Xác Chết - Phong cách hỗn loạn của An Bộ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Xác Chết


Phong cách hỗn loạn của An Bộ



Trên đời có người tốt chất phác hiền lành, nhưng cũng có những tiểu nhân có nhân phẩm thấp kém. Việc lấy oán trả ơn An Bộ gặp không ít, sớm đã quen đến mức vô cảm. Cô cứu người là để kiếm điểm sinh khí. Cô không cần người khác biết ơn rồi báo đáp, nhưng cũng không tùy ý mặc cho mấy kẻ tiểu nhân xúc phạm.

Lần này nếu là một cô gái bình thường, thì hành động của tên đàn ông kia chắc chắn sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với thể xác và tinh thần của cô.

-Tiểu Khê, Tiểu Khê!

Đúng lúc này có tiếng khóc từ bên hồ truyền đến.

-Ai đó làm ơn cứu lấy con của tôi với!

An Bộ nhìn về phía phát ra tiếng khóc, thấy một người phụ nữ khoảng chừng 30 tuổi ôm một bé trai đã ngất xỉu, lo lắng nhìn phía phía đám người khóc lóc cầu xin. Nhưng những hành khách vừa mới thoát khỏi hiểm cảnh bây giờ còn không lo nổi cho mình. Mà những người qua đường vây xem cũng không biết phải làm sao, tất cả đều đứng ở một bên ngần ngại không bước tới.

Vứt chiếc khăn mặt trên tay mình qua một bên, An Bộ không thèm xử lí vết thương của mình, nhanh chân bước đến bên người hai mẹ con kia. Trước tiên kiểm tra tình trạng của bé trai kia, sau đó đem cậu bé lật ngược lại, lấy đầu gối chặn ngang bụng cậu bé. Sau khi cậu bé nôn ra mấy ngụm nước, nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, cô đem cậu bé nằm ngửa dưới đất, bắt đầu ấn ngực khôi phục lại nhịp tim cho cậu bé. Một lần, hai lần, ba lần… Những giọt máu tươi đang chảy ra từ miệng vết thương đã nứt toác. Khuôn mặt vốn đã vô cùng đáng sợ giờ đây càng thêm thê thảm. Vậy mà khống có bất cứ ai cảm thấy đáng sợ cùng chán ghét, tất cả đều chắm chú quan sát từng hành động của cô.

Kiều Nặc, cũng là người trẻ tuổi ban nãy vì bất bình mà lên tiếng giúp An Bộ, nhìn thấy An Bộ không để ý tới vết thương của mình, dốc toàn sức cứu giúp người khác. Hắn vô cùng xúc động. Bị bạn bè bán đứng, toàn bộ tiền tiết kiệm đều bị lừa hết, hắn đối với thứ gọi là nhân tính đã không còn niềm tin. Bây giờ nhìn thấy việc làm của cô gái này, bỗng nhiên hắn lại tìm lại được mấy phần nhiệt huyết.

“Khụ khụ.” Cậu bé nằm trên mặt đất phát ra những tiếng ho khan ngắn ngủi, xung quanh lập tức truyền đến những tiếng reo hò vang dội.

Trải qua hơn một phút cấp cứu, cậu bé đã được An Bộ cướp lại từ tay tử thần.

Mẹ cậu bé vui mừng đến bật khóc, ôm lấy con, liên tục nói cảm ơn An Bộ.

Lúc này, mắt phải của An Bộ hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đỏ. Tóc lại còn ướt, lộn xộn dính lên mặt cùng người cô. Cả người cô nhìn chật vật không chịu nổi.

Đám người thấy thế, trong lòng vừa khâm phục vừa xót xa. Đồng thời đối với tên đàn ông trung niên đã làm tổn thương cô càng thêm căm phẫn.

-Mẹ kiếp, tên kia bỏ chạy!

Chờ Kiều Nặc lấy lại tinh thần mới phát hiện tên đàn ông trung niên kia đã nhân lúc đám người bọn họ không chú ý đã lén chạy trốn.

Những người khác nghe vậy liền truy tìm bốn phía, quả thật đã không còn thấy bóng dáng của tên kia đâu nữa.

-Mẹ nó, có ai biết gã chạy hướng nào không? Để tôi đuổi theo.

-Không biết nữa, vừa rồi không ai để ý.

-Quá mẹ nó vô sỉ.

Thừa dịp lúc đám người đang truy timg tên đàn ông trung niên kia, một mình An Bộ quay trở lại xe, yên lặng rời đi hiện trường sự việc. Cô cũng không thể ở lại được, nếu không bắt buộc cô phải để cho bác sĩ khám, mà còn phải kiểm tra vết thương. Cho dù cô có máu thịt, nhưng lại không có dấu hiệu sự sống của con người. Chỉ cần kiểm tra một cái thì không thể dấu được điều gì nữa.

Không lâu sau đó, xe cảnh sát cùng xe cứu thương lần lượt chạy tới hiện trường, bắt đầu điều tra sự việc xảy ra tai nạn cùng công tác khắc phục hậu quả.

Trên chiếc xe bus này có tổng cộng 47 hành khách, cho đến cuối cùng cứu sống được 42 người. Sau khi xe đâm xuống hồ không lâu, tài xế xe bus đã bị nhồi máu cơ tim do áp lực nước nên không may qua đời. Hắn ta cũng là đối tượng chính phải chịu tránh nhiệm cho vụ tai nạn này. Người lái xe đã sớm chết, cũng có nghĩa là hắn ta không thể mở cửa xe được. Sau khi xe bus bị rơi xuống nước thì hoàn toàn ở trong trạng thái niêm phong. Trong trường hợp này, khả năng hành khách hoang mang lo sợ muốn chạy trốn là vô cùng thấp. Tai nạn lần nảy có tổng cộng 5 người thiệt mạng bao gồm cả người lái xe, có thể coi đấy là một kì tích không nhỏ.

Vào buổi tối, những kênh thời sự đều đưa tin về vụ tai nạn này, những đoạn video quay lại hiện trường cũng được rất nhiều người chia sẻ. Những vụ tai nạn như thế này ngày nào cũng có, đám dân mạng cũng chỉ nhìn lướt rồi bỏ qua. Nhưng lần này lại khác, 42 hành khách được một cô gái cứu thoát, kết quả khiến cô gái rơi vào tình trạng bị hủy dung. Thật sự khiến cho người khác căm phẫn bất bình.

Video 1, cô gái bơi lên từ dưới nước, chậm rãi ngẩng đầu, bất ngờ để lộ ra một khuôn mặt đáng sợ. Một vết thương sâu dài tới 6, 7cm giống như một cái khe. Sâu đến nỗi thấy cả xương, hỗn hợp máu với nước hồ không ngừng nhỏ xuống.

Video 2, một người thanh niên đánh nhau với một người đàn ông trung niên, trong miệng còn mắng “Lấy oán trả ơn.”

Video 3, cô gái mặt mũi đầm đìa máu đang ép tim cho cậu bé, cuối cùng thành công cứu sống đứa trẻ.

Video 4, tên đàn ông trung niên lén bỏ trốn, người qua đường truy tìm nhưng không có kết quả.

Bên dưới những video còn có những lời bình luận tự thuật lại rõ ràng sự việc, làm đám dân mạng twucs giận không thôi.

“Mẹ nó, còn có thể mất mặt được nữa hay không?”

“Bây giờ con người vốn vô tâm, cứu người quên mình cũng không được mấy ai. Thật vất vả xuất hiện một người, lại nhận đến sự tổn thương này, quả thật khiến cho con người ta thất vọng mà.”

“Nhìn cô gái kia chắc cũng chỉ hai mươi, mặc dù không thấy rõ mặt. Nhưng ngũ qua đoan chính, chắc chắn là một mĩ nữ, thật là đáng tiếc.”

“Nhìn mức độ này chắc đã đạt tới tiêu chuẩn trọng thương đi!!!”

“Có ai biết tên mất dạy kia là ai không, đưa hắn ra ngoài ánh sáng, không thể để gã ung dung ngoài vòng pháp luật được.”

“Trên mạng có hình của gã, mọi người cũng nhau làm thịt gã đi!”

Sau khi An Bộ về đến nhà, vết thương trên mặt cũng chậm rãi khép lại. Mặc dù không cần phải lo về việc có sẹo, nhưng với tình trạng này, chỉ sợ là vài ngày nữa không thể ra khỏi nhà được.

Nhìn điểm sinh khí mỗi giây lại bị trừ thêm -1, -2, -3, An Bộ có chút đau lòng. Cứu cả đám người trên xe, cô thu được 2709 điểm sinh khí, nhưng cũng vì bị thương mag điểm tử khí tăng 124 điểm. Cuối cùng còn cần tới hơn 200 điểm sinh khí để chữa trị vết thương. Nhưng quy cho cùng thì cũng lời được không ít. Nhưng nếu không có gã đàn ông trung niên kia thì lần cứu người này của cô phải nói là hoàn hảo.

Lúc này, Tân Nghiên đang chuẩn bị kiểm tra Lâm Tỉnh, vô tình nhìn thấy đài báo đưa tin về vụ việc này. Vừa nhìn liền nhận ra người trong video, cô bị dọa đến nỗi mặt tráng bệch. Ngay lập tức liền gọi điện cho An Bộ.

-Bộ Bộ! Cậu bị thương à? Có nghiêm trọng không?!

An Bộ:

-Ai bảo mình bị thương?

-… Cậu không bị thương? Vậy người trong đoạn video kia không phải cậu sao?

-Video nào cơ?

Tân Nghiên nhanh chóng gửi video cho An Bộ.

Sau khi An Bộ xem xong, bình tĩnh trả lời:

-Chỉ là bộ dạng có điểm giống thôi, không phải mình.

-Thật sao?

Tân Nghiên có chút nghi ngờ.

-Đúng vậy.

An Bộ khẳng định nhấn mạnh.

-Không được.

Tân Nghiên không dễ bị lừa.

-Mình không an tâm, chúng ta xem lại video một chút.

-Hiện tại mình đang bận, nếu cậu không tin thì để cuối tuần mình đến chỗ cậu. Lúc đó để cậu tận mắt nhìn được không?

-Thật?

Nghe An Bộ nói như vậy, Tân Nghiên vui vẻ cười, cũng không hỏi thêm nữa. Nếu quả thật bị thương nặng như vậy thì trong một tuần không thể chữa khỏi được.

-Cậu không bị thương vậy là tốt rồi. Đi đường nhớ chú ý an toàn, một tuần sau nhớ đếm chỗ mình. Mình sẽ dùng tiền lương một tuần để chiêu đãi cậu.

An Bộ cười nói:

-Được thôi, cứ quyết định như vậy nhé.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Tân Nghiên, An Bộ nhìn một chút tin tức cùng bình luận liên qua tới sự việc này, trong lòng cô không có bất kì gợn sóng nào, giống như chuyện này thật sự không liên quan tới cô. Nhìn một lúc, cô cũng không quan tâm nữa, bắt đầu việc học tập rèn luyện hàng ngày.

Ở một nơi khác, ở tầng cao nhất của toàn nhà Hằng Đế, trong lúc Giản Ninh Huyên xem thời sự, trong lúc lơ đãng khóe mắt thoáng nhìn thấy một tấm ảnh chụp. Hắn nhướng mày, ấn mở webside, nhanh chóng đọc lướt qua dòng tiêu đề, sắc mặt ngay lập tức trở nên khó coi. Nhanh chóng lấy điện thoại gọi đến số của An Bộ.

An Bộ không ngờ Giản Ninh Huyên cũng đang để ý chuyện này, ngoài miệng một mực phủ nhận nói:

-Anh nói cái video kia ấy hả, không phải tôi.

Cô chỉ muốn âm thầm kiếm chút điểm sinh khi thôi mà, một chút cũng không muốn làm người nổi tiếng.

Giản Ninh Huyên không dễ gạt như Tân Nghiên. Sự việc xảy ra ở nơi cách không xa đường cái ở ngoại thành, cô gái trong video lớn lên giống An Bộ thì không nói, nhưng ngay cả xe cùng cùng kiểu dáng, màu sắc với chiếc xe cô đang đi. Mặc dù không nhìn thấy biển số xe, nhưng Giản Ninh Huyên chắc chắn cô gái trong video là An Bộ.

An Bộ không thừa nhận, hắn cũng không có truy cứu, chào hỏi vài câu liền lặng lẽ cúp điện thoại.

Ngày thứu hai, An Bộ đang ở phòng bếp tỉa hoa, bổng nhiên có tiếng chuông cửa truyền đến. Ấn mở video, bất thình lình thấy một thân ảnh cao lơn đẹp trai đang lẳng lặng đứng ngoài cổng.

Giản Ninh Huyên? Sao anh ta lại tới đây?

Trong mắt An Bộ lóe lên sự kinh ngạc, cô không mở cửa ngay, chỉ nghe người đàn ông ngoài cửa nói:

-Tôi biết cô có nhà.

An Bộ kì quái hỏi:

-Sao anh biết tôi sống ở đây?

-Định vị từ điện thoại.

Giản Ninh Huyên lời ít ý nhiều trả lời.

Theo An Bộ biết, định vị từ điện thoại chỉ có chương trình giám sát của hệ thống cảnh cục do Hòa gia quản lí mới có thể làm được. Đương nhiên, hacker lại được coi là một chuyện khác.

Nhưng mà An Bộ cũng lười hỏi nhiều, do dự một lát cũng quyết định mở cửa.

Giản Ninh Huyên nhìn nửa gương mặt An Bộ quấn băng, trong mắt lộ ra mấy phần tức giận.

-Bị thương có nghiêm trọng không?

Giản Ninh Huyên trầm giọng hỏi.

-Không quá nghiêm trọng.

An Bộ dẫn hắn vào nhà, đưa cho hắn một đôi dép lê cỡ lớn.

Giản Ninh Huyên đổi dép lê, vừa ngẩng đầu suýt chút nữa bị cách trang trí trong phòng chọc mù mắt.

Tường màu vàng chói, trần nhà thuần một màu trắng, ghế sô pha màu xanh đậm, thảm màu nâu đỏ, bàn trà màu timg nhạt cùng với tủ và tivi. Bức tường lộn xộn đủ các màu, màn cửa hoa văn hình hòa mẫu đơn, đèn treo màu cầu vồng, tranh trừu tượng, các loại đồ gốm hình thù kì quái cùng các loại trang sức đáng yêu…

Giản Ninh Huyên cảm tưởng như mình đang bước vào thế giới của một họa sĩ bị bệnh tâm thần, một thế giới tô vẽ lộn xộn. Tất cả những thứ trước mắt đối với một người theo đuổi sự hoàn mĩ như hắn mà nói, đơn giản chính là một loại cực hình giành riêng cho thị giác.

-Cứ ngồi tự nhiên, không cần khách khí.

An Bộ nói một câu rồi quay trở lại phòng bếp.

Giản Ninh Huyên cứng ngắc ngồi trên ghế salon, cố gắng khống chế mắt mình duy trì trong phạm vi 20 độ để tránh bị tác động càng mạnh. Điều duy nhất an ủi là, ở bên cạnh An Bộ, luôn luôn cảm thấy được một sự nhẹ nhàng khoan khoái.

Chỉ một lúc sau, An Bộ bưng một đĩa hoa quả cùng một chén trà xanh trở lại phòng khách, cười nói:

-Đây là hoa quả vừa mới hái hôm qua, rất tươi ngon. Anh nếm thử xem.

Giản Ninh Huyên cúi đầu quan sát, lá sen được đặt bên trong khay đựng trái cây, quả kiwi, xoài, dưa hấu, cam, bốn loại quả được cắt tỉa gọn gàng bày trong khay. Màu sắc tươi mới, mùi trái cây thơm ngon tỏa ra bốn phía.

Lại ngẩng đầu nhìn về phía cô gái đang mỉm cười trước mắt, Giản Ninh Huyên không hiểu, sau khi phải chịu loại tổn thương như thế này, sao cô ấy vẫn có thể bình thản đến như vậy?

——–

Dịch: Dạ Huyết

Biên tập: BảoNhi

Team: Thỏ thích ăn thịt

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại .com ngày 04/01/2019

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN