Vợ Hợp Pháp
Phần 12
VỢ HỢP PHÁP
Chương 12 – chửa ngoài dạ con
Mới nghe tới mấy chữ không được khả quan lồng ngực tôi đã thắt lại. Tôi mong con, hơn ai hết tôi hiểu con chính là sợi dây gắn kết của gia đình, con chính là kết tinh của tình yêu. Chúng tôi đã một lần được sống trong dư vị hạnh phúc của việc được làm cha, làm mẹ. Tôi rất thèm, thèm cái cảm giác nghén ngẩm, thèm cái cảm giác cảm nhận được con đang lớn lên từng ngày trong cơ thể mình. Tôi đã chờ đợi suốt 2 năm qua để lại một lần nữa được thực hiện cái thiên chức ấy. Hai năm với hành trình tìm con của nhiều người khác thì không là gì, nhưng với tôi là cả một quãng thời gian dài thử thách.
Tôi từng đọc rât nhiều trường hợp bị vô sinh thứ phát, tức là họ đã từng mang thai hoặc sinh con nhưng sau này vì một nguyên nhân nào đó họ lại khó có con trở lại. Vô sinh thứ phát nếu phát hiện sớm và điều trị kịp thời thì vẫn có khả năng chữa khỏi. Đó chính là lí do vì sao tôi liên tục giục chồng đi khám sức khỏe sinh sản.
Tôi không mong bất cứ ai trong hai chúng tôi có vấn đề, nhưng sự thật thì tôi lại chính là nguyên nhân. Lo lắng tôi vội vàng hỏi bác sĩ:
– Không khả quan là sao hả bác sĩ?
– Chị bị viêm nhiễm phụ khoa tái đi tái lại nhiều lần mà không được điều trị dứt điểm nên dẫn đến ống dẫn trứng bị viêm. Chính ổ viêm này đã khiến thu hẹp lòng ống dẫn trứng, gây tắc 1 phần ống dẫn trứng, làm cản trở quá trình thụ thai do trứng và tinh trùng khó có cơ hội tiếp xúc.
– Vậy phải làm sao hả bác sĩ?
– Vì phát hiện sớm nên tình trạng chưa quá nghiệm trọng, trước mắt chúng ta cần điều trị ổ viêm trước, nếu tình trạng tắc ông dẫn trứng vẫn không thuyên giảm sẽ tiến hành thông bằng phương pháp nội soi.
Tôi cũng lờ mờ đoán được sức khỏe sinh sản của mình không tốt, vì dạo gần đây vùng kín của tôi rất hay có mùi, khí hư cũng ra nhiều hơn trước, có vài lần trước chu kì còn bị ngứa. Tôi luôn cố gắng vệ sinh thật sạch sẽ và dùng một số loại lá dân gian để rửa có điều chỉ khỏi được một thời gian ngắn lại tái lại. Khi đó chỉ nghĩ rằng chỉ là viêm nhiễm phụ khoa bình thường, không ngờ lại có thể nghiêm trọng đến thế này.
Vì quá lo lắng nên tôi gấp gáp hỏi tiếp:
– Vậy tôi còn có khả năng có con nữa không bác sĩ?
– Vấn đề tắc ống dẫn trứng không quá nghiệm trọng, kiên trì điều trị sẽ ổn. Có điều… buồng trứng của cô đang có dấu hiệu suy giảm sớm.
– Suy giảm… nghĩa là sao?
– Chúng tôi mới chỉ nghi ngờ thôi, để chắc chắn thì cần làm thêm một số xét nghiệm nữa. Nhưng cô yên tâm, tình trạng của cô vẫn có thể chữa trị. Khả năng có thai tự nhiên vẫn còn rất lớn.
Tôi chẳng thể nào để vào tai mấy lời an ủi của bác sĩ, chỉ thấy nỗi buồn bao trùm khắp cơ thể. Chuyện lần này tôi biết ăn nói sao với mọi người? Bố mẹ hai bên đã mong ngóng biết bao nhiêu, vậy mà tôi…
Cũng may lúc này còn có anh ở bên, anh không trách cứ, chỉ lặng lẽ ôm tôi vào lòng an ủi:
– Bác sĩ nói có thể chữa và mang thai tự nhiên được mà. Em đừng lo lắng quá.
– Nhưng mà… nếu không chữa được… thì…
– Ngốc này, bác sĩ đã nói là chữa được, em đừng có tự dọa mình như thế. Căng thẳng, áp lực sẽ không tốt đâu.
Hai vợ chồng tôi lại tiếp tục hành trình cố gắng, tôi kiên trì chữa trị theo phác đồ của vác sĩ, đồng thời suy nghĩ tích cực, lạc quan để cải thiện tinh thần. Chế độ dinh dưỡng của tôi cũng cần phải thay đổi. Ăn đầy đủ 5 nhóm thực phẩm, ngay cả dầu mỡ cũng phải bổ sung đủ lượng trong mỗi bữa ăn hàng ngày chứ không được phép kiêng, bởi chúng có vai trò vô cùng quan trọng trong việc hình thành nội tiết tố.
Rất may sau khi ổ viêm của tôi được chữa triệt để thì vòi trứng cũng được cải thiện mà không cần phẫu thuật. Bác sĩ chỉ định cho tôi uống bổ sung thêm hormone thay thế.
Bản thân tôi không thích đồ dầu mỡ nên việc ăn uống với tôi khá khó khăn. Rất may có anh luôn ở bên cạnh động viên giúp tôi có thể ăn nhiều hơn.
Định kỳ 2 tháng một lần chúng tôi sẽ đi kiểm tra 1 lần, dù chưa có tin vui nhưng với những cải thiện tích cực mà bác sĩ nói vợ chồng tôi vô cùng hi vọng.
Một thời gian sau nhà chồng tôi có giỗ, anh em tới khá đông, mùi chiên xào khiến tôi vô cùng khó chịu cứ nôn khan suốt. Mới đầu mọi người nghĩ do tôi đi đường xa nên mệt, nhưng mẹ chồng tôi đột ngột kéo tôi ra một góc hỏi nhỏ:
– Tháng này, con đã tới chưa?
Lúc này tôi mới giật mình, cơ thể như có luồng điện chạy qua, vừa hồi hộp, vừa hi vọng. Thấy vậy mẹ chồng tôi 1 2 bắt chồng tôi đi mua que thử về cho tôi kiểm tra. Có lẽ anh cũng đang mong chờ nên lập tức đi mua liền 5 que về cho tôi.
Nhà đang đông người, mọi sự chú ý dồn cả về phái tôi khiến tôi có chút lo lắng. Sợ nhỡ không có thì không chỉ bản thân mà cong tất cả người thân đều mừng hụt.
Hít một hơi thật sâu tôi cầm theo túi que đi thử, 2 vạch, là hai vạch một đậm một mờ hiện lên. Tôi không tin vào mắt mình nên lôi nốt số que còn lại ra thử, vẫn là 1 vạch đậm 1 vạch mờ. Tự nhiên nước mắt trào ra như mưa, tôi không tài nào kiềm chế được cảm xúc của bản thân.
Mọi người ở bên ngoài vẫn chưa hay biết chuyện gì, anh thấy tôi ở trong nhà vệ sinh lâu quá thì sốt ruột gõ cửa hỏi:
– Em ơi, sao rồi.
Lúc này tôi mới giật mình lau nước mắt bước ra đáp:
– Que hai vạch ạ.
Nghe tới đây chồng tôi hạnh phúc tới mức bế thốc lên xoay vòng. Mẹ chồng tôi phải chạy vội lại can ngăn:
– Nó mới có bầu, phải cẩn thận chứ con.
Cả nhà ai cũng mừng cho tôi, cứ nghĩ đến việc mấy tháng nữa thôi nơi này sẽ đầy ắp tiếng cười của con trẻ khiến tôi không kìm được mà nở nụ cười hạnh phúc.
Ngay chiều hôm đó anh chở tôi lên huyện kiểm tra, thế nhưng bác sĩ lại không thấy hình ảnh của túi thai trong tử cung. Siêu âm đầu dò thì thấy cạnh tử cung có một vùng âm vang không đồng nhất, gianh giới rõ, kích thước nhỏ, huyết động ổn định, chỉ số BHCCG 5000mui/ml. Không có dấu hiệu của tim thai, kích thước khối thai 2,5cm.
Một lần nữa tôi lại như chết nửa người khi bác sĩ kết luận:
– Nghi ngờ chửa ngoài dạ con, yêu cầu soi ổ bụng để xác định chính xác hơn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!