Vì Thương Nên Anh Sẽ Chờ [Phần Một] - Chương 9: Một buổi xem phim
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
185


Vì Thương Nên Anh Sẽ Chờ [Phần Một]


Chương 9: Một buổi xem phim


Sáng hôm sau. Lúc cả nhà đang dùng bữa sáng thì bà Han nói:

– Đúng rồi! Hôm nay mấy đứa học xong nhớ tranh thủ về sớm nha!

– Chi vậy mẹ?_ Eun Ri hỏi, miệng mút mút cái thìa.

– Hôm qua mẹ trúng 2 giải thưởng ở siêu thị, là 8 cái vé xem phim_ Bà Han nói tiếp_ Phim lãng mạn đấy, nghe nói hay lắm. Nhớ về sớm nhé!

– Ôi, tôi không đi được đâu_Bà Kim xuýt xoa_ Hôm nay là tập cuối phim truyền hình tôi đang xem, bỏ lỡ thì phí lắm!

– Ờ, vậy thì ở nhà đi! Hủy một vé vậy!_Bà Lim gật gật đầu, phán một câu nghe sao phũ phàng.

Sau đó mọi người lại vui vẻ ăn sáng, chỉ có điều các bạn trẻ của chúng ta đều không biết chuyện đi xem phim này là ” quỷ kế ” của bốn vị phụ huynh kia. 

Chậc chậc, xem ra có trò vui rồi đây….

*****

7 giờ 30 phút tại rạp chiếu phim XXX.

– Ôi tiếc quá, mẹ chỉ mua được sáu hộp bắp rang bơ thôi, làm sao bây giờ?_ Bà Baek xụ mặt, chìa ra sáu hộp bắp rang bơ.

– Thiếu một hộp sao?_ Eun Ri lẩm bẩm.

– Thôi vậy để mấy đứa nhỏ ăn đi, tôi không ăn đâu!_ Bà Han xua tay.

– Để con đi mua thêm cho!_Ka Hee toan đi thì bị bà Lim giữ lại.

– Ng…người ta hết bán rồi!_ Bà Lim ấp úng, cố viện ra một lí do sao cho thật hợp lí. Không ai biết bà là đầu têu bày ra trò này để bẫy các bạn trẻ của chúng ta.

– Sao kì vậy?_Jun Seok nhíu mày nghi ngờ_ Vậy để con với Ka Hee ăn chung một hộp là được rồi, tụi con ngồi cạnh nhau mà. Bác cứ giữ lấy mà ăn!

( P/S: Tui biết ý đồ của anh nam chính rồi nha~~~)

– Vâng, con cũng không thích ăn lắm_Ka Hee cũng đồng ý. Đâu ai ngờ từ việc đưa vé cho hai người ngồi cạnh nhau đến việc ăn chung một hộp bắp đều là kế hoạch của bốn vị phụ huynh chứ.

– Vậy được không?_ Bà Han hỏi. Sau khi nhận lấy hai cái gật đầu của Ka Hee và Jun Seok rồi mới yên tâm lấy một phần bắp rang bơ cho mình, trong lòng thầm mừng hơn hớn.

Eun Ri nhanh chóng nhận ra mọi người trong nhà đang cố giúp Ka Hee và Jun Seok thân thiết hơn, liền kéo tay Ka Hee ra nói thầm:

– Cứ tình cảm với anh Jun Seok ” của cậu ” đi, có gì thì đút nhau ăn luôn đi cũng được!_ Eun Ri nháy mắt_ Đi vệ sinh với mình không?

Đợi đến khi hai cô gái đã đi khỏi, bà Lim cười thầm trong lòng, mở cốc nước của Eun Ri cho thêm ” một vài thứ ” vào trong, sau đó âm thầm đóng nắp lại mà không ai hay biết…

Nhận được dấu OK từ bà Lim, bà Baek với bà Han mừng thầm và nghĩ ra bao viễn cảnh tươi đẹp…

****

Trong rạp chiếu phim. Ngồi gần màn hình nhất là bà Han, ở hàng ghế sau bà là Jun Seok với Ka Hee, cách bốn hàng ghế là Young Min, sau cậu là Eun Ri với bà Lim và bà Baek.

Ánh đèn trong rạp cúp hết, chỉ còn một màu đen bao phủ. Cả rạp phim im lặng chờ đợi. Rồi màn hình sáng lên, lời giới thiệu về bộ phim hiện lên màn hình.

Bộ phim này nói về kể về một cô gái giàu có và một chàng ca sĩ. Hai người vốn có hôn ước với nhau ( P/S: Kịch bản nghe quen quen). Cô và anh kết hôn nhưng hoàn toàn là hôn nhân chính trị. Đến khi cô gái bỏ đi thì chàng trai mới nhận ra mình lỡ yêu cô gái mất rồi. Và anh quyết định sẽ đợi cô gái quay trở về…

Ngồi xem phim nhưng tâm trí Ka Hee lại bỏ lên trên mây. Cô vốn không có hứng thú với phim lãng mạn cho lắm.

Thỉnh thoảng Ka Hee lại đưa mắt sang nhìn lén Jun Seok. Trong rạp tối quá nên cô chỉ nhìn được nửa mặt của Jun Seok, anh đang chăm chú xem phim.

” Nhìn nghiêng anh ấy cũng đẹp quá! ” Ka Hee thầm nghĩ rồi che miệng cười tủm tỉm.

Cô với tay lấy bắp rang bơ thì đụng tay Jun Seok cũng đang định lấy bắp rang. Anh ngẩng mặt nhìn cô…

Hai đôi mắt chạm nhau…

Tuy chỉ nhìn thấy được nửa mặt của người kia nhưng họ vẫn cứ nhìn nhau không chớp mắt.

Một lúc sau, nhờ tiếng ho ông bác ngồi sau, cả hai người mới quay mặt đi chỗ khác.

Anh vội rụt tay lại nhường cô lấy bắp rang trước. Cảm nhận được mình đang đỏ mặt, anh cắn môi không dám quay đầu lại.

Cô nhìn thấy rồi cũng đỏ mặt ” Anh ấy đang ngại sao? “

Khá lâu sau đó, cảm nhận được cái gì vừa rớt xuống vai mình, Jun Seok quay đầu sang nhìn thử. 

Hình như Ka Hee ngủ rồi, còn gục đầu lên vai anh mà ngủ. Có lẽ là vì cô cảm thấy không quen với cách giáo dục ở Hàn Quốc. Ai cũng biết là cách học ở Hàn Quốc áp lực hơn ở Việt Nam rất nhiều. Cô đã rất vất vả. 

Tóc cô phảng phất hương hoa anh đào thanh khiết. Anh dù không cố ý nhưng cũng không thể cưỡng lại hương thơm cứ thế xộc vào mũi mình. 

Trái tim ai đó loạn nhịp. Và có một điều gì đó từ trong trái tim anh xuất hiện, nó mang một chút tê tái, một chút nồng nàn mạnh mẽ và nhiệt thành…

Cùng lúc đó. 

Eun Ri sau khi uống li nước bà Lim đưa cho cảm thấy rất chóng mặt. Cô đứng dậy, chân nọ đá chân kia lết vào WC. Young Min nhìn thấy cũng có phần để tâm. Thật ra không ai ngoài bốn vị phụ huynh biết trong li nước coca đó đã được bỏ cái gì vào. 

Sau khi bộ phim kết thúc, các vị khách lần lượt ra về. Gia đình họ cũng không ngoại lệ.

– Con bé ngủ rồi à?_Bà Baek cố nhịn cười nhìn Jun Seok đang cõng Ka Hee trên lưng.

– Vâng_ Jun Seok đáp khẽ rồi nhẹ nhàng cõng Ka Hee đi vào bãi đậu xe.

Sau lưng là ba vị phụ huynh đang mở cờ trong bụng. 

– À, mà con bé Eun Ri đâu rồi nhỉ?_Bà Lim giả vờ hỏi, còn bày đặt ngó quanh quất. Bà Han với bà Baek cũng phụ họa theo.

– Hồi nãy con thấy nó đi đâu đó, chắc là về trước rồi_ Young Min nhún vai, trong lòng cảm thấy hơi lo lắng. 

– Ôi trời! Con gái đi đêm vậy đâu có được!_Bà Han tỏ rõ vẻ xuýt xoa.

– Để con đi tìm con nhóc đó, mọi người về trước đi!_Young Min nói xong liền chạy đi.

– Ớ, thế không lấy xe đi tìm mà lại đi bộ à!?_Bà Lim nói lớn, nhưng Young Min đã đi khuất từ lúc nào. 

Kế hoạch thành công hơn dự kiến~~~~

Giờ thì chỉ cần tưởng tượng ra một viễn cảnh tươi sáng thôi~~~

Young Min chạy vượt qua cầu. Sao con nhóc đó đi xa thế không biết? Tìm nãy giờ chẳng thấy đâu cả?

Cậu chạy thêm một đoạn. Thấy một thân ảnh nhỏ nhắn đang ngồi bệt giữa đường, quay lưng lại với chỗ cậu đứng. 

Young Min bực mình, thở hắt ra đầy tức giận. Cậu bước đến. 

– Han Eun Ri! Làm gì ở đây!? Sao tự dưng lại bỏ đi!?

Eun Ri không buồn quay lại. Young Min thở dài. Cậu ngồi xổm xuống bên cạnh Eun Ri: 

– Sao tự dưng lại tự tiện đi về!? Sao lại không đi xe cùng mọi người!?

– Không thích!_Eun Ri mắt nhắm mắt mở mếu máo nói. Ý nghĩa là muốn tự thân đi về không làm phiền đến cả nhà đang xem phim. Vậy mà Young Min lại hiểu lầm là vì cô ngồi gần cậu nên mới buồn bực bỏ về.

“Nhóc ghét anh đến vậy à?” Young Min hụt hẫng, thầm nghĩ. 

– Về thôi!_Young Min khoác chiếc áo lên cho Eun Ri, sau đó cõng cô về. 

Nằm trên lưng cậu, cô nàng dụi đầu vào gáy cậu, làm cậu nhột chết đi được.

Cái đó là trong lúc cô không tỉnh táo thôi, cậu biết thế chứ…

Nhưng vẫn làm cậu ấm áp vô cùng. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN