Website Tình Ái
Chương 38: Cao triều phun ra dâm thủy tưới lên mặt anh
Chương 38: Cao triều phun ra ɖâʍ thủy tưới lên mặt anh
Edit: Cỏ thanh thủy văn
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm a… Trình Nghị… Trình Nghị… a…”
Chiếc lưỡi kia thâm nhập vào tận cùng bên trong cô, mạnh mẽ khuấy lên từng cơn sóng lớn, ném cả người cô vào giữa những đợt sóng đó, lấy tay và môi lưỡi của anh làm thuyền, chở cô giữa dòng nước xiết phá sóng tiến lên.
Đôi mắt hạnh của Chu Dao khép hờ, nhìn người đàn ông đang quỳ gối dưới chân cô dùng miệng thỏa mãn cho cô, khuôn mặt nhuốm đầy xuân triều, miệng nhỏ thất thần khẽ nhếch lên gọi tên anh, toàn bộ thể xác và tinh thần đều ỷ lại giao phó hết cho anh.
Bàn tay Trình Nghị mò lên bộ ngực sữa dù đang nằm vẫn săn chắc của cô, hai quả cầu tuyết đều mềm mại, xúc cảm vô cùng tốt. Sau khi mạnh mẽ nhào nặn mấy lần, cô nhẹ giọng kêu đau anh mới buông ra, bên trêи hai đỉnh núi vẫn còn rải rác dấu tay của anh, núm иɦũ ɦσα cũng bị anh xoa nắn đỏ lên.
Ngón tay vuốt ve bờ môi cô, sau đó đút một ngón vào. Chu Dao ngoan ngoãn ngậm lấy, đầu lưỡi bên trong ɭϊếʍ láp ngón tay anh.
Anh khẽ cong ngón tay trong miệng cô, ám chỉ vô cùng rõ ràng, đôi mắt đen sâu thẳm mang theo ɖu͙ƈ vọng trần trụi, nhiệt độ nóng bỏng đốt cháy cô. Ánh mắt của anh mang theo dã tính xâm chiếm, Chu Dao cũng không dám đối mặt với anh, ánh mắt nhìn đi nơi khác, đầu lưỡi muốn đẩy ngón tay đang hoành hành trong miệng cô ra.
Trình Nghị thấy cô đỏ bừng mặt tránh né ánh mắt của anh, trong mắt lóe lên ý cười, đột nhiên cắn mạnh lên cái miệng dưới của cô, hoa châu bị anh ɭϊếʍ nhô ra.
“A—–“
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Âm hạch mẫn cảm bị anh đối xử một cách thô bạo, Chu Dao hét lên một tiếng, móng tay bấu chặt cánh tay anh. Cô cong người, huyệt thịt co giật run rẩy, bắn ra thủy dịch chảy vào trong miệng anh.
Trình Nghị nuốt ɖâʍ dịch ngọt ngào của cô, miệng vẫn tiếp tục càn quét không ngừng, đầu lưỡi liên tục gảy gảy âm hạch sưng đỏ, giọng nói mơ hồ không rõ ràng, “Vợ bắn nhiều thêm chút nữa đi!”
Chu Dao nức nở muốn trốn đi, rụt ʍôиɠ lại, anh lại nắm chặt lấy bắp đùi cô, lặp lại chiêu cũ cắn ngập hoa châu của cô trong miệng, kɧօáϊ cảm xâm chiếm mỗi một tế bào thần kinh, hạ thể lập tức bắn ra một dòng ɖâʍ thủy, tưới ướt khuôn mặt của anh.
Trình Nghị vươn lưỡi ɭϊếʍ một vòng, lau mặt, nhếch môi nhìn cô cười chọc ghẹo, “Vợ nhắm chuẩn thật đó!”
Chu Dao yếu ớt mắng anh, “Đồ xấu xa…”
Bụng nhỏ co lại, nâng bàn chân mềm mại vô lực đá lên mặt anh, anh bị đá một cước còn cười ha ha, hôn lên lòng bàn chân cô.
Hai tay anh nắm lấy mắt cá chân của cô, cầm ƈôи ȶɦịt đã sưng to dưới háng, cọ cọ trước hai mảnh thịt trai đang chảy nước lênh láng của cô, quy đầu xấu xa đâm vào âm hạch đang sưng đỏ gấp đôi ngày thường.
Cô bị anh liên tục chơi đùa hạt đậu nhỏ kia, giọng nói run rẩy, “A… đừng… đừng cọ nữa… cắm vào…”
Trình Nghị mỉm cười, nhìn cô bằng ánh mắt lưu manh, “Huyệt nhỏ ɖâʍ đãng muốn ƈôи ȶɦịt lớn của ông đây làm em thì tự lấy tay đút vào đi.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Chu Dao đỏ ửng, bàn tay nhỏ bé rụt rè nắm chặt ƈôи ȶɦịt to lớn của anh nhắm ngay tiểu huyệt của mình, cắm vào bên trong.
Quy đầu còn ở ngoài chưa vào trong, Trình Nghị đã không đợi được nữa, đâm thẳng toàn bộ gốc rễ vào hoa tâm của cô.
“Làm nát cái con bướm hư hỏng thèm chơi của em.”
Tay anh nắm lấy mắt cá chân của cô, cái ʍôиɠ nhỏ của Chu Dao lơ lửng trong không trung, cơ thể bị anh va chạm lắc lư, hai bầu ngực sữa cũng không ngừng đung đưa.
Trình Nghị đỏ mắt nhìn cô chăm chú, “Cô bé ɖâʍ đãng tự vò ngực mình cho anh xem!”
Trong miệng Chu Dao tràn ra tiếng ngâm nga, tay nắm lấy bộ ngực sữa của mình xoa nắn, thỉnh thoảng còn vân vê quả anh đào trước ngực, nhưng cho dù tự mình nhào nặn thế nào cũng không thoải mái bằng anh làm.
Nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ của cô dưới thân mình, động tác ra vào của Trình Nghị ngày càng thô bạo, đâm cô từ cuối giường lên đến giữa giường, nếu không phải được anh nắm mắt cá chân lại, cô đã sắp đụng đầu lên đầu giường.
Hai tay Chu Dao siết chặt lấy tấm chăn, “Ưm a… Anh chậm lại… chậm lại…”
Mỗi lần ân ái, anh đều hận không thể tàn nhẫn làm hỏng cô, mỗi lần hạ thể hai người va chạm đều bắn lên bọt nước tung tóe, âm mao chạm vào nhau dính đầy ɖâʍ dịch, hai hòn ngọc của anh đập vào cúc hoa của cô, làm đóa cúc nhỏ sợ hãi run lên.
Trình Nghị phớt lờ cái miệng nhỏ không thật thà của cô, “Lỗ nhỏ ɖâʍ đãng của em không nói vậy, nó muốn gậy thịt của anh nhanh hơn nữa! Tốt nhất là đâm nát nó!”
Phá không thương tiếc nhập tiêu hồn động, anh mặc sức chinh phạt cơ thể cô, rót tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi chứa đầy yêu thương vào bên trong huyệt nhỏ của cô.
Sau khi làm xong bài thể ɖu͙ƈ buổi sáng, Chu Dao giống như “Hải đường xuân thụy(*)”, da thịt toàn thân trơn bóng trong suốt, không còn sự mệt mỏi của ngày hôm qua, tất cả đã được rột rửa tươi mới.
(*) “Hải đường xuân thụy” là một cụm từ Tô Đông Pha dùng để tả vẻ đẹp Dương Quý Phi trong bài “Hải đường thi”:
Chỉ khủng thâm dạ hoa thụy khứ
Cố thiêu cao chúc chiếu hồng trang
Tạm dịch:
Chỉ sợ đêm khuya hoa ngủ mất
Cố khêu ngọn đuốc chiếu mặt hồng.
Hải đường ở đây được ví với mỹ nhân.
Món điểm tâm kiểu Quảng mua lúc sáng đã lạnh, Trình Nghị mang đi hâm nóng một chút, lại trở về phòng giúp Chu Dao tắm rửa, sau đó ôm cô xuống lầu.
Anh không để cô rời đi mà ngồi trêи đùi anh, vừa đút cho cô ăn, một tay xoa nắn bộ ngực sữa của cô, Chu Dao làm ổ trong lồng ngực anh, lấp đầy lồng ngực trống rỗng.
Buổi chiều, anh lái xe đưa cô đến công ty. Anh lái một chiếc Hummer khác, cũng là màu đen. Người đàn ông này thích màu đen, trong nhà trang trí gam màu đen xám, ngoài chiếc xe tải Isuzu màu trắng của công ty, hai chiếc xe anh lái đều là màu đen.
Công ty nằm ở vùng ngoại thành, nhưng cách nhà không xa. Nơi này đất rộng có thể làm nhà kho, đỗ mấy chiếc xe tải không lái. Công ty có chín tầng, mảnh đất này đã được mua từ chính phủ.
Trình Nghị lấy chìa khóa trong túi ra, “Vợ à, sau này em muốn ra ngoài thì lái chiếc Land Rover, tiện lợi hơn.”
Chu Dao “ừ” một tiếng nhận lấy chìa khóa xe,
Nhân viên trong công ty nhìn thấy tổng giám đốc mặt đen của họ đang nắm tay một người con gái nhỏ nhắn xinh xắn, khí chất dịu dàng, khuôn mặt tràn đầy xuân phong đắc ý(*).
(*) Xuân phong đắc ý: Ý chỉ thành công trong sự nghiệp, tình ái hôn nhân, trong mọi việc cho ra kết quả tốt đẹp mỹ mãn đều có thể diễn tả bằng cụm từ “Xuân phong đắc ý”.
Những người đi ngang qua đều cung kính chào hỏi anh, “Trình tổng.”
Sau khi được anh gật đầu mỉm cười, các nhân viên đều kinh ngạc, cái gọi là thiết hán nhu tình(*), Trình tổng sắt thép hóa thành dịu dàng, xem ra tổng giám đốc phu nhân tương lai chính là người con gái đang tay trong tay anh.
(*) Thiết hán nhu tình “铁汉柔情”: Sự nhẹ nhàng ôn nhu của con người sắt đá.
Văn phòng của anh ở trêи tầng cao nhất, Lý Minh Hiên cũng ở cùng một tầng lầu. Hơn mười năm trước hai anh em họ mới bước chân ra đời, lăn lộn trong xã hội nhiều năm, mới dần dần phấn đấu đạt được thành tựu của ngày hôm nay.
Trẻ con nông thôn cái gì cũng không có, dựa vào lòng khao khát đối với thành phố lớn, mang theo một tấm thân cô độc dũng cảm không sợ chết, mọi nỗi khổ đều đã trải qua.
Trình Nghị vừa ra xã hội đã gặp được Lâm Ngữ Hi, cô ta cũng là người nông thôn. Hai người họ bên nhau cũng khá nhiều năm, khi đó Trình Nghị không hiểu được tình yêu, cô ta suốt ngày ghé vào tai anh chê anh nghèo, anh cảm thấy vô cùng phiền chán.
Cuối cùng, cô ta đi theo một ông già hơn sáu mươi tuổi, sống một cuộc sống giàu sang như cô ta mong muốn, tuổi con trai của lão già đó cũng có thể làm cha cô được.
Lâm Ngữ Hi không biết lấy tin tức của anh từ đâu, sáng sớm hôm nay đã đến công ty anh. Đúng lúc hôm nay Lý Minh Hiên cũng ở đây, nhớ lại tối qua bởi vì cô ta mà cặp vợ chồng Trình Nghị xảy ra mâu thuẫn, cuối cùng Trình Nghị vì dỗ cô vợ nhỏ của mình còn xăm hai con chó trêи ngực.
Người phụ nữ trước mặt rất đẹp nhưng cũng rất đời, nếu như năm đó cô ta biết Trình Nghị sẽ thành công như ngày hôm nay, liệu cô ta có hối hận về lựa chọn ban đầu của mình?
Thế nhưng hối hận cũng vô ích, trước kia Trình Nghị đã không yêu cô ta quá nhiều, hiện tại có Chu Dao rồi sẽ càng không.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!