Vợ Mướn
Chương 3
Vài hôm sau cô đi đến địa chỉ trong tấm danh thiếp kia, là một căn biệt thự rất to, cánh cổng rộng lớn kia là cánh cổng thiên đàn hay địa ngục đây?
Cô đứng trước cổng nhân chuông, một người phụ nữ cao tuổi bước ra mở cổng, cô đoán chắc đây là quản gia hoặc là vú nuôi gì đó của ngôi nhà này
“Xin lỗi cô tìm ai?”
Đó là câu hỏi người đó hỏi cô, cô hôm nay mặc một bộ váy trắng thuần khiết, mỉm cười nhẹ nhàng rồi đưa ra tấm danh thiếp kia cho bà ấy xem
“À thì ra là khách của bà chủ, sáng bà chủ có dặn dò tôi là khi có cô đến thì dẫn lên phòng của thiếu gia!”
Bà nhanh tay mở cổng mời cô vào. Tiện tay đóng luôn cái cổng
Cô bước vào mắt cứ ngó nghiêng nhìn xung quanh, bà ta dẫn cho cô đi lên lầu. Phía trước là một cánh cổng lớn, cô biết sau cánh cổng đó sẽ là một chàng trai không lâu sau cô sẽ phải lấy làm chồng, là chồng của cô sau này sao?
Cảnh tượng trước mắt giống như cô đã nghĩ, một chàng trai đẹp đẽ và cao ngạo
Hắn nhìn thấy cô đã nhíu mày lại, đôi môi mỏng khẽ mấp máy
“Sao cô vào được đây? “
Cô điềm tĩnh ngồi xuống ghế alpha rồi mỉm cười nhìn hắn
“Chúng ta kết hôn đi!”
“Cút…!”
Hắn không cần nể nang ma quăng luôn quyển sách xuống đất, cô có chút giật mình nhưng cũng nói thêm
“Mẹ anh bảo hôm nay tôi có thể đến đây ở và sẽ ở phòng anh! “
“Dơ bẩn!”
Hắn chỉ nhìn cô mà khinh bỉ buông lời cay đắng
Cô không những không tức giận mà còn nhoẻn miệng cười, tiểu thụ tức giận rồi! Đáng yêu thật! Vẻ mặt tức giận của hắn giống y như đứa trẻ, cô trông thấy mà chẳng thể giận nổi
Hắn thấy cô mỉm cười mà thầm tức trong lòng chỉ cảm thấy người phụ nữ này quá vô liêm sỉ
Hết làm gái trong bar lại chơi trò chụp ảnh tống tiền hắn, giờ được nước lại muốn vào cả nhà hắn ở luôn sao
“Cô đừng vội đắc chí l! Cô tưởng tôi sẽ vì mấy tấm ảnh kia mà lấy cô sao? Quả là một chuyện nực cười! “
Hắn tiến lại gần cô thì thầm vào tai cô
“Điếm mà cũng muốn trèo cao như vậy sao? Có bản lĩnh cứ thử leo lên giường tôi thử xem! Tôi thách cô đấy!”
Cô lại một lần nữa mỉm cười xem như lời hắn nói là một chuyện hài hước vậy
“Tôi không muốn leo lên giường anh! Tôi chỉ muốn leo lên người anh!”
“Không làm trên giường thì có thể lên sopha mà”
“Cô…”
Hắn tức giận chỉ tay vào mặt cô, cô lại giữ nụ cười đó nhìn hắn khiến hắn tức đến nổi sắp nổ tung, hắn bỏ đi
Cô nhìn hắn nói với theo nhưng không biết là hắn có nghe được hay không nữa
“Tuần chúng ta cùng đi thử áo cưới!”
Không ngờ lúc hắn giận cũng trở nên đáng yêu như vậy
Bỗng dưng bên tai cô vang vọng một câu nói, lúc trước mẹ hắn đã nói với cô rằng
“Nếu cô có bản lĩnh khiến con trai tôi chịu quan hệ với cô số tiền tôi trả cô sẽ nâng lên gấp đôi! Tiền viện phí của mẹ cô cũng không thành vấn đề!”
Cô đần mặt ra suy nghĩ mãi về câu nói ấy
Hắn vừa bước đi vừa nghiến răng tức giận
“Cứ cười đi! Không lâu sau tôi sẽ khiến cô khóc không ra nước mắt!”
Chiều mẹ hắn gọi điện thoại về bảo với người làm là hai ông bà sẽ đi họp bên nước ngoài khoảng 4, 5 ngày thì về, bảo là thiếu gia dẫn bạn gái về nhà ở nên sau 5 giờ chiều người làm cứ về hết để thiếu gia được tự nhiên
Người làm cũng không biết gì mà nghe theo, và đúng như những gì đã nói thì sau 5 giờ chiều căn biệt thự rộng lớn chỉ còn trơ trọi 2 người, bên ngoài là vệ sĩ canh gác ở cổng, không có lệnh bà chủ không một ai được mở cổng cho Hứa Văn ra ngoài
“Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy”
Bà gọi điện thoại cho bà vú hỏi kĩ lại một lần nữa
“Bà đã bỏ số thuốc tôi đưa bà vào thức ăn của hai đứa nó chưa?”
“Thưa rồi ạ! “
Rồi bà mỉm cười cúp máy
Tối đến hắn ngồi trên sopha đọc sách, tay lật lật mấy trang sách, cô thì lên mạng xem mấy mẫu váy cưới hót nhất hiện nay, cô ngắm mà hoa cả mắt
Một lúc sau hắn thấy nóng nóng trong người, mặt nhăn lại, tay cởi mấy cái nút áo ra rồi bỏ luôn quyển sách xuống, miệng liếm liếm môi, đi đến tủ lạnh mở ra lấy một chai nước uống ừng ực, tay quẹt miệng rồi ánh mắt bỗng lơ đãng vô tình nhìn về phía cô, cô ngồi như nằm trên sopha, trên người mặc một cái áo sơ mi mỏng màu trắng, tay cầm điện thoại quẹt quẹt, còn cắn cắn môi, không hiểu sao lúc ấy thấy bộ dạng đó của cô hắn khó chịu trong người vô cùng
Hắn đưa tay lên vuốt mặt rồi thở dài
“Hứa Văn à mày điên à? Sao mày lại nghĩ gì trong đầu thế kia?”
“Nhưng mà sao khó chịu quá vậy?”
Thả sao nhé!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!