Vị Hôn Thê Bá Đạo - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Vị Hôn Thê Bá Đạo


Chương 12



“Em là Hân phải không?”

Tay cô còn chưa chạm đến người Huy thì đã có một cánh tay khác bắt lấy cánh tay cô. Là một anh bạn. Người này nhìn có vẻ học lớp lớn hơn cô.

Thấy có người đụng vào mình, cô đương nhiên là khó chịu. Vừa định hất tay người đó ra thì anh Lâm đã từ ngoài cửa lớp chạy vào hất tay người đó ra trước cô, sau đó anh nói:”Cậu là ai?”

Thấy tay mình bị anh Lâm hất ra như vậy, anh chàng kia có vẻ hơi khó chịu, quay qua trừng anh Lâm, nói:”Anh là ai?”

“Tôi là…..”

“Anh ta là ai anh không có tư cách để biết!”

Anh Lâm còn chưa kịp trả lời thì Hân đã nói.

Thấy cô nói vậy, anh chàng kia liền nở một nụ cười ‘quyến rũ’ với Hân. Nhìn thấy nụ cười đó, Hân không khỏi rùng mình. Sau đó anh ta lại nói:

“Vậyh thì kệ anh ta! Anh xin tự giới thiệu, anh tên là Nam. Rất vui được làm quen!” Sau đó đưa tay lên ngực trái, hơi cúi đầu xuống làm động tác chào với Hân.

Anh bạn này cũng rất là soái a~ Không kém gì Huy cả. Trong trường này, Huy là ‘Hot boy lạnh lùng’. Anh ta cũng được xem như là ‘Hot boy’ nhưng trái lại với Huy, anh ta không lạnh lùng mà còn dễ gần nữa. Mỗi lần đi ngang các bạn nữ trong trường, anh ta thường nháy mắt với các bạn ấy, khiến họ không ngủ được đến mấy ngày liền luôn. Mặc dù anh ta đẹp trai, nhưng chưa bao giờ quen cô gái nào trong trường cả, và cũng chẳng có tin đồn là anh ta có bạn gái ở ngoài. Mà lần này, anh ta lại đến lớp Hân, tự giới thiệu bản thân với cô và còn nói một câu mà hầu như bạn nữ nào cũng muốn ‘rất vui được làm quen!’

“Trời! Anh Nam muốn làm quen con Hân kìa!”

“Sướng ghê! Vừa là vị hôn thê của Huy, vừa được anh Nam theo đuổi. Số nó đúng đào hoa luôn!”

“Trời ơi! Phải chi tao sướng bằng 1/10 nó thôi cũng được!”

“………”

Lại có những lời bàn tán về Hân xuất hiện, khiến cả lớp chẳng mấy chốc trở nên ồn ào.

Huy từ nãy giờ không nói gì cả mà chỉ trừng mắt nhìn Nam. Thấy Nam nắm tay Hân cậu đã khó chịu lắm rồi, bây giờ còn giới thiệu bản thân với Hân nữa chứ. Cậu hơi nhíu mày, sau đó im lặng quan sát xem Nam định làm gì.

Hân không quan tâm đến Nam mà trực tiếp đi ra khỏi lớp. Thấy Hân đi, Huy vội nói theo:”Em đi rửa tay phải không? Nhớ rửa cho sạch vào nhé! Tay bẩn là tí nữa bị thầy phạt đó!”

Quay lại trừng Huy một cái, cô nói:”Tội anh tôi còn chưa tính đâu đó.” Sau đó lại tiếp tục đi. Anh Lâm thấy cô đi thì đương nhiên là đi theo rồi.

Hân vừa đi khỏi, Huy liền quay sang trừng Nam thật sâu. Thấy Huy trừng mình, Nam cười khẩy, nói:”Nghe nói cậu đang theo đuổi Hân sao?” Ngừng một chút Nam lại nói:”Tôi cũng sẽ theo đuổi cô ấy!” Sau đó liền đi ra khỏi lớp.

Huy nghe vậy, tay nắm lai thành đấm. Hừ, dám dành luôn cả vợ chưa cưới của cậu sao? Gan anh ta cũng lớn quá rồi đấy.

Mãi cho đến khi có trống báo vào học, Hân mới lên lớp. Vừa ngồi vào bàn, Hân cũng không thèm nhìn Huy, liền lấy bài ra tra lại.

Lúc đầu khi thấy Hân vào lớp, cậu còn làm mặt lạnh, giả vờ giận cô để xem cô thế nào. Mà ai ngờ, nhìn cũng không nhìn cậu nữa thì làm sao biết cậu làm mặt giận với cô. Thấy vậy, cậu nghĩ thầm đợi thêm vài tiết nữa chắc cô sẽ nhìn tới cậu, vậy cậu sẽ làm mặt lạnh đến lúc đó luôn.

Tiết 3 đã hết và bây giờ chuẩn bị vào tiết 4.

Quái! Sao cả tiết học rồi mà cô cũng vẫn không nhìn cậu là sao? Sao kì vậy? cũng chẳng thèm để ý đến mặt cậu lạnh, nóng hay ấm ra sao. Sao cô có thể vô tâm không để ý cậu được chứ?

Đến gần hết tiết 5 luôn mà cô cũng không nhìn cậu. Thấy vậy, cậu hơi bực nên đành quay sang cô, hỏi:”Này, sao nãy giờ em không để ý tồi vậy?”

“……..”

Đáp lại cậu là sự im lặng của Hân.

“Em……”

Cậu còn chưa nói hết câu thì tiếng trống báo tan học vang lên. Khi tiếng trống vang lên thì Hân cũng nhanh chóng dọn dẹp sách vở, cô làm với tốc độ nhanh cực kì luôn, sau đó liền đi thật nhanh ra về.

Thấy vậy, Huy không khỏi thở ra một hơi tức giận.

“Cái thằng tên Nam gì đó bộ nó tính theo đuổi con Hân thiệt hả Huy?” Cậu bạn ngồi trên Huy một bàn sau khi thu dọn xong đồ đạt của mình liền quay xuống cậu hỏi.

“Sao tao biết! Sáng nó nói vậy thì là vậy. Bộ mày điếc ha gì mà không nghe?” Tức giận đáp lại cậu bạn của mình, sau đó Huy cũng nhanh chóng đi ra khỏi lớp.

Thấy Huy đi, cậu bạn kia vội kéo tay Huy lại, nói nhỏ:”Mày có cần tao bày cách giúp mày không?” Sau đó liền cười đểu.

“Dẹp!” Bỏ lại một câu ngắn gọn, Huy liền đi ra về.

Thấy vậy, cậu bạn kia bĩu môi, nói:”Mày không nghe tao, sau này mất vợ thì rang chịu!” Sao đó cậu bạn ấy cũng ra về.

Vừa xuống tới sân trường thì cậu đã thấy xe của Hân chạy ra khỏi cổng rồi. Vậy nên cậu cũng đi lấy xe rồi ra về.

*************

Về đến nhà, Huy không thèm chào mẹ mình đang ngồi đọc sách trên sofa mà cậu liền đi thẳng lên lầu. Thấy con trai có vẻ không vui, bà liền bỏ sách xuống, sau đó đi lên phòng cậu.

“Cộc, cộc, cộc”- “Mẹ vào nhé?”

Không chờ cậu đồng ý mà bà đã mở cửa phòng cậu bước vào. Vừa vào phòng đã thấy cậu nằm vật ra giường nhắm mắt lại, bà liền lắc đầu, hỏi:”Hôm nay có chuyện gì không vui sao?”

Thấy cậu vẫn nằm im, bà liền đánh vào mông cậu một phát, nói:”Mẹ biết con chưa ngủ, đừng có giả vờ với mẹ nữa!”

“MẸ!” Mở to mắt nhìn mẹ cậu nói lớn, sau đó cậu lại tức giận nói:”Con lớn rồi đấy! Mẹ đừng có lúc nào cũng đánh vào nó như vậy chứ!”

“Mẹ mày chứ ai xa lạ mà không đánh được?” Liếc xéo cậu một cái, sau đó bà lại nói:”Có chuyện gì không vui sao mà hôm nay đi học về không chào mẹ?”

“Không có gì. Không có gì! Mẹ ra ngoài đi! Nhanh nhanh!” Vừa nói cậu vừa xua tay về phía bà, sau đó lấy chăn trùm kín đầu lại. Thấy vậy, bà liền trừng mắt nhìn cậu. Hừ, không nói sao? Vậy thì biết tay bà.

“Ông hả? Ông về chưa? Hôm nay thằng con quý tử của ông………..”

Bà chỉ mới nói tới đây thôi thì Huy đã đạp phăng cái chăn ra, sau đó nói:“Con nói, con nói! Mẹ cất điện thoai vào đi!”

Rõ là biết cậu sợ ba. Vậy mà bà lại nở nào lấy ba ra hù cậu chứ? Bà không thương cậu hay sao ấy!

“Rồi, cho con 5 phút”

Mẹ thật là, chuyện dài mà cho cậu có 5’ để kể. Liếc bà một cái, sau đó kể lại rõ ràng mọi việc ở lớp.

“Thì ra là vậy! Con dâu của mẹ cũng được nhiều người yêu mến đấy chứ!”

Nghe xong không những không đồng tình với cậu, mà bà còn khen Hân được nhiều người thích nữa mới ghê chứ.

“Mẹ!!” Giọng cậu lúc này ngọt lắm nha. Giống y như mấy đứa con nít làm nũng ấy. bề ngoài cậu lạnh lùng vậy thôi, chứ cậu còn trẻ con lắm.

“Gì?”

Lúc này cậu không trả lời mà nhìn bà bằng cặp mắt long lanh….

“Đầu con để đâu vậy? Hân và con đã có hôn ước rồi. Sau này kiểu gì nó cũng lấy con thì con còn lo cái gì?”

“Nhưng mà lỡ Hân thích thằng đó rồi sao?”

“Con ơi là con. Mày đẹp trai sáng láng vầy mà không biết dùng ‘mỹ nam kế’ hả con?”

“Xài cái đó làm gì? Con là con muốn thằng đó không xuất hiện trước mặt Hân nữa kìa. Vậy mới an tâm!”

“Dẹp đi!” Cậu vừa mới nói xong thì bà liền lập tức quăng lại hai chữ.

“Sao nữa?”

“Tự nhiên khi không đuổi học người ta hả?” Ngừng một chút, bà lại nói:”Tối nay nhà Hân sẽ qua đây ăn cơm nên lúc đó mẹ bày cách cho mày sau. Bây giờ thì đi chải chuốt lại di con!”

Tối nay Hân qua nhà cậu ăn cơm ư? Vậy cậu sẽ dùng thử ‘mỹ nam kế’ của mẹ vậy. Để xem có hiệu quả không! Nếu không hiệu quả, vậy cậu từ mặt mẹ luôn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN