Vũ Đấu Tinh Không
Chương 31: Tuyết mai liên hoa nhãn
Kỳ hạn đến ngày quyết đấu với Hàn Vân Sơn là ba ngày, cũng vì chuyện này mà Dịch Phong bắt tay ngay ngồi xuống, xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện.
Lúc hắn mở mắt ra thì trời đã khuya.
Tu luyện gần nửa ngày, đấu khí trong đan điền đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Cảm giác trạng thái của cơ thể một chút, Dịch Phong trầm ngâm vung tay phải lên. Ngay lập tức, một hắc động to như cái đĩa đang không ngừng xoay, mang theo hơi thở cổ xưa lẳng lặng phiêu phù trước mặt Dịch Phong.
Đây là lực lượng tinh hoa mà Dịch Phong đoạt được từ Thao Thiết, hay cũng có thể coi đó là một hồi truyền thừa, thôn phệ chi lực. Hắc động đen như mực xoay tròn như một vòng xoáy nhỏ, tản ra một cỗ lực lượng như muốn cắn nuốt cả thiên địa, vô cùng tham lam, khiến không gian xung quanh như vặn vẹo.
Dịch Phong lâm vào suy tư, hắn mới tìm hiểu được một chút da lông của cỗ lực lượng đáng sợ này. Tựa như kẻ mù đường, hoàn toàn chưa tìm ra phương pháp vận dụng cỗ lực lượng này một cách triệt triệt để để.
Dịch Phong chau mày, thầm thở dài: “Thứ này uy lực không tầm thường, tiếc là ta mới chỉ vận dụng được một chút lực thôn phệ, nó quá mạnh mẽ, với tu vi hiện giờ của ta thôn phệ được một cành cây cũng đã là không tệ a.”
– Phong ca, huynh còn chưa đi ngủ à?
Thanh âm thanh thúy của Mạc Tuyết cất lên. Nàng ngáp dài một cái, lộ vẻ ngái ngủ.
– A, đây là thứ đồ chơi gì vậy? nó thật kỳ lạ, giống như một con mắt thật lớn đang nhìn muội.
Mạc Tuyết chỉ tay về phía hắc động, nàng lộ ra vẻ hiếu kỳ hỏi.
“Con mắt, ân?” Bỗng nhiên ánh mắt chợt lóe lên quang mang kỳ lạ. Dịch Phong trong đầu nảy lên một ý tưởng cực kỳ táo bạo, hai tay hắn bắt quyết, một luồng tử sắc hỏa diễm tràn ra nhanh chóng bao bọc lấy hắc cầu. Hai tay hắn liên tục biến đổi những thủ ấn kỳ dị, người ngoài nếu nhìn vào chỉ thấy từng đạo tàn ảnh. Dịch Phong đang dùng phương pháp từ “kiếp trước” tế luyện hắc cầu này.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, hắc cầu dần dần áp súc lại, từ từ phân tách ra thành hai hắc cầu mới chỉ nhỏ cỡ hạt nhãn, trông như hai viên hắc châu. Sắc mặt Dịch Phong có chút tái nhợt nhưng vẫn cực kỳ tập trung và ngưng trọng, đây là thời khắc mấu chốt quyết định thành bại của quá trình, tuyệt không thể có sai sót. Hắn cắn đầu ngón tay vung ra hai giọt tinh huyết, hai giọt máu này từ từ dung nhập vào hai viên hắc châu.
Gần như ngay lập tức, một cảm giác huyết nhục tương liên trong huyết mạch Dịch Phong nổi lên. Hắn hít sâu một hơi, đè nén nỗi vui mừng trong lòng, dùng tinh thần lực dẫn dắt hai viên hắc châu đến trước mặt hắn.
Dịch Phong ánh mắt lóe lên một tia quyết đoán, theo sự điều động của hắn, hai viên hắc châu từ từ dung nhập vào song nhãn của hắn trước ánh mắt kinh hãi của Mạc Tuyết.
Dịch Phong chấn động, từ từ mở hai mắt, đôi đồng tử hiện lên ấn ký hình vòng xoáy vô cùng yêu dị.
Hắn rất muốn thử một chút uy lực uy lực của đồng thuật nhưng chưa giám chắc, cần phải thêm một chút thời gian chậm rãi thích nghi.
“Nhãn thuật này là Thanh Mai trợ giúp ta đoạt được, Tuyết nhi gợi lên ý tưởng cho ta, ta luyện thành trong lúc tu luyện vì bảo vệ Sở Liên. Vậy gọi là Tuyết Mai Liên Hoa Nhãn, một chữ hoa rất xứng với các nàng, đẹp như hoa, hắc hắc”. Dịch Phong sắc mặt lộ vẻ vô lại nghĩ thầm.
– Phong ca, mắt huynh có sao không?
Mạc Tuyết lo lắng hỏi.
– Ta không sao!
Dịch Phong tâm trạng đang vui vẻ, ôm chầm lấy Mạc Tuyết, hôn nhẹ lên môi nàng. Mạc Tuyết lại càng lớn mật đáp lại, dù gì Dịch Phong cũng đã tỏ tình với nàng nên nàng cũng đã chấp nhận, chỉ chưa động phòng thôi a…
Trong mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Dịch Phong yên tĩnh hơn rất nhiều, đa số thời gian hắn nhàn nhã dạo chơi với hai nàng, thả lỏng tâm tình chuẩn bị cho ngày quyết đấu.
Cũng trong lúc đó, tin tức Dịch Phong và Hàn Vân Sơn quyết đấu tại Viêm lôi đài lan nhanh với tốc độ chóng mặt ra khắp mọi ngõ ngách trong thành, cơ hồ thành chủ đề bàn tán nóng hổi.
Trong một tửu lâu đông đúc, võ giả tụm năm tụm ba lại bàn tán:
– Nghe tin gì chưa, Hàn công tử ước chiến cao thủ mới nổi, Dịch cái gì đấy?
– Mụ nội ngươi không biết cũng nói, hắn tên là Dịch Phong, kẻ từng đánh bại Lưu thống lĩnh.
– Ài, ta xem Dịch Phong này có chút thực lực tưởng là đắc tội được với Hàn thiếu sao, đúng là ngựa non háu đá.
– Ân, Hàn thiếu gia mới hai lăm tuổi đã chính là lục tinh đấu sư, thiên tài của Viêm Thành. Nghe nói vài tháng nữa sẽ bái nhập Bạch Vân Tông.
– Ta thấy cũng chưa hẳn, tiểu tử Dịch Phong kia cũng có chút bổn sự…
Đa số ý kiến đều xem nhẹ Dịch Phong, cho rằng người chiến thắng sẽ là Hàn Vân Sơn, thiên tài lâu năm của Viêm thành.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!