Vợ Tôi Là Xã Hội Đen
Chương 2
Bên trong là một gã trung niên bị trói chặt trên ghế, hắn ta mặt đầm đìa mồ hôi, vết thương đầy mình như mới bị tra tấn. Hắn ta ngẩng mặt, nheo mắt nhìn hình bóng của ai bước vào sáng chói cùng tia náng. Hắn ta chưa kịp định hình thì bị cú đá ngang đầu khiến hắn ta ngã nhào ra mặt sàn đầy bụi bẩn.
Hắn nuốt khan họng cố ngồi dậy nhìn rõ vào người mới đi vào. Hắn ta giật bắn cả mình, há họng ứ nghẹn không nói nên lời. Nghĩ trong đầu rằng: “ Đây không phải là Red xã hội đen ư, lần này chết chắc rồi”
– Ta hỏi, ông phải trả lời nếu không gia đình của ông không sống sót nổi.
Hình bóng người đó chính là Hạ Tuyết Thi ai ai cũng biết, đặc trưng của cô khi xuất hiện với bộ đồ, áo choàng, giày đều màu đen. Điểm nhấn nhất là chiếc mặt nạ hình con quỷ dử màu đỏ có gắn viên kim cương nó lấp lánh sáng chói, để lại người nhìn một ấn tượng sâu sắc.
Hắn ta là gả mà người gọi tới cô nhắc đến. Và chính là gã tài xế đâm chết ba mẹ cô rồi bỏ trốn. Cho tới bây giờ đã là 12 năm, ông ta trốn giỏi lắm nhưng không tài nào thoát nổi Hạ Tuyết Thi đây!
– Vâng…vâng…tôi sẽ trả lời hết xin cô đừng làm hại gia đình tôi…
Hắn ta sợ hải, không dám nhìn vào người đứng trước mặt. Đột ngột, hắn ta bị một lực mạnh bóp mạnh vào mặt trở nên biến dạng.
– Tôi hỏi ông vào mười hai năm trước ai sai ông đâm chết gia đình họ Hạ.
Một câu nói dường như khơi dậy trong hắn ta sự sợ hải tột cùng, hắn ta biết mình mắc phải sai lầm ở quá khứ, đó là để đứa trẻ thoát được. Hắt ta lắp bắp trả lời đau đớn :
– Chính…. là ….Minh Lôi…ông ta..a..a
Hắn ta chưa kịp nói hết câu thì bị hất cằm mạnh ngã nhào ra sàn. Thứ ánh sáng gì đó lóe lên, một tiếng van nài cầu xin rồi bỗng câm nín. Máu chảy từ trên cơ thể hắn ta lan ra hòa trộn bụi bặm.
Tiếp sau đó là con dao nhỏ dín đầy máu bị vứt đi không chút thương tiếc.
Trước khi rời khỏi Hạ Tuyết Thi quay sang nói người thanh niên đứng trước cửa “Dọn dẹp sạch sẽ rồi lập tức tìm kiếm thông tin gã Minh Lôi”. “Vâng”
Thanh niên nhìn theo hình bóng người con gái đó dần khuất đi khỏi tầm mắt mà lòng nhói đau vô tận.
Thanh niên nhanh chóng dọn sạch hiện trường rồi rời đi.
——–
Vài ngày sau
Hạ Tuyết Thi ngâm mình trong bồn nước nóng, mắt nhắm, cơ thể thả lõng. Dường như đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình. Nơi đó có gia đình ba mẹ, vui cười nói hạnh phúc dường nào…
– cốc…cốc…
Tiếng gỏ cửa làm cô thoát ra khỏi thế giới đẹp đẻ chỉ có cô và ba mẹ. Cô không vội, mặc đồ vào đi ra hướng cửa,,
-cạch… tiếng mở cửa sau đó là cái cúi đầu chào cô. Rồi hai người đến ghế sofa ngồi. Cô không dài dòng trực tiếp vào vấn đề:
– Việc tôi giao cho anh làm đến đâu rồi?
– Đây là tập tài liệu tôi đã thu thập được! _ Người thanh niên đưa cho cô, cô mở ra xem, anh nói tiếp:
– Minh Lôi là bạn thân ba em, do tranh chấp địa vị ai sẽ là chủ tịch công ty nên ông ta bày mưu giết hại nhà em nhưng sau vụ đó ông ta cũng không được thanh thản. Ông ta lên cơn đau tim đã chết vào năm năm trước. Vợ con ông ta chuyển đến Pháp sinh sống. Hai năm sau hai người bọn họ đã trở về nước, nhờ có công ty ông ta để lại mà sống sót. Con ông ta đã phát triển công ty thành một tập đoàn lớn tên là Minh Triết. Hiện anh ta theo học ở đại học lớn ở Việt Nam (tác giả chưa nghĩ ra tên đại học mong mọi người thông cảm :>)._ Anh nói đến đây thì dừng.
Cô bóp nát tài liệu trong tay, vứt phăng ra mặt nền đá lạnh ngắt. Cô nheo mắt hằn giọng: -Đã đến lúc các người phải trả giá cho những gì mình đã gây ra. Nợ máu phải trả bằng máu!
– Còn thêm một thông tin nữa, không biết có nên nói với em không?_ Anh im lặng một hồi, rồi lên tiếng.
– Nói ngay!
– Minh Lôi và gia đình em đã đính ước với con ông ta sau này là vợ chồng!
– Vợ chồng? Ta phải cưới con kẻ thù ư? Nực cười! Được, vậy bây giờ trò chơi bắt đầu. Con các người phải nhận hậu quả đau đớn hơn ta từng nếm trải_. Cô nhếch mép khinh bỉ.
– Chuẩn bị vé máy bay về nước._ Cô lạnh lùng rời đi.
Anh nhìn Hạ Tuyết Thi khuất dần sau cách cửa mà thêm một lần nữa lại đau nhói tận con tim. Sự hận thù của cô càng lớn thì hành động mãnh liệt và tàn nhẫn hơn.
———
Nhân vật:
John 25t, 1m79: Anh chính là quản lý, là trợ thủ đắc lực, cũng là người thân duy nhất của cô.
Vào chín năm trước anh đã được cô cứu về trong một lần chạy trốn khỏi đám côn đồ. Từ đó anh đi theo cô làm cận vệ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!