Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
274


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 17


VỊ NGỌT CỦA CHOCOLATE ĐEN 17
==========================

Kính coong…!
My chạy ra mở cửa , giờ đã là 7h , chắc tên mặt dầy tới rồi . Cánh cửa khẽ mở , chàng thanh niên xuất hiện trước mặt My làm cô sững sờ . Bộ suit đen lịch sự , đôi giầy tây bóng loáng , trên tay chàng ôm bó hoa hồng vàng rực rỡ như ánh dương , đôi mắt My như bị thôi miên trong cái ánh sáng vô cùng êm dịu và ấm áp ấy . Chàng trai ấn nhẹ bó hồng vào tay My ấp úng
– A …à… bạn tôi…khai trương…tiệm hoa, tôi… mua ủng hộ , mà anh Hoàng lại không thích hoa…cho nên…..
Chẳng để Long nói hết câu , My ôm bó hoa đi vội vào trong nhà , đôi má đỏ ửng
– Tốt quá ! Tôi đang định mua hoa về cắm …
Con Ghost nghe thấy tiếng chủ , vội vàng lao ra quấn lấy chân Long , liếm lấy liếm để vào tay hắn , có thế chứ , sống mũi Long cay cay , con chó bạc bẽo này , cứ tưởng mày quên chủ rồi chứ . Bé Lạc chạy theo sau , la toáng lên
– Anh chàng đẹp trai ! Anh chàng đẹp trai ! Sao lâu không thấy chú tới, Lạc nhớ chú lắm chú có biết không ?!!
Rồi nó chạy lại bên Long , giật giật tay áo nũng nịu , đôi mắt mở to tròn long lanh . Long quỳ gối xuống bên Lạc , xoa đầu con bé như người cha đi công tác lâu ngày trở về , tay đưa cho Lạc chú gấu bông màu hồng xinh xắn
– Chú xin lỗi , chú bận việc quá không qua thăm Lạc được , chú đền này !
Con bé ôm chầm lấy con gấu bông reo lên vui mừng
– Ôi , con yêu em gấu này quá !
Con Ghost như ngửi thấy mùi thù địch , nó vểnh cái tai chạy ngay ra hít lấy hít để con gấu bông thăm dò
– Ghost ngoan , làm quen với gấu Bin nhé , từ giờ chúng ta kết nạp thêm Bin là thành viên gia đình ! Lạc xoa xoa đầu Ghost , chợt nhận ra cái thứ thù địch kia chỉ là vật vô tri vô giác , con Ghost lại tung tăng chạy xung quanh Lạc , mặt phởn phơ . Rồi con bé kéo Long vào tiệc trà mà nó đang bày ra , cầm cái tách nhựa hồng hồng xinh xắn , Long giả vờ suýt xoa , mắt khẽ liếc vào trong bếp , tiếng lách cách bát đĩa làm lòng hắn cảm thấy bình yên lạ thường , cái không khí ấm áp như xưa kia gia đình hắn đã từng có .
Bỗng tiếng chuông cửa làm hắn giật mình , đừng nói tên luật sư đen sì kia cũng góp mặt đấy nhé ! Long định đứng lên mở cửa thì My đã chạy ra
– Để tôi !
Bỗng nghe thấy giọng My quát lớn
– Anh làm cái gì ở đây ???
– Thôi nào , làm gì mà em nóng như vậy , anh tới thăm vợ và con anh không được sao ???
– Tôi và anh chẳng còn liên quan gì hết ! Anh về đi ! Nơi này không chào đón anh !
– Ô hay , chẳng lẽ tới thăm con cũng không được ?
– Tôi và anh đã thoả thuận rồi , tôi sẽ đưa con tới nhà anh đúng như lịch !
– My à , anh hối hận lắm rồi , anh không thể sống thiếu em được , tha thứ cho anh , rồi chúng ta sẽ lại là 1 gia đình hạnh phúc như xưa , em hãy nghĩ cho con nữa , nó cần 1 gia đình hoàn hảo , cần 1 người cha !
– Xin anh ! Sống với anh tôi chưa hề có hạnh phúc , chưa bao giờ tôi với anh là 1 gia đình hoàn hảo cả , anh về đi !
– Em không thể phủi anh đi như thế được , ít ra em vẫn phải biết ơn anh vì đã cho em 1 mái nhà tử tế chứ không phải chui rúc trong căn nhà chật hẹp bẩn thỉu với bà !
– ANH CÚT ĐI CHO TÔI !
My không giữ nổi bình tĩnh nữa , gã chồng , bằng cách nào đó đã lần mò tới tận nơi My ở thế này , làm cô hoảng sợ đến mất hết cả lý trí , gã cố ngọt nhạt tỉ tê với cô , cô biết , gã đang nghĩ gì , bao nhiêu năm nhẫn nhịn chung sống , cô quá hiểu con người gã mà . Gã đàn ông bị người vợ lớn tiếng đuổi ra khỏi nhà riêng , mắt trợn lên , mặt mũi đỏ phừng phừng , bao nhiêu năm chung sống , chưa bao giờ cô ta dám cãi hắn 1 câu , thế mà bây giờ có nhà cao cửa rộng lại dám lớn tiếng đuổi hắn , 1 thằng đàn ông làm sao có thể chịu được sự sỉ nhục này chứ , gã lao tới đẩy mạnh My vào bên trong , miệng la hét
– Cái loại thân lừa ưa nặng , có phải tôi quá tử tế với cô nên cô nhờn mặt không ???
Long ngồi trong nhà nghe hết từ đầu tới cuối , nhìn thấy My bị đẩy vào làm hắn sôi máu , hắn đứng phắt dậy định lao ra thì bất ngờ 1 bóng trắng to lớn chạy vụt qua mặt hắn , lao ra bên cạnh My trừng mắt gầm gừ dữ tợn , nó nhe hàm răng sắc nhọn , hung dữ tiến lại chặn cửa không cho gã đàn ông tiến vào , càng lúc càng sủa to điên cuồng , dãi dớt chảy tùm lum trên nền nhà như mấy con chó đang lên cơn dại vậy . Gã chồng kinh sợ lùi lại phía sau không dám tiến thêm , miệng lắp bắp
– Cô … cô kéo nó vào ngay , tôi… mà làm sao .. cô… không yên đâu !!
Long định chạy ra thì bé Lạc níu lấy tay , nước mắt đã chảy dài trên má
– Chú ơi ! Con sợ !
– Không sao ! Có chú rồi ! Không sao ! Long đứng lại ôm Lạc vào lòng khẽ trấn an , đôi mắt hắn vằn tia đỏ giận dữ , tưởng chừng cũng sắp lên cơn dại đến nơi .
My lùi lại phía sau , lần đầu tiên người phụ nữ dám trừng mắt , sắc sảo đáp trả kẻ phản bội
– Tôi nói lại lần nữa , đây không phải là nơi anh có thể bước vào , nếu anh cố tình , tôi không dám đảm bảo chuyện gì có thể xảy ra đâu !
Gã chồng giận dữ nắm chặt bàn tay , nghiến răng ken két , hằm hè
– Cô được lắm , nếu biết cô là cái loại giở mặt thế này thì ngày trước tôi đã không kéo cô ra khỏi cái ngôi nhà hôi hám bẩn thỉu ấy . Cô nhớ lấy ngày hôm nay , tôi sẽ ko bỏ qua đâu !
Rồi hắn quay lưng bước đi , con Ghost vẫn điên cuồng sủa theo .
My quay vào nhà , đôi mắt vẫn chưa hết bàng hoàng , bé Lạc chạy ra ôm chân thút thít
– Mẹ ơi , con không muốn về với bố nữa đâu , con sợ lắm !
– Lạc ngoan ! Chắc bố con bị Ghost doạ nên mới thế , con vẫn phải về thăm Bà và Bố hàng tuần , phải làm tròn trách nhiệm của người con , người cháu , con biết không !
Con bé nước mắt vẫn lưng tròng , mếu máo !
Bất chợt My gặp ánh mắt Long vẫn đang nhìn cô đầy lo lắng , sự việc vừa xảy ra làm cô cảm thấy ngại ngùng , không dám đối diện với Long , ánh mắt vẫn nhìn cô không rời làm cô bối rối
– À … xin lỗi anh … vừa rồi …..
Long chợt nhận ra cái hoàn cảnh hiện tại thật làm con người ta khó xử , chẳng để My nói hết , hắn quay gọi Ghost rồi kéo nó vào lòng , hôn lên cái đầu lông lá
– Quá giỏi , mai tao sẽ thưởng cho ra công viên , tha hồ đớp hoa đuổi bướm nhá !
Con Ghost nghe thấy từ công viên mừng húm , đã lâu lắm rồi nó không được đi ra công viên hít hà mấy bông hoa dại , đuổi bắt mấy chú bướm đầy sắc màu , đôi mắt nó long lanh , chồm lên liếm lấy liếm để mặt Long , quẫy đuôi tít mù . Không thể để cái tên khốn nạn kia làm mất ngày vui của hắn được , để tới được đây ăn cơm với mẹ con My , hắn đã phải đứng hàng giờ trước gương để chọn quần áo , lượn qua lượn lại hàng hoa đến chục lần để chọn bó hoa vừa ý , công sức của hắn , cảm xúc của hắn , không thể bị 1 kẻ nào khác làm cụt hứng được , Long quay sang My như chưa từng có chuyện gì xảy ra
– Nào , trong bếp còn gì nữa không để tôi giúp cô , tôi đói sắp ngất ra đây rồi đấy !
– Ha…hả….???
My há hốc mồm nhìn Long ,sau sự việc vừa rồi mà hắn vẫn muốn ăn cơm ư?
– Tôi bị huyết áp thấp với dạ dày , bác sĩ dặn là không được để đói quá đâu ! Long vẫn kiên nhẫn
– À , ko có gì đâu , cũng sắp xong rồi ! Anh đợi chút !
My vội đi vào bếp , Long cũng đi theo sau
– Anh có chắc là muốn vào bếp không ? Với bộ đồ anh đang mặc ? Có vẻ chúng rất đắt tiền …
My nhìn Long ái ngại , bộ cánh hắn mặc vừa xuất hiện đã làm cô cảm thấy sốc rồi , lần đầu tiên nhìn hắn mặc suit là khi đi cùng Nga vào cửa hàng cô , cũng hơi bất ngờ, nhưng hôm nay cô lại thấy bộ suit này có phần trang trọng hơn ngày ấy , với con người Long , không thể có chuyện mặc đồ rẻ tiền được
Long vội cởi cái áo khoác ngoài ra , xắn tay áo sơmi trắng tinh như vừa mua ở tiệm
– Không sao đâu !
My vẫn nhìn Long chăm chăm, chiếc áo sơmi trắng càng làm nổi bật cái khí chất khác người , nom hắn lại càng trẻ trung và … đẹp trai mới chết chứ , xưa nay cô đâu phải là người dại giai thế này đâu . Long không dám nhìn vào mắt My nữa , làm cái gì mà cứ như nhìn người ngoài hành tinh vậy? Chẳng nhẽ cởi 1 cái áo chưa đủ ???
– Thế cô muốn tôi cởi trần vào bếp à ???
Đoạn hắn cởi từng cái cúc áo trên cổ ra , My hét lớn
– Thôi thôi , anh điên à ???
Rồi chạy thục mạng vào bếp , khuôn mặt cô nóng bừng như vừa ngồi cạnh bếp lò vậy . Long vẫn không buông tha , nhe răng nhăn nhở chạy theo
– Thế cởi nốt quần nhé ? Tôi thấy cô xót bộ quần áo hơn là xót người đấy …
– Đúng là bản chất ko thay đổi mà ! My lầm bầm

——–

Cầm thông báo của toà án giải quyết đơn ly hôn trên tay , cuối cùng ngày này cũng đã tới , khẽ vuốt mái tóc của Lạc , con bé vẫn còn đang say giấc , đôi mắt My bỗng đong đầy nước mắt , giọt nước mắt nuối tiếc quá khứ , thương con gái phải sống cảnh cha mẹ chia tay , giọt nước mắt cho những ngày tháng tự do sắp tới , sẽ không còn những chịu đựng , không còn những đắng cay , từ giờ , cô chỉ cần sống hết mình cho con , và cho chính bản thân . My cầm máy nhắn tin cho Long , dù sao cũng ở nhờ nhà người ta lâu quá rồi , cũng phải báo 1 câu
– Sáng mai tôi lên toà án , chắc sẽ sớm trả nhà cho anh thôi!
– Sáng mai tôi đưa cô đi !
– Thôi ko cần đâu , anh Phong đưa tôi đi rồi !
Lại là cái tên hắc xì dầu , cũng mấy lần Long định đánh tiếng với Phong rồi , nhưng như thế lại mang tiếng là tranh giành đàn bà với anh em , dẫu sao huynh đệ vào sinh ra tử , không thể để đời cái tiếng sứt mẻ tình cảm chỉ vì đàn bà được .
– Ok , nếu cần gì cứ báo tôi 1 câu nhé !
Long ngập ngừng . Có lẽ cái sự ly hôn này hắn còn sốt sắng hơn cả My.

——

– Cô được lắm , tôi không biết là khả năng mồi chài trai của cô lại thượng thừa thế đâu , có vẻ như ra khỏi nhà tôi cô trở về đúng bản chất nhỉ ?!!
Gã chồng – bây giờ phải gọi là gã chồng cũ – nói với sau lưng My khi Phong đang mở cửa xe đưa cô ra về . Phong định quay lại thì My kéo tay
– Kệ hắn đi ạ , hắn không đáng để chúng ta phải đôi co !
– Cô đừng ra vẻ thanh cao , rồi ai cũng biết bộ mặt của cô thôi , cô nghĩ cô là chân dài à ? Cô có rửa mãi cũng không sạch được bùn đâu , cả anh nữa – hắn quay sang Phong – cô ta chỉ là cái loại giẻ rách thôi , đừng thấy cô ta giả vờ đáng thương mà mắc lừa , gia đình tôi quá rõ bộ mặt của cô ta rồi !
Chẳng thể nhịn nổi , Phong ra hiệu cho My cứ ngồi im trên xe , tiến lại gần gã chồng cũ với khuôn mặt đằng đằng sát khí , gã chồng thấy tên luật sư cao to quắc mắt trừng trừng tiến về phía mình , hắn bất giác lùi lại , lắp bắp vụng về nhắc nhở Phong
– Sao ? Anh định làm gì tôi ? Tôi chỉ muốn tốt cho anh thôi , anh nên nhớ đây là toà án đấy nhớ !
Phong tiến lại sát gã chồng , từ tốn giơ cánh tay về phía mặt gã , gã chồng tưởng sắp bị ăn đấm , vội vàng giơ tay ôm mặt né tránh , Phong nhếch mép cười khinh bỉ rồi đặt tay lên vai gã chồng vỗ vỗ
– À , tôi chỉ muốn nói , nếu anh có bất cứ thắc mắc gì với quyết định của toà án ngày hôm nay , anh có thể đi thẳng lên phòng thẩm phán ý kiến , còn những lời vừa rồi , đã được camera ở ô tô của tôi ghi lại hết , tôi có thể kiện anh tội phỉ báng thân chủ của tôi đấy !
Từng lời nói đanh thép cộng với cái vỗ cảnh cáo , tưởng như làm chệch cái bả vai của gã chồng , hắn khuỵu hẳn chân xuống im re . Vừa rồi toà đã phán quyết quyền nuôi con cho My , mỗi tháng hắn đã phải mất 3 triệu đóng góp cho My rồi , lại chẳng sơ múi được đồng nào từ căn hộ cao cấp kia , chưa kể hắn đã phải chạy 1 số tiền không nhỏ cho toà án , cứ ngỡ hắn sẽ được lợi từ cuộc ly hôn này , ai ngờ tất cả đã được Phong lo chu toàn hết , trở thành kẻ thất bại tay trắng đã làm hắn cay cú lắm rồi , bây giờ bị kiện thêm tội phỉ báng , hắn sẽ phải mất thêm bao nhiêu tiền nữa vì cái thứ đàn bà không ra gì kia đây ? Tốt nhất lúc này tạm thời không đụng vào My , quân tử trả thù 10 năm cũng chưa muộn !!!

– Anh vừa nói gì với hắn vậy ?!!!
My tỏ ra tò mò với cuộc đối thoại của Phong và gã chồng cũ , mặc dù thừa biết chẳng ai nói lại được cái miệng lưỡi của Phong nhưng cô vẫn rất muốn biết làm cách nào mà Phong khiến cho gã chồng phải câm ngay lập tức như thế
– À , tôi chỉ bảo , đối với anh ta là giẻ rách nhưng đối với người khác , cô lại là 1 kho báu , chẳng qua anh ta không biết cách mở kho báu ấy ra thôi !!! Phong nhìn My cười bí hiểm
Chưa bao giờ có ai nói My là 1 kho báu, điều này làm cô ngượng chín người , mặt đỏ lựng như trái cà chua vào mùa
– Thôi , cho tôi xin !
– Ơ tôi nói nghiêm túc đấy ! Mình nên ở bên cạnh người coi trọng mình , coi mình là kho báu của họ , chẳng phải vậy sao ! Dù sao cũng chúc mừng cô đã thoát khỏi đống bùn lầy . Chúng ta nên đi chúc mừng nhỉ ?!!
– Bún đậu nhé ! My phấn khởi , dù sao sau tất cả , việc trả công cho Phong bằng bún đậu vẫn là điều cô cảm thấy sung sướng nhất !
– Cô đùa tôi đấy à ??? Phong nhìn My khó hiểu – chuyện vui động trời mà cô chỉ ăn bún đậu thôi sao ? Thôi , tốt nhất cô cứ về nhà chuẩn bị quần áo đẹp , việc còn lại để tôi lo .
– Vậy anh chủ trì nhé , tôi chủ chi !
– Việc đó đã có người lo rồi he he !
Ngày trọng đại thế này , cũng cần phải làm cái gì đó cho tên thần kinh kia cảm thấy run sợ thật sự chứ nhỉ ??? Đôi mắt Phong loé lên tia cười nham hiểm !
—–
8h tối , mọi người có mặt tại nhà hàng trên phố Quán Sứ . Long , Phong , My , Phượng và 2 nhân vật gây nhiều tranh cãi Hoàng và Bảo Yến . Phong chẳng có ý định mời Hoàng đâu mà thế nào lúc gọi cho Phượng , Hoàng cũng có mặt bên cạnh Phượng , thế là ông anh lập tức gọi ngay cho Phong giọng the thé
– Chú và Phượng có quan hệ gì ? Rủ nhau đi đâu ???
Thế là nhân vật chẳng hề liên quan xuất hiện ở bữa tiệc với danh nghĩa …hộ tống Phượng . Còn Bảo Yến , là Phong cố ý mời .
Vừa nhìn thấy Long , Bảo Yến đứng phắt dậy , chạy ngay tới , khoác tay Long vô cùng là hồn nhiên .
– Anh Long , em đợi anh mãi !
Long trợn tròn mắt nhìn Bảo Yến
– Sao em lại ở đây ???
– À , anh Phong gọi cho em , kêu hôm nay dự bữa tiệc thân mật với gia đình , hình như anh ý muốn giới thiệu bạn gái !
CÁI GÌ ? Long sửng sốt , bạn gái? Vào ngày My ly dị ? Tên luật sư mặt sắt vội vàng đến thế sao? Cẩn thận đến mức gọi cả Bảo Yến tới giữ chân hắn ???? Long nhìn Phong đầy dò xét , thằng bạn bắt gặp ánh mắt như hình viên đạn phóng về mình , khẽ nhún vai cười điệu cười ngây thơ vô số tội .
“Có vẻ như có đứa quắn hết cả đít lên rồi ”
Phong khoái chí cười thầm .
My đang ngồi ở chiếc bàn gần đó , nhìn thấy Bảo Yến chạy ra khoác tay Long thân mật , cô hơi sững sờ . Nhìn thái độ của Long , chẳng có ý gì là từ chối cái khoác tay của mỹ nhân , có vẻ như quan hệ của 2 người vẫn tốt kể từ khi cô gặp họ ở cửa hàng , bất giác My cụp mắt xuống .
Từng biểu cảm nhỏ nhất trên gương mặt My đều không qua nổi con mắt của Phong , cả cái nhìn lấm lét như sợ hiểu lầm của Long hướng về phía My khi Bảo Yến khoác tay , làm sao Phong nhầm được chứ , xem ra , 2 anh chị này tình trong như đã mặt ngoài còn e rồi , sự có mặt của Bảo Yến chính là chất xúc tác khẳng định thêm tình cảm của My . Long thì khỏi phải nói , nhưng tình cảm của My thế nào , Phong vẫn còn chưa biết , đến hôm nay thì lòi đuôi cả lũ nhé . Phong kéo ghế ngồi sát gần My , đưa bàn tay khẽ chạm lên tóc My , hắn cố gắng quay chậm nhất có thể để Long nhìn thấy rõ hơn , mà làm sao ko nhìn thấy chứ , hắn còn cố tình xếp chỗ cho Long và Bảo Yến ngồi đối diện hắn và My cơ mà .
– Hôm nay My thực sự làm tôi bất ngờ đấy !
Quả thực hôm nay My rất đẹp , cái đẹp mặn mà của người đàn bà từng trải nhưng lại mong manh như làn sương vậy , chiếc đầm nhung đỏ hơi trễ vai để lộ ra bờ xương quai xanh trắng muốt vô cùng gợi cảm . Lớp trang điểm nhẹ nhàng nổi bật hẳn đôi môi tô son đỏ mọng như trái cherry , My như lột xác trở thành mỹ nhân trong sâu bít vậy . Mà không đẹp sao được , Phong đã phải nhờ tới đội ngũ stylist không phải dạng vừa đâu của Bảo Yến để tạo nên tác phẩm tuyệt trần này sau khi nhìn thấy My xuất hiện trong bộ đầm đồng phục để đi dự chính bữa tiệc của mình , nếu không phải Phong nhấm nháy Bảo Yến là bạn gái của hắn thì còn lâu Nàng Thiên Nga trắng muốt mới chịu lộ danh tính dàn stylist của cô , để rồi bây giờ lại cảm thấy chút ganh tị và cũng có tí hậm hực khi phải tác thành cho Long và My
– Sư bố nó chứ , số nó hưởng ghê , đến cả người đàn bà tưởng như tầm thường này hoá ra cũng là 1 đại mỹ nhân ẩn dật . Mỹ nhân của ta ơi , khi nào nàng mới xuất hiện đây??? Phong nhìn My khẽ né tránh bàn tay của Hắn mà cười cay đắng , đã thế , hôm nay phải cho tên thần kinh kia uất tận tâm can cho hắn hả lòng hả dạ . Khẽ rướn người thì thầm vào tai My , Phong vẫn cố tạo ra những tình huống tiếp xúc với My gần gũi nhất có thể .
– Tí nữa tiệc lên cô cứ sống thật với bản chất nhé , tôi không muốn thức ăn hôm nay bị lãng phí đâu , nó rất đắt đấy !
My trợn mắt quay ra khẽ đánh vào vai Phong , còn hắn khẽ liếc về phía ” tình địch ” nhe răng cười rõ sung sướng .
Khỏi phải nói , khuôn mặt thộn như ngỗng của Long cộng với ánh mắt không thể nhọn hơn làm Phong hả hê đến mức nào , hôm nay có ăn tôm hùm thì miệng Long cũng sẽ thấy đắng ngắt như mật gấu ấy chứ .
” Hôm nay trang điểm lộng lẫy thế này , hẳn là chính thức ra mắt đây mà , lại còn cứ ríu rít với nhau như thế kia , chắc hẳn 2 người đang hạnh phúc lắm nhỉ ?!!” Long bỗng đứng phắt dậy , cầm ly rượu và – hét – lớn , làm cho tất thảy giật thót , trợn tròn mắt nhìn hắn
– Hôm nay , tôi xin phép toàn thể cả nhà , được nâng ly chúc mừng My , chính thức chia tay chồng cũ , và cũng có thể , hôm nay cũng là ngày chính thức , thuộc về ai đó , chúc My sẽ luôn hạnh phúc và may mắn !
WTF??? Cả nhà há hốc mồm nhìn Long uống cạn ly rượu , Bảo Yến vẫn là người khá là thành thực với bản thân , nàng kéo kéo gấu áo Long mà hỏi
– Anh vừa nói cái gì em không hiểu lắm ???
Phong bặm môi cúi hẳn xuống bàn mà không dám cười thành tiếng , bây giờ á , chính thằng bạn hắn còn không hiểu mình đang nói gì thì làm sao người khác hiểu được cơ chứ . Hoàng bỗng đập tay xuống bàn cái rầm , mọi người lại trợn tròn mắt quay ra nhìn về phía Hoàng , im thin thít
– Gớm , đây là tiệc của My , mà ông cứ làm như tiệc của ông , phải để My nói trước chứ , mà chắc lúc này cô cũng vẫn còn vui mừng khôn siết , không nói thành lời được phải không My ?
My nhìn ông anh đại ca của Phong và Long , nửa bất ngờ , nửa sợ hãi , hỏi thế chả nhẽ lại bảo tôi muốn nói? My vội lắc đầu , xua tay ngay
– Vậy tôi xin phép thay mặt cô , nâng ly chúc mừng , nào cả nhà , trăm phần trăm !
Phượng ngồi cạnh cầm ly ngao ngán , liếc nhìn Hoàng gằn giọng
– Chắc đây giống tiệc của anh hơn đấy !
Hoàng nghe tiếng vội hạ giọng ngay , khẽ cụng vào ly của Phượng xoắt xít
– Đâu có , tôi chỉ thay mặt My thôi mà , đây vẫn là tiệc của My , nhưng Phượng cũng được quyền chỉ đạo mà !
Cả nhà được mục sở thị lời đồn về chị dâu của mấy thằng đàn em , không nhịn nổi mà phá lên cười .
Bữa tiệc trở nên vui vẻ , ấm cúng như 1 đại gia đình vậy , tất nhiên , vẫn có những ánh mắt như trêu ngươi , hằm hè , ganh tị đập vào nhau chan chát !

Reeng !
Long đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại , là bên phía công an hình sự gọi triệu tập lên trụ sở , Lai ” cá ” – 1 tên đàn em của Long bị bắn chết trên Hải Phòng , tay hắn cầm chiếc bút mực của bố Long để lại . Không muốn làm bữa tiệc mất vui , Long lập tức nhắn tin cho Hoàng và Phong rồi 1 mình lên trụ sở công an trước , hắn biết đêm nay hắn sẽ ngủ trong phòng tạm giam rồi vì trước khi chết , Lai “cá” và hắn đã xảy ra cuộc xung đột không hề nhỏ .
—–
Ngày …, tháng…
– Tao nói rồi , chúng ta đã bỏ kinh doanh mấy cái thứ phạm pháp ấy lâu rồi ! Long gằn giọng
Lai “cá” vẫn tiếp tục chạy theo thuyết phục
– Nhưng anh ơi , đây là mối làm ăn lớn trước đây của chúng ta , anh cũng biết mà , yên tâm tuyệt đối , mà lần này đang mùa cao điểm tiệc tùng , nếu không lấy hàng đợt này thì rất phí anh ạ , mà bên đó cũng chỉ tin tưởng bên mình , mà 1 chuyến hàng này bằng doanh thu cả 1 năm của khách sạn bên mình ấy chứ !
– Tao nhắc lại , CHÚNG TA KHÔNG THIẾU TIỀN , còn nếu chú mày thiếu , anh có thể cho thêm , nhưng nhất định không được quay về con đường cũ nữa !
– Ngu xuẩn ! Lai ” cá ” lầm bầm
– MÀY NÓI CÁI GÌ ? Long gầm lên lao vào túm cổ Lai ” cá ”
– Đường nào mà chả là đường , anh nghĩ xem , công việc hiện tại cũng là lách luật mà làm , thế thì cái gì dễ dàng hơn , kiếm nhiều tiền hơn thì làm chứ sao , 1 ngày kiếm vài tỉ hay cả năm mới đc có 1 tỉ , anh thấy cái nào hơn ??? Lai “cá ” gào lên
– Kiếm thế nào ? Miễn là không để anh em phải chết đói , miễn là có thể đảm bảo an toàn cho anh em , thì chúng ta làm !
– Thế có nghĩa là nhát chết , hoá ra bấy lâu nay băng Hoàng Đioxin cũng chỉ toàn lũ hèn nhát – Lai “cá” cười khẩy
Không kìm được , Long lao vào đấm vào mặt Lai ” cá” khiến gã hộc máu mồm đi loạng choạng , gã bước lùi lại chỉ thẳng vào mặt Long
– Thế thì tao đây cũng đell bao giờ muốn ở chung với cái lũ nhát chết , ko dám làm thì tao làm , tao tự ăn , tao tự chịu , từ giờ , chúng mày cứ sống chui lủi như lũ gián chết đi !
Đoạn gã quay lưng định chạy nhưng nhanh như cắt , Long đã nhảy lên vồ lấy gã như con sư tử vồ lấy con mồi mà giằng xé , Lai ” cá” cố chống cự nhưng làm sao đấu lại được Bạch Long nổi tiếng giang hồ cơ chứ , gã hộc mồm lên ăn vạ
– Đánh đi , đánh chết tao đi , cuối cùng chúng mày cũng chỉ là lũ hèn nhát mà thôi !
– Tao đánh mày không phải vì mày chửi tao hèn nhát , tao đánh mày vì mày chỉ ham tiền bạc , sẵn sàng quay lưng với anh em , uổng công tao cưu mang mày , hôm nay coi như tao với mày cắt đứt , từ giờ tao và mày không đụng nhau , coi như đã chết !
Long phủi phủi tay quay đi , Lai ” cá” bị mấy cú đấm giữa mặt , máu me be bét , cũng không dám đứng dậy đánh lén , gã thừa biết , Bạch Long không phải chỉ là hư danh .
Bóng Long đi khỏi , Lai ” cá ” nhặt vật lấp lánh rơi khỏi người Long khi nãy lên , là chiếc bút máy , gã nhận ra chiếc bút này , vì lần trước chở Long tới khu nghĩa trang đã thấy Long cầm nó về rồi .
Một bóng đen to lớn , lừng lững tiến về phía Lai ” cá”
– Cuối cùng , mấy năm mày tiếp cận thằng chó kia , chả giải quyết cái dell gì !
– Anh…anh….Sơn ! Lai ” cá” lắp bắp
Gã đàn ông to lớn , mặc bộ quần áo quân khu đã bạc màu , tóc gã cũng đã ngả màu tàn thuốc , khuôn mặt có vết sẹo nơi đuôi mắt , không dài nhưng sâu hoắm khiến mắt gã không thể mở to , 2 bên má , những vết rỗ lan rộng như tổ ong vò vẽ , theo sau là 3 thằng đàn em . Gã liếc nhìn Lai “cá”
– Nhưng thôi , sự hy sinh của mày , chắc chắn sẽ có ích , anh sẽ ghi nhận công lao to lớn này !
Gã liếc sang mấy thằng đàn em khẽ hất đầu ra hiệu , 1 thằng rút khẩu súng chĩa thẳng vào đầu Lai ” cá” , mặt vô cảm
– Được anh Sơn tiễn cũng là phúc lớn của mày rồi !
– Anh …anh …. tha cho em …em….
Chẳng để Lai ” cá ” nói hết câu , viên đạn đã găm thẳng vào thái dương gã , gã đổ gục xuống như người ta chặt 1 cây chuối vậy , trên tay vẫn nắm chặt cây bút máy .
Sơn “sẹo” nhìn theo đôi mắt trợn trừng của Lai ” cá” chẳng chút động tâm , khẽ đưa tay chạm vào vết sẹo đuôi mắt , vết sẹo này , chính là vết sẹo năm xưa gã bị Hoàng Dioxin cầm gạch phang vào giữa phố , đàn em gã đã đuổi theo tới tận ngõ cụt mà không tìm được , chỉ nghe chúng nó báo cáo lại là ko có ai ngoài 1 thằng bé ngây ngô ra mở cửa , nhìn nó chắc chẳng thể nào dám giấu Hoàng Dioxin đi cả , ấy thế mà sau này , tình cờ gã biết được chúng nó là 1 hội với nhau , cay cú , nhưng đúng lúc đó gã bị bắt vào trại cai nghiện mất chục năm , cái tên Sơn ” sẹo” cũng từ ấy mà ra . Ra trại 1 cái là gã lân la dò hỏi tin Hoàng Dioxin ngay , nhưng danh tiếng của anh em Hoàng đã quá nổi , gã không thể làm gì , bèn tìm cách gài người vào chờ ngày ra tay . Kế hoạch của gã là tìm cơ hội dụ anh em Hoàng buôn bán thuốc lắc , nhưng thực chất gã sẽ đặt 1 khối lượng lớn ma tuý vào đủ để anh em Hoàng phải chịu án tử hình , ấy thế mà thằng Lai “sẹo” lại mất bình tĩnh , làm hỏng hết việc của gã , nhưng gã cũng thông minh lắm , gã đã quay lại hết cảnh ẩu đả lúc nãy rồi , gã sẽ gửi cho công an , và cái chết của Lai ” sẹo” sẽ làm cho Bạch Long khó mà thoát tội . Hả hê trong lòng , Sơn “sẹo” vừa đi vừa nhảy chân sáo .
———-
– Sao rồi ???
Hoàng sốt sắng hỏi Phong , đã mấy ngày Hoàng không ngủ được vì lo cho Long , lần này công an cách ly không cho gặp ai những 3 ngày để tra khảo , hôm nay Phong mới được phép gặp mặt 1 lúc
– Vẫn sống !
– Thế chẳng nhẽ nó chết??? Tao đố thằng nào dám động vào cọng lông của nó đấy , Hoàng trợn mắt thở dốc
– Công an không dám làm gì đâu anh ạ ! Nhưng đây cũng là cái cớ để nó điều tra bên mình , vì thế nên chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ ! Đây cũng là vụ án giết người nữa , nên không dễ mà qua được !
– Anh Long ….anh Long bị sao vậy ạ ???
Bảo Yến mếu máo chạy vào phòng của Phong , chẳng biết nàng ta có mặt từ bao giờ mà nghe được câu chuyện . Từ hôm tiệc tùng phải về bất chợt , Phong đã nói là Long có việc đột xuất phải đi , Phong và Hoàng dù đứng ngồi không yên nhưng cũng phải coi như không có chuyện gì để bữa tiệc của My diễn ra vui vẻ , vì Long đã nhắn tin nhờ như vậy rồi . Bất đắc dĩ Phong phải nói cho Bảo Yến hết mọi việc
– Anh nói đi , cần cái gì , bao nhiêu tiền , em sẽ đưa cho anh hết , chỉ cần anh Long được an toàn , em chịu hết ! Nước mắt lưng tròng , Bảo Yến kéo tay áo Phong nức nở
Cô gái này thật lạ , chẳng nhẽ cô ta không hiểu Long không hề thích cô ta , chẳng nhẽ cô ta vẫn cố nhắm tới mục tiêu xa vời như vậy , mà cứ cho là thế , thông thường đàn bà đào mỏ mà nghe thấy có gì khó khăn , cô ta phải biến mất ngay tức thì chứ nhỉ ? Phong nhìn Bảo Yến dò xét
– Bảo Yến , tôi không nghĩ Long còn đủ tài sản để đền bù cho cô sau vụ này đâu???
Bảo Yến lau nước mắt ngập ngừng
– Em không cần tiền của anh ấy , em chỉ cần anh ấy an toàn !
– Kể cả khi hắn không hề yêu cô ????
Thiên Nga trắng muốt im lặng 1 phút , rồi nhìn thẳng vào mắt Phong mà nói không chút e dè
– Em biết anh ấy không yêu em , em biết anh ấy sẽ không bao giờ liếc mắt tới 1 người như em , em cũng biết anh ấy vì công ty mà tiếp cận em thôi , nhưng anh ấy đã cho em thấy giá trị của bản thân em , em không hề trách anh ấy , em tôn trọng anh ấy , và em chỉ muốn anh ấy được an toàn !
Nàng nhớ những ngày Long đột nhiên mất tích mà không để lại tin tức gì , nàng điên cuồng tìm kiếm Long , càng tìm , thì dường như Long càng mất hút , lúc ấy nàng đã gọi không biết bao cuộc điện thoại , nhắn không biết bao tin nhắn , nàng cũng lờ mờ hiểu tất cả chỉ là kế hoạch của Long , nàng cũng lờ mờ nhận ra , tình cảm của nàng dành cho Long không phải chỉ là muốn bám vào chỗ dựa tốt , ngày nàng gặp lại Long ở văn phòng này , nàng mừng phát khóc , tối hôm đó đi ăn với Long , nàng đã thổ lộ tất cả tâm can của nàng , nhưng Long đã từ chối thẳng thừng
– Anh xin lỗi vì đã lợi dụng em 1 thời gian , em là người con gái đẹp nhất mà anh từng gặp , nhưng anh không dành cho em , con người anh sẽ không bao giờ có thể yêu được em , chúng ta khác nhau quá , nhưng anh tin , sẽ có 1 ngày , Bảo Yến sẽ gặp được chân ái của cuộc đời , người thực sự dành cho em , thực sự coi tâm hồn em là kho báu của họ , chứ không phải thể xác .
Phong nhìn ngừoi con gái mà bấy lâu nay , hắn vẫn cho rằng chỉ là loại đào mỏ rẻ tiền , bằng ánh mắt ngỡ ngàng , hoá ra , nàng ta cũng là 1 kho báu quí giá chứ không rẻ tiền chút nào. Phong cầm tay Bảo Yến với lòng biết ơn thực sự
– Cám ơn cô , nếu cần gì tôi sẽ nhờ tới cô , còn bây giờ cô cứ về nghỉ ngơi đi , mọi việc hiện tại vẫn trong tầm tay !
Bảo Yến lặng lẽ ra về , đôi vai gầy thi thoảng vẫn run lên khiến con người ta cảm thấy thật đau lòng .
——-
Sự ra về đột ngột của Long hôm đó làm My lo lắng , chưa bao giờ cô lại thấy lòng mình không yên như vậy , liên lạc bao lần nhưng điện thoại của Long lại tắt , mà bây giờ hỏi Phong thì cô cũng ngại , có là gì đâu mà được quyền quan tâm như vậy chứ , dù sao Long cũng đã có Bảo Yến bên cạnh , mà việc của cô cũng xong rồi , chẳng có cớ gì để gặp Phong cả . Từ cái giây phút nhìn Bảo Yến khoác tay Long , My đã thấy có cái gì đó – thật – sự – khó – chịu trong lòng . Sự có mặt của Long đã quá quen thuộc với mẹ con cô , hầu như bất cứ lúc nào cần sự giúp đỡ , Long đều xuất hiện , nói đúng hơn , tất cả các sự giúp đỡ cô cho tới lúc này , đều là nhờ có Long , lúc nào câu cửa miệng của Long cũng là ” đừng lo , tôi sẽ có cách ” , cho dù có cố phủ nhận đến đâu , nhưng thực sự , cô luôn cảm thấy an toàn khi có Long bên cạnh , 1 cảm giác nhẹ nhàng , bình an . Vậy mà nhìn thấy Bảo Yến thể hiện quyền sở hữu như thế , cô thấy thật hụt hẫng , cứ như cô sắp mất đi 1 cái gì đó vô cùng quan trọng .
– Này , mày làm gì như con mất hồn thế ???
Tiếng Phượng làm My giật mình , hôm nay được off , cô qua tiệm bánh giúp Phượng .
– Bảo bà sang phụ giúp mà bà cứ ngồi đực như mất sổ gạo thế ? Nhớ Phong hay nhớ Long đây???? Phượng cười tinh quái
– Điên ! My lườm lườm , bị nói trúng tim đen như thế , cô chẳng thể nói gì hơn .
Phượng ném cái tạp dề lên bàn , nặng nề thả người xuống ghế
– Tao nghĩ mày nên thành thực với tao thì hơn ! Tao thấy cả 2 đều tốt , nếu mày có ý với ai thì cũng nên quyết định đi , người ta đều là những cực phẩm , không ngồi yên để đợi mày đâu á ! Phượng hẩy hẩy tay My cừoi cợt
– Con điên , mày nói cứ như 2 người đó là miếng bánh , thích ăn thì ăn ngay đc ý !
– A thế là cũng muốn ăn nhưng chưa dám chứ gì , có cần chị đây giúp 1 tay ko ha ha
Phượng vẫn ko buông tha
– Thôi mày cũng hơn zề , mày định thế nào với anh Hoàng của mày đây ???
Bị My phản công , Phượng bĩu môi rồi thở dài
– Tao cũng chả biết nữa , tao cũng thấy là lão có ý với tao , nhưng công việc của lão khiến tao lo sợ , chả biết tương lai thế nào , mà từ hôm tiệc tới giờ có thấy lão bén mảng tới đây đâu , cửa hàng thì bận rộn , lão mà xuất hiện thể nào cũng chết với tao .
– Gớm mày làm như lão là ô sin của mày ấy !
Mấy ngày Hoàng không đến quả thật Phượng như phát điên , lúc nào cũng cảm thấy khó chịu , mấy khách hàng lỡ miệng đòi hỏi nhiều làm Phượng cáu , quát um lên , đuổi cả khách . Phượng biết rõ tình cảm của mình chứ , nhưng với Hoàng , thực sự là cao không tới , thấp không xong , chưa kể công việc của hắn , lúc nào cũng bận rộn và có thể gặp rắc rối với pháp luật .
– Cô ơi cho tôi chiếc bánh này ! Giọng người đàn bà đã luống tuổi gọi Phượng
– Vâng , của cô đây !
– Cái này có ngọt không ?
– Dạ ngọt vừa thôi cô ạ !
– Thế còn những cái kia ? Người đàn bà chỉ tay sang mấy cái bánh bên cạnh
– Cũng ngọt vừa thôi ạ ! Cửa hàng cháu chỉ làm bánh có độ ngọt vừa phải thôi ạ !
– Bao tiền ?
– Dạ , chỉ 10k/ chiếc thôi ạ !
– Đắt thế , cái bánh bé thế này , 10k 2 chiếc đi , tôi lấy 2 chiếc !
Phượng bắt đầu cảm thấy khó chịu với công cuộc mặc cả này
– Bác ơi cháu không bán mặc cả , mà bánh ở đây là bánh chất lượng bác ạ !
– Ui xời , bánh ở đâu mà chả chất lượng ! Cũng chỉ đến thế thôi , cô bán đắt thế chả ai thèm vào mua đâu ! Cô phải bán rẻ thôi chứ , cô cứ làm như tôi chưa bao giờ ăn bánh nên ko biết giá cả ý ! 10k / 2 chiếc thì tôi mua 2 chiếc , không thì thôi ! Bán thì phải chiều khách mà giữ khách ! Bà cô cắt ngang lời Phượng , nói 1 lèo mà chẳng cần nghỉ chấm phẩy .
Bài thuyết giảng của bà cô làm Phượng hết bình tĩnh nổi , cô trợn mắt quát ỏm tỏi
– Thôi cô làm ơn ra chỗ mua 10k 2 cái hộ cháu chứ ở đây ko có bán mặc cả cô ạ , mà ai không vào đây cũng được nhưng xin cô đừng bao giờ vào cửa hàng này nữa ạ , cháu không đủ trình độ tiếp cô đâu!
Bà khách bị bất ngờ trước những lời của Phượng , hậm hạch quay đi , gằn giọng
– Bán hàng mà khó tính như ma , bố ai thèm mua !
Không để ý người đàn ông cao lớn mặc bộ thể thao màu đỏ trước mặt , bà đầm sầm vào , chẳng buồn ngoảnh lại , đi nhanh ra ngoài đường như sợ cô chủ quán chạy theo mắng cho trận nữa . Người đàn ông ngạc nhiên nhìn theo bà cô , rồi lại quay vào nhìn Phượng , chắc nhẩm cô chủ nóng tính nói gì khiến khách không hài lòng rồi , gã đi vào cửa hàng nói lớn
– Úi giời , làm gì mà làm khách bực tức thế cơ chứ , bán hàng phải chiều khách chứ !
– Ớ , anh Hoàng , em chào anh ! Nhận ra đại ca của Long , My vội đứng lên chào hỏi .
Chỉ kịp gât đầu 1 cái , liếc qua Phượng đã thấy cô phóng ánh mắt toé lửa về phía mình , Hoàng vội vã đổi giọng ngay , cười hề hề
– Cứ bảo làm sao mà người ta phải cáu , chắc bà kia vào hạch sách cái gì đúng không My , tôi nhìn là biết ngay cái loại đàn bà lắm mồm ai mà chiều nổi mụ , chẳng biết điều tí tẹo nào , dám làm đại mỹ nhân của ta bực mình à ??? Lần sau tôi mà gặp , tôi cho mụ ta biết tay luôn !!!!
My mím chặt môi chẳng dám cười , cái cách ông anh này lấy lòng người đẹp khiến con người ta thật sự bất ngờ về 1 đại ca giang hồ , bảo sao con người sắt đá vô cảm 30 tuổi đầu chưa hề liếc nhìn 1 gã đàn ông nào cũng phải rung động .
– Anh tới đây làm zề ??? Phượng buông câu hờn dỗi
– À , tôi tới để rửa tách free thôi he he ! Hoàng nhăn nhở
Mỗi khi Hoàng nói , chẳng bao giờ Phượng giữ nổi khuôn mặt sát khí của mình đến câu thứ 2 , cô vội quay mặt đi giấu nụ cười ngượng ngùng , cô đã mong Hoàng biết bao .
– Mấy hôm nay chắc công việc bên anh bận rộn lắm ! My tò mò hỏi Hoàng , Phượng quay ra lườm xéo My , muốn hỏi về ai thì hỏi thẳng đi , bày đặt lòng vòng , Phượng lên tiếng :
– Sao lâu không thấy Long vậy ???
– À , cũng bận mà , chắc sẽ sớm về thôi ! Chính Hoàng cũng đang rất mong chờ ngày Long trở về .
Cảm giác có gì không đúng trong giọng điệu của Hoàng , Phượng quay ra hỏi lại .
– Anh có chắc không ???
Hoàng bị câu hỏi của Phượng làm chột dạ , thực sự cũng không muốn nói cho My biết tình hình đâu , nhưng Hoàng cũng đang đứng ngồi không yên , vả lại , cứ đứng trước mặt Phượng , 1 kẻ khôn khéo được giới kinh doah ví như cáo già cũng biến thành thỏ con .
– Sao cơ ? Long giết người á ? Tiếng Phượng thất thanh
– Ai bảo là giết người ? Tên đó là đàn em trực tiếp dưới quyền Long , trước khi hắn bị giết có xảy ra ẩu đả với Long , hơn nữa trên tay hắn lại có đồ vật của Long nên công an triệu tập thôi . Thực ra tôi dám chắc công an đã tìm ra thủ phạm , nhưng họ muốn lấy cái cớ này giam giữ Long để điều tra về việc làm ăn của chúng tôi thôi .
– Vậy các anh ổn chứ ? Phượng ngồi bên cạnh Hoàng lo lắng
– Trước mắt thì mọi việc đang giao cho Phong lo .
My ngồi im chẳng nói được câu nào , hoá ra ngày hôm ấy , Long đã bị tạm giam mà nhất định không làm gì ảnh hưởng tới bữa tiệc của cô , vậy mà cô nghĩ anh ta cũng không mặn mà gì với bữa tiệc nên đi về trước , hoá ra , đến tận giây phút nguy hiểm như vậy , anh ta vẫn không muốn làm gì ảnh hưởng tới cô , anh ta đối tốt với cô như vậy … Bỗng nhiên 2 dòng lệ trào ra trên khoé mắt My .
Hoàng quay ra an ủi My
– Cô đừng quá lo lắng , chắc chắn Long sẽ được ra thôi , chúng tôi đang dốc toàn lực để nó có thể về sớm .
Hoàng ngập ngừng 1 chút rồi tiếp lời
– Thực ra tôi biết nó có tình cảm với cô lâu rồi , tôi rất mong cô sẽ tiếp nhận tình cảm của nó .
– Anh nhầm rồi , người Long có tình cảm là Bảo Yến cơ ! My lau nước mắt đính chính , làm gì có chuyện đó , chỉ là Long đối xử tốt với cô vì thương cho số phận của cô thôi .
– Nó là đứa thiếu thốn tình cảm từ bé , lại là đứa rất nội tâm , chẳng bao giờ thể hiện tâm tư tình cảm của mình , tôi là anh nó , ở với nó bao nhiêu năm tôi biết , còn Bảo Yến , chỉ là quan hệ đồng nghiệp , chẳng có gì đáng bận tâm , cô đừng hiểu nhầm . Thực ra lần gây khó dễ cho cô ở tiệm giầy , chính là vì muốn phản đối nó có tình cảm với cô , nhưng càng ngày tôi càng hiểu rằng , vì cô , nó đã đánh đổi rất nhiều thứ , nên tôi mong cô suy nghĩ , nếu như có tình cảm với nó , còn không , coi như tôi chưa nói gì !
– Ô , thế hoá ra anh lại là con người lạc hậu , định đi ngăn cấm tình yêu của người khác à ? Phượng đứng phắt dậy , nhìn Hoàng hằn học
– Ơ không không , ai lại thế , có chút hiểu nhầm thôi , tình yêu là thứ vô cùng thiêng liêng , không ai ngăn cản được cả , tôi nghĩ , ai đó cũng nên bạo dạn thừa nhận tình cảm của mình chứ đừng cố dối lòng nữa , đúng không ?!! Hoàng nhìn Phượng mắt nhấm nháy , cố tránh ánh mắt của Hoàng , Phượng bĩu môi , đi thẳng vào trong quầy bar , khuôn miệng cố giấu nụ cười mãn nguyện .
Từng lời nói của Hoàng càng làm My khóc nhiều hơn , hoá ra bấy lâu nay , không phải vì thương hại cô , hoá ra tất cả những điều ngẫu nhiên đến với cô , đều là do Long đã lo lắng và sắp xếp cả cho cô , giờ phải làm sao, bây giờ cô mới hiểu cảm giác của Phượng , yêu đấy , thương đấy , nhưng thật sự đặt cuộc đời mình vào những con người như Hoàng và Long , những người luôn sống cùng những hiểm nguy ngàn cân treo sợi tóc , những biến cố lúc nào cũng có thể bất chợt xảy ra , liệu cô có dám sống cuộc sống luôn luôn phải nơm nớp lo sợ như vậy được không ???
– Mọi việc vẫn phải đợi Long về nhà bình an đã !!! My khẽ thở dài .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN