cuối hàng, em rất dễ thương nhưng lại cố giấu mình đi. Khi tôi nhìn thấy em, thì ánh mắt em lại hướng đi nơi khác, phải chăng em lại tìm kiếm bóng hình ai khác sao? Nhưng tôi đã lầm rồi, em quay ra nhìn tôi, ánh nhìn chăm chú đó giống như trong mắt em chỉ có một mình tôi vậy. Tôi vội vàng né tránh, liền nhìn sang cô gái ngồi bên cạnh em. Haizzz sao tôi lại thấy mình nhút nhát thế nhỉ? Tôi sợ em lại hiểu lầm tôi là thích cô gái khác mất… Mong em đừng hiểu lầm em nhé…
***
Ngày mưa tháng mưa năm mưa….
Hôm nay là một ngày mưa tầm tã, mưa như trút nước. Hôm nay, tôi thấy em đang khóc. Em khóc rất đau lòng, nhưng cũng rất lặng lẽ. Em ngồi sát trong góc của một quán cà phê. Quán rất thoáng mát và yên tĩnh. Tôi thấy trên bàn em là một tách trà vẫn còn khói, chắc là em vừa mới gọi. Em lâu lâu lại nhâm nhi một chút trà, cử chỉ đó của em đã in sâu vào tim tôi. Tôi liền gọi một tách giống với trà của em, tôi muốn thử uống trà xem sao. Cô phục vụ khi đưa trà cho tôi liền nói nhỏ với tôi rằng:
– Cậu là người quen của cô bé ấy sao? Khi cô ấy đến đây, nhìn cứ như người mất hồn. Lúc tôi đưa menu cho cô ấy thì cô lật ra và chỉ đại loại trà này. Tôi thấy cô ấy chẳng buồn liếc nhìn mình đã chọn gì, cứ gọi và uống thôi. Nếu cậu là bạn cô ấy, cậu coi xem cô ấy bị gì nhá.
– Cảm ơn chị đã báo cho tôi biết. Cho tôi gửi tiền trà của tôi với trà của cô ấy luôn.
Cô phục vụ nhanh chóng cầm tiền và đi, để lại tôi một mình với tách trà còn vương khói. Tôi chỉ là lặng lẽ nhìn ngắm em thêm chút nữa. Tôi muốn bước đến bên em, ôm em vào lòng và giải tỏa những phiền muộn của em, chỉ là tôi không làm được. Tôi có tư cách gì chứ? Tôi là ai trong cuộc đời của em? Lúc em nhìn tôi trên sân khấu cũng có thể vì em tôn trọng tôi thôi, cũng có thể em thích nghe người khác thuyết giảng. Em giống như là ánh mặt trời chiếu rọi cuộc đời tăm tối của tôi, liệu đối với em, tôi sẽ là ánh nắng chứ???
***
Ngày nắng tháng nắng năm mưa…
Hôm nay tôi chơi bóng rổ. Hôm nay tôi phụ dạy kèm. Hôm nay tôi thấy em. Em mặc đồng phục rất dễ thương, hình như em đang nhìn tôi thì phải? Em đang xem tôi chơi bóng rổ kìa, em đang xem tôi dạy học kìa, em đang nhìn tôi, phải nói là nhìn rất chăm chú. Mà không, hình như tôi đã lầm rồi, em ấy đang chú ý đến người khác, tôi thấy em ấy mỉm cười nhưng hình như không phải với tôi. Haizzz tôi lại tự mình đa tình rồi…!!
Chiều nay thời tiết rất xấu, giống như muốn quấn lấy con người tôi vậy. Trời không còn sáng nữa, thay vào đó là những đám mây đen xấu xí, chúng tụ lại với nhau, bắt đầu nhỏ từng giọt nước xuống mặt đất, và mưa… Tôi thấy trời mưa rất to, mưa to lắm, thế nhưng nỗi buồn của tôi lại chẳng thể tan biến được. Có nhiều lần tôi muốn bắt chuyện với em, vậy mà chẳng được, bởi xung quanh tôi có rất nhiều cô gái khác vây quanh, họ là người hâm mộ của tôi. Tôi sợ họ sẽ gây thương tổn cho em, còn tôi đến cả tư cách để bảo vệ em cũng không có…
***
Ngày mưa tháng nắng năm nắng…
Mưa… lại tiếp tục rơi vào buổi sáng… Hôm nay trường tôi tổ chức hoạt động ngoại khóa, tôi cũng có tham gia, chỉ là vì muốn em có thể nhìn thấy tôi. Tôi biết em không thích giao tiếp với người khác, luôn lặng lẽ một mình, nên hôm nay tôi đoán em sẽ không tham gia hoạt động nào mà chỉ ngồi xem thôi.
A…a…a… hình như em nhìn tôi kìa. Nếu em biết lúc em nhìn, tim tôi đập nhanh thế nào không hả? Nhưng hình như cũng không đúng lắm, tôi thi cùng với rất nhiều người con trai mà…
Haizzz, sao em hay thích đứng cuối quá vậy… em nhỏ lắm, em biết không? Tôi rất khó để thấy em… không biết đứng xa như thế có thấy mình rõ không nữa…!!
Em lại như vậy nữa rồi…!!! Lúc tôi muốn bước lại gần, em lại giữ khoảng cách với tôi, haizzz em không thích tôi sao? Đây là lần cuối tôi được tham gia cuộc thi này rồi, năm sau tôi sẽ vào đại học…!!! Liệu em sẽ nhớ đến tôi…?
***
Ngày buồn tháng nhớ năm thương…
Thời tiết hôm nay tôi không diễn tả được vì nó giống tâm trạng của tôi quá. Tôi không muốn xa em chút nào, hôm nay là ngày tôi vào đại học. Tôi thật muốn quay về trường để tỏ tình với em nhưng tôi lại sợ em không đồng ý… Haizzz…
Mấy ngày rồi, tôi không thấy em đi ngang qua đây. Lẽ nào em thật sự không tìm tôi sao? À mà sao em lại làm vậy? Tôi có là gì đối với em? Haizzz… tôi lại tự mình đa tình nữa rồi…
***
Ngày vui tháng vui năm vui…
Hôm nay thời tiết rất đẹp nha, tại vì tôi đang vui thôi…!! Em đến tìm tôi kìa… Tôi thấy em nhìn tôi…!! Tôi chỉ dám liếc em chứ không dám nhìn lâu… Haizzz… tôi lại ngại rồi…!!
Đã hơn 9h tối rồi mà em vẫn chưa về… chẳng lẽ là em đợi tôi sao? Haizzz… lại nghĩ lung tung rồi…!! 9h30 rồi kìa, em vẫn chưa đi sao? Đợi ai mà sao chưa về?? Haizzz… 9h45… cuối cùng em cũng chịu về nhà rồi…!!
Lúc em chạy lướt qua, tôi ngửi thấy một mùi hương qua mái tóc dài của em, một mùi hương rất dễ chịu…!! Nó làm tôi bất chợt nở một nụ cười… tôi thấy trong lòng rất dễ chịu…!!
***
Ngày nắng tháng nắng năm mưa…
Cơn mưa bất chợt đổ lúc 10 giờ hơn, cũng may là em về nhà rồi…
“Chi ❤ Huy” là dòng chữ đầu tiên mà tôi thấy trên tờ giấy mà tôi nhặt được. Lòng tôi hơi run một cái, thì ra là em cũng thích tôi. Haizzz, làm tôi suy nghĩ nhiều rồi…
Tôi phải làm sao để tỏ tình với em đây? Mà tôi phải làm sao để xác định đây là thông tin chính xác… Haizzz, tôi phải tự mình kiểm chứng thôi…
***
Ngày bão tháng bão năm bão…
Hôm nay ngoài trời có bão… chắc ông trời đang ngăn cản tôi làm chuyện này sao? Chuyện này có vẻ không được tốt lắm nhưng mà… tôi hết cách rồi… đành xin lỗi em vậy… Haizzz
***
Ngày mây tháng mây năm mây…
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi thực hiện kế hoạch. Haizz… Sao em không có biểu hiện gì hết vậy…? Chẳng lẽ em không thích tôi… Thôi kệ, cứ để một thời gian nữa xem sao…
***
Ngày quang tháng quang năm quang…
Đã là 1 tháng kể từ ngày tôi bắt đầu kế hoạch của mình… Tính ra đây là lần đầu tiên tôi lên kế hoạch chỉnh chu như thế, cũng là lần đầu tiên tôi vì một người làm nhiều như thế…
Em có thể xem như mối tình đầu của tôi… mà tình đầu thì thường khó quên…
Hôm nay là sinh nhật em, tôi muốn đem đến cho em một bất ngờ…bởi tôi đã rất chắc chắn với đáp án của mình…
———————–End nhật ký——————–
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN