Xảo Đế - TRỌNG SINH
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Xảo Đế


TRỌNG SINH



Hắn cảm nhận được cơ thể, trí óc, nhịp đập con tim lẫn sự lưu thông máu của hắn. Hắn cảm nhận được sự sống. Hắn còn sống. ” Ha ha ha “, hắn cười trong tiềm thức nhưng củng không thực sự vui vì nghĩ đến cảnh lại ăn hành thì sao mà cười nổi.

         Hắn đang cố cử động thân thể nhưng bất lực, hình như cơ thể hắn đang rất non nớt như kiểu mới sinh ra vậy. Nhẹ cử động ngón tay lên xuống, cuối cùng củng được nhưng bất chợt hắn sững người vì cảm giác ngon tay có vẻ hơi khác mà thật sự phải nói là quá khác. Mí mắt củng đang được giật giật lên với sự cố gắng của hắn, cuối cùng hắn củng thấy lại được ánh sáng.

          Vui mừng không được bao lâu thì tên này lại phát hiện một chuyện cực lạ là cái bệnh viện đâu rồi, bác sỉ, y tá và cha mẹ đâu còn cái rừng này là sao. Hắn muốn hét lên nhưng lại không ra một tiếng nào mà lại ra vài tiếng ” oẹt oẹt “. ” what the hợi , cái gì đây không lẻ chết xong hoá thành con sâu à “. Hắn đang thầm than thì chợt mắt mở to hết mức có thể, miệng thì muốn thốt ra chữ chửi thề tục tiểu nhất trong giới trẻ của hắn lúc trước vì trước mắt hắn là một bầy chồn đáng tụm lại hít hít ,ngửi ngửi, liếm liếm, nhìn rồi lại kêu lên điếc cả tai. Cuối cùng thì hắn biết mình là ai rồi.

           – Ta gọi con là tiểu Xảo nhé, vì con là hồ tộc nên mẹ đặt tên con là Hồ Xảo. Một con chồn trắng tinh như tuyết kêu lên grrrr nhẹ nhưng không hiểu sao hắn lại hiểu hết chắc có lẻ vì hắn củng là con chồn con. ” Khoan, mình là chồn mà sao những tên này lại gọi hồ tộc, lại còn Hồ Xảo , mà tao là con đực mà, không lẻ đổi cả giới tính mình rồi sao ắc “. Một đám chồn trong miệng hắn gọi như vậy đang kêu lên in ỏi cả khu như việc ăn mừng bọn chúng có một đám nhóc con ra đời.

          Xung quanh Hồ Xảo có đến 6 con hồ ly nhỏ củng như hắn đang kêu la um sùm. Hồ Xảo định hình lại rồi củng bắt đầu chấp nhận thân phận mới của mình. Một con tiểu bạch hồ cực kỳ xinh đẹp với đôi mắt rất to lại đôi khi chớp chớp trông rất mị hoặc. Hồ Xảo bắt đầu khám phá thế giới mới này, hắn quyết tâm ở kiếp này phải làm cho bằng được đại sự hơn người nhưng trước hết Hồ Xảo phải khám phá nguồn sữa của mẹ mới hắn đã.

          Hai năm sau. Tại một cánh rừng trúc có một tảng đá rất lớn nằm chắn ngang một cửa hang động trông rất cổ. Tiểu Xảo đang nhìn chăm chú vào tảng đá thì phía sau có tiếng truyền đến :

            – Huynh lại nhìn tảng đá xấu xí đó à, mẹ bảo huynh vẫn chưa đến tuổi trưởng thành nên không thể học được đâu. Huynh đi chơi với muội đi, chúng ta thi với những người khác xem ai bắt bướm nhìn nhất. Đây là Hồ Mộng, nàng là tiểu muội của tiểu Xảo, nàng rất thích ca ca mình thậm chí là tôn sùng vì trong tộc thì Hồ Xảo cực kỳ xinh đẹp. Nàng nói rất nhiều nhưng Hồ Xảo chỉ nhìn chăm chú mà không trả lời nàng. Trong hai năm nay Hồ Xảo đã học rất nhiều về thế giới này, hắn biết được bí mật về hồ tộc nên hắn muốn học được năng lực của giống loài mình. Đó là Mị Lực !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN