Vị Ngọt Của Chocolate Đen
Phần 7
VỊ NGỌT CHOCOLATE ĐEN 7
==============================
NGHIỆP DUYÊN
Điều gì đang xảy ra vậy ??? Hôm nay là sinh nhật My mà , tại sao không cho My lấy 1 ngày bình yên , tại sao lại tặng cho My món quà đau đớn như vậy , cô đã cố gắng lắm rồi mà , cố gắng tỏ ra mạnh mẽ , cố gắng không để ai thấy mình khóc , cố gắng không để ai phán xét cô như vậy , tự đáy lòng , cô quá hiểu sự nhục nhã cô đã và đang phải hứng chịu , cô có làm gì sai đâu , tại sao mọi điều xui xẻo , nghiệt ngã nhất lại đổ lên cô chứ???
– tại sao??? Tại sao ????
My càng gào thét , càng đấm Long nhiều hơn , hắn cứ nhìn My vật vã đau đớn mà không nói được lời nào . Dường như đã quá mệt mỏi , không còn sức mà đứng nữa , My khịu dần đôi chân xuống , Long vội vã đỡ lấy cánh tay My , vừa sợ cô đau , vừa sợ cô không chịu nổi cú sốc mà lại ngất đi như lần trước . Lần này hắn sai rồi , cái tính hiếu thắng đã làm lú lẫn đầu óc hắn , lại muốn hơn thua với 1 người đàn bà , hắn quá sai rồi , hắn phải quá hiểu nỗi đau bị chồng ruồng bỏ như thế nào , tại sao lại xát thêm muối vào trái tim yếu đuối ấy chứ ?!! Những giọt nước mắt rơi lên tay Long làm hắn tỉnh ngộ , nhưng quá muộn rồi .
Phượng phi xe tới nơi , thấy cảnh đứa bạn mặt mũi ướt nhoẹt bơ phờ ngồi bệt xuống sàn , bên cạnh là gã đàn ông cũng đang nửa ngồi nửa quì , hai tay hắn đan vào nhau nhìn My chằm chằm . Phượng vội chạy lại , nhặt những bức ảnh vương vãi trên sàn nhà , chợt nhận ra gương mặt gã đàn ông bên cạnh bạn mình , Phượng biết có điều chẳng tốt đẹp gì , cô lừ mắt xô ngã gã đàn rồi ôm bạn vào lòng
– tao đây rồi ! Tao đến đây rồi ! Không sao ! Không sao!!!
Phượng dìu bạn mình đứng lên rồi quay lưng đi , bóng người đàn bà thất thểu lại hiện lên trong tâm trí Long .
——-
Mới uống có 2 cốc bia mà mặt My đã đỏ lựng , cô cứ ôm lấy mặt cúi gằm xuống đất . Con bé Lạc ngồi cạnh vỗ lưng mẹ nó
– Mẹ ơi ! Cô giáo bảo uống bia rượu không tốt cho sức khoẻ đâu mẹ ạ !
My ngẩng mặt lên xoa đầu con bé cười nhẹ
– à , hôm nay mẹ khát quá , cho mẹ uống hôm nay thôi nhé !
– thôi được ! Nhưng chỉ hôm nay thôi nhé , con ko muốn mẹ ốm đâu , mẹ mà ốm là con rất buồn đấy ! Con bé gật gù tỏ vẻ thông cảm
Đôi mắt My đỏ hoe , sao bây giờ cô lại muốn khóc quá , cô đã phải nín nhịn bao lâu rồi , gồng mình bao lâu rồi , vậy mà bây giờ lí trí cô không thể bắt con tim phải im lặng nữa , My oà lên khóc ngon lành , con bé Lạc nhìn mẹ nó thảng thốt rồi cũng oà lên khóc theo , miệng mếu máo
– mẹ ơi ! Mẹ đừng khóc nữa hư hư hư…
Phượng thấy 2 chiến hữu của mình nước mắt nước mũi dầm dề , cũng chẳng thể cầm lòng được , thế là cả 3 cái loa phát thanh cùng bật , cứ thế ôm lấy nhau nức nở . Thực khách xung quanh trợn tròn mắt kinh hãi , chẳng ai bảo ai , dạt hết ra 1 phía . Mà sao nước ở đâu ra lắm thế , càng khóc, nước mắt càng chảy khoẻ , bà chủ quán vội ra giải quyết ngay , nhìn cái bọn dở hâm dở thối này méo ai dám vào quán bà nữa
– em ơi , Hà Nội ngập lắm rồi , cho con về đi không khuya em , cho chị còn làm ăn nữa chứ !
Nếu không phải bà chủ quán đuổi thì chắc mấy đứa phải ngồi khóc qua đêm luôn , 2 con mẹ loạng choạng đứng dậy dắt bé Lạc ra về , cũng chẳng cảm thấy xấu hổ với mọi người xung quanh , tầm này nhé , bà chả sợ cái đếch gì !!!!
2 đứa nghêu ngao hát suốt quãng đường về nhà , hết bài này lại sang bài khác , con bé Lạc ngoác cái mồm ra ngáp ngắn ngáp dài , chảy cả nước mắt
– oaaaa, 2 mẹ ơi tối oaaaa cho mọi người ngủ oaaaapp!!!
2 con mẹ nhìn con bé con lại cười sặc sụa .
——
Vừa mở cửa , 2 mẹ con My không bật đèn mà rón rén cố không gây tiếng động đi vào phòng , đèn tivi phòng khách vẫn bật , chắc bà mẹ chồng vẫn còn đang cày Cô dâu 8 tuổi , nghe tiếng động bà vội chạy ra , thấy 2 mẹ con , bà lại xỉa xói
– sướng nhỉ , bây giờ lại còn có kiểu đi đêm đi hôm, cô đừng để cháu tôi nó học cái kiểu vô giáo dục như cô !
– vầng !
Chút cồn trong người My đã làm cho cô nóng lắm rồi , bé Lạc nắm chặt tay mẹ nó khiến cô tự nhủ phải kiềm chế vì con , cố gắng bình tĩnh , nghiến chặt hàm răng trả lời mẹ chồng rồi bước về phòng .
Như con chó săn đánh hơi thấy mùi , bà mẹ chồng chạy lại bật đèn lên , ánh đèn sáng làm My hơi chói mắt , khuôn mặt còn chút men vẫn hồng rực , cả người cô toả ra mùi hồng xiêm chín , bà trợn mắt gầm ghè như con chó bị cướp mất miếng mồi
– á à , lại còn cả rượu bia nữa cơ à , mày là cái thể loại gì đấy , vừa đánh chồng , vừa rượu chè be bét , thử hỏi mày có đủ tư cách làm mẹ làm vợ không , loại vô học nhà mày , đúng là cái loại không cha không mẹ , loại vô giáo dục , bố mẹ mày chết hết rồi nên mới có cái loại mày trên đời …
Không để mụ mẹ chồng nói hết câu , My tiến sát lại mắt trợn trừng
– Mẹ vừa nói cái gì ???
– A , tao bảo cái loại mày cha chết mẹ chết nên ko dạy được mày , cái loại mất dậy ! Mụ mẹ chồng càng tru tréo
Không còn đủ bình tĩnh nữa , My hét lên
– Bà không có tư cách nói về bố mẹ tôi , bà nói gì tôi cũng nghe , nhưng không được phép đụng đến bố mẹ tôi !
Mụ mẹ chồng kinh ngạc , nhưng cũng chỉ trong giây phút thôi , mụ quen thói cả vú lấp miệng em rồi , mụ sợ cái gì , nhà mụ cơ mà , mụ có quyền chửi rủa ai là việc của mụ , tao mua mâm về tao có quyền đâm cho thủng rõ chưa , mụ vớ ngay cái bình hoa trên bàn đập xuống sàn tan tành , chưa hả , mụ cầm luôn bộ ấm chén lia khắp phòng loảng xoảng
– À tao thich nói gì là quyền của tao , mày định làm gì tao ? Ối giời ơi làng nước ôi , ra mà xem con dâu đánh mẹ chồng đây này , nuôi nó bao nhiêu năm , giờ nó quay ra cắn cả mẹ chồng nó đây này , ối làng nước ôi …
Con bé Lạc sợ quá , oà lên khóc
– bà ơi con xin lỗi bà , con xin lỗi bà .
My nghe tiếng con khóc liền ôm con vào lòng dỗ nó . Thằng chồng bỗng lao từ phía phòng ngủ ra
– Con đĩ kia ! Mày định làm gì mẹ tao ????
Gã lao vào lôi bé Lạc ra định quay sang đánh My , lúc này My không còn kiểm soát được bản thân nữa rồi , không còn nhận thức được điều gì , lao ra giằng co lấy đứa bé , điên dại như con chó cái bị cướp mất bầy chó con
– Mày trả con cho tao , mày dám đụng vào tao , tao sẽ cho mày hối hận cả đời , 1 cái mũ bảo hiểm với mày chưa đủ đúng không !
My gào lên đe doạ , thằng chồng chợt chột dạ , lùi lại không đánh My nữa mà dùng hết sức của 1 thằng đàn ông lôi con bé ra khỏi tầm tay của mẹ nó . Mấy cốc bia đã đủ làm cho My bủn rủn chân tay rồi , mà sức đàn bà làm sao bằng được thằng đàn ông , My không giằng nổi đứa bé , bị thằng chồng đẩy ra , ngã sõng xoài , nhưng vẫn cố đứng lên , chạy lại với với tay con Lạc
– Trả con cho tao , trả con cho tao!
Con bé Lạc hoảng sợ , vừa gào khóc , vừa đưa tay về phía mẹ nó
– Mẹ ơi ! mẹ ơi !
Mụ mẹ chồng lao vào lôi My ra , vừa kéo vừa chửi
-Loại mất dạy ! Mày không có tư cách làm mẹ nó , cút ngay ra khỏi nhà tao !
Phượng đứng bên ngoài nghe tiếng ồn ào , lao vào đập cửa ầm ầm
– Mở cửa ra , mở cửa ra ngay không tôi báo công an !
Thằng chồng nhốt bé Lạc vào phòng , quay ra phối hợp với mẹ mình mà kéo My ra khỏi nhà . Hắn mở cửa , đẩy My ra ngoài , may mà có Phượng đang đứng ngay đó , My bổ nhào lên người bạn , mụ mẹ chồng vẫn chửi bới
– Mày cút ngay , tao cấm mày xuất hiện trước mặt tao!
– Mẹ ơi con xin mẹ , trả cháu cho con , con xin mẹ !
My vừa quỳ vừa lết về phía cửa , níu lấy tay áo mẹ chồng van xin . Mụ mẹ chồng được đà , giơ chân đạp thẳng vào My , bỗng bóng đen từ đâu vụt tới đẩy My ra , lĩnh cả cái bàn chân của mụ . 2 mẹ con thằng chồng trợn mắt nhìn bóng đen chằm chằm , cả My và Phượng quay lại cùng sửng sốt . Bóng đen đứng dậy trừng trừng mắt nhìn mụ mẹ chồng
– Bà định làm gì ???
Bóng đen gằn từng tiếng , ánh mắt sáng quắc sắc lạnh quét thẳng tới khiến đối phương rùng mình , 2 mẹ con thằng chồng lùi lại không nói được câu nào , thằng chồng nhận ra kẻ đã đánh mình lần trước , quay người lẩn vào phòng luôn , My như người chết đuối vớ được phao , lao vào kéo tay Long :
– đòi lại con giúp tôi , đòi lại con giúp tôi !
Mụ mẹ chồng vội vàng đóng cánh cửa lại , vừa chửi đổng ra
– 1 bè lũ mất dạy với nhau , nhà tao không chứa loại mất dạy như mày !
My lao vào đập cửa , gào thét
– trả con cho tôi , trả con cho tôi , con ơi !!
Phượng ôm lấy bạn mình cố gắng kéo ra
– mày bình tĩnh đi , bình tĩnh đi !
My vùng vằng đẩy cả Phượng ra , tiếp tục lao vào đập cửa , 2 bàn tay cô tấy đỏ cả lên . Không thể chịu nổi cái cảnh tốn công vô ích , Long đưa tay kéo My ra , 2 bàn tay siết mạnh bờ vai gầy yếu đang run lên , quát lớn
– Gào thét có đòi được con không?? Phải dùng cái đầu biết chưa !
My bị cơn đau quá bất ngờ , quay ra phía người đàn ông kháng cự yếu đuối
– Là anh , tại anh , tôi mất con rồi , tại anh !
– Đúng , tại tôi làm cho cô mở mắt , nếu cô không nhu nhược cô đã không mất con rồi !
Long nhìn thẳng vào mắt My chậm rãi từng từ như cố khắc vào tâm trí để cô tỉnh ngộ , hắn biết , 1 phần là lỗi của hắn khiến My mất bình tĩnh mà ra cơ sự này , hắn phải làm điều gì đó , bất cứ điều gì có thể giúp My để chuộc lỗi. Long đưa mắt ra hiệu cho Phượng đưa My đi , lúc này cần tìm 1 chỗ ổn định đã , ở đây khóc lóc chẳng giải quyết được việc gì cả .
Long đi theo Phượng và My tận đến cửa nhà Phượng để đảm bảo cả 2 đều an toàn , không quên đưa cho Phượng số điện thoại của hắn nếu cần giúp đỡ , lại còn dặn dò Phượng nên chú ý sức khoẻ cho My , đừng để My uống bia rượu rồi làm càn , rồi nhớ động viên để My ko nghĩ quẩn , Phượng nhìn Long trân trối
– Hay thôi anh đưa nó về chăm sóc giùm tôi cái !
Long ngớ người , mặt đỏ tía tai quay lưng đi thẳng về , chẳng cả chào tạm biệt .
—–
2 rưỡi sáng , Long mới về tới nhà , chẳng buồn thay quần áo , hắn nặng nề thả người xuống cái salon da đánh phịch 1 cái , con Ghost lượn qua lượn lại thấy chủ nhân của nó có vẻ mệt mỏi , không xoắn xít đòi bế nữa , ra liếm liếm mặt Long vài cái rồi nằm rạp xuống bên cạnh . Long nhắm nghiền mắt , vắt tay lên trán nhớ lại việc xảy ra ngày hôm nay . Đây là lần đầu tiên Long dây vào thứ hỗn độn của đàn bà , lần đầu tiên kiên nhẫn nhìn cảnh người đàn bà gào thét , khóc lóc vật vã ,hắn nhớ lúc theo dõi My về nhà chồng , rồi nghe thấy tiếng đập phá gào thét bên trong , tim hắn như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực , muốn lao vào phá nát cái cửa mà kéo người đàn bà ấy đi , hắn đi qua đi lại , vò đầu bứt tai , trong lòng chửi rủa
– dkm , sao ko ra , ra đi chứ , ở đấy làm cái đéo gì nữa ????
Rồi khi My bị xô ra khỏi cửa , hắn phát rồ , chạy ngay lại , cũng kịp đỡ cho My cái đạp của bà mẹ chồng , lần đầu tiên trong đời , hắn bị người khác đạp mà không nhảy lên đạp lại cho 10 cái như thói quen , cuộc đời hắn nể người biết điều , chứ cái loại ko biết điều già trẻ lớn bé hắn chơi tuốt . Bỗng nhớ ra điều gì , hắn bật dậy như lò xo , mắt lằn tia đỏ , ánh mắt mụ đàn bà ấy quen quá , hắn gặp ở đâu rồi , khuôn mặt ấy , dù vết thời gian có in hằn trên da , hắn vẫn nhớ lắm , rồi bất thình lình thét lên
– LÀ NÓ ! LÀ NÓ !AAAAAAAA
Con Ghost nhảy dựng lên nhìn chủ nhân nó kinh hãi , kêu oẳng oẳng như bị ai cắn đít , nó chồm lên chồm xuống rồi chạy vào phòng Hoàng cầu cứu . Nghe tiếng hét thất thanh , Hoàng đạp tung chăn , vớ cái gậy bóng chày để đầu giường lao ra ngoài , trên người vẫn độc chiếc quần đùi hoa đỏ , khua khoắng cái gậy gầm lên :
– AI ? ĐỨA NÀO ? ĐỨA NÀO ????
Chạy ra phòng khách thấy thằng em đang ôm đầu lăn lộn trên cái salon , mồm vẫn không ngưng gào thét
– LÀ NÓ AAAAAAAA!!!!
Hoàng vội vã lao vào kéo tay Long ra , mắt hắn đỏ ngầu , hàm răng nghiến chặt , nước mắt rơi lã chã , chưa bao giờ nhìn thấy thằng em xúc động mạnh đến vậy đâm ra Hoàng cũng hoảng , lắc mạnh vai Long
– Làm sao Long ! Làm sao ! Nói anh nghe !
Long nhớ ra người đàn bà ấy , người đàn bà khiến gia đình Long tan nát , cũng vẫn cái vẻ chua ngoa đanh đá khi mẹ hắn lao vào giằng xé , vẫn cái giọng the thé chửi bới mẹ hắn , tất cả hiện về như in trước mắt Long . Vì ai ? Vì ai mà mẹ hắn phải chết ??? Vì mụ đàn bà đó !!! Nếu không có mụ , bố hắn sẽ không bỏ mẹ , nếu không phải vì mụ , bố hắn sẽ không đánh mẹ , nếu không vì mụ , mẹ của hắn đã không phải chết thảm như vậy !!!! Đã bao năm trôi qua rồi , trong lòng hắn luôn đau đáu tìm thông tin về bố mình , và về mụ đàn bà đó , hắn sẽ tới trước mặt bố mình mà gào lên rằng : tại sao ông lại bỏ mẹ con tôi ? Tại sao ông lại nhẫn tâm đến mức mẹ tôi chết cũng không thèm về ??? Tại sao tại sao ??? Hàng nghìn câu hỏi tại sao trong đầu hắn , chính vì phải tìm bằng được câu trả lời , hắn thề rằng , bằng mọi cách phải sống , không được gục ngã , phải sống cho tới lúc gặp được bố của hắn , để ngẩng cao đầu cho ông ta thấy rằng , đứa con trai mà ông ta ruồng bỏ năm xưa đã trưởng thành và tài giỏi tới mức nào !
Long cảm thấy trái tim mình như có hàng nghìn vết dao cứa vào sâu – rất sâu . Cơn đau khiến hắn không thể rên rỉ nổi mà nước mắt cứ thế vòng quanh . Từ sau khi mẹ hắn mất , hắn đã tự nhủ mình không được khóc , mình phải thật mạnh mẽ vậy mà giờ đây , hắn lại khóc vật vã như 1 đứa trẻ con bị giằng mất cái kẹo . Khóc vì nỗi uất ức bị kìm nén bấy lâu , khóc vì bao đắng cay tủi hờn của kẻ không cha không mẹ hắn phải chịu đựng , khóc vì nỗi tâm tư đau đáu hắn mang theo đến tận bây giờ đã sắp thành hiện thực . Bây giờ lẽ ra hắn phải vui chứ , hắn sắp được tự do rồi , sắp thoát ra khỏi cái nhà tù quá khứ giam hãm bấy lâu nay , bất chợt hắn lại ngửa mặt lên trời mà cười vang góc nhà như bị ma nhập . Hoàng và Ghost ôm nhau mắt trợn tròn im thin thít !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!