Với Chị Là Đùa Nhưng Với Em Thì Không!! - Chương 1: Bạn trai ít hơn tuổi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
231


Với Chị Là Đùa Nhưng Với Em Thì Không!!


Chương 1: Bạn trai ít hơn tuổi.


Gái nghiện ngôn tình thì khó mà chữa. Nhưng đã nghiện thôi thì còn đỡ, cô lại vừa nghiện vừa cuồng truyện ngôn tình luôn ấy chứ. Đã thế lại còn nảy ra cái trò bắt trước trong truyện. ” Bắt chước” ở đây không phải là bắt chước tính cách hay hành động giống nhân vật trong truyện mà là bắt chước có người yêu giống truyện đã đọc qua. Nhưng may cô biết suy nghĩ tí xíu là chỉ bắt chước truyện có nam chính dễ tìm tí , chứ như Tiêu Nại, Tề Mặc, …thì khó tìm lắm. Và giờ thì cô đọc được bộ truyện thể loại nam chính ít tuổi hơn nữ chính. Thế là cuồng luôn vì nam chính cute quá. Cũng như từ đầu giới thiệu, cuồng truyện gì là cô ” bắt chước” truyện í lun.Mà số cô cũng là số hưởng, sinh ra nhà có điều kiện, lại được trời phú thêm cái nhan sắc ưa nhìn nên dễ kiếm bạn trai, điều kiện nhà thì không liên quan lắm, nhưng có nhan sắc là quá ok rồi, người ta hay nói con trai yêu bằng mắt mà.
– Sao không đi tán trai lớp trên mà phải đi tìm mấy em lớp dưới làm gì hả mày??~ Ngọc- Con bạn mới quen khi vào lớp 10 của cô. Cô năm nay cũng chỉ mới vào lớp 10 thui mà.
– Tao thích mấy em lớp dưới cơ!!~ Cô bĩu môi.
– Lại đọc truyện thể loại gì mới chứ gì??~ Hân, con bạn học với cô 9 năm cấp 2, cấp 1 ,liếc mắt cô.
– Ừ, nam chính ít tuổi hơn nữ chính, cute cực, nhất là lúc ghen í hí hí hí.~ Bị con bạn vạch trần cô hí hửng kể nó nghe.
– Tức là thế nào tao không hiểu??~ Ngọc . Bạn mới thì tất nhiên là không hiểu rùi.
– Ầy, sau này mày khác biết~ Hân nói rồi quay sang nhìn cô~ Bao giờ thì mày mới bỏ cái trò giở hơi ý hả??
– Giở hơi?? Thì bao giờ tao chán tao bỏ, chỉ chơi chút thui mà.
– Mày bớt bớt đi, trẻ con quá rồi đấy, đọc ít truyện thôi.
– Màu im đi, thú vui của tao sao mày cứ cấm nhở??
– Ok tao ko nói nữa, mày làm thế chỉ làm tổn thương người khác thôi.
– Thui mà ,đừng giận, … Này!! Mày có quen em nào đẹp trai tí không, giới thiệu tao, xong tao bao ăn 2 tuần cho.
– Tao chiều mày nốt lần này thôi đấy, lầm sau đừng mơ.
– Ừ!!! Rồi!
– Tối gửi nick facebook cho.
– Em í bao tủi??
– ít hơn mình 1 tuổi, lớp 9, nhưng mà ở hơi xa đấy, tại tao quen trên facebook.
– Thật á, sao mày quen được em í thế.
– Sời ơi, thì tại nó là em của đứa cùng trong nhóm vẽ bọn tao, xong nó giới thiệu luôn mà.
– À !!
Sau buổi hôm đó, Hân gửi liền facebook em đẹp trai kia cho cô. Tên là Nguyên, 14 tuổi, ở thành phố X. Công nhận là xa chỗ cô. Đi xe bus chắc mất 1 ngày tới nơi mất. Em í khá ít chụp ảnh, trên facebook may mắn lắm thì có mấy cái ảnh lớp có mặt em, hay bị chụp trộm rồi gắn thẻ em thì mới thấy. Đẹp trai thì đẹp thật, nhưng sau dậy thì chắc đẹp hơn nhìu, được cái cũng cao phết, chẳng biết hơn cô không. Bắt tay vào việc luôn, cô nhắn tin trình bày với em ý:
– Hi em!! ~ Kèm theo icon cute hết mức.
Nhưng đã 2 ngày không thấy em í trả lời. Cô chờ mòn mỏi.
– Em ý chảnh quá, còn không thèm đọc tin nhắn của tao~ Phương than ngắn thở dài với Hân.
– Thì mày phải từ từ chứ, em ý ít lên facebook lắm, trước em ý nhắn tin cho tao bảo chị em í nhờ ẻm gửi ảnh hộ, tao trả lời lại bảo:”chị em là ai thế?” Thế mà tận 2 tuần sau mới trả lời lun í. Tao cũng tưởng ẻm chảnh hỏi chị ẻm mới biêt ẻm ít lên facebook , thông cảm đi, trai ngoan lớp 9 chỉ dành thời gian để học thui.
– ….aizzz, rồi, lại cố chờ.
Đúng như bạn cô nói, chỉ là muộn hơn hai tuần tí,em í đã đọc tin nhắn của cô và trả lời rất ngắn gọn: ” Dạ??”.
– Em cho chị làm quen nhá~ Cô lấy hết bình tĩnh vì sau hai tuần đã rất tức tối không ngờ lại có người để mình chờ lâu như vậy. Thế mà em ý chỉ nhắn lại vỏn vẹn:” Vầng” rồi mất hút luôn. Cô tức lắm, anh chàng muốn thử lòng kiên nhẫn của cô hay sao ấy, thế là cô cứ nhắn trình bày dài thướt tha cho em ý đọc lun:” Chị tên Phương, hơn em 1 tuổi, chị nhắn tin này để mong em sẽ đồng ý làm người yêu chị, đừng lo không phải yêu thật, chị chỉ chơi chút thui, muốn biết cảm giác có người yêu ít tuổi hơn là thế nào ấy mà, vì vậy chị muốn em thành bạn trai chị, nếu có người hỏi em có người yêu chưa em cứ bảo không có cũng được, chị không quản lắm đâu, vì vậy hãy đồng ý làm người yêu chị.~ Kèm theo icon nháy mắt.
Lần trả lời này em ấy nhắn dài hơn,nhanh hơn tí, 1 tuần:” Tại sao chị lại muốn thử cảm giác có người yêu ít tuổi hơn???”. Nhận tin nhắn của thằng bé như chờ tin nhắn của crush vậy. ” Chị thích em”.
– Tại sao??…
– Vì chị thích em!!
– Lí do??!…~ lạnh lùng dữ.
– Chị thích em!!*Đã xem*
Cô chẳng muốn trình bày cái lí do ngớ ngẩn của mình ra nên cứ nhắn cái câu ấy cho em trai lớp 9 kia. Em ấy chỉ xem rồi lại biến mất như lần trước, lần này may hơn chút là em ấy có đọc. Sau gần 2 tuần, em ấy mới trả lời:” Bắt buộc không??”. Quá mệt mỏi vì chờ đợi, cô khó chịu, tại sao cô phải chờ tin nhắn của một thằng nhãi ranh chứ, nếu cô thích thì cô đi tìm em khác cũng được. Dù biết em ấy không cố ý nhắn lâu đâu, chỉ là vì ít lên facebook, nhưng cô cực kì ghét phải chờ đợi, nhắn lại:” Em đang cảm thấy thật ngớ ngẩn phải không, không bắt buộc, muốn thì giúp chị thực hiện cái trò chơi ngớ ngẩn này, không thì thôi, bye” Đang định chặn luôn cái thằng ranh con ấy, thì nó nhắn lại rất nhanh.
– Vậy em có thể giúp chị hay không cũng được đúng không??
– Tùy em!! ~ Biết là ẻm sẽ từ chối, cô chuẩn bị ấn chặn, thì ” ting”.
– Vậy em đồng ý, làm bạn gái em đi!!.
Ư, không hiểu sao cô lại thấy vui vui. Vội khoe con bạn. Và từ hôm ấy cô thành bạn gái của 1 bạn trai ít tuổi hơn mình- Nguyên. Hai người hay nhắn tin trên face, vì không thể gặp mặt nhau được, chẳng khác gì yêu xa cả. Em í đã onl facebook nhiều hơn trước, nhưng thỉnh thoảng lại không trả lời cô, cô rất giận.
– Sao em trả lời lâu thế??~ Phương
– Giận à?? :D~ Nguyên.
– Cười cái gì??~ Phương.
– Ừ chị giận đấy, em suốt ngày để chị chờ em như thế, sao chị chịu được, chị ghét nhất là phải chờ đợi, em hiểu không??~ Phương.
– Xin lỗi, lần sau không thế nữa.~ Nguyên.
– Ừ.~ Phương
Thế mà lại có hiệu quả, Nguyên không còn để cô phải chờ nữa. Lúc nào facebook cũng ở trạng thái đang hoạt động, như sợ cô nhắn lúc nào mà không trả lời được ấy. Cô vui lắm, cuối cùng cũng thuần phục được thằng nhóc chảnh cún ấy. Ngay cả trong giờ học cô nhắn cho cậu, cậu cũng trả lời lại rất nhanh.
– Sao mày cứ nhắn trong giờ học thế??~ Hân lườm cô~ Mày không biết cấp 2 không được mang điện thoại đi à, nhắn thế nhỡ ẻm bị thu điện thoại thì sao, còn phạt nặng nữa, năm cấp 2 thằng ??!?! Lớp mình bị thu điện thoại vì nghịch trong giờ học, gọi phụ huynh mày không nhớ à??
Nghe con bạn nói xong cô mới nhớ, cấp 2 không như cấp 3, không được mang điện thoại đến lớp. Vậy mà thằng bé cũng không nói với cô lấy một lời, không trình bày hay giải thích gì. Chỉ biết nghe lời cô. ” Ngu thiệt” cô nghĩ thầm.
– Lần sau có gì thì cứ nói thẳng với chị, không cần dấu nghe chưa.
– ?? Là sao??
– Thì là thế, hỏi lắm |~_~|.
– Vầng!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN