Việt Nam Tu Tiên Giới
Vô duyên luyện đan , tình yêu sét đánh
Chương 15 : Vô duyên luyện đan , tình yêu sét đánh
Sư phụ ! giờ chúng ta đi đâu ?
– Ân, đương nhiên về Đông Thắng Thần Châu !
-Nơi đây là Hoa Quả Sơn , nhưng đã bị tên Ngọc Hoàng khốn kiếp huỷ diệt! – Giọng nói Tề Thiên ẩn chứa tang thương tràn đầy thù hận .
Hoa Quả Sơn đẹp biết dường nào.. – Tề Thiên lẩm bẩm .
Lộc Đức biết sư phụ có một quá khứ đau buồn hắn cũng không tiện hỏi .
Hắn nói : Đông Thắng Thần Châu ? Con chưa nghe qua , hắn lắc đầu .
-Ưm mấy ngàn năm trôi qua có lẽ đã sớm bị lãng quên . Năm đó tên Thần Nông đi ngang qua nơi này có để lại một cây dược liệu giúp ta hồi phục tu vi .
Lộc Đức sửng sốt : A ! Thần Nông ?
– Ngươi biết hắn sao ? – Tề Thiên ngạc nhiên .
Lộc Đức gãi đầu : Có thể nói hắn là tổ tiên đồ nhi được không ?
– kiệt kiệt ! không ngờ tên kia xuống trần gian sinh con đẻ cái a !
Lộc Đức : luôn có cảm giác sư phụ đang trào phúng !
Tề Thiên : Kiệt kiệt .. chúng ta mau đi vào hoàng cung nhà ngươi lấy cây dược liệu.
-Sư phụ nơi đây cách Đông Thắng Thần Châu bao nhiêu dặm ?
– Trăm vạn dặm đi .
– Sư phụ.. thế thì chúng ta đi cách nào ..
– Đương nhiên là ngươi bơi rồi .. ta ngồi trên lưng ngươi a .
– Nhưng mà ta mới Luyện khí tầng 3 a !
– Ngu xuẩn ! không ngờ ta lại thu một đồ nhi như thế này ! quá yếu ớt a !
– Sư phụ nếu không có ta chắc ngài bị nhốt vĩnh viễn a
-Hứ! Lão phu ta chiến thiến chiến địa đấu trời ! kì thực ta sắp chuẩn bị phá tan phong ấn . Không ngờ lại gặp đồ nhi ngươi ! Hữu duyên a !
– Ánh mắt ngươi có ý gì ! tin hay không ta bảo gậy Như Ý đập chết ngươi ! gậy Như Ý có khí linh mặc dù ta không điều động được nó nhưng nó có thể tự chiến đấu .
Lộc Đức vội thu hồi ánh mắt . Hắn nói :
Nhưng sư phụ , xa thế bơi sao được ạ .
– Kiệt kiệt ngươi vận chuyển Bát Cửu Huyền Công đi
– Bát Cửu Huyền Công thế nhưng là Thất Thập nhị biến có thể biến hoá thân thể , dịch dung thay đổi khí tức nga !
Lộc Đức vội vàng vận chuyển .
Chỉ thấy từ lưng hắn mọc ra đôi xương cánh , rồi từng lớp thịt mọc ra , hắn biến thành một con đại bàng .
– Sư phụ ! công pháp này quả nghịch thiên a !
– Kiệt kiệt ! lên đường nhanh nhanh!
Nói xong khỉ con nhanh thoăn thoắt trèo lên lưng đại bàng , chắp tay , ánh mắt thâm thuý nhìn về hướng Đông Thắng Thần Châu ! .
Dù sao thì hình dáng của nó cũng chỉ là một con khỉ con nên cũng chẳng soái khí được đâu !
Lúc này Duy đang đi trên bậc thềm đá , hắn nhìn xung quanh , nào là luyện khí đường , luyện đan phong , thuần thú bộ , đủ mọi công việc . Hắn nhanh tìm tới đường đến luyện đan phòng , hắn muốn xem luyện đan dược a ! tiếp thu kiến thức .
Trên đường đi có vô số ánh mắt nhìn vào hắn .
hẻTừng người chào hỏi .
– Ngươi tốt , Thanh Duy sư huynh .
– Ngươi cũng tốt ! .
Duy cũng đáp lại .
Hắn nhanh bước lên Đan phong , bước lên núi xộc vào mũi hắn chính là mùi dược liệu .
Đan phong là nơi luyện đan của Một trưởng lão chuyên luyện đan trong Tô gia .
Đan phong có từng phòng luyện đan .
– Há , ra là Thanh Duy . Một trưởng lão cừoi nói
– Vãn bối đến muốn xem ngài luyện đan , vãn bối muốn học hỏi cách luyện đan !
– Hảo tiểu tử ! trưởng lão cười nói .
Trưởng lão lấy ra cái đỉnh lớn .
– luyện đan có rất nhiều bước : luyện đan cơ bản là trước tiên rót chân khí chi hoả vào lò luyện đan, đốt linh dược trong đan lô, để những linh dược này tản mát ra linh khí đặc biệt bên trong, sau đó dùng lực lượng tinh thần khống chế những linh khí kia cùng linh dược đã dung luyện ngưng tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành đan dược.
Duy hưng phấn nói : chân khí chi hoả là gì ạ ?
– Chân khí chi hoả chỉ cần ngươi có hoả thuộc tính trong người có thể vận chuyển được thuộc tính hoả .
Duy : “…” ngài biết ta là không thuộc tính nha !
Duy khóc ròng ngẩng đầu nhìn trời cảm thán nói : Quả nhiên trời muốn cản bước ta a !
Trưởng lão vẻ mặt mịt mù nhìn Duy : ???
– Sao vẻ mặt tiểu tử ngươi lại khổ sở thế ?
Duy cười khổ nói : Ta không thuộc tính , ngài có biết nghề nghiệp nào phù hợp với ta không ?
Trưởng lão bừng tỉnh ra là thế hắn thở dài nói : ta tính thu ngươi đệ tử mà ngươi với luyện đan vô duyên a ! . Ngươi có thể tìm nghề nghiệp khác như thuần thú , trận pháp , ..
Duy thương tâm vô cùng phải biết các nhân vật chính trong truyện thường tinh thông luyện đan rất giàu có a !
Duy khổ sở cáo từ trưởng lão , hắn lại nhanh bước về hướng nơi ở của một trưởng lão tinh thông trận pháp .
Ánh mắt kiên định : trời muốn cản ta , ta liền muốn nghịch thiên !
Ở một diễn biến khác , Lộc Đức hoá thành con chim bay , khỉ con ánh mắt thâm thuý .
Lộc Đức vỗ cánh vừa bay nói : Sư phụ , chúng ta bay gần đến nơi rồi , chúng ta bây giờ ở đâu a ? ngài có động phủ hay gì gì ở đây không ?
Khỉ con Tề Thiên lắc đầu : ta cũng không có động phủ nơi đây .
Ánh mắt nó lại kiên định xa xăm .
-Sư phụ ngài thế nhưng là Tề Thiên Đại Thánh a ! sao một cái động phủ lại không có ! thế ngài có thiên tài địa bảo gì không ?
-Để hết ở Hoa Quả Sơn .
“…” Lộc Đức
-Sao ngài không lấy a ! giờ chúng ta nghèo rớt mùng tơi rồi ! .
– Quên !-
Hai ngươi biến lại hình người , khỉ con leo lên vai hạ xuống , đi lang thang giữa chốn đông người .
” Nghe nói năm nay Tiểu Lệ Hầu của học viện Nam Bắc tuyển ngươi yêu a !
” Ngươi ta thế nhưng là con khỉ , ngưoi dám lấy sao ? ” một người đáp .
Lộc Đức , khỉ con đi ngang qua , Lộc Đức nói : Sư phụ , ngài có sư nương chưa ? người ta tuyển người yêu a ! .
Khỉ con ngồi trên vai nghiêm túc : tu sĩ phải có một đạo tâm kiên định , không tình cảm chỉ hướng tới tu luyện !
– A – một tờ giấy bay vào mặt khỉ con .
– Tên nào hỗn lão ! – khỉ con giận dữ cầm tờ giấy hắn nhìn .
Đồng tử hắn co rút , hô hấp trở nên kịch liệt , hắn thở dốc , hắn đã bị tiếng sét ái tình đánh bại , có thể nói còn mạnh hơn lúc trước Thiên Lôi đánh hắn .
Trong tờ giấy có in hình ảnh Tiểu Lệ với tư thái hầu tử mặc váy đỏ trong rất quyến rũ và bên cạnh là hình ảnh nó diễn hoá thành người , một thân cơ bắp phụ nữ rất vạm vỡ nếu ở hiện thế địa cầu có thể vô địch quốc gia thể hình nữa chứ .
Khỉ con trước giờ chiến thiên chiến địa đâu có tiếp xúc nhiều với phụ nữ , hắn nghiêm túc nói với Lộc Đức : đồ nhi ngoan , chúng ta mau đi tới Học Viện , ngươi thế nhưng là thái tử chắc chắn sẽ được mời a , coi như đây là một lần lịch luyện , hãy nhớ ngươi tu luyện phải có một đạo tâm kiên định .
Lộc Đức khoé miệng co giật : “…” ngài thế nhưng vừa nói không tình cảm a , đạo tâm kiên định a , kiên định cái con khỉ ngài a !
Hắn cũng không tiện lật tẩy sư phụ nói : Nhưng mà nếu ta vào Học Viện sẽ bị Đế Khiết phát hiện .
– Kiệt kiệt ..ngươi dùng thân phận thái tử vào nhưng thế nhưng là người có Bát Cửu Huyền Công , ngươi dịch dung thành người khác , ai nhận ra ngươi . – Khỉ con đắc ý nói .
Hai mắt Lộc Đức sáng lên : Diệu a .
Rồi hai thầy trò lại đi về hướng học viện .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!