Việt Nam Tu Tiên Giới
Thiên Khống Không Gian Quyết
Chương 7 : Thiên Khống Không Gian Quyết
Sáng sớm hắn mở mắt , nhìn xung quang . Không phải là mơ , không phải là mơ.
“ta xuyên không thật !”
Hắn thở ra một trọc khí dài , ngồi dậy bước ra ngoài đánh răng . Đi vào phòng có cái hồ tắm nước nóng . ” phục vụ chu đáo quá không hổ là nhà giàu ” .
Hắn liền cởi quần áo lộ ra cơ bắp săn chắc , trên người lộ ra khí tức nam nhân . Hắn chuẩn bị bước vào thì chợt.
“Àooo ạt” một vóc người nóng bỏng hiện lên . Một mĩ nữ xinh đẹp vóc người nóng bỏng . Dáng người khá đầy đặn , Mái tóc ướt sũng dài che đi hai núm vú , nhìn rất đẹp..Ách.. Đôi mắt xanh nhìn vào người Duy trừng to . Hai người đối mặt nhìn chằm chằm vào đối phương .
Mi mặt đỏ bừng kêu lên : A a !
Nàng lấy hai tay che đi vùng kín của mình . Duy nghe thấy tiếng kêu của cô , chợt hoảng chạy tới .
Mi hoảng sợ : đừng qua đây . Cô sợ hãi lùi lại .
Duy rất nhanh chóng bước tới bên cô , bịt miệng cô lại và nhảy xuống nước .
” Ưm Ưm ” bị bịt miệng cô không phát được ra tiếng .
Cô im miệng lại ngay , có người tới hiểu lầm bây giờ ! – Duy nói
Mi chợt im lặng .
Nói cô là ai sao ở nơi này – Duy trực giác nói cho hắn biết cô gái này không có ý xấu nhưng vẫn phải đề phòng .
Mi nói nhẹ : tại sao ? đây là nhà cô tôi tôi tới nhà cô tôi thì sao ? ưh… cô rên lên.
Duy nhìn lại thấy mình và cô người trần truồng ướt sũng , hai người đang áp sát vào nhau .
Cô ? mẹ mình à ?
Duy hỏi : Cô họ Tô sao ?
Mi ngạc nhiên : a sao cậu biết ?
Mẹ tôi tên là Lan – Duy nói .
Mi trừng mắt : ” cậu là Duy , vậy gọi chị họ đi , tôi là chị họ của cậu ” Mi đắc ý nói
Chị họ ? chị họ
Được rồi hắn thả nàng ra , cô nàng trừng mắt chạy một mạch không quay đầu lại .
Duy thở dài : đi tắm cũng không .
Đi tắm xong hắn chạy tới phòng khách thì thấy mẹ và Mi đang nói chuyện .
– Mẹ ơi – duy gọi .
Lan cũng Mi đều quay đầu lại , Lan mỉm cười nói : Duy à , đây là chị họ con tên là Tô thị Mi .
Duy phất tay : tốt ! . Thế bao giờ mẹ dạy con tu luyện đây .
Mi trừng mắt nhìn hắn .
Mi nhìn Lan nói : cô ơi , gia chủ bảo cô được về lại gia tộc .
Lan mỉm cười : Cô được trở về hay Duy ?
“Gia chủ nói cô và em Duy về lại gia tộc . ” Mi nói .
Duy có điều suy nghĩ ” về lại gia tộc ?” nhận tổ quy tông chăng ?”
Lan quay ra cười nói : ” Duy để tý mẹ dạy con được không ? Bây giờ mẹ muốn nói chuyện với cô một lát .”
Vâng – Hắn đáp , nhân tiện này hắn cũng phải đi xem phố xa quanh quanh mới được .
– Tiểu Bát , dẫn ta ra ngoài đi chơi – Duy hét to .
– Dạ thưa thiếu gia – Tiếng của Tiểu Bát nói.
Dòng người thật tấp nập . Đây toàn là tiếng náo nhiệt của mọi người
-Thiếu gia cậu muốn đi đâu chơi ? –
– Ta muốn đi xem chút Thành có gì mới – Duy bước nhanh về chỗ rạp phía trước .
” Linh quả giá 5 linh thạch mua đê ”
” Da huyết ma có thể chế pháp bào đây ”
” Phù đây phù đây phù gia truyền đây ”
Đây là một nơi dành cho người tu luyện giả . Nhưng những vật này đối với người khác rất dễ mua toàn hàng ” chợ ” .
Nhưng đối với Duy kẻ mới tiếp xúc với tu chân một ngày , hắn đang ngơ ngác nhìn cả một đống dược liệu , pháp bảo loá mắt .
Tiểu Bát nói : Thiếu gia có ưng mắt cái gì không ? nhưng mà phải nói tuy rấy nhiều thứ đẹp nhưng không có đồ gì tốt đâu .
Đi một vòng xem đủ thứ . Hắn chợt dừng lại nhìn về phía một gian hàng . Ánh mắt hắn co rút rồi lại bình tĩnh đi qua nói với chủ rạp : Ông chủ , quả cầu này bao nhiêu tiền .
Ông chủ đáp : 1 linh thạch . hắn chợt loé sáng nhìn về phía Duy . Rồi hắn lại cúi xuống , hắn đã từng kiểm tra nhiều lần và biết đồ chơi lia chẳng có gì quý hiếm .
-Được tôi mua . Tiểu Bát thanh toán.
Giao dịch xong , Duy cầm đồ lên nhìn chút đồ vật mới mua , một quả cầu thuỷ tinh trong suốt trên mặt cầu khắc hoạ tiết phù văn giống như quả cầu trắng mà đưa hắn xuyên không .
“Cần năng lượng sao ? ” Duy thầm nghĩ , hắn lại đưa quả cầu đút vào túi mình .
Ông chủ rạp chợt loé rồi lại mỉm cười nói : Chàng trai trẻ cậu mua thứ đó để làm gì ? nó chỉ là một quả cầu bình thường thôi mà .
– tôi mua về để tặng em gái tôi , nhìn rất có giá trị trang sức – Duy nói .
Tiểu Bát nhanh miệng hỏi : Thiếu gia có em gái hồi nào ?
Duy khoé miệng co giật : ” Thằng ngu này không thấy bố m đang giả vờ ? ! ”
– E hèm , mua tặng chị họ ấy mà , chị sang chơi chẳng lẽ không tặng gì ?
-Quả nhiên thiếu gia vẫn là một người sống rất tình cảm – Tiểu Bát cảm thán nói .
Duy đánh đầu hắn trừng mắt : tình cảm cái đầu ngươi , ý ngươi là gì ?
Duy lại xem đồ trên rạp cuối cùng hắn chọn một thanh kiếm với mua một bộ y phục trắng , một số thứ đồ linh tinh .
Đúng ! hắn đã có phong cách riêng cho mình , hình tượng nam tử mặc áo trắng khí chất xuất trần ngự kiếm hai tay chắp phía sau nhìn trông soái khí , ngầu làm sao !
Nhìn bóng người Duy và gia nô đi đằng xa , ông chủ truyền âm cho một tên gia nô : Điều tra thân phận của cậu thiếu niên kia .
Ông chủ nhìn thấy được Duy không bình tĩnh , khí lực của hắn lúc nhìn vào đồ vật kia loạn lên , phải nói là huyết áp cao đấy ! . Mặc dù cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng hắn làm sao qua được ông chủ , ông chủ rạp chính là một trưởng lão trong Ám Dạ Đạo Môn , môn phái chuyên phá trận pháp , và đi đào cổ mộ , bí cảnh . Ám Dạ Đạo Môn làm việc quái dị có kẻ đi đào mộ , có kẻ ăn trộm , kiêm đủ mọi nghề và ai cũng chẳng dám gây sự với môn phái này , bọn hắn lại đào cả mộ tổ nhà người ta đem bán ấy chứ đùa .
Ông chủ năm đó phá trận đi vào một nơi vứt bỏ , là hoàng thất cổ mộ . Quả cầu kia là hắn tìm được vào một nơi ngưng tụ đạo thất bại của một cường giả tuyệt thế trong hoàng cung .
Thành Yên Khu là một thành của nhân tộc nên chẳng có mấy yêu thú ra vào . Nhìn nơi phồn vinh làm cho hắn lại nhớ thủ đô Hà Nội nơi Duy từng sống , có những hoài niệm kí ức trong lòng hắn .
Hắn quay trở về nhà , bước vào phòng khách thấy mẹ và chị họ vẫn đang nói chuyện .
– Mẹ con về rồi – Duy bước vào nói.
– Về rồi đấy à ? – Lan nói .
– Mẹ và Mi đang chờ con về đây , ngày mai chúng ta trở về gia tộc nhận tổ quy tông .
Duy : A
” về lại gia tộc ?” Duy gật gù đáp : Vâng .
Lan cười nói : Chúng ta đi về gia tộc xong đưa con đi Học Viện luôn . Nhà này trong thời gian cứ để Tiểu Bát và quản gia trông coi . Tiểu Bát vào đây ! .
Tiểu Bát cười hì hì đi vào .
Tiểu Bát nhìn Duy cười : A ! thiếu gia cậu tặng quà cho tiểu thư Mi chưa ?
Mi nghe lời hắn nói chợt kêu : A . rồi nàng tò mò nhìn sang Duy .
Duy mặt đơ gãi đầu suy nghĩ trong lòng chửi tám đời nhà Tiểu Bát . Hắn suy nghĩ 1 lát rồi lấy cái kẹp tóc nãy mua tặng mẹ . Hắn đưa tay và cười nói : Tặng cho cô này .
Mi mặt hồng hào lúng túng nhận món quá nói nhỏ : Cảm ơn..
-À cảm ơn gì đâu , tôi thấy tóc cô dài quá để xoã ra không thấy vướng à ? .
Mi : “…” Tin ta đạp chết ngươi không ?
Nàng sắc mặt hồng nghiến răng nghiến lợi rồi nói với Lan : Cô ơi con về trước .
Lan mỉm cười .
Chiều đến , trên một sân tập Lan và Duy đang đứng . Duy với tâm tình rất kích thích , hắn đã chờ đợi giờ phút được tu luyện lâu lắm rồi , hắn kích động chờ Lan dạy hắn .
Lan nhìn ra được tâm tình của Duy , mỉm cười nói : Con cũng biết được là chúng ta là người của Tô gia , ông ngoại con là gia chủ Tô gia , vì một số chuyện nên chúng ta phải về Tô gia .
Duy : Vầng .
Lan nói nhẹ : bây giờ mẹ sẽ truyền cho con công pháp Tô gia Thiên Khống Không Gian Quyết . Tô gia chủ tu không gian , cảm ngộ không gian , lợi dụng không gian chi lực để chiến đấu .
Lan nói : Từ nhỏ con đã được mẹ đã bắt rèn luyện thân thể , dược liệu ngâm thối thể , kinh mạch của con đã khai thông , thiên phú của con càng xuất chúng .
Lan đưa cho Duy một cái thẻ ngọc .
Duy : Thẻ ngọc truyền công ! ?? – Hắn kích động nói .
Lan cười nhẹ nói : Đây là pháp quyết Tô gia , con nhỏ giọt máu mình vào , thẻ ngọc sẽ truyền tin tức vào đầu con . Chỉ có người của Tô gia mới mở được thẻ ngọc này nên mới cần máu của con .
Duy kích động tay run run nhot một giọt máu của mình vào . Đây chính là pháp quyết tu luyện a ! lại còn xịn nữa ! không thể bình tĩnh nổi !
Lan cười nhẹ chờ đợi .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!