Vũ Đấu Tinh Không - Chương 2: Kịch đấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Vũ Đấu Tinh Không


Chương 2: Kịch đấu



Anh mắt hắn co rút lại, vì phía sau Tiểu Uyển ko biết từ lúc nào xuất hiện 1 thanh niên tóc ngắn, tướng mạo tuấn tú, mày kiếm mắt sao, thân hình dong dỏng cao chắp tay sau lưng một bộ phong khinh vân đạm, ko nhiễm bụi trần, nhưng trong mắt lóe lên một tia địch ý khó che dấu.

Thấy biểu hiện của Lục Mặc, Tiểu Uyển quay lại thì hơi bất ngờ rồi kêu lên: “a,đại ca, huynh ra đón muội à, giới thiệu với huynh đây là Lục Mặc vừa cứu muội khỏi tay bọn lưu manh”

-” Ồ, thế à, đa tạ vị huynh đài này đã ra tay cứu nghĩa muội của ta haha, xem ra rất có duyên vs nghĩa muội của ta đấy ”

– “Huynh này, cứ trêu muội” Tiểu Uyển lộ vẻ ngượng ngùng, hai má ửng hồng… Thanh niên kia thấy vậy thì lòng thầm hừ lạnh, địch ý vs Lục Mặc ngày càng tăng, nhưng vẫn dữ dáng vẻ tươi cười để giữ phong độ (ngụy quân tử:v)

– “Không có gì! Ta còn có việc, cáo từ” Lục Mặc đáp

– “Khoan, ở trên người ngươi ta cảm thấy có khí tức sát lục rất nặng ” Mắt thanh niên kia lóe lên

– Sắc mặt Lục Mặc khẽ biến, lạnh lùng đáp “Các hạ là ai?”

– “Giới thiệu với ngươi, ta là ad page truyện tiên hiệp – tiên nghịch kakaka ” Thanh niên kia cuồng tiếu:v

– Lục Mặc lộ vẻ ngưng trọng, đối với người thanh niên có cái tên kỳ lạ và dài dòng này cảm giác khiến cho hắn nhìn ko thấu, và ẩn ẩn có 1 tia nguy hiểm. Hắn nghĩ thầm, ko ngờ ở nơi linh khí hỗn loạn, thiếu thốn, công pháp thất truyền, tư chất có hạn mà lại có cao thủ bậc này ==

– ” Không nói nhiều, ngươi có dám chiến với ta 1 trận ko? ” thanh niên tên dài nói, rồi phất tay hư không vặn vẹo lộ ra 1 cánh cửa ánh sáng 7 màu, cạnh cột cửa xích một con bạch lang 9 đầu to như một hòn núi nhỏ. Hướng về Lục Mặc gầm thét, thanh niên kia khẽ quát, “ki ki, khách đến chơi cấm sủa”, con bạch lang liền lập tức ngoan ngoãn lè lưỡi rên như con cún con. “Muốn chiến bước vào đây” rồi kéo theo Tiểu Uyển đang bị dọa ngu ng bay vào trong cửa sáng mà ko thèm xem Lục Mặc đáp.

“Muốn chiến liền chiến” Lục Mặc đáp, rồi bay vào cánh cửa, cánh cửa từ từ biến mất…

Bay vào trong, Lục Mặc nhìn xung quanh, nơi đây là một thế giới xinh đẹp, sơn thủy hữu tình, có tiên cầm dị thú đang nô đùa, mùi linh thảo thơm mát khiến tinh thần người ta phấn chấn, hiển nhiên đây là một tòa bí cảnh…

Bỗng nhiên sắc trời biến đổi, mây đen kéo đến, sấm chớp liên hồi, cuồng phong gào thét… Lục Mặc trở mình quay lại phía sau lạnh lùng điểm ra một chỉ tùy ý, chỉ kia liền hướng đến một đầu hỏa điểu do thần thông biến ảo mà ra, tiếng va chạm ầm ầm kinh thiên, sóng xung kích khiến những ngọn núi sung quanh cũng chấn động ầm ầm. Đầu hỏa điểu và chỉ kia bạo liệt cùng tiêu tan, khói bụi dày đặc. Thanh niên tên dài kia từ trong màn khói đi ra, một thân bào trắng theo kiểu cổ trang đã thay đổi từ lúc nào, tóc dài tung bay, mày kiếm mắt sao, ở giữa mi tâm có ấn ký hình hỏa diễm màu tím vô cùng sống động. Hướng về Lục Mặc mỉm cười “vừa rồi chỉ là chào hỏi, thất lễ, haha” rồi cười một cách vô sỉ, không hề quan tâm mình vừa đánh lén… Hai tay hắn bấm quyết, những thiên cầm dị thú lúc nãy vừa mới còn hiền lành bỗng gào lên dữ tợn, món vuốt răng nanh sắc nhọn lộ ra, cả người phát ra huyết quang, ánh mắt đỏ sậm gầm rú lao thẳng về phía Lục…

Mái tóc đen của Lục Mặc tung lên, từ bên trong thân thể hắn lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm. Chỉ thấy vô số lôi đình màu đen bỗng nhiên xuất hiện, vờn quanh bốn phía. Hắn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng dữ dội, lao thẳng tới mấy trăm hung thú phía trước.

Mấy trăm hung thú này vốn không hề sợ chết, bọn nó chính là phát cuồng

Lục Mặc tóc đen lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, hai mắt lóe lên vẻ điên cuồng, trong lúc bước tới trực tiếp tới gần mấy trăm thú này. Hắn giơ tay phải lên. bỗng nhiên vung về phía trước, lôi đình màu đen ầm ầm vang lên, tạo thành nên một tấm lưới lôi đình màu đen.

Tiếng ầm ầm vang vọng, mấy chục hung thú đi đầu trong đám mấy trăm hung thú kia ngay khi tấm lưới lôi đình này úp tới đều phun ra hỏa cầu màu tim, hỏa cầu dung hợp tạo nên 1 đại hỏa cầu va chạm vs tấm lưới lôi đình. Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, sức mạnh do lôi cầu hình thành nên va chạm với tấm lưới lôi đình.

Nhưng điều quỷ dị là sức mạnh này mặc dù có thể phá tan thiên địa, nhưng ở trước mặt tấm lưới này lại vô cùng yếu ớt. Tấm lưới lôi đình này tản ra, hóa thành vô số, lao thẳng về phía trước.

Phàm là những quái thú bị tấm lưới lôi đình này chạm phải đều lập tức run lên. thân hình tan nát!

Lục Mặc đi lại như gió, đối mặt với mấy trăm thú này thân thể hắn không ngừng hiện lên lôi đình, những nơi hắn đi qua hễ thân ảnh nào chạm phải đều ầm ầm tan vỡ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN