Việt Nam Tu Tiên Giới
Meoww !
*Chương 17 : Meoww !*
Duy mặc quần áo chỉnh chu , sắp xếp đồ đạc .
Hắn chuẩn bị đi tới Học Viện .
Duy đi qua phòng Lan , hắn cười nói : Ta sắp đi .
Trong phòng , Lan đang ngồi trên ghế ngắm nhìn ra bên ngoài cửa sổ , khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ chợt tỉnh lại .
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Duy , đứng dậy .
Ôm lấy Duy nhỏ nhẹ nói : giữ sức khỏe .
Duy mới 13 tuổi nhưng thân thể hắn đã cao 1m8 cao hơn Lan một cái đầu .
Lan dựa ngực Duy ngoan ngoãn ôn nhu , hương thơm từ người nàng tỏa ra , Duy ôn nhu xoa lưng nàng nói : Chờ ta mạnh mẽ , ta sẽ bảo vệ cho nàng .
Lan khẽ nói : ưm .
Hai người ôm nhau một lúc , Duy đành lưu luyến rời đi .
Duy đi tới chỗ Tiên Thuyền , bởi vì đưa cháu tới nhập học , ông ngoại Tô Dương của hắn rất cưng chiều hắn , mang cả tiên thuyền đưa hắn đi .
Duy là lần đầu tiên nhìn thấy một cỗ tiên thuyền to và xa lệ như vậy , hắn kích động bước lên tiên thuyền ngắm nhìn xung quanh .
Hắn ôm quyền cáo biệt mọi người , rồi nhìn về phía xa Lan đang đứng đó nàng nhìn hắn , hắn nhìn nàng , hai người nhìn nhau mắt chạm mắt , Duy vẫy tay cười xán lạn .
Lan xa xa đứng đó nhìn hắn , khóe miệng có chút giương lên , nàng ánh mắt ôn nhu nhìn Duy .
Duy vào chiếc phòng trong Tiên Thuyền , hắn cũng không rảnh rỗi ngắm nhìn Tiên Thuyền , mà hắn còn mắc bệnh sợ độ cao nữa , tiên thuyền đi nhanh như là tàu siêu tốc a ! .
Hắn ngồi xuống lôi trong túi ra quả trứng xám , theo lời Tô Phí Liết giảng cho hắn .
Linh thú có rất nhiều cách ấp , linh thú cùng với thuộc tính của nó , chỉ cần truyền thuộc tính của nó hấp thu đủ năng lượng là sẽ nở .
” không biết linh thú này thuộc tính gì ? ” hắn lẩm bẩm .
Oong.
Hắn nhìn lại chiếc túi chỉ thấy một quả cầu trong suốt đang sáng lên , nó chính là quả cầu mà Duy đã mua của ông chủ , quả cầu này rất quan trọng ! vì nó giống y đúc quả cầu đã giúp hắn xuyên không tới đây nhưng chỉ là nó trong suốt không trắng ngọc .
Qủa cầu đang rung lên , từng phù văn trên thân nó đang sáng lên .
-Nó cộng minh chăng ?
Qủa trứng xám rung chuyển . Duy suy nghĩ một lát rồi hắn cắn răng đưa quả cầu trong suốt tới gần quả trứng .
Những phù văn lóe sáng , rồi phù văn của quả trứng xám sáng rực rỡ , quả cầu tan ra bị quả cầu hấp thụ .
Nhưng phù văn chỉ biến mất một nửa .
Duy : A ? Tại sao không nở ? Hay là cần nhận chủ ?
Hắn suy nghĩ một hồi , hắn cắt ngón tay nhỏ giọt máu vào .
Một giọt hai giọt từng giọt hòa vào quả trứng , phù văn trên quả trứng biến mất .
” Rắc” trứng vỡ ra .
Oanh !
Tiếng nổ nhỏ vang lên , Duy ý thức che mặt .
Hắn mở mặt ra đập vào mắt hắn là một con vật rất dễ thương .
Một con mèo thân dài trắng muốt , đôi mắt to tròn đen láy dễ thương lại như ẩn như hiện đôi mắt phượng sắc bén đang nhìn Duy .
-A ! có cánh .
Sau lưng trắng muốt của nó là một đôi cánh chim đỏ rực , nhưng rất nhỏ bé xíu nhìn trông rất cưng a . Hai chân đằng sau nó là hai chân của loài chim , màu lông đỏ rực có 3 cái móng nhỏ bé .
” hổ có cánh ? ”
“Linh thú gì đây ? ”
Hắn đột nhiên thốt ra : Thiên Sứ Tuyết Sư ?
nhưng mà thiên sứ tuyết sư là người sư tử , cánh chim mà .
Chỉ thấy mèo có cánh đứng uy nghiêm như một vị chúa sơn lâm , đôi mắt nó đen láy nhìn chằm chằm vào Duy . Nó gồng mình kêu : Meowwwww !!!
Duy : “..” dễ thương vãi .Chú mày là thần thú phương nào a !
Chỉ thấy cánh cửa phòng mở ra , vài tên tu sĩ Tô gia đi vào .
-Thanh Duy sư đệ có chuyện gì xảy ra ?
Duy giấu con mèo ở đằng sau lưng nói : nãy ta tu luyện không cẩn thận thôi !
Tu sĩ bừng tỉnh : ra vậy a , vậy chúng ta đi ra ngoài !
Tu sĩ đóng cửa đi ra ngoài , cảm thán : quả là một thiên tài , nãy ta cảm nhận được một luồng không gian chi lực rất khủng bố a .
Nói xong hắn và những tu sĩ khác lộ ra vẻ hâm mộ .
Duy thấy mọi người đi ra ngoài , hắn nhìn đằng sau mình lại không thấy mèo con đâu .
hắn ngắm nhìn xung quanh .
Chợt hắn thấy trên đỉnh đầu mình có tiếng : Meoww !
Hắn sờ tay lên đầu không thấy gì .
” nhanh như vậy ? ”
Đột nhiên mèo có cánh xuất hiện bên vai hắn .
Nó liếm liếm má Duy .
Duy vuốt ve nó , hắn suy nghĩ một lát hắn nói : Từ giờ gọi ngươi là Quàng Thượng đi !
-MÉOWW ?
Duy thành công kí khế ước đồng bạn với nó . Hắn cũng không hiểu sao không kí kết được khế ước chủ tớ .
Quàng thượng nũng nịu , đầu nó cọ cọ vào người Duy .
Duy nhìn nó cưng chiều , hắn suy nghĩ .
– Không biết Quàng Thượng ăn gì nhỉ ? .
Hắn lấy ra một túi thức ăn linh thú mà trưởng lão Phí Liết đưa cho .
Mở túi ra .
Sưu
Quàng thượng trực tiếp xuyên không gian tới chỗ túi một ngoạm nuốt sạch cả túi thức ăn .
Duy : !!!!!!
Hắn đau lòng , phải biết đó là một túi thức ăn 1 tháng của linh thú bình thường a !
Nhưng điều làm hắn khiếp sợ hơn là Quàng Thượng trực tiếp xuyên không gian tới cướp đồ ăn .
Năng lực không gian ?
Hắn vừa mừng vừa sợ .
Thần thú a ! , chắc chắn là thần thú ! .
Hắn lại sợ nhiều người phát hiện ra Quàng Thượng sẽ truy bắt nó .
Cả thêm tính mạng hắn a !
Kí kết khế ước xong , tâm ý tương thông có thể thông qua tâm hiểu được lời nhau .
Hắn truyền âm thông tâm ý với Quàng Thượng đang nằm no nê lăn lộn trên mặt đất .
” Quàng Thượng ”
Quàng Thượng ngoảnh mặt lại ” meow ?”
Duy lại thông qua tâm thần nói với Quàng Thượng thử chui vào trong áo hắn thử .
Thế là Quàng Thượng thân hình nhỏ nhắn hai cái cánh nhỏ xíu bay bay chui vào trong áo của Duy .
Nó nằm im rồi lại lăn qua lăn lại trong áo bào Duy .
” Nhột ! Quàng Thượng ”
Duy ngồi xếp bằng tu luyện nhanh , bây giờ hắn đang là Luyện Khí tầng 2 , hắn không biết là trong Học Viện có những thiên tài như thế nào chờ hắn , nhưng mục tiêu của hắn chính là tu luyện đến chí tôn a ! Dã tâm chưa ?
Đột nhiên hắn mở mắt , hắn cảm nhận là Tiên Thuyền dừng lại .
” Thanh Duy sư đệ , đến nơi rồi a ! ”
Duy nhanh chóng bước ra ngoài .
Nơi đây là Thành Tu Tiên , được đặt tên dựa vào Học Viện tu tiên ở đây từ khi thành lập .
Đập vào mắt hắn là một Cửa Môn thật lớn , có rất nhiều người ra vào , Hầu như đều là những tên tiểu thiếu niên tuổi tầm 13 giống hắn , thật nhiều kẻ được mời vào Học Viện , Duy mở to mắt .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!