Vũ Đấu Tinh Không
Chương 32: Đối chiến Hàn Vân Sơn
Thời gian như nước chảy mây trôi.
Ba ngày đã qua.
Hôm nay là ngày ước chiến của Dịch Phong.
Xung quanh đấu trường trung tâm Viêm thành, từ sáng sớm khi tia ban mai vừa chiếu rọi, nơi đây đã tụ tập đám đông bao vây xung quanh vô cùng đông đúc.
Trên đấu trường có một tòa tiểu lâu nhỏ, gồm có ba tầng, mái cong cong đầy những họa tiết tinh xảo. Trên tầng cao nhất, lão thành chủ một thân cẩm y đang ngồi chính giữa, ngồi phía bên tay phải lão là Âu Dương Sở Liên và Mạc Tuyết. Còn ngồi phía bên tay trái lão là gia chủ Hàn gia – Hàn Vân Long, một trong tam đại gia tộc của Viêm Thành. Bên cạnh Hàn Vân Long là hai vị trưởng lão của Hàn gia, một người là cửu tinh Đấu Sư, một người là nhất tinh Đại Đấu Sư.
Ngồi trên đây có thể quan sát rõ ràng tình hình dưới đấu trường. Giữa đấu trường có một bình đài rất lớn, hình tròn, gọi là Viêm lôi đài. Xung quanh đã chật cứng người xem, tất cả đều đang hướng tầm mắt lên bình đài, nơi có hai thân ảnh đang đứng đối mặt nhau.
Trên bình đài, Hàn Vân Sơn một thân võ phục, lưng hùm vai gấu, hai cánh tay lực lưỡng để trần, trên đôi tay mang một đôi quyền sáo (bao tay) đầy gai nhọn. Khuôn mặt có phần tuấn dật, mục quang âm lãnh đang nhìn về phía đối diện.
Phía đối diện, Dịch Phong thân hình thon dài, bạch y như tuyết trắng, tóc dài như ngọn lửa đen bay theo gió, khuôn mặt cương nghị xen lẫn nét thanh tú, giữa mi tâm là ấn ký tử sắc hỏa diễm như điểm thêm cho hắn vài phần yêu dị.
– Hai người các ngươi khi tỉ thí phải tuân theo quy củ, đến điểm là dừng. Lão phu cũng không muốn nói nhiều, ta tuyên bố, tỉ thí bắt đầu.
Giọng nói uy nghiêm của thành chủ vừa ra, bỗng chốc không khí xung quanh đấu trường bỗng trở nên sôi trào.
– Ngươi vẫn nên nhận thua đi, thực lực ngươi chỉ là tam tinh Đấu Sư, không cùng cấp bậc với ta, đừng giãy dụa làm gì.
Hàn Vân Sơn khóe môi cong lên đầy kiêu ngạo nói.
– Em gái ngươi, bớt nói nhảm đi
Dịch Phong quát lạnh một tiếng, bàn chân đạp mạnh trên mặt đất, một tiếng nổ lớn vang lên, trên bề mặt cứng rắn của bình đài xuất hiện vết lõm xuống. Dịch Phong mượn cỗ lực lượng phản chấn vọt đi như tên bắn, đấu khí sa y cấp tốc hội tụ mang leo lôi hỏa đan xen. Hắn ngưng tụ đấu khí, mạnh mẽ tung ra một quyền.
Hàn Vân Sơn thầm mắng một tiếng, đối phương nói đánh liền đánh a. Hắn vội vung tay tung ra một quyền, trên nắm tay là quyền sáo đầy gai nhọn, tỏa ra ánh sáng hoàng sắc, quyền đối quyền hung hăng va chạm với nhau.
– Bùm!
Quyền ảnh kịch liệt va chạm phát ra tiếng bạo tạc ầm ầm.
Hai người vừa tách ra chưa đầy một hơi thở, Dịch Phong lại ầm ầm lao lên, chỉ có điều tóc của hắn dần dần phát ra tử sắc. Hiển nhiên hắn đã thi triển Tử Hỏa Biến, ngay lập tức sức mạnh và tốc độ của hắn bạo tăng.
Hàn Vân Sơn tụ tập lực lượng, cơ bắp toàn thân nhô ra. Đôi tay như hai cái búa sắt, thân hình giống man thú tràn đầy lực lượng. Cơ thể hắn tỏa ra một tầng vàng đất, trông như một thạch nhân, đây là một loại đấu kỹ luyện thể thổ hệ. Hắn cũng tung một quyền mang theo áp lực trầm trọng như núi, lao đi nhanh như chớp.
Trong không khí vang lên tiếng xé gió ầm ầm.
Hàn Vân Sơn hét to một tiếng:
– Bại cho ta!
Dịch Phong cũng vỗ một chưởng, chưởng thanh như lôi bạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong phút chốc trên lôi đài liên tục bạo phát ra tiếng quyền chưởng giao nhau. Có tiếng hổ gầm rồng ngâm đánh nổ không khí.
Quyền chưởng va chạm phát ra tiếng nổ như kinh lôi, chấn người xem gần lôi đài sắc mặt trắng bệch. Một vài người thực lực hơi thấp không kiềm được vội thụt lùi ra xa, bịt lỗ tai.
Trên lôi đài kình khí tứ tán mang theo âm thanh vù vù, bóng người chớp lóe. Hai người mỗi quyền mỗi chưởng đều là cứng đối cứng, đơn thuần là so đấu lực lượng, hoa lửa bắn ra tung tóe, không chịu nhường nửa bước.
– Trời ạ, làm sao bọn họ luyện ra lực lượng cơ thể cường đại như vậy được?
– Lực lượng thật đáng sợ, hai người đó là man thú khoác da người hay sao?
– Nhục thể mạnh mẽ tạo căn cơ để phát huy sức chiến đấu lớn nhất, hai người này có tiềm lực rất lớn.
– Haha, hai kẻ dã man tứ chi phát đạt đầu óc đơn giản.
Bên ngoài lôi đài tiếng nghị luận sôi trào vang lên, có rất nhiều võ giả đến quan chiến, ai nấy đều lộ rõ sự kinh ngạc. Võ giả, đều là chủ tu đấu khí a, trong cùng một cảnh giới, ít người có lực lượng cường đại như vậy.
Trên lầu, nhóm người thành chủ đang im lặng quan sát cuộc chiến dã man của hai người kéo dài gần một giờ mà vẫn chưa phân thắng bại. Âu Dương Sở Liên và Mạc Tuyết thi nhau gào to:
– Phong ca ca cố lên!
– Phong lang cố lên, đánh bại hắn cho lão nương!
Ầm ầm…!
Không biết là tiếng vang thứ mấy vang trên lôi đài.
Hai thân hình nhanh như chớp kịch liệt giao phong với nhau rốt cuộc tách ra.
Hàn Vân Sơn người dính đầy tro bụi, hắn lùi ra sau mấy chục bước mới từ từ đứng lại. Áo trên rách dưới, khóe miệng lộ ra một tia máu tươi, cánh tay tê rần.
Bạch y của Dịch Phong cũng rách vài lỗ, nắm tay đầy vệt đỏ đang chảy máu, run nhè nhẹ.
– Tốt, lần đầu tiên ta gặp đối thủ có lực lượng mạnh như vậy, không thua kém ta bao nhiêu. Bất quá, bữa tiệc mới chỉ bắt đầu thôi.
Hàn Vân Phong cười âm u nói. Từ trong nạp giới lấy ra một thanh thiết côn màu bạc, to như miệng bát. Đây là một thanh binh khí, phẩm chất không tầm thường.
Hàn Vân Sơn quát lớn một tiếng, thiết côn trong tay đập mạnh xuống, tiếng xé gió vang lên ù ù, khiến cho người ta có cảm giác như một ngọn núi, một cây cột chống trời đang giáng xuống.
– Đoạn Ngọc Phân Kim chưởng!
Trên tay Dịch Phong nổi lên thanh quang xinh đẹp như phỉ thúy, vung chưởng nghênh đón. Thiết côn nện xuống, chưởng ảnh tan nát.
– Tật Phong Côn Pháp!
Hàn Vân Sơn rống to một tiếng, côn pháp như mưa gió trút xuống. Dịch Phong triển khai thân pháp liên tục tránh né, từng côn nện xuống xung quanh chấn cho bình đài lộ ra từng vết nứt, đất đá bị xới tung lên.
Bỗng nhiên, sắc mặt Dịch Phong khẽ biến, chỉ thấy tóc của hắn từ từ chuyển lại thành màu đen, Tử Hỏa Biến đã hết thời gian…
Tốc độ, lực lượng của Dịch Phong chợt giảm xuống rõ rệt.
Như chỉ chờ có thế, thiết côn kịch liệt rung động, đấu khí hoàng sắc trên thân côn phát ra quang mang rực rỡ, cuối cùng biến thành một quang trụ dài đến ba trượng mang theo thổ hệ đấu khí trầm trọng như núi giáng xuống.
– Liệt Thạch Côn, bại cho ta!
Một côn đánh ra, quang trụ mênh mông như cột chống trời hung hãn đập xuống Dịch Phong cách đó không xa, áp lực như núi đổ khiến xung quanh nơi hắn đứng lộ ra từng vết nứt như mạng nhện.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!