Vương gia bá đạo cuồng sủng phi
Chương 14: Thái tử bị phế truất
Sau khi thái y khám cho Tịnh Tuyết xong, liền lắc đầu nói:
– Hoàng hậu… nhầm Tịnh Tuyết cô nương bị hành hạ trong 1 thời gian dài làm xương cốt đứt đoạn, cơ thể cửu bậc tiên nhân bị hủy hoại hoàn toàn, sợ rằng… 1 người bình thường cũng không thể đấu lại. Đã thế, nàng còn bị tổn thương nặng nề về mặt tinh thần nên nếu cứ tiếp tục thế này… e là sẽ không trụ được.
Hoàng thượng nghe xong, đập mạnh tay vô tường: Tịnh Tuyết, là trẫm đã phụ nàng quá nhiều; từ khi nàng gả cho ta thì nàng đã không được vui vẻ. Ta biết hằng đêm nàng phải thức khuya giải quyết chuyện hậu cung. Mỗi sáng nàng phải phê duyệt tấu chương cùng ta, nhiều lúc nàng còn phải cầm binh đánh trận với Xuân Nhi công chúa. So với Xuân Nhi, nàng cực khổ hơn nhiều. Nói là mẫu nghi thiên hạ nhưng phải lo thêm chuyện quốc gia đại sự nữa!
Thử hỏi người phụ nữ như vậy phải tu nghìn đời mới có được. Nhưng nàng không biết rằng, nếu nàng càng hoàn hảo thì người nam nhân càng thấp hèn. Ta luôn khao khát có 1 người vợ hiền dịu, 1 bậc mẫu nghi thiên hạ nhân hậu không phải là 1 người vợ thông minh, 1 bậc mẫu nghi thiên hạ vĩ đại như vậy. Mà tất cả đều hiển hiện trong Cầm Nhi. Giả mạo thì sao? Lừa dối thì sao? Tất cả những gì nàng làm có ai hiểu được không? Nàng không bao giờ có ý định giết ta, nàng yêu ta, nàng thương các con của ta, nàng mến con dân của ta. Vậy nàng sai ở đâu? Tại sao nàng cứ bị mọi người chỉ trích? Là vì nàng không phải hoàng hậu thật sao?
Thật nực cười! Ta là hoàng thượng mà không bảo vệ được người phụ nữ của mình. Ta là hoàng thượng lại không thể tự mình giải quyết mọi chuyện mà phải dựa dẫm vô Tuyết Nhi. Ta là hoàng thượng mà lại không thể yêu. Ta chỉ là 1 tên bất tài, như nhược, vô dụng mà thôi!
Ta xin lỗi nàng, Tuyết Nhi, Cầm Nhi!
XIN LỖI!
Hoàng thượng bỏ đi ra khỏi căn biệt thự, một mình đi dạo ngắnm nhìn cảnh sắc bạn vật mong tìm được lời giải của mọi khúc mắc. Chợt ngài nhìn thấy 1 chuyện kinh thiên động địa.
1 nam tử vận cẩm bào đang ngồi đánh đàn, thưởng nguyệt. Đó là thái tử- Tịch Hàn, là đứa con mà hoàng thượng sủng ái nhất.
Bỗng có 1 con đại vàng đậu trên cây đàn của thái tử làm cho hắn giật mình. Đây không phải là đại vàng Kiki của ta, tại sao có người lại làm giả đại bàng của ta? Đang suy nghĩ đột nhiên có 1 cô gái mang gương mặt tuyệt sắc quỳ xuống:
– Thưa thái tử, thuộc hạ đã giết chết Cầm Nhi và phá nát đường hầm, sẽ không ai biết được Linh Ương quận chúa và cả bí mật này đâu!
Hả???? Cầm Nhi là ai??? Tại sao cô gái này lại nói thế??? Còn vụ đường hầm nữa??? Chẳng lẽ cô ta đang đổ tội cho ta!
Thái tử đập bàn:
– Hàm hồ! Bổn cung không quen ngươi. Nói! Ai sai ngươi vụ khống bổn cung?
Ngọc Ngà sợ hãi, quỳ xuống:
– Thái tử bớt giận! Là tiểu nữ chưa hiểu chuyện, lại chọn 1 nơi như thế để nói chuyện, sẽ bị người khác nghe thấy! Tiểu nữ sẽ lấy cái chết tạ tội, sẽ không ai biết đâu!
Thái tử càng nghe càng tức giận. Cô gái này đúng là diễn xuất giỏi! Ngươi muốn vụ không cho ta đến thế sao?
Thái tử định lên tiếng, thì có giọng nói cắt đứt không khí, thanh âm vạn phần âm lãnh, lời lẽ đầy sát ý cùng phần nộ:
– Thì ra THÁI TỬ ngươi đứng sau mọi chuyện nhỉ?
Một bóng nam nhân vận long bào, đôi mắt sắc bén quét qua vị thái tử đang đứng kia. Thái tử thấy hoàng thượng liền quỳ xuống:
– Hài nhi tham kiến phụ hoàng! Phụ hoàng không như những gì người thấy đâu! Hài nhi…
CHÁT
Chưa kịp nói hết lời thì 1 cái tát giáng trời khiến thái tử bị ngã xuống đất. Khuôn mặt in 5 ngón tay. Khổ sở, thái tử cố gắng giải thích:
– Hài nhi bị oan, phụ hoàng!
Hoàng thượng cười, tiếng cười xót xa mà vang vọng trong tâm hồn mọi người là sự đau đớn tột cùng. Ngài nhìn tên nghịch tử dưới đất, lòng tức giận đang trào:
– Ngươi dám bày mưu giết Linh Ương cùng mẫu thân đứt ruột sinh ra mình, không những thế còn giết Cầm Nhi. Ngươi đúng là tên súc sinh không có tính người!
Thái tử ôm chặt chân ngài, khóc lóc nài nỉ:
– Không… không phải! Phụ hoàng không phải con! Con oan mà!
Ngài tẻ nhạt, đá tên nghịch tử xuống đất xong ra lệnh:
– Thái tử âm mưu tạo phản. Nhốt thái tử cùng cô gái kia vô đại lao, chờ lệnh xử tiếp.
Ngài hung dữ bỏ đi, bỏ lại thái tử gào khóc thảm thiết. Binh lính lập tức nhốt thái tử cùng Ngọc Ngà lại.
Trong đại lao âm u, lạnh kẽo. Thái tử lại quen sống trong nhung lụa, tất sẽ không chịu nổi. Hắn trong đại lao vừa nhục nha lại vừa đau khổ. Hắn đã cố nghĩ ra những người có khả năng vụ oan cho hắn nhưng vô dụng vì tất cả mọi người trong trốn thâm cung đều là loại giả tạo, lúc nào cũng cung kính hắn, tuyệt không có ý phạm thượng. Nói đến trung thành tận tụy hay tình huynh đệ ruột thịt thì trong chốn thâm cung vốn không tồn tại những thứ đó! Ai cũng như nhau, giả tạo quan tâm, giả tạo đối xử vậy hắn nên nghi ngờ ai đây?
Hắn nhìn cô gái vụ oan hắn lúc nãy đang bị tra tấn khốc liệt để nàng khai ra tất cả. Đúng như hắn nghĩ cô ta chỉ khai hắn làm, kể cả việc mưu sát Cầm Nhi đến việc tra tấn Cầm Nhi. Mở miệng là trung thành với hắn không nói ra nhưng… hắn biết cô ta chỉ muốn vụ không cho hắn. Hắn không quen cô ta, lại không thù với cổ nên chỉ có khả năng cô ta được lệnh phải làm như thế!
_____Cung Càn Long
– Hoàng thượng, thái tử điện hạ trước giờ luôn theo Phật sẽ không giết người đâu!
Tô thái giám lên tiếng xin cho thái tử.
Hình như chưa được ông lại nói:
– Không thể giết thái tử vì hoàng hậu sẽ chết mất!
Đúng! Tuyết Nhi không chịu đựng nổi 1 của sốc nào nữa nên ta không thể giết tên nghịch tử đó.
Hoàng thượng ra lệnh:
– Xử tử cô gái kia còn thái tử bị phế truất đày làm thứ dân đuổi ra biên giới không cho về!
– Dạ
To công công biết thái tử thật sự bị oan, ngài ấy còn không dám cầm kiếm giết người nói chi nghĩ ra các thủ đoạn tinh vi như vậy! Mà khổ bị người ta vụ khống, lại không có chứng cứ nên thôi, thái tử coi như ngào không có duyên với vương quyền đi! Ngài vốn không nên định ra trong hoàng thất này!
Tô công công bỏ đi, 1 nụ cười âm hiểm đang mưu toán. Bị kịch hoàng thất đã đến! Hoàng thượng, ngươi sẽ được đi chung với Cầm Nhi thôi!
Mọi chuyện sẽ ra sao? Các bạn hãy đón đọc
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!