Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
277


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 9


VỊ NGỌT CỦA CHOCOLATE ĐEN 9
==========================
SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU

Từ sau hôm ở nhà chồng My về , Long điều ngay mấy thằng đàn em thay phiên nhau đi dò hỏi , theo dõi bà mẹ chồng của My , dù sao vẫn phải chắc chắn đó đúng là người đàn bà bao năm hắn tìm kiếm . Còn Long từ sáng sớm đã qua nhà Phượng theo dõi My để đảm bảo cô ấy không nghĩ quẩn . Mấy ngày hôm nay Long vò đầu bứt tai nghĩ cách giành lại đứa con cho My , bây giờ mà sai lũ đàn em sang uy hiếp cũng được thôi , nhưng sẽ dính tới pháp luật rất nhiều vì dù sao Long cũng chỉ là người ngoài , mà Long dính tới pháp luật thì cả đường dây sẽ bị công an sờ gáy , công việc làm ăn của Hoàng và Long không phi pháp nhưng cũng không tránh khỏi những lúc phải lách luật , bọn công an biến chất rình mò mãi nhưng chẳng thu được kết quả gì vì đằng sau đã có Phong bày kế hết nên chúng cay mũi lắm , chỉ cần có 1 chút sơ hở , chúng sẽ bu vào như lũ ruồi thấy mật , rồi bới bèo ra bọ ngay .
Thấy thằng em cứ đi đâu mất tích từ sáng sớm đến tối mịt mới về , mặt mày lúc nào cũng đăm đăm nhiều tâm sự , chưa bao giờ Hoàng nhìn thấy Long biểu lộ cảm xúc ra ngoài như thế , bình thường hắn cứ tưng tửng đùa cợt mọi người , lúc nào cũng thấy cái miệng hắn toe toét , đến cả khi bà ngoại mất , cái mặt hắn cũng không tối đến như vậy , Hoàng hỏi thì hắn lại nói cái kiểu rất thần bí
– em có chút việc riêng cần giải quyết !
Sư nhà nó , từ bao giờ giữa mấy anh em lại có việc riêng việc chung cơ chứ , nhưng thấy thằng em có vẻ hình sự , Hoàng nhấc máy gọi cho Phong .

Sáng nay đi làm , việc đầu tiên My lại ra trường học của Lạc ngóng con , từ ngày cô bị đuổi ra khỏi nhà , thằng chồng cũng đưa bé Lạc đi đâu luôn , ngày nào cô cũng qua nhà tìm mà không thấy , đến trường học thì mấy cô giáo bảo bố cháu xin nghỉ phép . Mấy hôm không gặp con mà ngỡ như dài hàng mấy thế kỉ , lần nào đứng ở cổng trường đôi mắt My cũng đỏ hoe . Nhìn ánh mắt thất thần của My , tim Long lại nhói lên , đôi mắt ngóng đợi người mình thương yêu như Long khi xưa vẫn thường chạy xe ra cầu Chương Dương , ngóng về xa xăm , nơi dòng nước xoáy như nỗi nhớ mẹ cuộn trào , da diết trong lòng hắn . Đứng 1 lúc , bóng My lại thất thểu quay xe đi về , Long muốn chạy lại an ủi My rằng rồi mọi việc sẽ không sao , hắn sẽ mang Lạc về cho My , nhưng bằng cách nào , bây giờ hắn cũng ko thể nghĩ ra , mà không chừng , lớ ngớ lại bị My đấm thêm cho vài phát nữa ấy chứ . Bản nhạc chuông điện thoại vang lên làm hắn giật thót , mà nhạc gì lại rất hợp hoàn cảnh : Định mệnh .
– Cái định mệnh lắm nữa , giật cmn cả mình !
Long lầm bầm
Là Phong gọi , có chuyện gì mà sáng ra đã réo thế nhỉ
– Đang đâu đấy ??? Tiếng Phong vang lên , chả cần phải a lô a leo gì
– Ở đâu còn lâu mới nói !!! Long bỡn cợt
Phong phá lên cười , tối qua Hoàng gọi cho hắn kể lể tình trạng Long bi thảm lắm , nào là không ăn không ngủ , như người mất hồn , nào là mặt mũi xám ngoét , 2 mắt trố lồi , gầy xọm , Phong nghe cũng sốt hết cả ruột . Sáng nay gọi nghe giọng điệu của Long vẫn nhả câu bỡn cợt quen thuộc tuy có hơi chút gượng gạo nhưng Phong cũng đoán luôn được tình hình , còn đùa được thì vẫn ko phải lo , ấy thế mà bố Hoàng tả như xác chết Ai cập sống dậy vậy .
– Bạn chuẩn bị về nhé ! Sáng ngày 21 , 9h đón bạn ở sân bay nhá !
– Về luôn chưa??
– uh về luôn !
Long dập máy , đầu óc vẫn còn lơ lửng trên mây , bỗng nhớ ra thằng bạn là luật sư mà , việc của My phải nhờ tới luật sư , sao hắn lú lẫn thế nhỉ , việc đơn giản vậy cũng không nghĩ ra , Long vội ngẩng mặt lên tìm My thì cô đã đi khuất tự lúc nào .
– Tôi có thể giúp cô giành lại đứa con !
Long cầm chiếc máy điện thoại đi đi lại lại , hết đứng lại ngồi mà không dám bấm nút gửi , nếu cô ấy từ chối có phải xấu hổ không , chưa kể mấy lần đụng độ lần nào cũng là lúc My gặp xui xẻo , liệu cô ta có bỏ qua tất cả để nhận sự giúp đỡ của hắn không , nhưng bây giờ đứa con là trên hết , 1 người lý trí thì phải hiểu đòi con là quan trọng hay sự sĩ diện quan trọng , hắn tặc lưỡi bấm nút gửi , rồi ngồi xuống cầm chiếc điện thoại nhắm mắt chờ đợi , tim đập thình thịch !
– Ai đấy ????
Tin nhắn của My phản hồi ngay lập tức.
– Tôi là người đã đưa cho cô bức ảnh chồng cô đi với gái !
Tin nhắn hiện lên đã đọc mà mãi ko thấy hồi âm , Long cảm thấy như trong lòng đang có lửa đốt vậy , hay cô ta ghét hắn đến nỗi không cần sự trợ giúp của hắn . Từ xưa đến nay , chỉ có gái phải chờ tin nhắn của Long chứ có bao giờ hắn phải chờ đợi tin nhắn của người đàn bà khác như thế này đâu , khó chịu , thực sự rất khó chịu . Không ! Cô ta không thể sĩ diện đến mức từ bỏ tia hy vọng giành lại con dù là nhỏ nhất , cô ta không thể là cái người đàn bà như thế được . Long định cầm điện thoại lên toan gọi cho My thì cuộc gọi từ My tới , hắn hơi sửng sốt , rụt rè bấm nút nghe
– Anh muốn gì ? Giọng nói My vang lên lạnh lẽo
– tôi chỉ muốn giúp cô giành lại con cô thôi!
– giúp tôi anh được lợi gì???
– tôi chẳng được lợi gì , chỉ là muốn giúp thôi .
– tôi không cần ai thương hại , cũng không muốn nhận đồ free! Anh nói đi , giá bao nhiêu!
Người đàn bà đáng ghét , người đàn bà thối tha , lại còn hỏi giá bao nhiêu , có bán thân cho hắn thì hắn cũng đếch thèm , hắn có lòng tốt như thế mà cô ta lại còn còn tỏ vẻ kênh kiệu , ok fine nhé , đây cũng chẳng rỗi hơi lo việc bao đồng ! Long giận dữ lia điện thoại vào góc tường , cũng may , con điện thoại được gia cố ốp nồi đồng cối đá , chỉ bị vỡ kính cường lực bảo vệ .
Đang nói chuyện , bỗng nghe tiếng va đập vào đâu đó rồi mất tín hiệu , My đặt máy xuống , ngồi bất thần . Mấy hôm nay My đã hỏi luật sư rồi ,không nhà không cửa , không cả người thân , nếu My ly hôn , quyền nuôi con đến 90% sẽ thuộc về bên chồng , luật sư còn nói vậy , thì còn có điều gì có thể thay đổi đây , cô ôm lấy mặt , đôi vai gầy lại run lên bần bật . Chuông điện thoại reo vang , lại là hắn . My cầm điện thoại mà không nói gì , sợ đầu dây bên kia sẽ nghe thấy những tiếng nghẹn ngào của cô .
– Thôi được rồi , tôi cũng nói thẳng vấn đề , tôi giúp cô vì 2 chúng ta cùng chung 1 kẻ thù .
Long hạ giọng , có lẽ nếu đặt trên mối quan hệ qua lại như vậy sẽ dễ dàng nói chuyện với My hơn , hắn muốn giúp cô , nhưng cũng muốn cô thoải mái mà nhận sự giúp đỡ ấy.
– chung kẻ thù ư? My ngạc nhiên
– đúng , nói chung , tôi và mẹ chồng cô có món nợ không thể không đòi , tôi giúp cô lấy lại đứa con , đổi lại , cô giúp tôi trả nợ , yên tâm cô không cần phải làm gì , chỉ cần cung cấp thông tin cho tôi thôi .
Thấy My yên lặng không nói gì , Long tiếp tục
– cô yên tâm tôi không dùng bạo lực đâu , chỉ là mẹ chồng cô nợ tôi 1 thứ rất có giá trị mà lại không có ý trả , tôi chỉ cần thông tin để đưa ra mẹ chồng cô ra ánh sáng thôi !
My thở phào , dù cô chẳng có chút tình cảm gì với mẹ chồng nhưng cô cũng không muốn gia đình nhà chồng có chuyện gì nghiêm trọng .
– Vậy phải bắt đầu từ đâu ?
– Bắt đầu từ cô !
– Tôi làm sao ?
– À , trước mắt phải tẩy não cô đã !!!
Gì thì gì , hắn cũng phải ” hành hạ ” ả đàn bà thối tha này cho bõ ghét .
My hẹn gặp Long tại tiệm bánh và cà phê của Phượng trên phố Chùa Láng . Từ khi My lấy chồng , Phượng cũng bỏ shop quần áo rồi đi học làm bánh tự lập nghiệp , rút kinh nghiệm từ cuộc đời My , gì thì gì , đàn bà không có sự nghiệp mới là điều đáng sợ nhất .
Cô ta gầy quá ! Mới có mấy hôm mà nhìn My hốc hác hẳn , khuôn mặt nhợt nhạt chẳng thèm son phấn nhìn lại càng yếu ớt , đôi mắt buồn , không còn cái vẻ lanh lợi như hôm Long đưa Bảo Yến đi mua đồ , nhìn không nỡ ” hành hạ” . Phượng đang lúi húi làm đồ cho khách nên cũng không để ý Long và My đang nói chuyện gì , chỉ liếc thấy gã đàn ông cứ khua khoắng tay loạn cả lên còn con bạn vẫn từ tốn cầm tách trà nhìn ra ngoài đường .
Long đưa tập ảnh bọn đàn em chụp bà mẹ cùng gã chồng của My đang xách hành lý đưa bé Lạc đi đâu đấy
– Tôi điều tra rồi, gia đình chồng cô đưa bé con đi chơi Sapa mấy hôm , cũng có sự góp mặt của ả đàn bà kia nữa , nhìn có vẻ như là 1 gia đình hạnh phúc lắm ! Long nói điều đó biết là My sẽ rất buồn , rất đau , nhưng con người ta phải trải qua nỗi đau tột cùng mới có thể dứt khoát mà từ bỏ được , hắn vẫn lo My vì đứa bé , sẽ quay lại tiếp tục cắn răng chịu đựng .
– Tôi hiểu anh đang muốn nói gì . Tôi cũng không quan tâm chồng tôi hạnh phúc cùng ai , tôi chỉ cần Lạc của tôi thôi ! My từ tốn đặt tách trà xuống bàn .
Uh , phải thế chứ ! Luyến tiếc gì thằng chồng khốn nạn !
– Vậy cô có muốn trả thù chồng cô không ???Long nửa đùa nửa thật , mà nếu My ok thì Long cũng làm thật chứ chẳng chơi , có lẽ hắn đang tìm 1 lý do nào đó hợp thức hoá cái việc trả thù của hắn , hay hắn thực sự thương cảm số phận người đàn bà này ?
My ngẩng lên quan sát thái độ của Long , người đàn ông này , từ lần đầu tiên cô gặp đã không cảm thấy bình thường chút nào . Lúc thì hắn phang cả cái mũ bảo hiểm vào đầu chồng cô , cô cũng chẳng kịp hỏi lý do , chỉ biết Phượng nói lại rằng hắn bảo hắn ghét nhất loại đàn ông đánh phụ nữ , lúc thì hắn đưa cô những tấm ảnh chụp chồng cô cùng người đàn bà kia rồi lảm nhảm cái gì mà món nợ phải trả hắn mà thực sự cô không hiểu cô nợ hắn cái gì , rồi khi hắn bất ngờ xuất hiện đỡ cho cô phát đạp của bà mẹ chồng , hoá ra hắn vẫn luôn theo dõi cô ư??? Bây giờ hắn lại muốn giúp cô giành lại bé Lạc , lại muốn giúp cô trả thù , người đàn ông này , rốt cuộc đang muốn gì ở cô ? Hắn có món nợ gì với nhà chồng cô ???
My cứ chằm chằm nhìn Long không chớp mắt , mẹ , sao tự nhiên hắn thấy nóng mặt nóng gáy thế nhỉ , biết rõ cô ta đang nhìn mình mà hắn cũng không dám quay ra đối diện , sao tự nhiên họng lại khát khô thế này nhỉ ? Hắn húng hắng lấy giọng rồi cầm cốc nước lên uống , sao uống mãi mà chẳng thấy cái cổ họng dễ chịu hơn là sao ??? Mẹ kiếp ! Hắn chửi thầm !
– Anh có thể ra quầy tự rót nước !
My lên tiếng làm hắt giật mình nhìn lại cái cốc , hết mẹ nó từ bao giờ , thế mà vẫn cầm lên uống như đúng rồi , sao đời hắn lại có giây phút muốn độn thổ thế cơ chứ , giả vờ lảng sang chuyện khác mà ánh mắt hắn vẫn không dám nhìn My
– Bây giờ cô cứ yên tâm chú ý sức khoẻ , cứ để bé con sống với nhà chồng cô mấy hôm , dù sao nhà chồng cô cũng không đối xử tệ với nó , khoảng 2 hôm nữa , tôi sẽ đưa cô đến gặp 1 người , tôi tin chắc rằng anh ta sẽ có cách mang đứa bé về cho cô đàng hoàng !
My cảm ơn Long rồi đứng dậy , 2 ngày nữa thì 2 ngày nữa gặp lại , dù sao cô với Long cũng chẳng có gì để nói . Bỗng trời đất tối sầm , My loạng choạng cố bám vào thành ghế để không ngã , nhưng cuối cùng cũng không chịu được mà ngất đi . Lúc tỉnh dậy thì đã thấy mình ở trong bệnh viện , tay đang cắm ống truyền , quay sang thấy bóng người đàn ông đang ngồi trên ghế khiến cô giật mình . Người đàn ông đó đang ngủ , tay chống lên bàn đỡ lấy cái đầu gà gật , khuôn mặt baby trắng trẻo trông như thiên thần đang say giấc , nhìn hắn còn rất trẻ , có lẽ kém tuổi My . Bỗng hắn mở mắt làm cô giật mình , nhắm vội mắt lại giả vờ chưa tỉnh . Long quay sang phía My , thấy người đàn bà vẫn còn chưa tỉnh , bác sĩ bảo bị suy nhược , phải chịu khó nghỉ ngơi tẩm bổ . Tại sao đàn bà ai cũng giống nhau vậy , cứ gặp chuyện là hành hạ bản thân đầu tiên , sao họ không chịu hiểu rằng bản thân mình mới là thứ quí giá nhất , có chăm sóc bản thân mình tốt thì mới có thể chăm sóc được người mình thương yêu chứ , không biết khi xưa mẹ hắn nhảy xuống sông , bà có phút giây nào nghĩ tới đứa con mình nếu không có mẹ sẽ sống ra sao không ? Long cau mày nhìn My , người đàn bà này , có lẽ còn chịu áp lực hơn cả mẹ của hắn , vì dù sao bà cũng không phải sống với bà mẹ chồng tu lát giật dây như My .
Tiếng cửa phòng bệnh mở , Phượng bước vào hất đầu hỏi Long
– Tỉnh chưa ?
Long lắc đầu , rồi đứng lên đi về , không quên dặn dò
– Bác sĩ bảo phải chịu khó tẩm bổ nghỉ ngơi , nhưng tôi nghĩ cô ấy cần phải luyện tập sức khoẻ , yếu như sên thì làm ăn được gì , cô cố gắng tẩm bổ cho cô ấy , khi nào khoẻ hơn cô nên khuyên cô ấy đi tập môn thể thao nào đó , còn hơn là cứ ngồi 1 chỗ rồi suy nghĩ linh tinh .
Chưa nói hết những điều cần nói , liếc thấy Phượng cứ cầm hộp cơm nhìn Long chằm chằm , mồm há hốc , hắn vội chuồn luôn , không tí nữa bả ý lại bảo anh mang về mà chăm thì hắn cũng cứng họng .
———-
Chuyến bay từ Canada vừa hạ cánh xuống sân bay Nội Bài , Long đã đứng sẵn ở cửa , cầm tờ giấy ghi dòng chữ to tổ bố ” chào mừng Hắc Phong còn sống trở về ” .
Từ phía cánh cửa cách ly , người đàn ông cao to tầm m8, mặc bộ suit kẻ màu ghi xám , bên ngoài khoác 1 chiếc áo măng tô đen dài qua gối , khuôn mặt góc cạnh đeo chiếc kính đen hiệu Catier sang trọng , mái tóc nâu hạt dẻ uốn xoăn nhẹ bồng bềnh vuốt ngược sang 1 bên trông như vị thần Hy Lạp giáng trần , đôi giầy tây bóng loáng chuẩn dáng siêu mẫu , bước từng bước đầy quyền lực , vừa nhìn thấy tờ giấy to đùng đang hua hua phía trước , hắn nhếch mép nở nụ cười đầy mê hoặc .
– Ăn nước ở bển mấy năm mà cũng không trắng ra là mấy nhỉ ??? Long nhìn thằng bạn nói đểu
– Đàn ông thì phải đen nó mới chất , chứ trắng bủng trắng beo như mấy thằng pê đê , kinhbome !! Phong đáp trả không vừa
Cả 2 phá lên cười rồi lao vào quàng vai bá cổ nhau như mấy thằng con nít
– từ từ , mẹ , mất hàng tiếng đồng hồ mới vuốt được kiểu tóc này đấy , đừng có sờ vào tóc của tao ! Phong vừa nói vừa giơ tay che đầu
– Hãm L !!! Điệu chảy nhớt ra , khác đéo bọn gay !!
– Này này người lịch sự không nói bậy nha !
– À vâng thưa đại luật sư , chào mừng ngài trở về với thế giới thực ! 1 thế giới hãm L !!!
Cả 2 lại cùng nhau phá lên cười điệu cười khốn nạn , chả liên quan mẹ gì tới cái bản mặt đẹp đẽ kia cả .
Bóng 2 vị nam thần bước đi tới đâu , xung quanh mấy chị em cầm điện thoại chụp xoành xoạch tới đấy , chả mấy khi nhìn thấy giai đẹp …
——
Suốt dọc đường thấy Long hơi im ắng , Phong cất tiếng hỏi
– Sao nào ? Mặt mày như mất sổ gạo thế ?
– Ờ , cũng có tí chuyện , cần mày giúp 1 tay!
– Gái à ??? Phong nhếch mép
– Giờ gái mú đéo gì , giúp tao trả nợ thôi!
– Nợ đàn ông à !
– Không , đàn bà !
Phong cười phá lên
– đm còn cãi bố à !
– dm gài tao à ?
Long ngớ người , bố tổ , nói thế đéo nào lại với luật sư cơ chứ , hắn lầm bầm lắc đầu .
Về tới Việt Nam cũng chưa có nhà , Phong lại ở chung cùng Hoàng và Long . Vừa về nhà 2 thằng lại bám lấy đít nhau , cứ ngồi rủ rỉ cả ngày , Hoàng với con Ghost lượn qua lượn lại , bực mình , Hoàng xoa xoa đầu con Ghost :
– cả thế giới bây giờ chỉ có mỗi bố con mình thôi , chỉ có Ghost mới biết đến sự tồn tại của bố đúng không !
Con Ghost sủa vài tiếng hưởng ứng , xong lại quay đít đi ra chỗ Long vẫy đuôi tít mù rồi nằm rạp bên cạnh , bỏ lại Hoàng đứng 1 mình hậm hạch
– ts chó với chủ y như nhau !

Hôm sau Long và Phong qua tiệm bánh của Phượng để gặp My , khổ quá , tiệm bánh ở nơi trung tâm mấy trường đại học , tự nhiên lại xuất hiện 2 vị nam thần khí chất ngời ngời , dân tình xung quanh nhốn nháo cả lên , cái tiệm bánh của Phượng đông kín chỗ , không kịp phục vụ , thậm chí trong quán không còn chỗ thì các em sinh viên cũng đứng luôn bên ngoài mà ngó vào chỉ chỏ , máy ảnh cứ gọi là chụp hết pin luôn .
Thấy tình hình có vẻ căng , thế này mà ngồi nói chuyện gì thì dân tình nó cũng biết hết , Long nhấm nháy Phong đứng lên định ra về , chợt Phượng chạy ra kéo lại
– Mấy ông định bỏ của chạy lấy người đấy à , khôn hồn thì ở lại mà giải quyết đi ko là không xong với tôi đâu , 1 mình tôi làm sao mà chiến đấu được!
Phong kinh ngạc quay ngoắt sang phía Phượng , tiến sát lại gần, bình thường Long cũng cao m76 rồi , nhưng toàn mặc đồ thể thao body nên đứng cạnh Phượng cũng không thấy chênh lệch lắm , còn Phong đã cao m8 lại còn toàn mặc suit và choàng dạ , trông lại càng to lớn , ông m8 đứng cạnh bà m6 nhìn mà như cột điện với máy nước vậy
– ồ , thưa young lady , cô hãy nhìn kĩ tôi đi , tôi cao thế này lại phải phục vụ những người thấp hơn mình ư ? Ý hắn ám chỉ cao thấp là địa vị
Phượng quay sang phải sang trái , ngó nghiêng xung quanh rồi kéo cái ghế bên cạnh đó đứng lên , nhìn xuống phía dưới Phong đang ngước lên nhìn cô kinh ngạc
– Thế này đã đủ cao hơn anh chưa ???
Phong trợn mắt rồi phá lên cười , quí cô này thực sự rất đặc biệt
– Ok ok , hnay sẽ là ngoại lệ !
Rồi hắn kéo Long làm phục vụ bàn bất đắc dĩ bất chấp sự giãy giụa chống trả của Long .
– Mày bị thần ngáo nhập à ? Tự nnhiên bắt tao làm cái việc này ??? Long cau có
– Mày ko thấy cô ta đặc biệt sao? Lần đầu tiên có người đàn bà chẳng nể nang giai đẹp mà hành hạ thế cả , mà dù sao cũng là do chúng ta mà cửa hàng cô ta đông đột biến , đàn ông thì phải có trách nhiệm với việc mình gây ra !! Phong cười có vẻ rất khoái chí
Long đứng cạnh bĩu môi
– yên tâm đi , đây ko phải người đàn bà duy nhất không biết thương hoa tiếc ngọc đâu , còn có người ra tay tàn độc hơn nhiều ! Long hất đầu về phía My , cô đang cười rất tươi ghi lại order của khách ở phía góc cửa hàng .
Cửa hàng đông đến nỗi , 9h tối Phượng phải ra đề biển đóng cửa mà vẫn có mấy em xin vào chỉ 1 lúc thôi , nói hết hàng rồi thì lại bảo em xin cốc nước lọc cũng được thì đến chịu thua các em , cũng chỉ là mấy gã đàn ông đẹp hơn người bình thường tí thôi , làm gì các em phải hạ thấp giá trị của mình như thế chứ ??? Phượng ném cái tạp dề xuống ghế , ngồi phịch xuống
– cái bọn trẻ bây giờ lạ thật , cái câu tốt gỗ hơn tốt nước sơn bị lãng quên rồi hay sao !!! Làm vậy thật là hạ thấp giá trị bản thân quá đáng !
Phượng cố nói to đủ để 2 đối tượng nghe rõ , Phong phản biện ngay
– không phải là hạ thấp giá trị , mà là người ta có tâm hồn thưởng thức cái đẹp , không phải ai cũng có cái năng khiếu đó đâu , với những người khô cằn sỏi đá thì làm sao hiểu được !
Phượng trợn mắt lên định gân cổ tiếp lời thì My kéo tay lại , cừoi tủm tỉm , cuối cùng cũng có ngừoi dám đối đầu với Phượng
– thôi mày , nếu ko có 2 người đó hôm nay thì cái tiệm này vỡ trận rồi , dù sao cũng phải cảm ơn người ta , cũng nhờ người ta mà hôm nay mày phá đảo doanh số còn gì nữa !
Uh, đúng là phá đảo doanh số luôn , lúc đầu còn đóng đóng mở mở cái ngăn kéo tiền cho nó chuyên nghiệp , tới lúc hỗn loạn nhất thì cũng nhét mẹ nó hết vào tạp dề , nhìn cái tạp dề Phượng đeo mà cứ như đàn bà chửa 4,5 tháng vậy .
My tiến lại gần Long và Phong , vẫn cái vẻ mặt rất điềm đạm
– cám ơn 2 anh vì ngày hôm nay !
Hôm nay My đã phải thay đổi cách nhìn về Long , 1 vị đại gia trẻ , da dẻ trắng bóc thế này , chắc chắn là 1 cậu ấm ngậm thìa bạc thìa vàng từ nhỏ , thế mà nay My đã được chứng kiến cảnh Long vui vẻ cười nói phục vụ các thực khách thế nào , có thể cầm cái khay 1 lúc 10 cốc nước và cả bánh nữa mà chẳng hề bị đổ , rất chuyên nghiệp là đằng khác , dù khách có trêu chọc hay hạch sách , cái mặt hắn vẫn rất vui vẻ , hắn là ai nhỉ ? Là người như thế nào ? Tại sao lại xuất hiện trong cuộc đời cô ? Bất chợt Long ngẩng lên nhìn My , cười toe toét làm cô hơi bối rối .
Dọn dẹp xong xuôi , 4 người mới lại ngồi cùng nhau nói chuyện .
– Tôi xin giới thiệu tôi là Phong , là luật sư tốt nghiệp tại Canada , tôi cũng chỉ mới về nước ngày hôm qua thôi , nghe Long nói chuyện , tôi cũng rất muốn giúp cô giành lại đứa con .
Phong thái nói chuyện rất đĩnh đạc , ko hổ danh luật sư .
– Tôi cũng đã hỏi vài ba luật sư tại Hà Nội , họ nói 90% là quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng tôi ! My cúi mặt xuống , giọng buồn hẳn
– Tại sao ?!!
– Bởi vì tôi không có nhà cửa , không có người thân trợ giúp nuôi nấng con tôi , mà cháu đã 5 tuổi rồi , theo luật pháp thì tôi ko đủ điều kiện nuôi con .
– Ồ , nếu vậy thì đúng là cô khó mà nuôi được con . Phong đặt tách cà phê xuống gật gù
My cảm thấy như rơi xuống vực thẳm vậy , đến người này còn nói thế , vậy cô và Lạc sẽ ko được ở bên nhau ư , đôi mắt mọng nước chực trào ra , My cúi gằm mặt xuống lặng thinh .
– Nhưng luật sinh ra là để chúng ta lách ! Phong cười bí hiểm , 2 tay đan chặt vào nhau – Cô chuẩn bị giúp tôi tất cả hồ sơ của cô , những gì cô cho là cô đủ điều kiện khả năng nuôi con , cô cũng phải chuẩn bị cho tôi lý do con cô không thể ở với chồng cô được , tôi sẽ hết sức giúp đỡ cô ! Cô yên tâm , những vụ như thế này tôi còn ko làm được , thì cái danh luật sư của tôi thật đáng xấu hổ ! Phong trấn an My , nhìn người đàn bà nhỏ nhắn yếu ớt này , lần đầu tiên gặp mặt , Phong đã hiểu hắn cần giúp cô thế nào , tuy không thuộc hàng hot gơ cực phẩm , nhưng cái thần thái của cô cực kì cuốn hút , làm cho người đối diện tin tưởng tuyệt đối , chẳng chút nề hà bất cứ việc gì , sẵn sàng lăn xả giúp đỡ cô , chẳng trách 1 thằng máu lạnh với đàn bà như Long cũng sốt sắng việc không phải của mình .
My ngẩng mặt lên nhìn Phong , đôi mắt long lanh tràn ngập sự biết ơn .

Không ai để ý rằng , ánh nhìn của My dành cho Phong lại làm cho 1 gã đàn ông khác cảm thấy hơi ngứa ngáy trong lòng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN