Vương Gia Sủng Linh Phi - Chương 4: Tiếng Sáo Huyền Bí
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Vương Gia Sủng Linh Phi


Chương 4: Tiếng Sáo Huyền Bí


– Tiểu Thương, Tiểu Thương em đâu rồi???
Tiểu thương vội vã chạy vào:
– E hèm… Tiểu Thư.. Good…Goodmorning!( Chào buổi sáng)
– Goodmorning to you, Can I prepare water and towels for me?( Chào buổi sáng e yêu,em chuẩn bị nước và khăn mặt cho ta được không?)
– Ok Lady!( đc thôi tiểu thư)
– haha, Tiểu Thương em học tiếng anh khá tốt đó, không uổng công ta dạy em!
– Tiểu thư à, học cái này khá dễ nhỉ?
( Dễ á, đối vs ta nó là cả 1 lịch sử đấy)
– Nay chúng ta sẽ làm j ???
– Lão gia nói hôm nay Nhị Vương Gia sẽ tới chơi, kêu em và tiểu thư đi lên kinh thành mua đồ đẹp cho cô để tránh mặt!
– Được đấy! Lão già suy nghĩ chín chắn thật!
Đột nhiên cô nghĩ tới Liên Hoàng, cô nói:
– Em có biết Mặc Dịch Hoàng không?
– Có ạ, anh ta là đại công tử của Mặc gia, là bằng hữu khá tốt của các vị hoàng tử!
– Ồ!( nhân vật tên Liên Hoàng chọn cx đc đấy chứ)
– Vậy e bít nhà không?
– Em biết, làm j thế ạ?
– tí nữa ta với em qua đó chơi đi, ta quen với Đại công tử bên đó!!
– Thật ạ! thế để em thay đồ cho tiểu thư nha!
– Ừm! Nhanh nào!
Tiểu Linh và tiểu Thương đi khá xa mãi mới tới, tới nơi Tiểu Thương chưa kịp lmj thì Tiểu Linh đã gõ cửa ầm ầm:
– Liên Hoàng, Mặc Liên Hoàng mở cửa cho ta!
1 Nha hoàn ra mở cửa nói to:- Cô là ai? Sao lại gọi thẳng tên công tử nhà ta ra?
– To gan, cô giám thất lễ vs tiểu thư nhà ta.
– Tiểu thư nhà cô là ai?
– Thiên Kim Tam tiểu thư của Nguyệt gia, là bằng hữu tốt của Công tử nhà cô đấy!
– Tiểu thư tha tội, em sẽ vào báo vs công tử ngay vì bh công tử đang có khách!
(Hả? Có khách, hắn mới tới Hải Nam mà đã có bạn bè r sao hay là lại có người xuyên không, ta phải vào xem mới đc)
– Không cần đâu, ta vào cho hắn bất ngờ!
Cứ thế Tiểu Linh xông thẳng vào phủ.
– Liên Hoàng, ngươi ra đây?
Liên Phong từ trong sảnh bước ra:
– Ồ! Ai đây ta? Không phải là Linh Phi tiểu thư sao?
Cùng lúc đó 1 nam nhân trong nhà cũng bước ra:- Dịch Hoàng, Ai vậy?
– A! Liên Nhất! ra đây ta giới thiệu! Linh Phi đây là Triệu Liên Nhất, Nhị Vương Gia của Hải Nam con trai thứ 2 của Hoang đế Hải Nam! Còn Hải nam đây là…
Liên Phong nhìn vào mắt Tiểu Linh thấy nháy nháy anh đã hiểu ra, nói tiêp:
– Liên Nhất đây là Mặc Linh Phi, em họ của ta!
(Ai là em họ của ngươi chứ tên khốn)
-Chào Triệu Liên Nhất!
– Oái, tiểu thư sao người lại gọi thẳng tên Vương Gia ra vậy?
– Lms ta bít đc!(bĩu môi)
(Cô gái này không biết phép tắc lại dám gọi thẳng tên húy của bản vương, Thú vị đây)
– Mời Vào nhà ngồi!
– Dịch Hoàng ta có việc bận ta về trc đây, ngươi không cần tiễn cứ nc với cô ấy đi!
– Được được, ko tiễn Vương Gia vậy!
Liên Nhất vừa đi, Tiểu Linh thở dài:- Hazz, tí thì lộ rồi!
– Nào, Đối thủ của ta tới đây lmj vậy?Khiêu chiến à?
– Không phải? Hôm nay Nhị Vương gia đến chơi nên ta tránh mặt ai ngờ gặp hắn ở đây, hazzz!
– Thế hả? May vừa nãy ta giúp cô á nha!
– Thank kiu ngươi, mà ngươi đã tìm đc cách nào để về chưa???
Liên Hoàng nghiêm túc.
– Ta tìm hiểu thấy cách của cô không hay đâu. Nếu như ở đây mà chết thì cũng có nghĩa là hết, không quay lại đc và…
– Và sao?
– là chết chứ sao, lên thiên đáng luôn!
– Hả, vậy phải lms, ta tính hết r đấy!!?
– Hazz, ta đọc đc 1 quyển sách thấy bên trong toàn về Thiên Văn thôi, nói là Khi nào Chức nữ chính đến bên Ngưu Lang chính thì lúc đó các chòm sao Phụ sẽ xếp thành cây cầu lớn dẫn đến 1 thế giới khác!Ta chắc chắn đó là thế giới của chúng ta!
– Thật hả? Vậy là Ngày 7/7 âm lịch năm nay cta sẽ đc về nhà sao?
– Ta cũng không bít nữa chỉ là nếu như thế thì quá đơn giản vậy ai cũng làm đc rồi !
– Ừ nhỉ?
– Ta sẽ nghiên cứu nó sau, bh ta không bít có nên lo thay cho cô không?
Tiểu Linh giật mình nhìn Liên Phong.
– Lo cho ta, ta có lms đâu?
– Ha, ngày kia là đại hôn của cô và Liên Nhất!
– Ừ! Thì sao? Ta đã giải quyết rồi mà!
Liên Phong nhìn cô mà phụt cười:
– Cô ngốc thế, nếu cô hủy hôn thì bị trảm đúng chứ!
– Đúng!
– Và cô sẽ chết!
– Ừ…. HẢ…NÀ NÍ…Sao ta không nghĩ tới chứ! Mẹ ơi, con không muốn chết!
Tiểu Linh nhìn Liên Hoàng vs 2 dòng nc mắt:
– Bạn Liên Hoàng soái ca ơi, cao thủ Thiên Văn ơi, tốt bụng ơi… Ngươi cứu ta được không?
Liên Phong quay lại thấy vẻ mặt bĩu môi khóc của Tiểu Linh bỗng anh đỏ mặt, ngượng nghịu, tim đập thình thịnh:- Đáng iu quá!(Nghĩ)
– Ta không bít đâu, cô tự làm tự chịu đi! Ta chỉ nghĩ cách cho cô và ta về nhà thôi!
– Ngươi đúng là đồ độc ác! Ta không thèm chơi vs ngươi nữa, TUYỆT GIAO!
– Này! Này!
Tiểu Linh vừa khóc vừa chạy ra khỏi Phủ Mặc gia, Tiểu Thương vẫn không bít chuyện j xảy ra chỉ bít gặng hỏi nhưng cô vẫn không trả lời! Còn về phần Liên Hoàng anh bắt đầu nghĩ cách giúp Tiểu Linh trong đầu anh bh chỉ có h/ả Tiểu Linh bĩu môi khóc lóc thôi, nghĩ tới đây là đỏ hết cả mặt!><
Ít phút sau thì Tiểu Linh nín, Tiểu Thương hỏi:
– Tiểu Thư, người có chuyện j thế? Kể e nghe đc không?
– Ta không sao, e về trc đi ta muốn đi dạo một mình!
– Tiểu thư như vậy đc không?
– Ta không sao thật mà, e mà không về trc là ta Tuyệt giao vs e đấy!
– ĐC rồi,e về trc nha tiểu thư, người cẩn thận đó !
– Ừ!
Tiểu Thương về mà cứ lo cho Tiểu Linh, còn về phần Tiểu Linh cô lên đỉnh đồi ngồi nghĩ:
– h này mẹ đang lmj? Mẹ ăn cơm chưa? Mẹ có lo lắng cho con không? Con Xin Lỗi!
Cô lại khóc, lần này cô khóc rất to cô cứ gọi mẹ.đột nhiên cô nghe thấy tiếng sáo trúc êm tai, cô tự hỏi:”giữa đồng không mông quạnh thế này sao lại có tiếng sáo trúc êm tai thế này!”
Cô đứng dậy lần theo tiếng sáo, thì ra nó phát ra từ bên trong cánh rừng kia, kbit là nghệ sĩ nào mà có thể thổi hay đc như thế! Cô đi theo tiếng sáo như người mất hồn, bỗng tiếng sao dứt cô bỗng sững sờ:
– Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây? Có ai không? Cứu ta va ta bị lạc rồi, có ai không?
Đáp lại câu hỏi của cô là những tiếng vọng, tiếng chim, cú, tiếng những cây tre kẽo kẹt… Tất cả rất đáng sợ!Cô khóc, vừa khóc cô không quên tìm lối ra nhưng đều vô ích. Bỗng! Phía trc có a/s, mau tới đó thôi! Không ngờ đó là những tia lửa của đám dâm tặc đang đốt lên để ăn mừng, 1 trong số đó đã nhìn thấy cô, cô cũng thấy bọn chúng nhưng Tiểu Linh đã rất mệt, cô khụy xuống. Bọn chúng cười đùa vui vẻ, đùa giỡn cô, cô khóc van nài nhưng họ vẫn không tha cho cô. Tiểu Linh ngất, chợt có 1 nam nhân tới cứu cô, Hắn bế cô trên tay,cô mở mắt và chỉ nhìn thấy Cây sao trúc khắc dòng chữ:”Đạo Tiên”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN