Y Dao Tề Truyện
Chương 20 : Tuỳ Thời Hoan Nghênh.
Tôi không tài nào chợp mắt được. Sau những chuyện không may xảy ra, tôi cảm thấy nó như một cơn ác mộng không hơn không kém. Quả thật, chúng tôi còn khá nhỏ để đối mặt với nguy hiểm lần này.
Tôi cũng đã từng nghĩ, nếu hôm đó Thần May Mắn không nhìn thấy chúng tôi thì sao ?.
Liệu chúng tôi còn ngắm được Sao khi đêm xuống. Và thức dậy khi Mặt Trời mọc không ?.
Có lẽ đây mới là sự khởi đầu cho tương lai.
Nhưng có một chuyện khiến tôi phải suy nghĩ.
Sau khi gặp được Trúc Lam, tôi cùng An Khả quyết định đi tìm đám Bạc Ngôn, còn những người khác thì đưa Trúc Lam và Mẫn Di trở về.
Khi đến nơi, tôi thấy họ đang nằm bất tỉnh dưới mặt đất. Lúc đó tôi có nhìn xung quanh, nhưng chẳng thấy hình bóng của con Hổ kia đâu ?.
Không phải là tôi mong nó làm hại bạn mình, nhưng với bản năng của một con vật khát máu, sau nó có thể dễ dàng buông tha con mồi được.
Đây cũng không phải điểm mấu chốt.
Nhưng khi chúng tôi hỏi họ về tình hình của ngày hôm đó, câu trả lời mà tôi nhận được là: “Chúng tớ không nhớ gì cả” sau đó bọn họ nhăn mặt, ôm đầu đau đớn khẽ rít lên. Cũng vì thế, mà chúng tôi không hỏi thêm nữa.
Thật ra đã có chuyện gì xảy ra, trước khi chúng tôi đến…
-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
•~• Sáng hôm sau •~•
Bầu trời đã có chút khởi sắc cho ngày mới.
Từ trên cao, nơi thác nước đang thi nhau chảy xuống, cứ như vậy dung hòa làm một.
Phía dưới thác nước nơi mặt hồ vốn dĩ tĩnh lặng, thì ngay lúc này những tiếng cười đùa bất chợt vang lên. Mang đến một màu sắc tươi đẹp, tạo nên một bức tranh thiên nhiên lay động lòng người.
-Ahi… cho cậu chừa, dám hất nước tớ.
-Hahaha, tớ chừa rồi… xin đầu hàng.
-Ahahah… hahah…
…
Cùng lúc đó.
-Bây giờ tụi mình thi, xem ai nín thở dưới nước lâu hơn. Ai thua, sau khi về phải làm osin cho người thắng 3 ngày_ Sàn Nam vỗ vỗ ngực, tự tin nói.
-Chơi luôn_ Bách Tư vươn vai, hất tóc bảo.
-1… 2… 3… Bắt đầu.
Vừa nói xong, Sàn Nam và Bách Tư cùng nhau đưa tay bóp mũi, đồng thời hụp người xuống mặt nước.
…
1 phút…
2 phút…
Và…
-Hơ hơ… cậu thắng rồi, tớ chịu thua_ Bách Tư tròi người đứng lên thở hỗn hệt nói, khi tay đang lay lay thân thể dưới nước.
-Waaa…Haha… vậy tớ thắng rồi_ Sàn Niệm đắc ý tuyên ngôn: -Vậy nhớ ước định đàn ông của chúng ta.
-Ôi trời, đây mà cũng gọi là ước định đàn ông sao ?_ Bách Tư nhúng vai, lắc đầu đáng thương nói.
Sau câu nói vô tư ấy, là một tràn cười nghiêng ngã của mọi người xung quanh.
…
Bên phía chúng tôi, thì đang chơi trò ném bóng dưới nước.
Thật ra, trò đó có tên đúng là Chọi Cầu (1) nó được áp dụng chơi trên mặt đất. Nhưng vì chúng tôi muốn nâng cấp trò chơi ở mức độ thượng đẳng, cho nên mới đổi thành một cái tên mới.
Và cách chơi cũng có chút thay đổi, chủ yếu là phù hợp địa hình dưới nước.
Đội 1: Gồm tôi, An Khả, Bạc Ngôn, Âu Giao, Bác Hải, Tiếu Lợi, Thiếu Hận, Hoắc Khang, và hai anh em Bân Huệ, Bân Hải.
Đội 2: Gồm Tiêu Nhiễm, Vũ Hội, Lam Uyển, Ái Lâm, Hà Tịnh, Tần Trịch, Mã Mã, Túc Nam.
…
Sau gần 15 phút.
-Phải nhắm thật kĩ, để giải cứu được cho Bân Huệ_ Tôi suy nghĩ thẩn trọng nói.
-Tớ biết rồi_ Thiếu Hận cầm chắc quả bóng trong tay, nhanh chóng bật người lên khỏi mặt nước, kèm theo một cú đập bóng khá mạnh trên không: -Bân Huệ… chụp nè.
Lúc này đội hai, đã sắp xếp thành một bức tường thành kiên cố, muốn đâm thủng cũng là chuyện rất khó khăn.
-Chặn bóng lại, đừng để bóng rơi vào tay Bân Huệ_ Mã Mã nhíu mày nói.
-Rõ.
…
Bóng từ trên không bay xuống với vận tốc rất nhanh, lúc này Lam Uyển và Túc Nam cùng nhảy lên đỡ bóng, chỉ còn một chút nữa thôi bóng sẽ nằm trọn trong tay họ. Thì may mắn không mỉm cười, do sự va chạm ngoài ý muốn, bóng đã trượt ra khỏi tay của Túc Nam.
< ...Bủm... Bủm... >
Hai người họ rớt xuống nước, trái bóng do không có điểm tựa là ai, nên đã đáp xuống ngay hướng của Bân Huệ phía sau.
Vì quá bất ngờ, cho nên nhóm hai không tài nào cản phá được.
Sau khi bóng nằm gọn trong lòng bàn tay, Bân Huệ lặn người xuống nước, bơi nhanh về phía mục tiêu đã được nhắm sẵn.
Trong lúc này, nhóm hai nháo nhào lên, tìm hình bóng của cô nàng.
Bỗng.
< ...Bụp... >
Trái Bóng lần nữa va vào cơ thể của một người, không ai khác chính là Mã Mã.
-Yeahhh… Tuyệt lắm…
-Yahooo… Một cú Home Run lội ngược dòng.
-Khá lắm Bân Huệ.
-Làm tốt lắm… Hahah.
Chúng tôi cùng nhau khen ngợi cô nàng, quả thật là một cú đảo ngược tình thế khá đẹp mắt.
-Các cậu chơi hay lắm.
-Cũng sắp đến giờ ăn rồi. Chúng ta nghỉ thôi. Nhưng nếu có lần sau, chúng tớ sẽ thắng_ Nhóm hai lên tiếng khen ngợi, nhưng cũng khẳng định bản thân sẽ không thua kém nhóm tôi.
-Được, tùy thời hoan nghênh_ Tôi gật đầu, tươi cười nói.
-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
Ghi Chú
1. Chọi cầu: hay còn gọi là Đấu cầu lích, tiếng Anh đọc là League, do nó có gần giống với loại chọi cầu phương Tây. Là một môn thể thao nổi tiếng khắp thế giới cho dưới trẻ (hay cũng không hẳn là thể thao vì không có giải đấu nào được tổ chức, chơi chủ yếu cho vui) và hiện nay đã lan truyền sang các nước ở châu Á, đặc biệt là Việt Nam.
Môn thể thao này thường được chơi ở các trường học, bãi đất trống, vận động viên tham gia chơi có thể ở đủ mọi lứa tuổi, chủ yếu là trẻ em và học sinh, thanh thiếu niên, những người yêu đời và hơn thế nữa.
Luật chơi: Mỗi đội cần có nhiều người, số người ở mỗi đội không nhất thiết phải bằng nhau vì có thể “tính mạng” (thuật ngữ đặc biệt) nhưng cũng có thể chơi chọi cầu đôi (tức là mỗi đội có hai người).
Dụng cụ cần có: một quả cầu hoặc có thể là một hòn gạch, sỏi, đá,… Mỗi đội có một lượt ném (hoặc nhiều lượt nếu cầu ở phần sân của đội đó), đội 1 ném sang đội 2 và đội 2 lại ném sang đội 1. Khi bắt đầu, một bên sẽ chọi qua đội đối phương và có hai trường hợp.
Trường hợp 1: người nào bắt được cầu thì sẽ dí và ném cầu vào 1 thành viên bất kì đội đối phương ” Nếu người bị nèm bị cầu va vào và cầu rơi xuống đất thì trở thành tù binh còn nếu người đó chụp lại được thì có thể dí ngược lại và chọn một thành viên khác bất kì của đội kia để ném. Sự việc cứ lập đi lập lại cho đến khi cầu rơi xuống đất.
Trường hợp 2: Còn nếu đội bên kia bị cầu đập vào người mà không bắt được thì cũng phải sang làm tù nhân hoặc nô lệ. Nếu đội 1 bên ném cầu mà người đội mình đang làm tù binh, bắt được thì một người tù binh hoặc các đồng đội đang làm tù binh (người bắt được cầu phải quệt cầu vào tay các đồng đội đang làm tù binh) sẽ được về nếu người ném cầu trúng người của đội đối phương, đồng thời người bắt được cầu cũng được ném một lần vào người của đội kia.
Nếu đội kia bắt được thì không được về đồng thời người bắt được có quyền ném lại vào một người của đội đối phương, nếu đội kia bị cầu đập vào người mà không bắt được thì người đó bị sang làm tù nhân hoặc nô lệ (như luật trên).
Hai đội cứ chơi đến khi nào một đội không còn thành viên thì đội kia thắng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!