Vương gia bá đạo cuồng sủng phi
Chương 7: Tiếng đàn của sự thật
Đang suy tính xem xem phải bắt đầu điều tra từ đâu vì mẫu thân nàng tuy là công chúa nhưng lại ko thích ràng buộc, thường đi ngao du tứ phương nên ko biết mạnh mối tìm từ đâu; bỗng Chu công công- Chu Đức đến. Xuất hiện trước mặt nàng là 1 ông lão hoa râm, tầm tầm tuổi ông nàng bây giờ, nên đối vs Chu công công nàng có 1 hảo cảm ko nói nên lời. Chu công công bắt đầu đọc ý chỉ hoàng thượng:
“Phùng đại tiểu thư là người am hiểu tường tận thi ca, hôm nay kính mời tiêu thư đến dự lễ sinh thần của Cửu vương gia”.
Khụ… am hiểu thi ca? Nàng á? Ôi! Cái số nàng sao nhọ thế? Là sát thủ ai đi học thơ ca làm j chứ?
Sầu muộn bao nhiêu nàng vẫn phải tham gia vì đây là ý chỉ của hoàng đế. Nếu trái sẽ bị…(tự hiểu) nên tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe lời.
Nàng tiếp nhận ý chỉ, trong lòng đã sắp đặt kế hoạch tìm ra đầu mối năm đó rồi. Đặt ngón tay lên môi, khẽ cười1 nụ cười của tu la săn mồi.
Y phục và các phụ kiện khác của nàng đều được Mặc di nương chuẩn bị, bà ta là người âm hiểm, thong minh và nguy hiểm nhất phủ. Cho nên nàng có thể khẳng định vụ việc mẫu thân nàng năm đó chắc chắn ả cũng có phần trong dó.
Bộ y phục đã noi lên tất cả: 1 y trang tinh tế làm từ lụa thương hạng (cho thấy Phùng gia đối voíe nàng rất tốt, nhưng họa tiết đơn sơ cực kì (không để nàng nỏi bật trước đám đông). Hừ, thật là 1 người tâm cơ.
Trang điểm xong xuôi, nàng lên kiệu đi đến hoàng cung sa hoa. Hoàng cung quả là nơi phồn hoa nhất nước.
Bắt đầu buổi lễ, là những điệu múa uyên chuyển của các tiểu thư quyền quý. Mục đích của buổi lễ là củng cố địa vị trong cung cấm và đưa con gái họ vô cuộc sống danh gia vọng tộc, mà ở thời nàng gọi là cuộc sống hào môn.
Sau những ca khúc mở màn kia, hoàng thượng cùng các vương gia, hoàng hẬu và thái hậu đến. Hôm nay hắn thật đẹp, bộ y phục xanh dương thuê trúc, tao nhã mà không mất đi vẻ sang trọng và nam tính. Tuy đã nhìn thấy hắn không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn bị vẻ đẹp chết người kia làm cho nàng si mê.
Mất mọt lúc định thần nàng đi đến chỗ nô tỳ lấy 1 cây đàn tranh chuẩn bị kế hoạch. Đang nói cười vui vẻ, bỗng mọi người nghe thấy tiếng đàn tranh. Tiếng đàn thật hay làm cho mọi người ngây ngất và đặc biệt tiếng đàn gợi nhớ đến 1 vị mỹ nữ cầm thương trên chiến trường vạn dặm cảnh tượng thật mê người.Người đó chính là mẫu thân nàng Xuân Nhi coibg chúa.
Nghe thấy tiếng đàn Linh Ứng quận chúa mặt liền biến dạng, khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi và cả hôi hận nữa. Bắt đuợc biểu cảm này của Linh Ương nàng liền biết hung thủ thực sự là ai? Những nàng không ngờ là quận chúa vì nàng ta rất thân với mẫu thân nàng. Nàng ta vì cớ j mà…?
Đột nhiên quận chúa kia nói mệt rồi bỉ đi khỏi buổi lễ. Nàng biết được nếu giờ nà nàng không đuổi theo thù bí mật vụ án mẫu thân sẽ không có hồi kết. Nghĩ thế nàng theo dõi Linh Ương, thấy nàng ta không về phủ mà đi đến phía sau hoa iên mở 1 đường hầm.
Tầng hầm này…? Nàng sợ hãi lùi 1 bước, tay run run đặt vào tường.
Ngăn năt: là mùi của máu người…
Vụ án càng lúc càng khó giải quyết? Nàng có tìm ra đc chân tướng không?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!