Vùng Đất Của Các Vị Thần - Chương 1: Mở Đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Vùng Đất Của Các Vị Thần


Chương 1: Mở Đầu



Mở Đầu:

Trong phòng khách của một ngôi biệt thự đồ sộ, hai bóng dáng tuấn nam mỹ nữ đang nằm dài trên thảm lông. Không khí ấm áp vô cùng.

– Băng Băng, lần này phải nhất nhất toàn thắng!

Vị anh tuấn mỹ nam hai mắt sáng lấp lánh nhìn nữ nhân nằm cạnh. Nữ nhân khuôn mặt giống hệt mỹ nam, mi mắt rủ xuống, môi anh đào khẽ chu lên bất mãn:

– Phong Phong, ta nghĩ không cần cố sức cũng chắc thắng a!

Hai tiếng sau…

Lam Băng mặt đen xì, xung quanh tỏa ra hàn khí dày đặc.

– You are losers?! Cái máy tính chết tiệt này!!

Đường đường được người ta tôn danh là thần đồng, đem vào quân đội được mệnh là Nữ vương bất bại, nay đùng một cái bị cái máy trò chơi đập thẳng vào mặt “Kẻ thua cuộc”. Thử hỏi còn nỗi nhục nhã nào ngang bằng?!

Lam Phong trong lòng nổi sóng gió. Mang danh tiếng em trai song sinh của Nữ vương, trong thế giới ngầm được coi là Nhà bác học điên, vì cớ gì không qua nổi level 1 của cái trò chơi rẻ tiền này?

– Băng Băng… Đập máy!!

– Hửm?… Sao bảo có hình phạt gì cơ mà? – Mỗ nữ nghiêng đầu hỏi, bộ dáng câu nhân hết sức.

Mỗ nam lười nhác, thẳng chân đá cái máy trò chơi ra xa mình một chút.

– Chỉ là cái máy trò chơi. Tỷ nghĩ nó làm được gì? Đem ta sang thế giới khác chắc?

Lam Băng bĩu môi, nhấc cái máy trò chơi ném vào thùng rác.

– Cũng phải. Đi ngủ thôi. Mai Tổng tư lệnh có buổi họp sớm.

– Ân~ Băng Băng ngủ ngon. – Lam Phong gật gù, kéo đầu Lam Băng lại hôn lên trán.

Lam Băng dường như đã quen, không ý kiến gì việc này, trái lại còn ôm tay Lam Phong dụi dụi đầu vào.

– Ân~ Phong Phong cũng vậy.

Hai con người mệt mỏi vừa ngã xuống giường đã mau chóng đi vào giấc ngủ, hoàn toàn không để ý cái thùng rác nhà mình phát sáng bất thường!

Có tiếng gì thế nhỉ?

Tiếng vó ngựa ư?

Tiếng kim loại va vào nhau nữa…

Băng Băng! Tỷ ở đâu?!

Là Phong Phong đang gọi ta… Ta ở đây! Phong Phong, đệ ở hướng nào?!

Ta nghe thấy tiếng la hét…

Nóng quá…

Cảm giác như xung quanh bị lửa bao trùm vậy…

-Nước… Ta muốn nước…

Lam Băng khó nhọc mở mắt. Ánh lửa chói lòa làm nàng phải nheo mắt. Xóc quá! Ai đó đang ôm nàng chạy. Nhưng là ai?

– Công chúa! Người tỉnh lại rồi. Công chúa ráng chịu đựng, chúng thần sẽ đưa công chúa cùng hoàng tử đến nơi an toàn!

Công chúa? Ai là công chúa của ngươi? Lam Băng mặt đanh lại, đầu óc mụ mị không hiểu cái gì đang diễn ra. Vô thức, cổ họng lại bật thốt một tiếng:

-Phong Phong!

Phải rồi! Phong Phong của nàng đâu? Tiểu đệ song sinh của nàng đâu?!

– Hồi công chúa, hoàng tử được A Tinh đưa đến nơi an toàn trước rồi. Cơ hồ bây giờ cũng sắp tới nơi!

Cái quái gì thế? Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy? Lam Phong đâu phải hoàng tử. Lam Phong là đệ đệ của nàng mà. Mà nơi an toàn? Nàng bị đuổi bắt sao? Sao lại thế? Nàng đang nằm ngủ mà. Mà kẻ thù có đến, chuông báo động cũng phải kêu một tiếng chứ!

Hàng vạn câu hỏi trong đầu Lam Băng. Nhưng không biết vì một lí do nào đó, nàng cảm thấy không nên hỏi, chỉ cần im lặng là được rồi.

Lam Băng đưa tầm mắt ra sau lưng người thiếu niên đang ôm nàng chạy. Ngay lập tức, nàng đứng hình.

“Quái vật?”

Một tốp những con quái thú đang chạy đuổi theo hai người. Đầu bọn chúng có hai cái sừng xoắn tít, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt đỏ au, thân hình to lớn, tứ chi đều có móng vuốt sắc nhọn. Phía đuôi còn có hình dạng một quả cầu gai với những đinh nhọn lởm chởm.

– Thật đáng sợ!

Người thiếu niên khuôn mặt thanh tú, nhìn Lam Băng rồi nhẹ giọng an ủi, vòng tay ôm nàng siết chặt hơn.

-Công chúa, người yên tâm, dù có chết, A Mộc cũng đưa người đến nơi an toàn! Quyết không để người thương tổn!

Không biết vì sao Lam Băng nghe được những lời này cảm giác giống như được ở bên Phong Phong. Một cỗ ấm áp len lỏi vào trong ngực. Lam Băng mi mắt nặng trĩu, dựa đầu vào lòng thiếu niên, cơ hồ không ý thức được gì nữa…

(Còn tiếp….)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN