Xu Xu, Đừng Khóc (full) - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Xu Xu, Đừng Khóc (full)


Chương 8


Chương 22

đến lúc ra về, cậu ấy vẫn ko

“hành động” gì thêm, ngoại trừ việc giật tập tôi ghi lên lề trên dòng chữ

“You are mine”, ặc ặc.., làm tôi phải lấy gôm xóa đi. ……… quan hệ của Lãm và Long hình như ko có gì thay đổi, cho dù bữa trước súyt chút họ đã cãi nhau.. thậm chí có thể đánh nhau.

họ vẫn đi chung với nhau suốt, cười đùa, và còn hùa nhau chọc mấy em lớp 10 nữa..

buổi chiều thứ 6 sau khi học xong môn thể dục, Long bảo chúng tôi phải ở lại luyện chạy tiếp…ặc ặc… sau khoảng 30phút hì hục chạy điền kinh, Long lại khùng lên đòi tập văn nghệ………

“kỳ này thì phải hát đàng hoàng, ko chơi dzui như lần truớc được.”

“rồi sao?”

“tao và Xu hát, mày đàn!”

“ơ…hát? tớ ca hát cái gì?”

“thì hát theo tôi thôi. nếu ko chịu, thì Xu lại múa nhé?”

T___T mặc dù cũng chả có năng khiếu ca kiếc gì, tôi vẫn phải chấp nhận còn hơn là múa minh họa như hôm ấy.. Lãm suy nghĩ 1 lúc rồi lên tiếng hỏi Long.

“nhưng tập ở đâu? ở đây làm gì có đàn..?”

“nhà tao có. hay về nhà tao?”

nghe Long đề nghị, Lãm ko cho ý kiến mà nhìn qua tôi, tôi dĩ nhiên ko muốn theo họ về nhà của 1 tên con trai chút nào.

“thôi..tớ ko đi.”

“vậy nhà Xuân có đàn ko?”

đàn à? hình như ba có 1 cây ghita thùng, treo chỗ ngòai phòng ông nội, mà treo thế thôi chứ lâu rồi có ai đánh đâu… hồi nhỏ tôi có ngồi nghe ba chơi đàn 1 vài lần, lúc 7-8 tuổi gì đó, cũng thích lắm…

vừa thấy tôi gật đầu, Long liền bảo hãy về nhà tôi. Lãm cũng đồng ý, họ luôn như vậy, 1 kẻ ca, 1 người hát, chỉ lâu lâu mới sừng sộ với nhau 1 lần..

“về nhà tớ á?? tớ chưa xin phép…”

“để tôi gọi về xin cho!”

nói rồi Long lấy cellphone ra bấm bấm, ack ack.. chắc là gọi về nhà tôi rồi, mà nếu gặp ông nội, chắc là ông sẽ ko cho ^-^ ông thường ko thích trò ca hát ồn ào mà!

“thưa bác, cháu là bạn Xu Xu! chúng cháu về nhà bác tập văn nghệ được ko ạh?…. được ạ?…dạ, cảm ơn bác……… dạ, cháu đưa Xuân về liền…………dạ..chào bác!!”

cúp và mỉm cười. vậy là hắn đã gặp ngay mẹ tôi… …………………

khi chúng tôi ra cổng trường, xe búyt cũng vừa đến trạm vì thế tôi chạy nhanh leo lên xe trước khi Long kịp túm tôi lại -___- liền sau tôi, Lãm cũng bước lên.. tiếng Long còn gọi to phía dưới,

“eh… còn tao??” ………….. nhà hôm nay chỉ có mẹ và ông nội, chị Huyền đi đâu đó rồi, ba thì đi làm chưa về.. Lãm gọi điện thoại chỉ đường cho Long, khỏang 5 phút thì cậu ta tới, mặt như Bao thanh thiên, sát khí đằng đằng… nhưng rồi cũng giãn ra khi gặp mẹ tôi.

“đây là Long, còn đây là Lãm. Họ chung nhóm thi với con..”

“chào 2 đứa, chà, trông bảnh trai quá chứ.. ngồi đi cháu…”

mẹ tỏ ra thân thiện, dễ chịu và cởi mở, khác hẳn thái độ mẹ dành cho Đu Đu dạo gần đây.. lúc trước mẹ cũng tốt với Đu Đu như vậy mà..

“các cậu chờ tớ đi lấy cây đàn nghen.”

“chờ đã…”

lần này người nhanh nhảu đứng dậy ko phải Long, mà là Lãm.. anh bạn Lo Lo vẫn đang mải nói chuyện với mẹ tôi, ko để ý tới..

cây đàn ba treo ở góc cột đã bám đầy bụi bặm, mà ở tít trên cao.. tôi bắt cái ghế đẩu và leo lên..

“Xuân tránh ra, tôi lấy cho!”

Lãm chỉ kiễng chân 1 chút và với tay, là đã gỡ được cây đàn to xuống 1 cách dễ dàng.. tôi vội lấy cái giẻ lau bụi đi, thì nó cũng còn khá đẹp..

“cái đàn này của ba Xuân à?”

“uhm…nhưng lâu rồi hổng thấy ba chơi nữa..”

Lãm đưa tay đánh vài nhịp, để thử dây hay sao á, rồi gật gù cười…

“tốt lắm..” …………………

để tránh làm phiền ông nội, chúng tôi phải lên …sân thượng, cũng may là trời hôm nay ko có mưa, gió mát nhè nhẹ.. Long hỏi tôi có biết bài nào ko, dĩ nhiên, tôi nghe thì được chứ có thuộc bài gì đâu..

“Take me to your heart đi”

“tớ ko biết!”

“Xu chỉ cần hát bè 1 đoạn điệp khúc thôi, ko sao đâu!”

“…………”

Lãm dạo vài phím đàn rồi bắt đầu vào bài luôn Long nhịp chân 1 lúc rồi ngân nga mấy câu hát tiếng Anh, tôi chỉ ngồi thu lu…dựa cột..nghe…

Hiding from the rain and snow Trying to forget but I won’t let go Looking at a crowded street Listening to my own heart beat

So many people all around the world Tell me where do I find someone like you girl..

buồn ngủ quá………….*_*

khò.. khò..zzzz…zzz

Chương 23

tôi ngủ được khoảng 1 lúc, thì tiếng của Long và Lãm lọt vào tai tôi, dù vẫn đang nhắm mắt thiu thiu mơ màng…

“sao mà dễ ngủ thế nhỉ?”

“uh…”

“lần đầu có người ngủ khi nghe tao hát đó!”

“mày chạy xuống lấy cái áo khoác đi Long”

“chi vậy?”

“trên này gió lớn lắm..”

“sao mày ko đi mà bắt tao đi?”

“vậy tao xuống, mày ở đây coi Xuân nghen.” …………. cơn buồn ngủ làm tôi tiếp tục đánh thêm 1 giấc nữa, cho đến khi tỉnh dậy thì thấy mình đã nằm trong phòng, với 1 cái áo khoác đắp qua người, áo của tôi.

đúng lúc mẹ đẩy cửa bước vào.

“ủa, 2 bạn của con đâu?”

“về rồi.”

“ai đưa con xuống đây vậy?”

“là Long. nó bế con xuống.”

“bế con á?? T__T”

“con gái gì mà bạ đâu ngủ đó à, mẹ còn phải xấu hổ thay cho con. thôi dậy ăn cơm đi.” … nói xong mẹ đi ra ngoài, tôi cũng ngồi dậy dụi mắt, đã hơn 7 giờ tối rồi.. cạnh chiếc đồng hồ Jerry để bàn của tôi, có 1 mảnh giấy sticker nhỏ, được kẹp bên dưới – trên đó ghi dòng chữ lạ

“xin lỗi vì đã vào phòng Xuân. ngủ ngon nhé. Lãm”

“xin lỗi vì đã vào phòng” ? có thế mà cũng xin lỗi sao.. khách sáo nhỉ. ……………….

tối thứ bảy, mẹ và ba đi đám cưới, ông nội sang nhà ông Bảy chơi cờ tướng, tôi được dịp lỉnh ra ngoài, trốn sang nhà Đu Đu.. tôi có nhiều chuyện kể cho Đu Đu nghe lắm..

“nó đi rồi con.”

“lại đi vắng ạ?”

“uh…”

thật là chán, hiếm khi mới có 1 dịp, vậy mà.. chắc cậu ấy đi làm thêm..

“cô có biết Đu Đu làm ở đâu ko?”

“nó nói làm quán cafe, cô cũng ko rõ quán nào nữa.” ….. quán cafe.. uhm… cậu ấy nói làm phục vụ mà. quán cafe nào ấy nhỉ. có gần đây ko hen..

dù sao thì tôi cũng ko thể đi vòng vòng mà tìm, đành chán nản quay về nhà.. vừa về tới, tôi nhận ra chiếc xe của Long dựng ở trong sân.

“đi đâu vậy chứ???”

giọng Long hỏi tôi giống y giọng mẹ hỏi ba mỗi khi ba đi về trễ vậy T__T

“tớ.. đi chút việc. hai người lại tới đây làm gì thế?”

“ặc. ặc.. mai thi rồi chị hai. hôm qua có tập được khỉ gì đâu.”

“ò… àh.. vậy giờ tập tiếp à?” …… Lo Lo nhét vào tay tôi 1 tờ giấy có in khúc chorus.. chorus – hình như là điệp khúc..bài hát Take me to your heart. thấy vẻ tần ngần của tôi, Lãm bước tới nói nhỏ..

“Xuân học đoạn này , hát theo thằng Long, có 4 câu thôi.”

“uhm.. cũng được..”

“nè, hôm qua ngủ ngon ko?”

“ah.. cậu..bế tớ xuống đó hả?”

“YEAH!! Xu Xu thế mà nặng chết khiếp! ^-^”

TT____TT trong khi Long nhe răng cười nửa đùa nửa khoái chí, Lãm chỉ phớt lờ và vào trong lấy cây đàn, tôi cũng phớt lờ theo.. ……………….. việc hát theo Long đoạn điệp khúc xem ra cũng ko đến nỗi, vì tôi chỉ ca lí nhí, tiếng Long át gần hết, cộng thêm tiếng đàn của Lãm, thì chẳng ai biết có sự góp mặt của tôi. +__+

“wow, hay thật!! cứ như ca sĩ áh!! ”

chị Huyền ở đâu nhảy ra vỗ tay bụp bụp, khen nức khen nở, làm mặt anh chàng hot boy lại vênh lênh.

“hehehe, dĩ nhiên! giờ ca sĩ phải đi…toa lét! ^0^, toa lét ở đâu dzị, chị?”

Long theo chị Huyền vào trong đi..toa let, tôi ngồi lại phòng khách cùng Lãm, cậu ấy vẫn đang mân mê các sợi dây đàn. dù cũng định nói gì đó với cậu, nhưng tôi lại ko biết chuyện gì để nói nên đành im thinh.

“Xuân muốn nói gì à?”

“huh?… (sao cậu ấy biết nhỉ?).. àah, uh, hôm qua, cậu để lại mảnh giấy..”

“uh, tôi vào phòng lấy cái áo khóac cho Xuân..”

“uhm, mà thế thì có gì phải xin lỗi?”

“con trai vào phòng con gái khi chưa được phép thì… ko hay lắm.”

“ah……..”

hóa ra Lãm lại là người quá ý tứ như vậy, so với tuổi của chúng tôi, hình như Lãm trưởng thành hơn 1 chút. lúc trước Đu Đu vẫn hay vào phòng tôi, thậm chí lục lọi tủ của tôi nữa.. có khi cậu ấy nhảy tưng tưng trên giường, làm đống gối chăn của tôi bẩn hết cả. >__
ngay lúc ấy, ba mẹ đi ăn cưới vừa về tới cổng, 2 anh bạn của tôi vội quay người cúi chào.. Long bước tới trước.

“bác nhớ cháu ko ạ??”

“uh..ah.. hôm tuần trước có gặp.”

ba tôi nở nụ cười xã giao, song, vẫn giữ vẻ nghiêm nghị trên mặt, trái lại mẹ tôi tỏ ra thân mật hơn với Long..

“mai thi phải ko con, chiến thắng nhé!!”

“YEAH.. nhất định rồi, thank you!!”

cả ba tôi và Lãm đều cau mày nhìn Long, khiến anh chàng hơi khớp, vội gãi đầu lúng túng.. mẹ tôi cười xuề xòa, còn bảo

“OK, fighting!” nữa. ……………..

Chương 24

“con chỉ chơi với 2 đứa con trai thôi à?”

ba hỏi tôi ngay khi thấy bóng 2L vừa đi khuất, tôi bối rối cúi mặt, ko biết trả lời sao đây.. thì mẹ đã đỡ ngang lời giúp.

“con trai hay con gái thì có gì đâu, quan trọng là chúng nó lễ độ, đàng hoàng..”

“sao em bảo con Xu Xu lớn rồi chơi với con trai như thằng Đu Đu hòai là ko tốt?” ”anh… anh cố tình lôi chuyện này ra phải ko??”’

thôi rồi..họ lại cãi nhau vì..Đu Đu, tôi ko muốn vậy chút nào.. ôi ba mẹ ơi.. hic hic.. tôi chỉ cầm tờ chorus Long đưa lầm lũi đi về phòng, lẩm nhẩm lời cho thuộc, rồi ngủ thiếp đi trong sự chán chường và mệt mỏi. ……………………………

Vòng thi chung kết có nhiều khán giả đi xem hơn hôm trước, 3 nhóm thi với chúng tôi đều có tên

“Tam hiệp”,

“Black and White”, rồi

“Come to Win” họ còn mặc áo cùng màu nữa..

nhóm tôi mỗi đứa chơi 1 màu, tôi trắng, Long đỏ, Lãm đen, nhìn vào cũng hay hay nhưng ko ra gì cả.. T___T

“eh, ban tổ chức nói phải đăng ký tên.”

“lấy đại đi.”

“tên gì? 2LX, XLL? LXL?”

nghe cứ như size áo mặc vậy, hic hic.. thôi lấy

“Hot Boys” đi , tôi ko cần chen vào đâu.. vừa mở miệng định đề nghị cái tên…dở ẹc mới nghĩ ra, thì Lãm đã quyết định trước.

“Lấy XuLoLa đi.”

“tên gì mắc cười vậy mậy?”

“giờ mày có thể nghĩ ra tên gì khác à??”

Long nghĩ 1 lúc rồi gật đầu đồng ý, XuLoLa, trời, lại giống phim họat hình, nghe kinh quá.. …………….. cái môn thi kiến thức tổng quát, nhóm tôi lại thất bại ê chề, chỉ toàn bị sai hoặc bấm chuông trứơc, kết quả của việc cả 3 chỉ lo tập chạy và văn nghệ. 2 điểm, hic hic.

nhưng khác với hôm trước, lần này họ ko đổ lỗi cho nhau, thay vào đó hướng cặp mắt tha thiết nhìn tôi.

“phần test IQ trông cậy vào Xuân hết đó!!”

-___- hum… Okay, để tớ.. hehehe… lại sắp thành người hùng nữa rồi ^_^ … dĩ nhiên, tôi ko để họ thất vọng. 2L chỉ đứng cười cho vui, hoặc để…bên dưới chụp hình, phần thi 20 câu chỉ tòan tôi giải quyết..

15/20 câu, ko phải là hoàn hảo với tôi, nhưng thôi, vậy cũng được rồi, mấy nhóm kia có 1-2 điểm…^^

“XULOLA, CỐ LÊN, VÔ ĐỊCH”

“XULOLA, WE TRUST YOU!!” …… mấy tiếng reo hò làm tôi có cảm giác mình là …ca sĩ, hihi… càng lúc tôi càng có thêm tham vọng thắng cuộc, cho dù phần thi chạy ko phải là giấc mơ đẹp của tôi.

vẫn là tôi chạy đầu, Long chạy thứ hai, Lãm chạy cuối, nhưng nhóm Come to Win có 1 bạn nữ cao khiếp, bạn ấy chạy chẳng kém gì nam nhi cả *___* vì thế, tôi bị bỏ quá xa, và Long với Lãm có phóng hết tốc lực cũng ko sao đuổi kịp.

chúng tôi chỉ có 8 điểm do về nhì. vẻ mặt 2 anh bạn tỏ ra thểu não, tôi cũng ủ rũ chẳng kém.

“bị nó dẫn 2 điểm rồi, phần văn nghệ ko đạt 10điểm thì coi như xong”

“mày có bao giờ thiếu tự tin vậy đâu. sẽ được mà.”

Lãm vừa trấn an Long, vừa quay sang an ủi tôi, tôi ko hiểu Lãm sao lại có thể bình tĩnh và mạnh mẽ đến vậy.. bằng giọng trầm và lắng, Lãm nói với cả 2 đứa tôi

“nếu thua thì thôi, mình đã cố hết sức rồi”

“mày nói thì giỏi, thua mất mặt gần chết!”

“cậu…các cậu…có trách tớ ko…hic hic..”

đang cáu kỉnh và bức xúc, nghe tôi rụt rè lên tiếng, Long dịu nét mặt ngay và vỗ lưng tôi..

“trời, khờ quá, ai trách Xu Xu là tớ đánh cho bầm mặt!!”

Lãm mỉm cười, chìa bàn tay ra –

“đập tay lại nào” …quyết thắng…yah… mà hình như Long vừa xưng

“tớ”? cậu ấy bị nhiễm của tôi rồi…. ^___^ ……………… những nhóm khác hát rất chuyên nghiệp, họ nhảy điệu nghệ và hát thật thu hút… tôi cảm thấy căng thẳng đến ko thở nổi..

“hôm nay ko có bùa à?”

“ay.. phải rồi, tớ quên kêu ông vẽ rồi!! làm sao đây..”

Lãm nhắc lá bùa làm tôi càng run, hèn gì mà lại thua phần chạy, sáng lo ngủ nướng dậy trễ nên ko nhớ gì hết.. hic hic T____T

bỗng Lãm tháo từ trên cổ mình ra, đặt vào lòng bàn tay tôi, 1 sợi dây có mặt cây thánh giá..

“hãy xem đây là bùa, Chúa sẽ giúp cậu”

“… Chúa?…cậu có đạo à?”

Lãm khẽ gật đầu, đôi mắt sâu thăm thẳm, vừa ấm áp, vừa lạnh lùng… thật là 1 anh bạn thú vị..

“cảm ơn..”

tôi quàng sợi dây vào cổ và cố lấy lại bình tĩnh, ngoài kia họ đã kêu tên XuLoLa. ……………

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN