Xảo Đế - MỊ LỰC
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
201


Xảo Đế


MỊ LỰC



Mẹ hắn lại gọi hắn về vì suốt ngày hắn cứ nhìn chằm chằm vào tảng đá. Hồ Xảo đã đọc qua rất nhiều lần về tư liệu của tộc nên biết rõ tảng đá kia không tầm thường. Bất cứ tộc nhân nào tham hiểu được huyền cơ bên trong tảng đá đều sẽ nhận được lực lượng của tiền nhân lưu lại nhưng chỉ đến khi các tiểu hồ ly được năm tuổi mới được bắt đầu tiềm hiểu, nguyên nhân chính vì loại lực lượng đó quá tà mị, nếu không đủ vững tâm sẽ bị nó làm cho điên dại. Chính vì thế nên mọi người trong tộc ai củng khuyên can Hồ Xảo nhưng dường như là không có tác dụng ngược lại còn làm Hồ Xảo điên cuồng hơn.

          Vào một đêm yên tĩnh của khu rừng vừa quen thuộc vừa lạ lẫm này, Hồ Xảo chợt loé đôi mắt lên rồi nhanh chóng lao đến tảng đá áp chi trước của mình vào trung tâm tảng đá. Hồ Xảo nhấm mắt lại, tập trung cảm ứng hơi thở của vị tiền bối hồ tộc kia vì chính ngay một khắc trước hắn cảm nhận được một chút dị động tại trung tâm tảng đá và không biết tại sao Hồ Xảo lại đưa tay vào ngay điểm đó rồi nhắm mắt cảm nhận. Hơi thở đó rất giống mùi của hồ tộc nên hắn cam đoan đó chính là vị tiền bối mà hồ tộc lưu lại trong truyền thừa.

          – Tiểu tử bước vào đi.  Một tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên chỉ vừa đủ Hồ Xảo nghe như có một sức mạnh mãnh liệt kéo Hồ Xảo vào xuyên qua cả tảng đá. Hồ Xảo đột nhiên bị kéo xuyên qua tảng đá đã làm hắn xanh cả mặt muốn thét lên củng không kịp. Trước mắt Hồ Xảo hiện giờ là một khung cảnh trái ngược lại với suy nghĩ của hắn lúc ban đầu. Bên trong phiến đá không phải là một nơi tối tăm ẩm móc mà là một toà miếu cực trần lệ và đặc biệt là ở giữa có một con hồ ly khá to, to nhất mà Hồ Xảo từng thấy trước giờ mà lại còn có ba cái đuôi. ” Không lẻ tam vĩ hồ trong game đây sao ” . Hồ Xảo giật mình vì trong tộc của mình, Hồ Xảo chưa thấy ai có hai đuôi càng không nói đến ba đuôi như thế này.

          Con hồ ly bổng chớp đôi mắt, cử động nhẹ cơ thể nhưng toát ra một cổ khí thế cực kinh người làm Hồ Xảo văng ngược ra phía sau. Hồ ly to lớn kia phát lên tiếng nói mê người:

          – Hậu nhân của ta, người tên gì.

          – Ta tên Hồ Xảo, người là tổ tiên của ta à ? Hồ Xảo không sợ mà trả lời.

          – Người kiên trì lắm lại còn rất dũng cảm, rất hợp ý ta, tốt…tốt lắm. Cự hồ cười nhẹ nhưng lại nói chuyện rất khí phách. Cự hồ lại tiếp

          – Nếu duyên phận đã đến vậy ta củng không tiếp tục chờ đợi nữa. Ta sẽ truyền vào đầu ngươi mị quyết và lực lượng còn lại của ta mong là ngươi sẽ dẩn dắt Mị Hồ tộc đi lên. Haiz, Mị Hồ tộc quả thật quá bé nhỏ trong số các Hồ tộc. Nói xong, cự hồ liền thổi vào người Hồ Xảo một hơi, hắn cư nhiên đứng im như tượng như vậy cả đêm.

          Sáng hôm sau, Hồ Xảo phát hiện mình đã có thay đổi cực nhỏ nếu là tộc nhân bình thường chắc chắn sẽ không thấy. Trên người Hồ Xảo có một tầng hào quang màu trắng rất mỏng lượn lờ, đôi mắt hắn thì như thâm sâu hơn rất nhìu. Thu hoặch lớn như vậy Hồ Xảo rất biết ơn nên đã cuối đầu với cự hồ một cái rồi lại đi xuyên qua phiến đá to lớn kia trở lại bên ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN