Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế - Chương 3: Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế


Chương 3: Chương 3


“Sủi cảo xong rồi đây!”
Tiếng kêu của người phục vụ nhất thời giải cứu Tần Thi, cô cười cười với vị thím nhiệt tình kia, nhanh chóng đi đến cửa sổ bên kia lấy sủi cảo.
Tần Thi mới cầm chén đặt ở trên bàn, lúc vừa chuẩn bị kéo ghế ra, vị thím kia lại sáp lại đây, đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô.
“Cô nương, chỗ thím có một người, điều kiện rất tốt,” thím sáng lên đôi mắt nói: “Cháu vừa ăn vừa nghe thím nói, nếu cảm thấy không được cháu coi như thím cái gì cũng chưa nói, đừng để ý ha.”
Tần Thi do dự một chút, vẫn gật đầu, “Ngài nói.”
Vị thím kia mặt mày hớn hở, lập tức bắt đầu giới thiệu: “Người này tốt nghiệp từ trường quân đội, năm nay 28 cũng đã là đoàn trưởng rồi, có phần tiểu viện độc lập! Nhà rộng 80 mét vuông, hơn nữa tiền lương một tháng cũng 80 nguyên đấy!”
“Người cao 1m85, bộ dáng cũng đẹp trai, không hút thuốc lá, không uống rượu, không đánh bạc.”
“Điều kiện tốt như vậy?” Người phục vụ hỏi ra lời Tần Thi muốn hỏi.
Dáng vẻ tươi cười trên mặt vị thím ngừng một chút, thở dài: “Nói thật với cháu vậy, người này là con trai thứ 2 của thím, điều kiện nó thật sự tốt, nhưng mà……”
“Nhưng mà nó từng kết hôn, còn có 3 đứa con.”
“Ah cái này……” Người phục vụ nhìn thoáng qua Tần Thi văn nhã ăn cơm, nghĩ thầm điều kiện của người ta cũng không tệ, bà đây là nói kết hôn cái gì?
Vị thím kia vội vàng bổ cứu, tiếp tục nói: “Nhưng ba đứa nhỏ đều không phải của nó! Đều là đồng đội nó vì nước hy sinh thân mình để lại! Lúc trước tuy rằng từng kết hôn, nhưng nó mới vừa kết hôn thì đi chấp hành nhiệm vụ, hai người xa cách thì nhiều, tụ họp thì ít.”
“Con dâu trước của thím cũng là phần tử trí thức trong quân khu, chịu không nổi cảnh nó cả ngày không ở nhà, cũng không biết nuôi con nhỏ, sau đó qua được một năm thì ly hôn.”
Thím đang nói trong mắt đều nổi lên nước mắt, “Con trai thứ hai của thím bề bộn không về được nhà, đó cũng là vì nước thôi, thím bèn đến giúp nuôi dạy mấy đứa nhỏ, nhưng thím tuổi lớn, chăm sóc được mấy năm thì không thể chăm sóc, hơn nữa ông trong nhà thân thể cũng không tốt, thím chỉ có thể về quê.
Vốn thím cân nhắc lại nói việc hôn nhân cho nó, này chẳng phải gặp được cháu sao!”
“Chân trước thím mới vừa chạy về, sau lưng đã nghe nó nói ba đứa nhỏ bị bệnh hết hai đứa, thím đều vội muốn chết!”
Tuy nói không phải máu mủ, nhưng cũng ôm về nuôi dưỡng từ nhỏ, làm sao có thể không có tình cảm chứ.

Vị thím kia nhìn Tần Thi, thật tình thật cảm nói: “Thím thấy cháu không giống với những người khác, rất tốt rất dịu dàng với trẻ con, cho nên nổi lên tâm tư.
Cô nương cháu đừng để ý nha, cháu coi như tùy tiện nghe một chút ha.”
Bà cũng không ngốc, nhìn ra được Tần Thi khí chất tốt lại có giáo dưỡng, lớn lên còn xinh đẹp, sao có thể đi làm mẹ kế cho người ta.
Vừa mới nói chuyện này với cô, hoàn toàn là nghe thấy đứa nhỏ sinh bệnh quá sốt ruột, lại nhìn thấy Tần Thi đối với con nít xa lạ đều như vậy, nhân phẩm khẳng định không sai được, lời nói nhất thời không qua đầu óc, đã nói ra miệng.
Tần Thi buông chiếc đũa, nhìn vị thím kia hỏi: “Tình huống cụ thể như thế nào? Đứa nhỏ bao lớn rồi? Bộ đội ở nơi nào?”
Vị thím kia vừa nghe, đôi mắt trừng lớn một chút, không nghĩ tới vậy mà còn có hy vọng.
“Bộ đội ở thành phố X, cách Cung Tiêu Xã không xa, cái gì cũng có, cái gì cũng không thiếu! Lão Đại là một tiểu tử, 9 tuổi lên lớp 3, lão Nhị là khuê nữ, với lão Tam là một đôi long phượng thai, đều mới 4 tuổi.
Bọn họ rất ngoan, lão Đại mỗi ngày đều giúp thím làm việc, hai đứa nhỏ cũng rất dễ nuôi dạy, ăn no thì không nháo.”
Vị thím kia giữ chặt tay Tần Thi, lại nói: “Cháu muốn thật nguyện ý, nếu không chờ tí nhìn xem con trai thứ hai của thím? Nó đi làm việc, lập tức sẽ đến.”
“Thím cũng không phải người nhiều chuyện, chỉ cần các cháu có thể sống tốt cuộc sống của mình là được, thím tuyệt đối không can thiệp các cháu!”
Tần Thi không nói chuyện, rũ mắt bắt đầu suy tư.
Nếu thật sự như bà ấy nói vậy, người kia so với Lộ Tài điều kiện khá hơn nhiều, còn có thể đi xa quê, ném rớt gia đình nguyên thân.
Đều là làm mẹ kế cho ba đứa nhóc, vậy cô nhất định lựa chọn điều kiện tốt hơn.

Trong trí nhớ, mẹ Lộ Tài cũng không phải loại người lương thiện gì, rất đanh đá, huống chi bản thân Lộ Tài còn đánh vợ nữa.
Nghĩ đến đây, Tần Thi nâng mắt lên, “Có thể nhìn xem trước.”
Xem qua tình huống đoàn trưởng này như thế nào sau lại nói đi, ngộ nhỡ thật sự không tồi thì sao?
“Ai nha! Được, không thành vấn đề! Đợi lát nữa là nó đến rồi, cháu ngồi xuống trước,” bà cao hứng không được, lôi kéo Tần Thi lại bắt đầu hỏi tình huống của cô.

Sau khi bết được Tần Thi là học sinh cao trung, còn thi đậu qua đại học, trong lòng càng vừa lòng.
Hai người đang trò chuyện, một nam nhân mặc quân trang cao lớn tiến vào cửa.

Tần Thi hơi hơi nheo lại đôi mắt, nghiêm túc đánh giá người đi tới ngược sáng này.
Đi đường ưỡn ngực, ngẩng đầu, không lưng còng, thân hình đĩnh bạt, phấn chấn oai hùng, khí chất kia vừa thấy chính là tham gia quân ngũ.
Lớn lên cũng không tồi, ngũ quan rất đẹp, chỉ là đen chút.

Chẳng qua rất man lì, nhìn rất có cảm giác an toàn.
“Đây là con trai thứ hai của thím, Lục Trạch Thiên,” mẹ Lục duỗi tay về phía Lục Trạch Thiên, kêu lên: “Mau mau, mau tới đây!”
Lục Trạch Thiên còn không biết đã xảy ra chuyện gì đi đến trước bàn các bà ngồi xuống, đầu tiên là lễ phép gật đầu với Tần Thi, sau đó có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua mẹ mình, “Mẹ.”
Không phải nói ăn cơm sao? Lâu như vậy còn chưa gọi?
Mẹ Lục: “Đây là Tần Thi, con cùng con bé đi mua chút đồ, chờ lần tới lại ăn cơm.”
Lục Trạch Thiên ngay từ đầu còn không chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn dáng vẻ tươi cười với ánh mắt kia của mẹ, anh đột nhiên phản ứng lại.
Lục Trạch Thiên ở trong lòng khẽ nhíu mày, không nghĩ tới mẹ mình làm ra chuyện như vậy.

Nhưng cô nương người ta đều ngồi ở chỗ này, anh cũng không tiện từ chối, chỉ có thể đồng ý, nghĩ đi ra ngoài lại giải thích rõ với Tần Thi.
“Chăm sóc người ta cho tốt đó.” Mẹ Lục cười tủm tỉm nhìn hai người ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, nhìn bóng dáng hai người bọn họ không dời mắt được.

Này trai tài gái sắc, nhìn thật xứng!
Người phục vụ xem đủ náo nhiệt rồi rốt cuộc mở miệng: “Thím còn ăn cơm nữa không?”
“Ăn! Đương nhiên ăn! Thịt kho tàu, sủi cảo đều cho thím một phần!”
Mẹ Lục vang dội trả lời.
Tần Thi và Lục Trạch Thiên một trước một sau đi ở trên phố, ở nơi ít người, rốt cuộc mở miệng.
“Anh……”
“Em……”
Hai người đồng thời mở miệng, lại đồng loạt tạm dừng.
Tần Thi và Lục Trạch Thiên đều không phải người ngượng ngùng xoắn xít, lúc này gặp được phân đoạn thân cận xấu hổ như vậy, hai người bọn họ đều không có phản ứng quá lớn.
Da mặt dày của Tần Thi là ở hiện đại tôi luyện ra, mà Lục Trạch Thiên hoàn toàn chính là tính cách cho phép.
“Anh nói trước đi.” Tần Thi khẽ cười cười với Lục Trạch Thiên.
Lục Trạch Thiên cũng không khách khí, nói thẳng: “Mẹ tôi hẳn là đem tình huống của tôi đều nói với em rồi đi?”
Tần Thi gật đầu.
“Tôi sẽ không bởi vì đứa nhỏ cần chăm sóc thì tìm một nửa kia, đó không phải tìm vợ, mà là tìm bảo mẫu.” Lục Trạch Thiên nhìn Tần Thi, biểu tình rất nghiêm túc: “Tôi không biết mẹ tôi nói với em như thế nào, nhưng nếu em không muốn, tôi cũng không muốn liên lụy em, tôi sẽ xử lý tốt hết thảy, em không cần lo lắng.”
Việc này là mẹ anh đường đột, Lục Trạch Thiên thật không biết mẹ anh như thế nào ở trên đường cái tìm được đối tượng xem mắt.

Rõ ràng lúc trước trở về, anh đều từ chối chuyện bà tìm giúp anh một nửa kia.
Tần Thi nghe vậy khẽ gật đầu, “Tôi hiểu rồi.”
Lục Trạch Thiên có thể nói ra lời này, thì Tần Thi biết tam quan anh vẫn rất chính, như vậy kết hôn với anh cũng không phải không được.
Dù sao làm mẹ kế cho ai đều là làm, có thể tìm người đáng tin cậy, bộ dạng tốt, tam quan chính đương nhiên là càng tốt.

Lục Trạch Thiên nghe Tần Thi nói như vậy, vẻ mặt nghiêm túc hoãn xuống, nhưng anh vừa mới buông một hơi, đã nghe thấy Tần Thi lại mở miệng.
“Tôi nguyện ý.”
Lục Trạch Thiên có chút kinh ngạc nhìn về phía Tần Thi.
Tần Thi quay đầu đối diện với anh, đem tình huống nhà mình và chuyện Lộ Tài không hề giấu giếm nói.
“Anh cần người chăm sóc con nhỏ, mà tôi cần anh dẫn tôi rời khỏi nơi này, tôi không muốn gả cho Lộ Tài, cũng không muốn bị gia đình buộc chặt hút máu lại bán suất đại học.”
“Tôi sẽ nghiêm túc nuôi nấng, giáo dục ba đứa nhỏ trưởng thành, hơn nữa chăm sóc ăn uống, cuộc sống của anh, nếu cần sắm vai phu thê ân ái, tôi cũng hoàn toàn không thành vấn đề.”
“Mà anh chỉ cần chi trả tất cả chi tiêu trong gia đình, cùng một ít…… Tiền lương của tôi, đương nhiên tôi sẽ đưa cho anh sổ sách, bảo đảm các mục rõ ràng, không làm giả không chỉnh sai.”
Lục Trạch Thiên: “……?”
Tần Thi nhìn Lục Trạch Thiên có chút sững sờ, lộ ra nụ cười thương nghiệp tiêu chuẩn của cô, “Một lần nữa giới thiệu một chút, tôi tên là Tần Thi, 24 tuổi, trúng tuyển hệ tiếng Anh của C đại, trù nghệ tinh xảo, có sở trường, càng có kỹ xảo đặc biệt nuôi dạy trẻ con.”
“Bảo mẫu biết tôi đều biết, bảo mẫu không biết tôi cũng biết, tìm tôi, có thể giải quyết nỗi lo về sau của anh.”
“Chúng ta có thể thoả thuận kết hôn, việc này có thể viết hết ở trong hợp đồng, kỹ càng tỉ mỉ có thể từ từ nói chuyện.”
Tần Thi hơi hơi nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn Lục Trạch Thiên: “Anh suy xét một chút?”
“……”
“…………”
Lục Trạch Thiên trầm mặc.
Đoàn trưởng ở trên chiến trường đều vững vàng bình tĩnh, hiện tại tâm tình phức tạp đến cũng không biết nên làm ra cái biểu tình gì.
Anh lần đầu tiên gặp được người phụ nữ như Tần Thi vậy…… Lớn mật, lý trí lại dũng cảm.

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN