Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
288


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 8


VỊ NGỌT CỦA CHOCOLATE ĐEN 8
=========================
HẮC PHONG TRỞ VỀ

Năm ấy Long mới 18 tuổi , mới tốt nghiệp cấp 3 , cả 2 anh em Hoàng Long vừa cùng đầu quân cho vị đại ca nọ . Trong giới có qui định , mỗi 1 vị đại ca cai quản 1 vùng , không được phép xâm phạm tới lãnh thổ của nhau , vì thế công việc của lũ choai choai mới gia nhập là hằng ngày đi tuần các ngõ ngách , xem có sự vụ gì xảy ra quanh địa bàn , Long rất thích cái công việc lang thang này , được lượn lờ đường phố , lại được đại ca chu cấp cho tiền ăn đủ để Long có thể sà vào 3,4 hàng quán vỉa hè mà đánh chén no nê .
Hôm đó tới lượt anh em Long đi tuần , vẫn còn đang mải suýt xoa cái bát bún ốc nóng hổi vừa đem ra , bỗng thấy nhốn nháo phía trước mặt , 1 tốp cầm gậy rượt đuổi 1 nam thanh niên cỡ tầm tuổi Long , người thanh niên có vẻ cao to rám nắng , nhưng tay không tấc sắt làm sao đối đầu lại với lũ côn đồ lăm lăm gậy gộc kia . Ngó thấy toàn gương mặt lạ , bọn nào lại dám lộng hành trên địa bàn của đại ca thế nhỉ , bỗng người thanh niên lại rẽ ngay vào ngõ cụt trước mặt , hằng ngày mài mặt ở cái khu này , ngõ ngách thế nào Long nhớ như in
– Dkm sao ăn cái đéo gì mà ngu thế ??? Chạy cmn vào ngõ cụt rồi !!!
Hoàng chột dạ liếc nhìn Long , chẳng phải khi xưa cũng tại Hoàng lao vào ngõ cụt nên mới gặp Long hay sao ?
– Trong lúc nguy hiểm thế sao mà nghĩ được ! Hoàng vội thanh minh .
Bỏ cả bán bún đang ăn dở , 2 anh em chạy thục mạng về phía con ngõ cụt , dù gì cũng không thể có chuyện bọn ất ơ nào vượt mặt đại ca được . Tới nơi đã thấy 4,5 gã cầm cái gậy to bằng cái cổ tay , cứ thế phang cật lực vào người thanh niên , kiểu này không chết thì cũng ngáo ngơ cả đời luôn ấy chứ .
– Dkm chúng mày dám làm gì trên đất của anh T đấy ???
Mấy gã băm trợn quay ra , ngó thằng nhãi vừa gào mồm lên quát tháo , da thì trắng bóc , mặt mũi non choẹt , chắc lại mượn danh các anh lớn ra oai đây , 1 thằng trong số đó cầm gậy lao thẳng về phía Long mà vụt , Hoàng từ phía sau vọt lên dùng tay không đỡ cú đánh như trời giáng của kẻ địch
– Dám đụng vào em tao à ???
Mấy gã băm trợn trố mắt nhìn Hoàng đỡ đòn gậy mà chẳng chút hề hấn , hùa nhau lao vào đánh 2 anh em , chúng mày lại thích hấp diêm tập thể à , bố mày lại sợ quá ! Hoàng và Long cùng rút cái gậy sắt baton 3 khúc , trên đầu được đại ca thiết kế riêng gắn 1 viên sắt tròn cỡ bằng đồng xu , cứ thế lao vào vụt lấy vụt để bọn lạ mặt . Bị tấn công quá nhanh , mấy thằng băm trợn không kịp phản ứng , chỉ biết lùi xuống phòng thủ , mà cái gậy baton vừa dẻo lại vừa cứng , cái đầu sắt cứ chạm vào chỗ nào là chỗ đó lõm luôn xuống thành hình tròn , vừa vụt , Long vừa ngoạc cái mồm ra
– Nhận ra gậy sắt của ai chưa ??? Nhận ra gậy sắt của ai chưa ????
Lũ băm trợn nhận thấy kẻ địch còn manh động hơn cả mình , lại thấy cái gậy sắt đúng là biểu tượng của đại ca T , bởi trong giới , đại ca T nổi tiếng không bao giờ dùng vũ khí nào ngoài những chiếc baton được thiết kế riêng cho anh em , chúng kéo nhau vừa chạy vừa chửi
– Dkm chúng mày nhớ mặt tao !
Chẳng mấy mà mất hút trên con phố sầm uất , Long chạy theo tới đầu ngõ rồi chửi vào hư không
– Dkm , Bố mày lại sợ mày quá cơ !!!!
Người thanh niên nằm ôm chân đau đớn , có vẻ bọn côn đồ kia chỉ nhắm vào chân hắn mà vụt , đôi chân giờ đây tím bầm rỉ máu
– Có đi được ko ???
Người thanh niên lắc đầu , cắn chặt răng đau đớn , Hoàng và Long đỡ người thanh niên đứng dậy nhưng có vẻ không chịu nổi cơn đau , hắn lại gục xuống .
– Nhà ở đâu bọn tôi đưa về !!! Long cúi xuống hỏi
Nhà người thanh niên cũng không xa nơi hắn bị đánh, 2 anh em Hoàng Long thay phiên nhau cõng hắn về tới tận nhà .
Vừa đi tới cổng , nhìn ngôi nhà lụp xụp siêu vẹo , xung quanh là những vỏ chai vỏ hộp chất thành đống , 2 anh em quay ra nhìn nhau rồi vẫy chiếc taxi đi thẳng tới bệnh viện , người thanh niên vẫn cố nhổm dậy thều thào
– Tôi không sao , cho tôi về nhà , tôi không sao !
– Lạy bố , bố ngồi im giùm , nhìn bố không phải là không sao đâu mà hẳn mười cái sao rồi đấy , yên tâm bọn tôi không bắt trả tiền ngay đâu ! Long quay ra trấn an , hắn biết thừa , nhìn cái nhà thế kia , lấy đâu ra tiền mà chữa trị .
Mặc dù cũng chẳng biết chi phí tốn thế nào , 2 anh em chẳng ai bảo ai , người lo thủ tục nhập viện , người cõng gã thanh niên đi khám xét các nơi , vét hết tất cả tiền trên người cũng chỉ có đủ nửa số tiền nhập viện , nhưng cứ vào đã , khắc kiếm đủ tiền . Bác sĩ kết luận dập xương chân trái , chân phải cũng dập và gãy , phải điều trị mất hơn 1 tháng , tổng số tiền chữa trị mất hơn 10 triệu . 2 anh em xin đại ca ứng 1 tháng tiền lương , thời gian rảnh rỗi lại lượn ra chợ Đồng Xuân xin bê vác kiếm thêm tiền , Hoàng thì chẳng mấy ai thuê , mặt mũi cứ gườm gườm chẳng ai dám lại gần , còn Long thì chạy cả ngày không hết việc . Nhìn thằng bé trắng trẻo đẹp giai lại nhanh mồm nhanh miệng , mấy cô mấy chị bán hàng cứ bu vào hỏi
– Đẹp giai thế này mà phải đi bốc vác hả con ??
Long quệt mấy giọt mồ hôi , nở nụ cười toả nắng mà ánh mắt lại buồn rười rượi
– Dạ, mẹ con bị ung thư , con vừa đỗ đại học mà không dám đi học vì còn phải lo tiền chữa bệnh cho mẹ nữa , bố con cũng mất lâu rồi nên chỉ còn có con lo ăn uống thuốc thang cho mẹ . Cô bác có gì cứ bảo con , con làm hết !!!
Thế là các bà các mẹ thi nhau sụt sùi giọt ngắn giọt dài thương thằng bé ngoan ngoãn hiếu thảo , từ bốc hàng cho tới lắp cái bóng đèn cũng gọi Long vào rồi cho thêm tiền , có khi còn trả gấp đôi . Bà nào mà có con gái là dấm dúi xếp hàng ngay
– Thôi đằng nào sau này cũng là con rể mẹ , cho trước hay sau cũng thế !!!
Long lại cười nụ cười toả nắng
– Dạ con cám ơn mẹ !!!
Cứ gom góp mấy đồng lẻ thôi mà chẳng mấy chốc , Hoàng và Long cũng kiếm được khá tiền , dư sức trả tiền viện phí .
Hôm ra viện , gã thanh niên nhìn tờ biên lai , vội vàng quì xuống cám ơn 2 anh em
– Ui giời ko phải cám ơn , bọn tôi cho ông vay thôi , sau này lấy thân mà trả nợ !! Long cười đùa tinh quái
Người thanh niên đó chính là Hắc Phong , cái tên mà sau này được giới giang hồ nhắc tới như cánh tay phải tay trái đắc lực của Hoàng Dioxin – bộ đôi Bạch Long – Hắc Phong. Thực ra gọi Bạch với Hắc nghe cho nó ghê, chứ chẳng qua 1 đứa trắng 1 đứa đen thì đặt cho ngầu vậy thôi !!!
Hồi đó Phong là thành viên của tuyển bơi lội thành phố , dáng người cao to , nước da rám nắng , không phải kiểu trắng trẻo thư sinh như Long , Phong có gương mặt với những đường nét cực kì rắn rỏi nam tính , nếu như Long được mệnh danh là nam thần thảm đỏ thì Phong lại như vị thần trên đỉnh Olympus vậy , kẻ 8 lạng người nửa cân , không thể phân định . Nhà Phong thuộc diện hoàn cảnh khó khăn , bố mất sớm , ở cùng với người mẹ ốm yếu bệnh tật triền miên , hằng ngày kiếm sống bằng nghề lượm ve chai . Phong vào học trường thể dục thể thao cũng là để cho gia đình bớt 1 miệng ăn , vì thế hắn luôn cố gắng giành vị trí cao nhất để có thêm tiền đưa mẹ chữa bệnh , trang trải cuộc sống . Bất cứ cuộc thi nào mà Phong tham gia thì khỏi phải đau đầu đoán giải , lúc nào cũng nhanh hơn đối thủ ít nhất 5 giây . Lúc đó sắp có cuộc thi quyết định xem ai sẽ là người chính thức được tuyển chọn vào đội tuyển quốc gia , chỉ cần qua được kì thi này , nhất định cuộc đời Phong sẽ khá hơn , sẽ có thêm tiền lo cho mẹ ,số tiền thưởng sẽ đem sửa sang lại căn nhà tồi tàn . Phong thực sự rất kỳ vọng vào cuộc thi nên hắn dành hầu hết thời gian để tập luyện , không cho mình thời gian buông thả . Vậy mà chỉ trước ngày thi 1 ngày thì Phong xảy ra chuyện . Hôm ấy Phong đang trên đường từ trường về nhà thăm mẹ , bỗng 1 tốp người cầm gậy gộc đuổi theo , ban đầu còn tưởng họ nhầm người , cố đứng lại giải thích thì 1 thằng trong số đó quát lớn
– Mày là Phong ” cá” đúng ko??
Phong vừa gật 1 cái , chưa kịp cả lên tiếng thì cả lũ đã lao vào đánh túi bụi , hắn hoảng quá cố chạy thoát thân mà không kịp , chẳng mấy chốc bị nhóm người đuổi tới nơi , hắn đã cố xin lũ người ấy đừng đánh vào chân , hắn còn phải đi thi , ấy vậy mà chúng như điếc , cứ nhằm chân hắn mà phang cật lực , hắn đau quá vừa ôm chân vừa kêu cứu thì Hoàng và Long xuất hiện .
Nằm điều trị mất hơn 1 tháng , thế là qua luôn kì thi , bác sĩ bảo sau này chân sẽ khó hoạt động bơi lội như trước được , hắn chán nản chỉ muốn chết đi , nhưng nhìn cảnh mẹ già ngày ngày lần mò nhặt rác , hắn không đành lòng . Khi hắn nhìn thấy biên lai tiền viện phí , số tiền quá lớn , vậy mà 2 ân nhân đã cứu giúp hắn chẳng cần biết hắn là ai , có thể trả nổi cho họ không , hắn chỉ biết quì xuống , dập đầu cảm ơn . Lúc đó Hoàng nói với Phong
– Người cùng cảnh ngộ , không phải làm như thế , nếu chú muốn thì gia nhập với bọn anh , chúng ta là anh em 1 nhà .
Phong không muốn gia nhập vào hội , hắn bảo
– Cả đời này em sẽ chỉ đi theo 2 người thôi !
Sau đó Phong bỏ bơi lội , nhờ có sự giúp đỡ của anh em Long , Phong có tiền học thêm để ôn thi đại học , hắn bảo , giang hồ như Hoàng và Long khó tránh được việc đối đầu với pháp luật , hắn cố gắng thi vào trường Luật để sau này báo đáp anh em Hoàng Long .
Bằng tuổi nhau nên Long và Phong rất hợp cạ ,có khi Long chưa kịp nói hết câu Phong đã bắt kịp ý rồi , 2 đứa thân thiết với nhau đến nỗi có lúc Hoàng còn phải phát ghen mà nói bóng gió
– chắc tao chết mẹ nó rồi !!!
Những lúc như thế Long và Phong cùng quay ra nhìn Hoàng trân trối rồi lại quay vào nhìn nhau mà cùng hét lên
– Maaaaaa!!!
Rồi chạy bán sống bán chết kệ mẹ Hoàng cứ ngây người đứng nhìn 2 thằng em mà phát điên.
Rồi Phong đỗ đại học , thời gian học bù đầu không còn lúc nào đi kiếm tiền nuôi mẹ , 2 anh em Hoàng Long luôn đứng đằng sau hỗ trợ cho Phong toàn tâm học hành , biết mẹ Phong cũng rất khái tính , không bao giờ nhận không tiền của ai , mặc dù Hoàng và Long đều gọi mẹ Phong là mẹ của mình , bà cũng nhất quyết không lấy tiền , bà bảo
– chưa làm mẹ của các con ngày nào lại còn nhận tiền của các con thì mẹ là cái dạng gì đây !
Thế là 2 anh em Long sáng sớm đi khắp các con phố lượm lặt chai lọ rồi mang về chất đống trước sân nhà Phong
– đây là mấy chai lọ anh em con uống hết , bỏ đây cho mẹ bán đỡ phí !
Bà mẹ biết thừa 2 đứa chém gió , chỉ lắc đầu cười cười
– cha bố nhà mấy anh lừa cả mẹ à !!!
Không phụ công của Hoàng và Long , Phong luôn nằm trong top sinh viên ưu tú của trường , chưa tốt nghiệp mà đã nhận được học bổng toàn phần Trường McGill , 1 trong những trường đào tạo về luật tại Canada tốt nhất thế giới , nhưng hắn không đi , hắn lo mẹ già vò võ 1 mình . Lúc ấy bà của Long mất đã lâu , ông bà Hoàng cũng chẳng còn , thế là 2 anh em dọn đến ở cùng mẹ Phong , động viên Phong đi học . Ngày sắp đi , 3 anh em cùng xăm 1 hình xăm trên cánh tay phải , nếu xếp 3 cánh tay lại với nhau sẽ hiện lên 1 con rồng vàng đang uốn lượn trên những đám mây , miệng ngậm viên minh châu đầy quyền lực .
Phong vừa đi cũng là lúc Hoàng lên nắm quyền , được 1 năm thì mẹ Phong qua đời , hắn chỉ kịp về đưa mẹ ra nghĩa trang , tất cả nhờ anh em Hoàng lo chu toàn mọi thứ , hắn tiếp tục học ở Canada . Dù là ở Việt Nam hay nơi đất khách quê người , Phong luôn chứng tỏ bản lĩnh của mình , luôn nằm trong top sinh viên ưu tú , được các thầy cô rất khen ngợi , ra trường lại được vào thực tập ở văn phòng luật sư nổi tiếng nhất Quebec khi đó , con đường thành công trải dài trước mặt Phong . Suốt năm tháng tại Canada , Phong cũng giúp không ít các thương vụ của Hoàng trót lọt , luôn thoát được tầm ngắm của bọn công an biến chất , đến nỗi thiên hạ đồn rằng sau lưng Hoàng luôn có thế lực lớn hơn chống lưng .
Xa quê mẹ đã 5 năm , cũng tới lúc Hắc Phong này trở về nhà rồi !!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN