Vợ ơi! Anh là hôn phu của em!!! - Chương 6. Danh chính ngôn thuận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
75


Vợ ơi! Anh là hôn phu của em!!!


Chương 6. Danh chính ngôn thuận


– Triệu tiên sinh, anh cũng biết cuộc hôn nhân lần này là của đời trước đính ước, tôi với anh cũng là bất đắc dĩ.

Triệu Tử Dương vẫn ưu nhã nhấp ly cà phê, tỏ vẻ không để ý lắm.

– Tôi và anh không hiểu gì nhau, tôi chắc rằng anh cũng không vui vẻ gì.

Nhìn vẻ mặt ai kia vẫn bình thản, Hạ Ân bên ngoài tỏ vẻ trầm tĩnh nhưng trong lòng đã nháo nhào cả lên. Tên kia như vậy là ý gì? Vẫn là đồng ý hay không đồng ý đi? Được rồi! Vậy thì cô bồi hắn tới bến!

– Với lại, tôi có người trong lòng rồi. Chắc Triệu tiên sinh cũng đã có ý trung nhân rồi nhỉ?

Vừa dứt lời, Triệu Tử Dương chậm rãi ngước mắt lên, chắm chú nhìn cô. Nhìn đến Hạ Ân có chút chột dạ.

– Khụ… Triệu tiên sinh…

– Em cũng biết đây là do đời trước phó thác?

– Hả?

– Em muốn tôi có lỗi với bề trên sao?

-Tôi…

– Với lại em có ý trung nhân hay không với tôi không quan trọng. Em chỉ cần nhớ, em, là vị hôn thê của tôi… danh chính ngôn thuận!

– “…”

Danh chính ngôn thuận… Hạ Ân bị mấy lời này dọa cho nhảy dựng. Thuận cái đầu nhà anh, bổn cô nương mới không cần cái danh chính ngôn thuận ấy!

– Nhưng…

– Tôi có việc phải ra ngoài rồi.

– Từ đã…

Thấy ai đó ưu nhã đứng dậy, Hạ Ân cuống quýt níu lại tay hắn. Triệu Tử Dương nhíu mày nhìn bàn tay nhỏ bé nắm lấy áo mình, thâm thúy ánh mắt nhìn cô, môi mỏng khẽ mở:

– Em vội vã muốn bồi đắp tình cảm vậy sao?

– Anh…

– Ngoan, đợi tôi về rồi em muốn bồi thế nào cũng được!

Hạ Ân tức đến ngứa răng, hung hăng trừng mắt nhìn ai đó, bàn tay hung hăng véo một cái, không nói hai lời xoay người chạy mất, ra khỏi cửa còn không quên đóng cửa cái rầm. Hừ! Này thì nóng lòng, xem bổn cô nương có bóp chết ngươi không! Lịch lãm cái quỷ gì? Căn bản là một tên biến thái!

Triệu Tử Dương nhíu mày nhìn chỗ áo nhăn nhúm, ngây ngẩn một lúc. Anh hôm nay bị gì đi? Khi không lại nổi ý trêu đùa cô nhóc kia. Lúc đầu từ hôn cũng là ý của anh, nhưng khi nghe cô nhóc này nói thì cảm thấy có chút không thoải mái. Triệu Tử Dương anh, từ lúc sinh ra đã quen người khác nghe theo lời mình, khi nào lại bị từ chối thẳng thừng như vậy? Còn có, vị hôn thê của anh có người trong lòng? Vậy có thể coi là anh bị cắm sừng không đi?

Nhẹ nhàng sửa lại chỗ áo bị cô nhóc vò nhăn, Triệu Tử Dương bình thản cân nhắc lại kế hoạch ban đầu. Xem ra cuộc hôn nhân lần này anh vẫn là chưa hủy được rồi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN