Việt Nam Tu Tiên Giới - Về lại gia tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Việt Nam Tu Tiên Giới


Về lại gia tộc



Chương 8 : Về lại gia tộc

Duy nhỏ giọt máu vào thẻ ngọc , chỉ thấy thẻ ngọc loé lên . Một lượng tin tức khổng lồ được cưỡng chế truyền vào đầu hắn .

– A a a – Hắn kêu lên sau đó hắn hôn mê ý thức mơ hồ .

Sau đó ý thức của hắn xuất hiện trong không gian .

-Á á a . Hắn mở mắt .

Hắn xuất hiện trong một không gian u tối . Bỗng hắn nhìn thấy một nam tử mặt mũi mơ hồ đứng chắp tay phía xa , Hai chân hắn đứng vặn vẹo cả không gian .Hình dáng đỉnh thiên lập địa khắc sâu vào đầu Duy .

Hắn nắm chặt tay , đây chính là mục tiêu của hắn , hắn muốn có được thực lực như người này đỉnh thiên lập địa , dời sông dấp núi .

Chỉ thấy nam tử hít một hơi không gian nứt vỡ bị hút vào , hắn đột nhiên duỗi tay ra . Hành động nhẹ nhàng nhưng không gian vỡ nát sụp đổ .

Duy nhìn cảnh này hít thở không thông ” Đây là Thiên Khống Không Gian quyết sao ?”

Duy tỉnh lại hắn mở mắt nhìn thấy Lan mẹ hắn đang mỉm cười nhìn hắn .

Lan cười nói : Nhìn thấy không ? Đó là Tổ tiên của con Tô Đế , tổ tiên sáng lập ra pháp quyết đó ! Thời đó tổ tiên chiến thiên chiến địa trấn áp tất cả thời thái cổ !

Lúc này Thiên Khống Không Gian quyết đã khắc sâu vào trong đầu hắn .

Hắn ngồi xếp bằng tu luyện . Một tiếng trầm ổn trong cơ thể hắn kêu lên . Hắn đột phá Luyện Khí tầng 1 .

– Vì kinh mạch của con đã khai thông , lúc nhỏ đã rèn luyện thối thể nên tấn cấp Luyện Khí tầng 1 dễ dàng thôi – Lan nói .

Duy chỉ thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều .

“Thật dễ chịu ”

Lúc này Lan suy nghĩ một lúc nói : Cảnh giới tu luyện Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan , Luyện Khí có 9 tầng , bây giờ con đang ở tầng 1 , cố gắng hấp thu linh khí .

Lan đưa cho Duy một bộ kiếm quyết cơ bản rồi dạy hắn cách thổ nạp khí đặc biệt của Tô gia .

Duy luyện bộ kiếm quyết cơ bản từng tưng thức một , hắn luyện vài lần cộng thêm với sự chỉ điểm của Lan là hắn đã thành thục . Hắn đam mê tu luyện đến trời tối khi nào vẫn không biết .

Tối đến , hắn đình chỉ tu luyện về nhà ăn cơm . Hắn ngồi lên bàn ăn uống .

– A ! hôm nay món này ngon quá nhỉ ! –

Bà quản gia đứng cười nói : Món này chính là món do chính tay tiểu thư làm đó . Tiểu Duy à , tay nghê tiểu thư rất cao đó . Đã ít lâu rồi tiểu thư mới xuống bếp tranh công việc nấu cơm với gia nô .

Bà quản gia cảm thán nói .

” Mẹ mình làm ư ? mùi vị ngon thật ” Duy thầm nghĩ , hắn đang liếc nhìn mẹ chỉ thấy mẹ đang gắp từng miếng ăn nhỏ , đôi môi nhỏ của mẹ cắn một cái . Bên má mẹ đột nhiên xuất hiện tia hồng hào .

“Ực ! ăn thôi cũng … quyến rũ vậy ”

” Không được ! bây giờ ta đã là tu sĩ rồi Đạo Tâm của ta ! ” Duy cắn răng nghĩ .

Lan nhìn phía Duy trừng mắt má hồng nói : Luôn có cảm giác con đang nghĩ chuyện xấu .

Duy : “…”

Từ khi xuất hiện quan hệ với nhau , Lan cố bình tĩnh , trong lòng nàng ngoài tình thương mẫu tử , xuất hiện một chút tình cảm không biết .

Ăn cơm xong , Duy vào phòng mình bắt đầu tu luyện . Đêm sáng , trên người hắn lỗ chân lông mở to điên cuồng hấp thu linh khí , năng lượng tinh nguyệt chui vào trong người hắn , cả thân thể thư giãn thoải mái .

Sáng sớm hắn mở mắt kết thúc tu luyện ,

” Hôm nay phải về Tô gia ” hắn lẩm bẩm .

Hắn ra khỏi phòng , tắm rửa , ăn uống .

Sáng 7h hắn đi theo mẹ .

” chúng ta bay trở về ”

Duy kích động ” bay a , ta sắp được bay ”

Chỉ thấy dưới chân Lan nâng lên và ngưng tụ một đám mây , Lan nói : bước lên bám vào mẹ nha .

Duy sung sướng chạy bước theo . hắn đứng sau mẹ .

Đám mây bắt đầu nâng lên từ từ rồi cao dần can dần đến nỗi nhìn thấy cả toà thành Yên Khu .

” Ách .. ” Duy nhìn xuống dưới , chân run rẩy , sợ hãi . Giờ phút này hắn như chơi trò phi thuyền lên cao .

Trong tay Lan xuất hiện một chiếc nhẫn đưa cho Duy : hôm qua mẹ quên đưa con , đây là nhẫn không gian . Giữ cẩn thận , chờ con ngưng tụ được thần thức thì có thể dùng nó .

Duy đang run lẩy bẩy nghe từ nhẫn không gian . Trong đầu hắn bắt đầu nhớ lại các câu truyện Tiên Hiệp hắn đã từng đọc .

Duy sung sướng run run tiếp nhận cái nhẫn , cẩn thận đeo vào tay mình .

Duy : A ? sao nó không tàn hình ?

Lan dở khóc dở cười : con phải nhận chủ chiếc nhẫn bằng cách nhỏ máu vào chứ .

Chiếc nhẫn nhận chủ loé sáng rồi tàn hình trở thành một bộ phận trên tay Duy .

Lan : được rồi , tý về tới gia tộc , giữ kín miệng không nên nói lung tung .

Vèo . Tốc độ đám mây chợt nhanh . Duy sợ hãi kêu ôm chặt lấy mẹ . Lan phóng nhanh , thân thể nàng cũng hưởng thụ chiếc ôm ấm áp của con trai .

Xuất hiện trước mắt Duy là từng dải mây trắng . Mẹ nó , giờ hắn có cảm giác đang đi tàu lượn siêu tốc vậy , tốc độ còn nhanh hơn cơ .

– Đến rồi – Lan khẽ nói , nàng nhìn về phía trước với ánh mắt phức tạp có vui mừng , hận ,..

Hai người đỗ lại một vách núi .

Duy hỏi : chẳng lẽ Tô gia sống trong hang động ?

Lan khẽ lắc đầu cười .

Lan chạm tay vào cửa đá . Chỉ thấy cửa mở ra , hai người bước vào . Đập vào mắt Duy là một khung cảnh hùng vĩ , tráng lệ . Dường như một tiên cảnh vậy , có núi non , có sông nước . Những con linh tước bay thành một hàng dường như chúng đã được huấn luyện .

Hai tên tu sĩ trang phục Tô gia chạy tới cảnh giác nói : Người phương nào xâm nhập Tô gia ?

Lan lấy ra một lệnh bài , lệnh bài xuất hiện ánh mắt hai tên tu sĩ co rút rồi hô : Chào mừng tiểu thư về gia tộc

Một tên tu sĩ nói : bẩm tiểu thư , gia chủ nói bao giờ tiểu thư trở về thì bẩm báo lại với gia chủ .

Tu sĩ nói xong , hắn đi về hướng gia chủ tu luyện .

Lan nói với tu sĩ đang đứng : sắp xếp phòng ở cho chúng ta .

Tu sĩ cười nói :

– Phòng của tiểu thư ngày nào cũng được quyét dọn sạch sẽ !

Nói xong hắn nhìn về phía Duy với ánh mắt nghi hoặc : Tiểu thư , vị tiểu huynh đệ này là ai vậy ?

Lan nói : Đây là con trai ta .

Tu si chấn kinh lộ ra vẻ kinh sợ : Con trai ? Tiểu thư lúc nào có con trai ? ” Chuyện này truyền ra chắc chắn sẽ chấn độn Tô gia ” .

Lan khẽ lắc đầu : mau sắp xếp .

Tu sĩ tỉnh lại : dạ , vâng . Tiểu thư và vị … tiểu huynh đài chờ ở phòng khách ạ .

Duy bước đi theo Lan vừa đi vừa cảm thán : Nơi này thật to lớn .

Lan mỉm cười nói : đây là tổ tiên chúng ta khi đắc đạo thành tiên hắn đã mở ra một tiểu thế giới cho Tô gia phòng trừ hậu hoạn .

– Tiểu thế giới ? – Duy lộ ra vẻ khâm phục .

Lan vừa đi vừa kể cho Duy nghe .

” Các ngươi nhìn ,tiểu thư về rồi !”

“oa tiểu thư về”

” tiểu thư kinh lịch nay đã về rồi ”

” tiểu thư ”

“chào mừng tiểu thư về !”

Duy nghe từng lời bàn tán thì nghe như mẹ đi kinh lịch về , họ không biết mẹ mình bị đuổi sao ?

” vị tiểu huynh đệ kia là ai ?”

” sao hắn lại đi cùng tiểu thư ”

” chờ đã .. ta nhìn lầm phải không ?”

” sao ta nhìn hắn có nét tương tự tiểu thư ”

” nói vớ vẩn ! ngươi không sợ gia chủ nghe thấy giết ngươi à ”

Lan mỉm cười gật đầu bước vào phòng khách .

Chỉ thấy trong phòng khách một vị nam tử đứng chắp tay quay người lại , nam tử vẻ mặt trông 30 tuổi nhưng trong mắt lộ ra vẻ tang thương . Vẻ mặt hắn tràn đầy uy nghiêm , lộ ra khí tức cường đại làm cho người ta hít thở không thông .

Hắn nói giọng uy nghiêm : Về rồi đấy à ?

Lan mỉm cười : cha con về rồi .

Hắn trầm giọng : còn không mau quỳ xuống !

Khí tức cường hãn ập tới bắt Lan phải quỳ xuống .

Sắc mặt áp lực tái nhợt rồi lại đỏ bừng , Lan nói : cha con không sai !

Tô Dương trầm giọng nói : Ngươi còn không sai ? Nếu năm đó ngươi đi kinh lịch bên ngoài , không yêu cái thằng phế vật kia ! thì ta đã không phải ngày đêm che dấu ngươi ! không cho ngươi về Tô gia và người ngoài cũng không biết sẽ làm mất mặt Tô gia biết không !

Lan hốc mắt đỏ ướt : chẳng lẽ trong mắt cha , gia tộc còn hơn máu mủ con gái cha sao ?

Tô Dương quay người phía sau thở dài nói : Thằng đó không xứng với ngươi .

Lan nói : Nhưng mà đó là người con yêu .

Lan nói xong nàng quay người đi ra khỏi phòng khách .

Duy thấy mẹ đang buồn không nỡ , muốn đuổi theo .

Tô Dương quay đầu lại mỉm cười hoà ái : Cháu tên gì ?

Duy: Tô Thanh Duy ạ .

Tô Dương cười ôn nhu nói : Ta Tô Dương là gia chủ Tô gia cũng là ông ngoại cháu . Chuyện mẹ cháu có ông giải quyết không liên quan đến cháu .

Duy : dạ vâng .

Tô Dương : cháu năm nay bao nhiêu tuổi ?

Duy : Cháu 13 tuổi ạ .

Tô Dương : thế có đạo lữ song tu chưa ?

Duy : “…”

kiểu hỏi có ny chưa trong truyền thuyết ?

Duy cười nói : cháu chưa , ông giới thiệu cho cháu vài nữ đệ tử , nhớ là phải đẹp người thon nha .

Tô Dương khoé miệng co giật .

Tô Dương nói : hôm nay là ngày cháu về gia tộc nên ta đã chuẩn bị ..

Chưa cả dứt lời Duy sung sướng đáp : A ông chuẩn bị quà cho cháu ạ . Cháu cảm ơn .

Tô Dương : ừ đúng rồi .. Ách.. cái gì ? ” quà ư ? không phải ! ta nói chuẩn bị lễ nhận tổ quy tông mà !

Tô Dương bất đắc dĩ lôi ra trong nhẫn mình đưa cho duy một thê ngọc nói : Đây ông chuẩn bị quà đây .

Duy kích động : thẻ ngọc ? đây là pháp quyết gì ạ ?

Tô Dương đắc ý : đây là Thiên Khống Không Gian quyết bản đầy đủ chỉ có những đệ tử nội mới có được .

Hắn nhìn lại Duy chỉ thấy Duy vẻ mặt tràn đầy hiểu rõ không có gì kích động .

Khinh thường ư !

Phải biết đây là pháp quyết Tô gia đó .

Tô Dương nghiêm túc nói với Duy : cháu à , đây chính là pháp quyết được xếp bảng xếp hạng đứng đầu trong pháp quyết đó , pháp quyết Thiên giai .

Chỉ thấy Duy lặng lẽ vẫn chuyển pháp quyết .

Tô Dương : “…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN