Vợ À! Anh Muốn Máu! [HOÀN] - Phần 8: Làm osin cho tôi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Vợ À! Anh Muốn Máu! [HOÀN]


Phần 8: Làm osin cho tôi!


– “Làm osin cho tôi!”
– “…”
– “Ok?”
– “Đầu óc anh không bình thường hửm, sao tôi lại phải làm osin cho anh?”
– “Vì cô không có tiền!”
– “Bộ không có tiền là phải làm osin hả? Cái luật gì vậy?”
– “Không làm thì thôi, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi.”
Cô chưng cái bộ mặt nhăn nhó nói rõ ràng ba chữ:
– “Tôi không làm!”
– “Cũng được!”

Thấy anh nói vậy cô bỗng vui vẻ hẳn, chưa kịp nói gì thì anh cướp lời
– “Vậy mời ai đó ra khỏi nhà tôi!”
Cô ôm một cục tức trong lòng, cô đường đường là thiên kim tiểu thư mà lại phải đi làm osin cho tên này ư? Thật muốn làm não lương tức điên mà! Nhưng mà cô còn chỗ nào để đi chứ? Cô đành phải chấp nhận thôi a~
– “Được tôi làm! Tôi làm là được chứ gì!”
– “Tốt! Nhận ngay từ đầu có phải ngoan không!”
– “Tốt cái đầu anh! Làm bản hợp đồng đi, tôi phải làm osin đến bao giờ?”
– “Cô phải làm osin đến….ừm đến vô thời hạn!”
– “Tôi sẽ làm đến bao giờ tôi có tiền rồi tôi trả cho anh, thế là hết hợp đồng ok?”
Anh lơ câu nói của cô đi như không nghe thấy rồi nói
– “Bản hợp đồng đã có hiệu lực giờ cô đi làm đi!”
Thế là hôm nay có ai đó chính thức phải làm osin cho nhà anh, và cũng có ai đó nhanh tay chớp lấy cơ hội này mà hành hạ cô, ví dụ điển hình như bây giờ:
Anh ngồi, tựa lưng ra sofa nói
– “Cô mau ra dọn đống giấy rác ngoài cửa đi.”
Cô đành lững thững ra dọn đống rác ở ngoài cửa, xong xuôi cô đi vào chưa kịp nói gì anh đã cướp lời
– “Nhà bụi rồi cô quét đi, xong giặt quần áo giúp tôi, lau luôn cửa đi hơi bụi đó. À xong thì đi ra siêu thị mua đồ ăn trưa, vân vân và mây mây….”
– “Anh có thể nói từ từ được không?”
– “Thôi tôi mệt rồi, tôi đi ngủ đừng có đánh thức tôi! Nhớ làm hết việc nhé!”
Anh đứng dậy đi lên lầu bỏ lại ai đó mặt đang đen lại. Cô đúng là số khổ rồi! Đụng nhầm hàng rồi a~ Chậc chậc…không biết sau này anh còn hành hạ cô ra sao nữa. Cô đang đứng khóc thương số phận thì giọng ai đó vang lên làm cô giật thót
– “Này tính đứng đến bao giờ? Đi làm việc mau!”
– “Ủa? Sao anh lại ở đây? Chẳng phải anh đi ngủ rồi sao?”
– “Tôi mà không ở đây thì làm sao mà biết cô không làm việc.”
– “Rồi tôi đi làm ngay, được chưa?”
Rồi cô hậm hự quay người đi làm việc, anh thấy thế cũng chỉ biết lắc đầu, cô gái này thú vị thật!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN