Xu Xu, Đừng Khóc (full)
Chương 9
Chương 25
khi thấy Lãm xách cây ghi ta ra và ngồi xuống, đám đông bên dưới hò reo như muốn ào lên sân khấu đặc biệt là bên lớp của cậu ấy..
tôi nhận ra Kim cũng đến động viên, cô ấy còn nháy mắt với tôi, cảm ơn Hương Kim…cậu thật dễ thương..
Hot boy Long chứng tỏ khả năng thu hút của mình khi vừa cất giọng, cả sân trường im lặng phăng phắt.. dù đã tập trước nhiều nhưng do ko có micro và dàn chỉnh nhạc nên đến giờ tôi mới thấy cậu ấy hát hay… -___-
Take me to your heart take me to your soul Give me your hand before I’m old Show me what love is – haven’t got a clue Show me that wonders can be true
đoạn này tôi thuộc làu rồi và chỉ việc hát theo Long, cậu ấy vừa ca vừa…nhìn tôi đắm đuối (biểu diễn ấy mà) khiến đám khán giả la ó ỏm tỏi.. T___T
thôi đừng có nhìn như vậy mà… …………………
sau nhóm chúng tôi là nhóm Tam Hiệp, họ hát bài Đất Nước cũng rất truyền cảm…ko ai kém cạnh ai.
họ hát xong thì giám khảo có 5 phút hội ý, 3 chúng tôi chỉ ngồi chờ trong hồi hộp. có mấy bạn nữ mang nước đến cho cả 3 đứa, nhưng họ chỉ tập trung nói chuyện với 2L thôi. *__*
“XuLoLa 9 điểm!”
15+8+2 = 25 điểm.. nhóm Come to Win cũng được 25 điểm.. vậy là.. sẽ có thi đối kháng.
khi ban giám khảo tiến hành bốc thăm, Long đại diện lên chứng kiến và mặt mày quay xuống bí xị..
“Cờ vua! tao chơi cái này dở lắm mày ơi.”
“tao cũng có hơn gì mày đâu. Xuân biết chơi ko?”
cờ vua à? từ bé tôi đã học đánh cờ tướng với ông nội, năm 9 tuổi thi giải cờ thiếu nhi cấp quận, giành luôn Huy chương vàng. Đu Đu lại ko biết đánh cờ tướng, cậu ấy bảo cờ tướng là của người già, còn trẻ như tụi mình phải chơi cờ vua. vì muốn chơi với Đu Đu, tôi bảo cậu ấy dạy cho tôi môn ấy chỉ 2 tuần thì tôi đã thắng Đu Đu luôn ^-^ sau đó tôi đánh khắp xóm ko địch thủ ^–^ vậy mà Lãm vừa hỏi tôi biết chơi hung. kekeke
“để tớ cho”
“được ko đó? thằng Khánh lớp 11C giật giải cấp trường 2 năm rồi đó!”
Long nhìn tôi đầy nghi ngờ, cung cấp thêm thông tin, tôi chỉ cười hihi.
ván cờ diễn ra khoảng 30 phút, các thầy cô chăm chú theo dõi, đúng là anh bạn Khánh này ko có đơn giản, đánh hay hơn Đu Đu và mấy đứa trong xóm nhiều làm tôi cũng hơi vất vả, mải đến nước hy sinh con Hậu, thì anh ta mới mắc bẫy..
“Chiếu!”
“Ah ha..THẮNG RỒI~~~~~~~~~ YOU ARE THE BEST, XU XU!!”
tiếng Long la rùm beng trước tiên, TT__TT trước cả khi thầy giám khảo tuyên bố là nhóm tôi thắng chung cuộc.. ……………… tất cả cứ như 1 giấc mơ, cho đến khi tôi cầm trên tay số tiền thưởng 1 triệu đồng tôi mới tin thực sự là mình đã giành giải.
tiền này, chắc để mua xe đạp… hay đem tặng Đu Đu nhỉ cậu ấy bảo cần tiền mà. hic, nhưng nếu mẹ hỏi thì làm thế nào đây.. vả lại chắc Đu Đu cũng ko lấy tiền của tôi đâu.
trong lúc sung sướng, tôi đồng ý đi ăn mừng chung với các bạn đằng nào thì cũng có Hương Kim đi cùng. tôi bớt thấy lạc lõng..
Quán Karaoke
có mấy anh bạn nào đó bên đội Karate cứ hay hỏi han tôi,
“bạn tên Xu Xu hả?”-
“bạn hay thật đó” rồi..
“bạn là bạn gái thằng Long hay thằng Lãm?”.. +___+
“bạn học của Long thôi.”
“vậy vẫn available hả?”
“available là gì?”
anh bạn nọ nhìn tôi nheo mắt ngạc nhiên, rồi cười thích thú, tôi thấy ko thoải mái nên nép sát vào Hương Kim..
“eh, Vinh, tránh ra, mày làm gì Xu Xu của tao đó??”
Long vừa nói vừa nhảy xộc vào chỗ giữa tôi và anh bạn tên Vinh.
“Xu Xu của tao”? thật là… sao cậu ấy có thể nói bừa như vậy..
“của mày cái gì, bạn ấy vừa bảo chỉ là bạn học!”
Vinh phản đối thay cho tôi, làm Long bị quê, quay sang nhìn tôi cau mặt, trông xấu xí hết sức. tôi làm bộ ko quan tâm, hướng mắt lên màn hình..
tôi cứ tưởng là cậu ấy sẽ nói gì đó với tôi, nhưng trái lại, Lo Lo chỉ nghênh giọng với Vinh
“con gái thường mắc cỡ mà mày ko hiểu sao?hehe”
“xi`…….”
Vinh bĩu môi tỏ vẻ ko tin, làm Long bỗng nóng mặt, cái tính bốc đồng của cậu lại trỗi dậy.. thế là cậu ấy nắm tay tôi đứng lên @___@ vì ko chuẩn bị trước nên tôi ko thể níu ghế…
“NGHE ĐÂY~~!!”
……đám đông đang ca hát bỗng im lặng nhìn 2 chúng tôi chăm chú, tò mò ko hiểu Long đang muốn nói gì. Lãm cũng mở to mắt nhưng hình như trông cậu ấy có vẻ lo ngại nhiều hơn..
“đây là bạn gái tôi, Xu Xu. Cô ấy là bạn gái tôi, hiểu ko, nghe ko??”
Chương 26
O_________o bạn gái? girlfriend? tôi á? của Long á???? cậu ấy nhắc 3 chữ
“bạn gái tôi” đến 2 lần… bàn tay Long nóng hổi, nắm chặt tay tôi, mặt tôi tê hết mọi cử động, chỉ có 2 con mắt thò lõ như ễng ương.
“c…ậ…uu… s..ao.. th..a cho..t..tớ..bu..ông..ra..”
tôi thậm chí còn ko nói được 1 từ ra hồn T___T những anh bạn trai thì ồ..à… rồi cười cái kiểu gì khó hiểu… mấy cô bạn gái thì ném cho tôi cái nhìn ghen ghét, hoặc là xụ mặt buồn bã..
chỉ có Lãm là tỏ ra ko cảm giác, cậu ấy xem như ko nghe thấy gì, cầm micro tiếp tục bài hát trên máy..
tôi vội vàng ngồi xuống, vì Long đang giữ chặt tay tôi, nên tôi cũng lôi cậu ấy ngồi theo. cả người tôi vẫn đang run bần bật *__* sau 1 phút điên lên, mặt Long giãn ra chút đỉnh, nhưng bàn tay vẫn ko chịu buông tôi ra T__T
“tớ…tớ đi toa lét”
tôi nói nhỏ với Long bằng giọng cầu xin, cậu ấy mới chịu thả tôi đi +_+ tranh thủ lúc ra ngoài tôi sẽ trốn về luôn, mặc dù Hương Kim vẫn còn trong đó.
“Xuân, khoan đã.”
đó là giọng của Lãm, cậu ấy đứng dậy, đề nghị giải tán một vài bạn cũng tán thành, thế là, cả bọn đều đồng lọat ra về. uhm…thế cũng được. …………….
Hương Kim gọi ba rước và về trước, bỏ lại tôi, bơ vơ trơ trọi thế này, cùng với 2L nữa sao thời gian này tôi cứ dính vào họ vậy, huhu… tôi nhớ Đu Đu quá.
vẫy tay chào Kim xong, tôi nhận ra là mình cũng cần đi toalet phòng vệ sinh nam và nữ chỉ cách nhau có 1 bức tường, nên khi vừa vào cửa, tôi đã nghe tiếng Lãm bên phòng kia
“Long, tao có chuyện muốn nói”
“chuyện gì?”
“Về Xuân.”
cái tên tôi xuất hiện trong câu chuyện của 2 người họ, làm tôi ko thể ko…nghe lén… T___T
“Xu Xu à? thế nào?”
“mày đừng chọn Xuân, được ko?”
“tại sao??”
“Xuân ko đáng … bị mày đùa giỡn..”
đùa giỡn? Lãm nói rất trầm, như thể cậu ấy cảm thấy đau, tôi nuốt nước bọt, 2 tai vểnh ra để lắng nghe rõ hơn.. may mà trong phòng toalet bây giờ ko có ai, nếu ko thì đâu có nghe trộm thế này được.
“ai nói mày là tao đùa giỡn?”
“tao còn lạ gì mày, thay bạn gái như thay áo. mày tìm nhỏ khác đi.”
“t…tao..”
“ai cũng được, miễn đừng là Xuân.”
“…ko, tao thích Xu Xu… thích thật…ko giống các lần trước. tao ko đùa..”
một chị gái bước vào làm tôi phải chui ra ngoài, ko thể tiếp tục nghe hết…
chân tôi bước mà tâm hồn cứ treo lung tung, nghĩ ngợi..dù rằng ko có suy nghĩ nào cụ thể, tôi nghĩ về câu nói của Lãm, nghĩ về lời của Long…
cậu ấy có nhiều bạn gái? thay đổi xoành xọach? và bây giờ tới lượt tôi? tôi là cái áo à? giờ thì tôi hiểu cái cách mấy bạn nam cười khi Long
“tuyên bố” ban nãy.. họ xem tôi như 1
“nạn nhân tội nghiệp”..>__
lẽ ra nghĩ như vậy, tôi phải ghét Long ghê lắm, tôi phải đến
“xử lý” cậu ấy hay đòi lại
“danh dự” cho mình, nhưng mà… cái câu Long nói,
“tao thích Xu Xu, thích thật”… lại nghe…có vẻ gì đó chân thành. -____- …………… tôi ko đợi họ hoàn thành cuộc
“tranh luận trong toa lét” mà đón xe búyt về trước, sẵn dịp đã xin mẹ về trễ, tôi tạt ngang sang nhà Đu Đu, hi vọng lần này, cậu ấy ko đi đâu vắng.
người mở cửa cho tôi, là người tôi đang mong nhớ T___T cậu ấy tỏ ra ngạc nhiên 1 hồi, rồi bảo tôi vào nhà, mới gần 2 tháng mà tôi thấy như lâu lắm rồi tôi ko bước chân vào đó.
“nhìn cậu mệt quá, mới đi học thêm à?”
“ko…tớ mới đi Karaoke về.”
“ah… với bạn hả? vui ko?”
“ko vui gì cả.”
có lẽ bộ mặt chán nản của tôi làm Đu Đu thấy lo, cậu ấy mang ra cho tôi 2 cái bánh dừa, dỗ tôi như dỗ con nít.
“thôi ăn đi. ko vui mà cũng đi nữa. đúng là Xu khờ”
“Đu Đu này, cậu đi hoài à, mấy lần tớ muốn gặp ko có cậu đâu hết..hic hic..”
tự nhiên giọng tôi lại trở nên nức nở, hệt như mấy đứa con gái dỗi khi ko được thỏa mãn.. Đu Đu hơi bối rối, cậu ấy lột lớp lá dừa ra khỏi cái bánh, rồi đưa qua trước mặt tôi.
“tớ… dạo này hơi bận…cậu tìm tớ có việc gì?”
“mà sao cậu nghe mẹ bảo tớ tìm, cũng ko chịu gọi cho tớ..huhu..”
có lẽ sau 1 ngày căng thẳng, vui buồn lẫn lộn, thêm chuyện dồn nén mấy ngày về chuyện ba mẹ cãi nhau vì cậu ấy tôi đâm ra bức bối và giọng rưng rức…
“..hơ.. tớ… cậu bảo..mẹ cậu ko thích tớ nên tớ ko gọi..”
“nhưng tớ thích cậu mà, Đu Đu..!”
T__T ko hiểu sao tôi nói câu ấy, vừa khịt mũi, vừa nói, nói to nữa là đằng khác. trời ạh… xấu hổ ghê đi… con gái ai lại bảo thích con trai chứ.. ko biết suy nghĩ, hic hic. để nói rồi ko dám nhìn mặt Đu Đu luôn! T_______T
“thì tớ cũng thích cậu, nhưng… mặt cậu làm gì đỏ hóet dzị?”
Đu Đu nói tỉnh queo, cái câu
“tớ cũng thích cậu”, thậm chí còn hơi cúi đầu nhìn tôi quan sát, ra vẻ thắc mắc tại sao mặt tôi đỏ..
tôi chỉ … làm thinh và cạp cái bánh dừa, mum..mum…mum.. ngon quá..
Chương 27
Đu Đu ngồi nhìn tôi ăn, lâu lâu lại bảo tôi ăn từ từ thôi, mãi 1 lúc sau khi ăn hết 2 cái bánh, tôi mới hết xấu hổ về câu nói lúc nãy.
“ba mẹ cậu ko có nhà hả?”
“mẹ tớ về ngoại rồi, còn ba…”
“sao?”
“ba ko có ở đây nữa.”
“sao vậy????”
mặt Đu Đu buồn thiu, im lặng. tay cậu vẽ những nét lung tung trên mặt bàn, rồi nhìn tôi xa xăm..
“cậu kể cho tớ nghe đi mà.”
tôi nài nỉ gần như van lơn, khoảng 2 phút sau, Đu Đu bảo sẽ đưa tôi về nhà.. vẫn ko chịu nói gì về ba cậu ấy. ……………………
mẹ tôi lại làm mặt lạnh khi thấy Đu Đu chở tôi về, mặc cho cậu ấy nở 1 nụ cười rất hiền với mẹ, mẹ cứ đăm đăm nhìn rồi quay đi.
tôi giận mẹ. vì mẹ đã bước vào tình bạn-đẹp đẽ nhất của tôi, vì mẹ đã đối xử ko tốt với người mà tôi yêu quý.. do vậy, tôi nghĩ mình phải
“đứng lên”.
“mẹ!”
“chuyện gì đây? ko phải mẹ đã nói con ko nên đi với thằng Đu Đu rồi sao?”
“con thích đi!! con ko nghe mẹ đâu!! mẹ vô lý quá chừng!”
ay da.. nhờ cái gì mà tôi lại hùng hồn thế nhỉ.. chỉ biết tôi đang đứng nói tay đôi với mẹ, cái điều chưa bao giờ xảy ra. ánh mắt mẹ đanh lại, gân tay dần nổi lên, mẹ mím môi chặt
“XU ! con nói với mẹ kiểu gì vậy hả?”
“mẹ giải thích đi, tại sao mẹ ko cho con chơi với Đu Đu nữa? vì ba cậu ấy mất việc? vì mẹ thích người giàu thôi phải ko?”
BAPPP
1 cú tát mạnh. mẹ đánh tôi – câu nói giận dữ và hơi nghẹn giọng của mẹ vang vang
“CON BIẾT GÌ MÀ NÓI??” ……………………………
má tôi còn nóng rát và có lẽ vẫn in dấu bàn tay mẹ.. tôi bỏ ra cửa.. thật ko thể tin là mẹ lại làm vậy.. tôi nói sai hay sao?? mẹ tỏ ra niềm nở với Long, vì cậu ấy giàu..đi xe xịn.. đinh ninh trong đầu suy nghĩ đó, tôi đi luôn ra ngoài, mặc mẹ gọi phía sau..
“quay lại, Xu Xu?!! nếu đi thì đừng mò về nữa!” ………… con ko về, con có tiền! 1 triệu đồng lận nha……………….. -___- ko thèm…ko cần mẹ…. mẹ đánh con…
với cảm giác hụt hẫng tột cùng, tôi cứ thế mà đi lang thang ngoài đường. vừa đói, vừa mệt, tôi ghé mua gói xôi mặn, và tìm 1 góc cây ngồi xuống… bắt đầu ăn..và khóc…
chiếc xe đạp quen thuộc của Đu Đu dừng lại trước mặt tôi, khi tôi ngước lên, Đu Đu trông như 1 ông bụt, cậu ấy lặng lẽ ngồi cạnh và chìa chiếc khăn của mình,, chiếc khăn bẩn lấm lem như nó vẫn thường như thế.
“đừng khóc, Xu Xu.”
“cậu… sao cậu biết tớ..ở đây..hic..”
“thì tớ ở sau lưng cậu nãy giờ mà.”
“cậu đi theo tớ à?”
“uh…”
hóa ra Đu Đu đã nghe được chuyện tôi và mẹ nói với nhau…whew.. ko bít cậu ấy có buồn ko. tôi mở gói xôi chia cho Đu Đu nhưng cậu ấy lắc đầu, chỉ ngồi vòng tay qua gối và nhìn tôi ăn.. có Đu Đu lúc này thật là tốt, tôi có thể thấy đỡ cô đơn và đỡ buồn hơn..
“giờ tớ chẳng biết làm gì nữa…”
“cậu ăn xong thì về nhà đi, chứ còn làm gì.”
“tớ ko về đâu, tớ sẽ bỏ nhà ra đi!!” -___-
“đồ khờ, cậu làm sao mà bỏ nhà đi được.”
vừa nói, Đu Đu vừa cốc nhẹ vào đầu tôi, cười 1 chút nhưng rồi lại thở dài..
“mẹ cậu ko thích ba tớ, ko thích tớ, ko phải vì ba tớ mất việc. cậu đừng nghĩ thế.”
“chứ vì sao??”
“…ba tớ…có bồ nhí… 1 người trong cơ quan… nên bị cách chức”
“….?..”
2 mắt tôi mở tròn xoe nhìn Đu Đu, cậu ấy nói bằng giọng ngại ngùng, xấu hổ… và dường như ko dám nhìn tôi… bồ nhí à?
“như vậy… là.. rồi, cậu có giận ba cậu ko?”
“tớ chẳng biết nữa. giờ tớ chỉ thấy thương mẹ….”
tôi ko biết làm gì hơn là im lặng và ôm lấy cánh tay phải của Đu Đu, như thể tôi muốn truyền cho cậu ấy chút sức mạnh.. dù tôi cũng chẳc có bao nhiêu thứ ấy..
“cậu về xin lỗi mẹ đi nhé.”
“uh….nhưng… cậu có cần tớ …àh.. tớ có tiền NÀY!!”
nói đến đó, mắt tôi bỗng sáng lên rồi tôi lôi xấp tiền thưởng trong túi ra 1 cách hạnh phúc.. ^–^
“cái này tặng cho cậu nè!!”
“gì thế?”
“1 triệu đồng. tớ được thưởng đó”
“ackkk… sao lại đưa tớ??”
“thì cậu cần tiền mà!!”
“cất vào đi, XU KHỜ!”
Đu Đu nói lớn giọng tỏ vẻ tự ái, tôi đã nghĩ trước rồi, vậy mà vẫn cố đưa…hic… thất vọng và buồn não, tôi cấp xấp tiền trên tay nghĩ ngợi.
“mà cậu lấy đâu ra tiền thưởng nhiều vậy? học bổng hả?”
“ko, giải thưởng của hội thi hôm trước tớ nói cậu ấy.”
“ah… thì ra… trong khi tớ chỉ..”
nói đến đó, Đu Đu bỗng dừng lại, rồi đứng dậy, bảo tôi lên xe để cậu ấy chở về.. ====
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!