Việt Nam Tu Tiên Giới
Đối thủ đầu tiên !Học được Dưỡng Thú Thuật
**Chương 16 : Đối thủ đầu tiên !Học được Dưỡng Thú Thuật
**
Duy đi gần tới nơi ở của trưởng lão tinh thông trận pháp , hắn định đi học trận pháp .
Chỉ là khi đi đến gần biệt viện nơi trưởng lão ở , có một tên thiếu niên tầm 15 tuổi đứng khoanh tay ánh mắt tràn đầy địch ý .
Tô Mạn năm nay 15 tuổi có thể coi là thiên tài hi hữu của Tô gia , cha hắn tên Tô Chính là trưởng lão tinh thông trận pháp của Tô gia , hắn sinh ra được coi là thiên tài , được gia tộc và cha chiều chuộng cung cấp thiên tài địa bảo tu luyện . Trong Tô gia hắn và Tô Mi chính là hai thiên tài được coi trọng , từ khi lớn lên , hắn đã sinh ái mộ với Tô Mi và hắn đã coi nàng là thanh mai trúc mã chỉ xứng với hắn !
Thế nhưng một ngày kình địch của hắn xuất hiện , được coi là thiên tài mới của Tô gia đó chính là Duy , dạo gần đây Mi rất thân thiết với Duy thường xuyên qua lại với nhau . Tô Mạn trong lòng sinh ghen ghét . Và giờ đây hắn lại nhìn thấy Duy đi về hướng này .
Ánh mắt đầy địch ý , Tô Mạn đứng đấy cười lạnh khoanh tay .
” xem ta xử đẹp ngươi ”
Duy nhìn ánh mắt đối địch của Tô Mạn hắn khó hiểu ?
Dạo này ta rất ngoan không thù địch với ai .
Trong não hắn chợt lóe , có lẽ tên này chặn đường mình là do sinh lòng ghen ghét giống như mấy tên nhân vật phụ não tàn sống không quá 3 tập trong truyện Tiên Hiệp !
Thế là ánh mắt hắn sắc bén , tà áo tự bay phấp phới rất xuất khí , hắn khoanh tay .
Duy hưng phấn tràn đầy chiến ý a ” đối thủ đầu tiên a ” .
Tô Mạn cười lạnh : Tô Duy sư đệ ! Thiên đường có lối ngươi không đi , địa ngục không cửa ngươi xông vào ! …Á ..
Chỉ thấy Duy rút kiếm khỏi vỏ sắc bén phi lên thi triển Kiếm quyết cơ bản trầm giọng nói : Không cần nói nhiều xuất chiêu đi .
Thế là hắn chém đường kiếm , đường kiếm sắc bén chém vào người của Tô Mạn , rồi hắn đâm một nhát kiếm vào bụng Tô Mạn .
Tô Mạn đau đớn : Á hự..
– Ngươi chơi xấu ..
Rõ ràng ngươi bảo xuất chiêu đi , mà ngươi lại không chờ ta xuất thủ , cứ thế phi lên chém hắn , thật âm hiểm !
Duy xoay người để lại bóng lưng tịch mịch hắn tra kiếm vào vỏ , trầm giọng nói : vô độc bất trượng phu !
Duy thầm tiếc nuối nơi đây không có một bóng người nếu không mọi người có thể chứng kiến được hắn soái khí ngưu bức .
Tô Mạn nghe xong ngất xỉa nằm xụi lơ .
– Là ai dám cả gan đánh con trai ta !!!! – Một thân ảnh xuất hiện , hắn chính là trưởng lão tinh thông trận pháp Tô Chính , hắn giận dữ gầm thét hắn nâng thân thể con trai mình lên .
Vẻ mặt đần độn , Duy không tự chủ run lên .
Mẹ kiếp ! lần sau không nên hấp tấp , phải hỏi rõ ràng thân phận mới được .
Duy thu hồi vẻ mặt lộ ra vẻ bình tĩnh mặt không đổi sắc : Tiền bối , nãy có một tên lạ mặt đánh , ta đi ngang qua chạy tới định ngăn cản thì thấy Tô Mạn sư huynh đã bị đánh ra nông nỗi này ! .
Tô Chính vẻ mặt giận dữ khí thế Kim Đan cảnh bùng phát khiến cho Duy không thể thở nổi , thân thể không tự chủ muốn nằm xuống rồi đột nhiên hắn thu hồi khí tức mỉm cười cảm kích nói với Duy :
-Cảm tạ ngươi , nếu không có ngươi , Mãn nhi có thể đã chết trong tay tên kia rồi ! –
Duy đổ mồ hôi hắn đột nhiên cảm tạ trời đất vì không có ai ở đây để xem hắn , phủi phui cái mồm ước gì có người tới cái con khỉ !
– Tiểu bối vào nhà ta uống tý trà – Tô Chính nâng Tô Mạn nói .
Duy xua tay từ tốn từ chối : Vãn bối còn có việc gấp cần đi ngay , cảm ơn lời mời của tiền bối .
Tô Chính suy nghĩ một chút rồi lấy trong nhẫn chứa đồ ra một quả trứng xám trông rất bình thường .
-Ta chỗ này có một quả trứng linh thú không biết con gì , nay tặng cho ngươi , không chừng nở ra linh thú phi hành hay linh thú đi lại cũng rất tốt a .
Hắn thấy Duy có lòng muốn giúp đỡ nhưng nhỉ là Luyện Khí tầng 2 kém Tô Mạn một tầng nhưng thân là Tiền bối lại không tặng quà cho tiểu bối , để người khác nhìn vào cười thối mũi ! .
Hắn nơi này cũng có một quả trứng linh thú , hắn không biết trứng con gì , nhìn trông rất bình thường , vỏ màu xám , biết đâu lại ấp ra linh thú phi hành đều dựa vào vận khí a .
Tô gia linh thú nhiều vô kể lại nói đến cảnh giới này hắn có thể bay rồi , nên cũng không dùng đến hắn tặng cho Duy .
Duy quả là một tiểu bối lễ phép và tốt bụng nha !
Tô Chính thầm nghĩ .
Phụtt!
Chỉ thấy Tô Mạn thổ huyết , ngất đi lần nữa .
Hắn đã mê man tỉnh lại rồi hắn nghe cha hắn tặng trứng cho Duy rồi còn cảm kích hắn , hắn thổ huyết ngất đi .
” Cha thế nhưng là giao trứng cho ác a ! ”
Tô Chính lo lắng nói : thổ huyết ! nội thương , kẻ kia thật ác độc dám ra chiêu hiểm âc như vậy .
Tô Chính nói : thế nhé , tiểu bối , ta đưa Mãn nhi đi chữa trị . Lần sau gặp lại , Cáo từ !
Duy tiếp nhận quả trứng hắn ôm quyền chào Tô Chính
Hắn lặng lẽ thêm Tô Chính vào sổ đen .
Từ bây giờ hắn có thêm hai kẻ địch a ! .
Duy xoay người đi nhanh không ở lại nơi này thêm chút nào .
Lại nói hai ngày nữa hắn vào Học Viện rồi . Chắc không gặp lại Tô Chính đâu nhỉ ?
Hắn đi về tiểu viện nơi mình ở , hôm nay vận khí khá đen đành để mai lên Thuần Thú bộ thôi .
Hắn đi về thì thấy một bóng người chờ hắn . Dáng người lồi lõm mặc chiếc váy dễ thương , vẻ mặt nàng đang khẩn trương .
Mi khuôn mặt xinh xắn nhìn hắn nói :Mai Học Viện vào học kì mới , ta đi trước .. chờ chàng nhập học .
Khuôn mặt hồng hào lộ ra vẻ khả ái thiếu nữ .
Duy cười nói : Đi đường cẩn thận , chờ ta nhập học ta tiếp đãi nàng sau .
Mi trừng mắt , hai má hồng phồng lên nàng nói : hôn ta !
Duy ngây ngẩn , mẹ nó , dễ thương quá .
Duy hôn lên môi nàng , nàng tiếp nhận nụ hôn ngọt ngào này .
Nàng nở nụ cười chúm chím hôn lên má Duy rồi xoay người nói : Ta chờ chànggg a !
Duy sờ lên mặt mình , ta có lên vĩnh viễn không rửa mặt không ? Dễ thương quá !
Duy đi qua phòng của Lan , nàng vẫn đang bế quan . Hắn về phòng , nằm trên giường lôi quả trứng linh thú ra đánh giá .
Quả trứng màu xám nhìn trông rất bình thường , nhưng nếu nhìn kĩ thì trên vỏ trứng có từng đường phù văn dường như trong suốt .
Tô Chính cũng không để ý đến quả trứng hắn cho quả trứng mình nhặt được chỉ là trứng bình thường .
Duy nhìn một hồi rồi lại cất đi .
-Mai lên Thuần Thú bộ xem vậy .
Hắn ước ước quả trứng này sẽ là một con thần thú hay gì đó . Có sủng vật chân long phượng hoàng thì ngầu biết bao nhiêu .
Sáng sớm hắn dậy tu luyện một hồi , rồi thi triển lại bộ kiếm quyết . Song hắn bước đi về hường Thuần Thú bộ .
Hôm nay cũng không có ai ngăn cản hắn , hắn một đường thuận tiện leo lên thuần thú bộ , trên đường hắn cũng chào hỏi các đệ tử .
Hắn bước vào Cửa môn thần thú bộ , một vị tu sĩ chạy ra nói : Thanh Duy sư đệ , ngươi tốt . Ngươi đến đây có chuyện gì ?
Duy nói : Ta muốn học cách thuần thú .
Tu sĩ cười ha hả : Sư đệ , để ta vào bẩm báo với trưởng lão .
Một lát sau , một vị trưởng lão dáng hình mập mạp chạy ra hắn cười nói : Tiểu bối , ngươi muốn thuần thú sao ?
Duy ôm quyền chào hắn , Duy nói : Trưởng lão , ta không biết thuần thú như thế nào ? ngài hướng dẫn ta được không ?
Tô Phí Liết cười nói : để ta dẫn ngươi đi xem rồi hướng dẫn
Nói xong hắn dẫn Duy đi nơi rộng lớn . Đây là một trang trại , có những con linh thú xếp hàng chỉnh tề đang được mấy tên tu sĩ huấn luyện , có những tu sĩ đang ngồi trên linh tước bay thành hình rất giống như bộ đội xếp hàng và máy bay bay thành hàng vậy .
Tô Phí Liết nói : nơi đây huấn luyện linh thú phi hành của Tô gia có thể phi hành vạn dặm , còn bên kia là Linh thú hành bộ , kia là linh thú chiến đấu .
Duy : trưởng lão ngươi có thể dạy ta cách thần thú được không ? .
Tô Phí Liết thuần thú có rất nhiều cách : có người dùng tình cảm để thuần thú , có kẻ dùng thực lực , có kẻ dùng thiên tài địa bảo mẻ hoặc , có kẻ lại dùng cách đe doạ ,… rất nhiều nhưng vạn pháp quy nhất nói chung chỉ dùng mọi thủ đoạn để thuần thú , kí kết khế ước chủ tớ với linh thú .
Duy : kí kết khế ước chủ tớ ?
Tô Phí Liết gật đầu hắn nói : có rất nhiều loại khế ước , thuần thú dùng là chủ tớ . Chỉ cần chủ chết , đầy tớ cũng chết .
Duy gật đầu cái này hắn hiểu vì trong truyện cũng có khế ước .
Tô Phí Liết nói : Cách thuần thú của Tô gia do ta tạo ra là dùng thức ăn ngon ngọt để hấp dẫn nó .
Duy : nhỡ nó cứ ăn mãi không kí kết làm sao
Tô Phí Liết bình thản : thì đập nó !
Duy : “…”
Tô Phí Liết cười haha : ta đùa thôi , bí quyết Tô gia chính là Dưỡng Thú Thuật !
Chỉ thấy hắn xuất hiện ở gần con linh thú ngựa , hai tay hắn bắt đầu cù li , xoa bóp , đấm lưng , mát xa .
Ngựa sung sướng kêu : híiiii !
Duy cảm thấy đây chính là ái sủng trong truyền thuyết nhỡ nó hứng tình nó đè chủ ra để chết .
Duy không dám suy nghĩ nữa .
Tô Phí Liết đắc ý nói : Thấy sao tiểu tử ? đây là bộ môn thuần thú của ta đó , lợi dụng các huyệt đạo của nó để khiến nó sinh dễ chịu , thoải mái .. Chúng sẽ muốn mình xoa bóp cho nó .
Nói xong ánh mắt hắn thâm thuý nói : Động vật đều có linh trí , có cảm xúc như con người ..
Tất cả đệ tử xung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt sùng bái , kính ý ..
Duy da đầu run run cách này nguy hiểm a ! không cẩn thận bị thú nó hiếp chết mợ !
Một hồi Duy tiếp nhận quyển thuần thú độc môn .
Hắn lại hỏi : Trưởng lão , trứng linh thú làm sao ấp ?
Tô Phí Liết lại giảng cho Duy nghe về ấp trứng .
Hai người nói chuyện một hồi rất ăn ý , Duy cáo từ đi về , Tô Phí Liết cảm thấy mình và Duy rất hợp nhau hắn cười xán lạn vẫy tay chào .
Duy cũng chào , hắn cầu vị trưởng lão này sau này dưỡng thú sẽ không gặp phải bi kịch !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!