Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ - Chương 5: Diễn kịch, phải gả cho người tê liệt trên giường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ


Chương 5: Diễn kịch, phải gả cho người tê liệt trên giường


Lâm Uyển Đình căn bản không cam lòng như vậy mà rời đi, chính nàng mang Thái tử tới, cũng không phải là để vấn an Lâm Sơ Cửu, Lâm Sơ Cửu là cái thá gì, mà đáng để nàng tự mình tới xem?

Lâm Sơ Cửu sẽ không thật sự cho rằng, gả cho Tiêu Vương gia chính là bay lên đầu đấy chứ?

Lâm Sơ Cửu thậm chí cũng không quan tâm đến việc lấy một tấm gương chiếu chiếu, nhìn xem bộ dáng như quỷ kia của nàng, sẽ có người thích quỷ mới lạ.

Lâm Sơ Cửu đứng dậy tiễn khách, Thái tử cũng không muốn lại nhìn gương mặt đầu heo của Lâm Sơ Cửu kia nữa, kéo Lâm Uyển Đình muốn đi. Không ngờ Lâm Uyển Đình buông lỏng tay Thái tử ra, “phịch” một tiếng quỳ gối trước mặt Lâm Sơ Cửu……

“Uyển Đình?” Thái tử hoảng sợ, muốn nâng Lâm Uyển Đình dậy, lại bị Lâm Uyển Đình cự tuyệt: “Điện hạ, ngươi đừng động vào ta, đây là do ta thiếu tỷ tỷ.”

Lâm Uyển Đình mang bộ dáng ép dạ cầu toàn, làm cho Thái tử không nhịn được cảm thấy rất đau lòng, sau một lúc lâu cũng không khuyên nhủ được Lâm Uyển Đình, liền hung tợn trừng mắt tới đầu sỏ gây ra tội là Lâm Sơ Cửu, nhưng lại thấy……

Lâm Sơ Cửu không biết từ khi nào, đã lui người đi rất xa. Hiện tại đang chống hai tay nơi cằm, tỳ trên bàn trang điểm nhìn Lâm Uyển Đình. Tuy rằng má trái vẫn sưng đỏ như cũ, chỉ là biểu tình nhìn như thế nào, cũng đều thấy lộ ra sự hài hước.

Lâm Sơ Cửu không để ý tới đánh giá của Thái tử, hai tay chống cằm, từ trên cao nhìn xuống đánh giá Lâm Uyển Đình: Ngay cả Lâm Uyển Đình cũng là một đóa ngụy bạch liên, thật đúng là đang nghĩ nàng cũng ngốc như nguyên chủ hay sao, muốn chơi đùa cùng nàng?

Muốn quỳ? Vậy cứ quỳ cho đủ đi, muốn lại bêu danh nàng, vẫn là nên tắm rửa ngủ đi, có lẽ ở trong mộng sẽ có khả năng.

Lâm Uyển Đình một quỳ này, căn bản không có quỳ trước mặt Lâm Sơ Cửu, làm hại Thái tử lời trách cứ đến miệng cũng nói không nên lời, còn Lâm Uyển Đình?

Nàng cũng rất sửng sốt nhảy dựng lên, bất quá nàng phản ứng rất mau, lập tức đổi vị trí, tuy không phải là quỳ gối dưới chân Lâm Sơ Cửu, nhưng cũng là hướng về phía nàng quỳ xuống.

“Tỷ tỷ, ta biết ngươi trong lòng không vui, ta biết trong lòng ngươi oán ta, ngươi trách ta, đánh ta, mắng ta đều có thể, nhưng ta thật sự không thể nhường Thái tử cho ngươi, ta cùng Thái Tử điện hạ là tình yêu chân thật, ta không thể không có hắn.” Khi Lâm Uyển Đình nói lời này, không quên thâm tình mà liếc mắt nhìn Thái tử một cái, làm cho tim Thái tử càng thêm đau: “Uyển Đình……”

“Điện hạ,” Lâm Uyển Đình nhẹ nhàng gọi một câu, ánh mắt thâm tình của hai người nhìn nhau cực nóng, tựa như muốn hòa tan cùng nhau.

Nôn…… Lâm Sơ Cửu thiếu chút nữa liền phun ra, nếu không phải trên mặt vô cùng đau đớn, nàng thật muốn cười lạnh ba tiếng.

Yêu muội của ngươi nha!

Mẹ con các ngươi tất cả đều là tình yêu chân thật, vậy nguyên chủ cùng mẫu thân nguyên chủ thì tính là cái gì?

Các ngươi yêu là việc của các ngươi, nhưng có thể có một chút đạo đức hay không? Có thể có một chút trách nhiệm hay không?

Đoạt trượng phu của người khác, đoạt vị hôn phu của người khác, cái này gọi là tình yêu chân thật?

Bôi nhọ tình yêu chân thật như vậy, tình yêu chân thật cũng sẽ phát khóc!

Lâm Sơ Cửu lại lần nữa trợn trắng mắt, thiệt tình muốn cầm lấy một cây chổi rồi đuổi người đi, đôi nam nữ này vẫn luôn ở đây lải nha lải nhải cái gì nha? Có thể nhanh cút đi hay không?

Nàng thiệt tình đối với loại người lớn lên theo kiểu nhân mô cẩu dạng*, lại thêm ác cảm với Thái tử dại dột hết thuốc chữa, nàng còn vội vàng đi tìm hiểu ký ức của nguyên chủ, để hiểu biết về người mà sau ba ngày sẽ phải gả là người như thế nào, không có thời gian nhìn xem đôi nam nữ này diễn kịch……

*Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Mặt chó thân người hay thân chó mặt người, dùng để chỉ những người trông rất lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra đang âm mưu suy tính gì đó.

Đáng tiếc, Thái tử cùng Lâm Uyển Đình không nghe được tiếng lòng Lâm Sơ Cửu, hai người thâm tình nhìn nhau nửa ngày, Lâm Uyển Đình lại lần nữa cự tuyệt ý tốt của Thái tử muốn đỡ nàng lên, tiếp tục ý định đối với Lâm Sơ Cửu:

“Tỷ tỷ, ta biết, ngươi không muốn gả cho Tiêu Vương tê liệt trên giường, nhưng đó là do thánh thượng tứ hôn, thánh mệnh không thể trái, ngươi không muốn gả cũng phải gả. Muội muội cầu xin ngươi…… Cầu ngươi đừng lại đùa giỡn với sinh mệnh của mình, cha cùng nương nghe tin ngươi thắt cổ tự sát đã rất sợ hãi, chỉ sợ ngươi không hiểu tốt xấu, nên cha mới tát ngươi một cái, đó cũng là yêu thương và quan tâm ngươi mà thôi.”

“Tỷ tỷ, ta biết ngươi ủy khuất, ngươi khổ sở……”

Lâm Uyển Đình còn ở nơi đó blah blah nói một hồi rất lâu, nhưng……

Lâm Sơ Cửu đều không nghe được, trong đầu nàng chỉ nghĩ đến một việc: Nàng phải gả cho người tê liệt nằm trên giường?

Ông trời, đây là đang chơi nàng sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN