Y Dao Tề Truyện - Chương 19: Là Bạn Của Nhau Nha
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Y Dao Tề Truyện


Chương 19: Là Bạn Của Nhau Nha


-… Đây là đâu ?… Tớ còn sống ư…_ Mẫn Di mở mắt khó khăn nói.

-Cậu đã hôn mê suốt buổi tối hôm qua, cũng may là cậu đã tỉnh lại_ Tôi mừng rỡ reo lên: -Yên tâm, bây giờ cậu đã an toàn, cố gắng tịnh dưỡng cho thật tốt. Rồi cậu sẽ mau chóng khỏe lại.

-Vậy còn mọi người… Họ…_ Mẫn Di lo lắng hỏi.

-Không sao cả, họ không bị thương nặng. Đang nghỉ ngơi ở lều bên cạnh_ Tôi đứng dậy, rót cho nàng một ít nước, sao đó mang lại.

-Cảm ơn cậu_ Mẫn Di nhận lấy cốc nước từ tôi, mỉm cười yếu ớt nói:

-Chúng tớ khá bất cẩn, tất cả mọi chuyện đều là nhóm tớ gây ra. Tớ thành thật xin lỗi_ Tôi đứng dậy, khom người hối hận nói.

-Đâu phải lỗi của các cậu, đừng tự trách bản thân như thế. Xem này, không phải hiện tại tớ vẫn khỏe mạnh sao_ An Khả cố gượng giơ hai tay lên làm động tác vận động nhẹ, tuy vết thương đã đỡ, nhưng cũng không khỏi có chút đau nhức.

Sau đó nàng chóng hai tay xuống ráng ngồi dậy, thấy vậy tôi vội đưa tay lên đỡ, hờn mắng nói: -Cậu vừa tỉnh lại, đừng gắng gượng nhiều, miệng vết thương sẽ loét ra đó.

-Tớ biết rồi. Vì nằm nhiều quá, tớ cảm thấy không được thoải mái_ Mẫn Di tươi cười nói, ngưng một chút bỗng khẽ lên tiếng: -Hôm qua có khá nhiều chuyện xảy ra, trong cái rủi lại có cái may.

Thấy tôi im lặng không thắc mắc, nàng ngước nhìn xa xăm, miệng mấp máy nói: -Nhờ vụ việc vừa qua, chúng ta đã hiểu rõ về nhau hơn, đoàn kết hơn. Lần đầu, khi bước vào lớp 6B, tớ thấy mình rất lạc lõng vì vừa chuyển trường đến, đối với tớ nó như một cơn ác mộng. Nhưng cũng may, lúc đó tớ gặp cậu.

-Gặp tớ sao ?_ Tôi ngơ ngác hỏi.

-Ừ.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
•~• 3 tháng trước •~•

Gió vờn thổi nhè nhẹ, làm những tán cây cao không tự chủ khẽ chạm vào nhau.

Ở cạnh hồ nước.

-Sau cậu lại ngồi ở đây ?_ Y Dao bước lại hỏi.

Người ngồi đó, không lên tiếng trả lời.

-Cậu có phải là học sinh mới vừa chuyển trường vào lớp tớ không ?.

Im lặng.

-Tớ tên là Y Dao, tớ có thể ngồi ở đây được không ?.

Mặc cho người đó có muốn bắt chuyện hay không, cô bé vẫn vui vẻ nói.

-Cậu không nói… Vậy tớ ngồi nhé.

-…

-Cậu tên gì thế ?.

-…

-Cậu vẽ đẹp lắm. Ba tớ cũng vẽ rất tuyệt, những bức tranh của ba là siêu đỉnh nhất luôn. Nhưng tớ thì lại không có tài năng ấy, mỗi khi tớ cố gắng vẽ gì đó, thì nó lại chẳng ra hình thù gì… Haizzz… Nhiều lúc tớ còn bị anh trai trêu là “Khủng Long mà vẽ cái gì, chỉ cần in dấu chân mình vào là được”…

-Phì…

Y Dao mở to mắt nhìn người bên cạnh, chỉ là thoáng qua thôi.

Nhưng…

-Cậu cười lên rất dễ thương _ Y Dao cười híp mắt nói.

-Thật…sao…_ người đối diện rụt rè nói.

-Đúng đó, hãy cười thật nhiều nha.

-Ừ.

Ở cạnh hồ, hai đứa trẻ vui vẻ cười đùa với nhau.

Giọng nói ấy vang vọng cả mặt hồ tĩnh lặng.

-Cậu tên gì.

-Tớ…tên…Mẫn Di…

-Hì…chúng ta sẽ là bạn của nhau nha.

-Ừ.
-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
•~• Quay về hiện thực •~•

-Cảm ơn cậu… Cảm ơn vì tất cả_ Mẫn Di hạnh phúc nói.

Tôi không nói gì, mỉm cười thật tươi, ôm nhẹ người bạn phía trước vào lòng, khẽ nói: -Hãy cười thật nhiều nha.

Mẫn Di nhẹ gật đầu, choàng tay ôm lấy tôi.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.

Không cần bạn phải làm gì cao cả để kéo giữ tình bạn ?.

Chỉ cần bạn tin.

Bạn thật lòng mong những điều tốt đẹp luôn đến với họ.

Thì chắc chắn một điều.

Và rất nhanh thôi, tình bạn yếu ớt ấy sẽ cứ thế… Lớn mãi một cách không tưởng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN