Yêu! Có khó lắm không?
Chương 4: Lớp học vũ đạo.
Giờ toán học:
Không gian lớp học im lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng \” cọc cọc \” của thầy giáo đang viết đề toán lên bảng.
\” Tôi nhờ 2 bạn lên bảng giải 2 bài toán này \”.
Không cần chờ sự đáp lại của cả lớp thầy giáo chỉ định luôn \” Mời bạn Vương Nguyên giải bài số 1, bài số 2…à! Mời bạn học mới đi, bạn lên giải giúp tôi bài này \”.
Nếu như bình thường cả lớp sẽ chẳng màn quan tâm đến trách nhiệm của nhau đâu, vì họ đã quá hiểu sức lực của nhau rồi. Nhưng hôm nay và ngay giây phút này cả lớp đều tập trung châm chú lên bảng, nói đúng hơn là chỉ vào Bảo Thất.
Con bé vừa làm bài mà còn có thể cảm nhận được sau lưng mình có rất nhiều thần chết đang chờ sẵn. #rùng mình#.
Và chỉ thở phào nhẹ nhỏm khi thầy giáo đặt viên phấn xuống bàn \” Tốt. 2 bạn đều làm rất tốt \”.
———
Mới có ngày đầu tiên đến trường mới lớp mới mà con bé đã cảm thấy như dài hàng ngàn thế kỷ rồi đấy. Chương trình học đối với Bảo Thất không mấy gì quá khó, nhưng chỉ là do môi trường mới quá kỳ quái nên tạm thời cô chưa thể nào thích nghi nổi.
Tối nay là buổi học nhảy đầu tiên của cô, cũng không mấy gì khó khăn vì các bạn trong nhóm học vũ đạo rất nhiệt tình và dể gần chẳng bù trừ cho cái lớp ma quái T1 kia. Giờ giải lao giữa buổi Bảo Thất ngồi bệch xuống đất lấy khăn lau mồ hôi, mở nắp chai nước cho một ngụm vào miệng, thì chợt từ đằng xa xôn xao lên hẳn không biết chuyện gì mà hình như đám đông ấy đang tiến lại gần phía cô đang ngồi, con bé cũng tò mò ngó nghiêng nhìn thử thì \”phụt\” một cái, ngụm nước trong miệng chưa kịp nuốt đã phụt mạnh văng tung tóe ra ngoài, lý do gây náo loạn là anh chàng kia. Đúng không ai khác là Thiên Tỉ, cô vội lấy khăn che mặt lại và quay hướng khác \” SAO CHỔI! Tại sao cậu ta lại xuất hiện ở đây chứ?\”
Mọi người giải tán hết khi Thiên Tỉ bước vào phòng làm việc của thầy giáo.
\” Bạn bị sao thế Bảo Thất\” cô bạn chung nhóm nhìn cô với ánh mắt khó hiểu.
\” Mình à! mình…mình có sao đâu…\” Bảo Thất hoàn hồn.
\” hì.mình hiểu mà bất kể cô gái nào khi được tận mắt gặp Thiên Tổng ca ca điều sẽ như vậy thôi\”
\” Hửm???\” Bảo Thất khó hiểu.
\” Thiên Tỉ rất ít khi xuất hiện cùng nhóm, cậu ấy thường chỉ học một mình, cũng phải thôi một ngôi sao nổi tiếng như cậu ấy thì thời gian rất quan trọng, nào là lịch học, quảng cáo, đóng phim, quay MV,…\” Cô bạn này đôi mắt long lanh mặt sáng rở, chắc cũng là Tứ Diệp Thảo đây này.
\” Dừng\” Bảo Thất cắt ngang lời cô bạn đang say xưa kia \” Tôi không cần biết tên đó làm gì và bận bịu nổi tiếng như thế nào, tôi chỉ muốn biết tại sao cậu ta lại xuất hiện ở đây?\”
\” Ơ hay…cô ơi, cô vào học mà không biết gì sao? đây là lớp học vũ đạo thuộc công ty TF, chuyện các nghệ sĩ của công ty đến đây tập luyện là chuyện bình thường, không ngoại trừ TFBOYS \”
~~ ÔI..mình quên mất, lớp học này do chú Bạch Hổ đăng ký, thảo nào~~Nội tâm con bé đang giằng xé dữ dội.
\” Nói như vậy có nghĩa là chúng ta sẽ thường xuyên gặp họ sao? và còn bị một lượng Fan ngoài kia vây quanh cứ chỉa camera vào phòng tập suốt thì làm sao mà tập đây, phiền phức chết được\”
\” Không đâu, tính ra hôm nay là cậu may mắn lắm đó Bảo Thất vì ngày đầu tiên bạn vào nhóm đã được gặp Thiên Tỉ rồi, ngay từ đầu mình đã nói rất hiếm khi các cậu ấy xuất hiện cùng buổi học với chúng ta mà\”.
\” May mắn đâu không thấy, thấy toàn sui sẻo\” Bảo Thất lầm bầm.
Từ lúc cậu ấy xuất hiện thì ở mãi trong phòng của thầy giáo, nhóm học ngoài này cũng không còn náo loạn.Đến cuối buổi thầy giáo cùng Thiên Tỉ bước ra.
\” Nhóm tập trung, trước khi kết thúc buổi học hôm nay thầy muốn kiểm tra lại bài học xem các em luyện tâp tới đâu, giờ chúng ta sẽ nhảy lại bài này trên nền nhạc nhanh hơn một chút cùng phối bài này với các em có Thiên Tỉ đây, tất cả cố gắng nhé\”.
Bảo Thất liếc trộm nhìn tên sao chổi phía trước, vẫn ánh mắt kiên định lạnh lùng không chút biểu cảm.
Tiếng nhạc vang lên, cả nhóm cùng bắt đầu tập trung cao độ, thầy giáo riêng chú ý tập trung vào Bảo Thất hơn.
Tiếng vỗ tay vang lên cũng là lúc tiếng nhạc kết thúc \” Tốt! làm tốt lắm, hơn cả thầy mong đợi, nào Bảo Thất lên đây\”
Tiếng gọi của thầy giáo khiến tất cả ánh mắt của các bạn trong nhóm đổ dồn về phía cô. Con bé run run \” Dạ??? Sao ạ?\” Nói rồi cũng tiến lên phía trước ~~ Không biết mình có tập sai động tác nào không, hay là làm xấu đội hình chẳng hạn~~
Bây giờ thì Thiên Tỉ mới có chút bất ngờ khi nhìn cô bé đứng trước mặt mình ~~ Mèo hành tinh nhảy chung với mình cả một bài tập mà mình không nhận ra ~~
\” Triệu Bảo Thất là bạn học mới từ nay sẽ gia nhập vào nhóm vũ đạo của chúng ta, các em giúp đỡ bạn ấy nhé\” Thầy giáo ân cần dặn dò.
\” Dạ, nhất định rồi ạ, ai mà nỡ từ chối với một cô bé dể thương thế kia chứ\”
\” Bạn ấy còn nhảy tốt hơn cả chúng em đấy\”
\” Đã xinh còn lại đáng yêu nữa, nhất định chúng em sẽ đối xử tốt thầy yên tâm\”
!#!$@%@^$%&$%&%$…..
\” OK! Được như vậy thì thầy yên tâm rồi, hôm nay đến đây thôi, các em nghỉ\”
Bảo Thất vào trong thay đồ đi ra thì một nam sinh trong nhóm đã đứng đợi sẵn.
\” Bảo Thất, mình đưa bạn về nhé \”
\” Hửm? cậu gọi tôi?\”
\” Đúng rồi, là bạn đấy, cô bé đáng yêu \”
\” Sao? Đùa đấy chứ, tôi thì có quen biết gì cậu\”
\” Không quen thì bây giờ làm quen, chúng ta học chung lớp vũ đạo mà, tiện thể mình có xe mình đưa bạn về xem như ra mắt ngày đầu tiên quen nhau \”
\” Cái gì mà ra mắt chứ,hơ hơ…không cần phiền cậu chú tôi sẽ tới đón cậu về trước đi\”
Nam sinh ấy vẫn cố chấp bắt lấy tay Bảo Thất \” Thôi mà, ở đây một hồi nguy hiểm lắm, mình đưa bạn về, hứa tuyệt đối an toàn\”
Bảo Thất còn chưa kịp phản ứng thì từ đằng sao một bàn tay mạnh bạo gạc tay nam sinh kia ra kéo con bé về phía mình \” Đi với cậu mới là không an toàn\”
\” Dịch Dương Thiên Tỉ \” Nam sinh trố mắt miệng thốt lên từng tiếng rõ.
\” Sao? tab học rồi còn không mau về đi, đứng đây làm gì?\” Thiên Tỉ vẫn ánh mắt lạnh như băng kia khiến người khác phải rùng mình.
\” Được! Cậu đừng tưởng làm người nổi tiếng thì tôi đây sợ cậu nhá, chờ đi, Bảo Thất mình về trước nhé, hôm khác chúng ta gặp nhau\” Cuối cùng thì anh chàng ấy cũng rời đi.
Lúc này Bảo Thất mới hoàn hồn chưa kịp nghỉ chuyện gì đang xảy ra, vội vung tay \” Buông ra, làm cái trò gì thế \”
Thiên Tỉ buông tay nhìn con bé bướng mặt méo xệch khó chịu kia \” Này! mèo hành tinh,thích gây chuyện là sở trường của cô sao? ngồi yên một chỗ không được à?\” Thiên Tỉ giận dữ quát to.
\” Nè! Ở đâu ra xuất hiện mà lại xen vào chuyện của tôi, tôi có nhờ cậu sao? chúng ta không có quan hệ gì cả tôi cũng chẳng mấy gì ưa cậu, tôi không muốn lượng Fan ngoài kia hiểu lầm làm thân với người nổi tiếng \” Bảo Thất cũng đáp trả dữ dội.
\” Đúng, nếu cô hiểu thế thì tốt, tôi và cô căn bản chẳng quen biết gì cũng chẳng có quan hệ gì, cũng tại Bạch Hổ nhắn lời nhờ trông con mèo lỳ dùm, chú ấy đến trễ một chút, nào ngờ làm ơn mắc quán\”
\” Sao thúc thúc không tự liên lạc với tôi mà phải nhắn gửi làm gì\” Nói rồi Bảo Thất mở balo ra xem thì ra điện thoại hết pin tắt nguồn, con bé mặt xịu xuống tay xoa xoa cổ tay nơi mà bàn tay Thiên Tỉ xiết chặt lúc nảy đã ửng đỏ \” Vậy thôi có cần phải mạnh tay như vậy không?\”
Thiên Tỉ liếc nhìn chắc có lẽ cậu hơn mạnh tay \” Đối với những người ngang ngược thì phải như vậy \”
\” Sao chổi, đúng là sao chổi,…\” Bảo Thất miệng lầm bầm chửi rủa.
Đúng lúc Bạch Hổ tới \” hai đứa đợi chú có lâu không?\”
Bảo Thất bĩu môi \” con ra xe trước \”
Thiên Tỉ thì biểu cảm chẳng khác gì \” con vào trong lấy balo \”
Bỏ lại chú Bạch Hổ đứng ngớ ngẩn \” Có chuyện gì sao, mấy đưa nhỏ này!\”
Không khí trên xe ngột ngạt vô cùng khi hai đưa nhỏ vẫn cứ khuôn mặt lạnh tanh từ đầu đến cuối không chút biểu cảm. Thiên Tỉ ngồi phía trước cùng chú Bạch Hổ mắt cứ dán vào điện thoại, Bảo Thất ngồi phía sau mắt nhìn qua ngoài cửa sổ.
\” Thất Thất con có muốn ăn thêm gì không chú mua về nhà cho con ăn, Thiên Tỉ tối nay con ở lại nhà chú luôn đi sáng mai chú đưa con tới trường luôn \”
Lúc này cả hai người mới cùng đồng thanh \” Dạ.Không cần \”.
\” Ý con là con không muốn ăn gì đâu chú khỏi cần mua\” Bảo Thất liếc nhìn tên sao chổi ngồi phía trước.
\” Con phải về công ty, còn làm bài tập \” Thiên Tỉ nhìn vào gương phía trước xe cũng không quên liếc mắt con mèo phía sau.
\” À! chú quên Bảo Bảo nó nhắn chú kêu con liên lạc với nó\”
\” Thật ạ! giờ này anh ấy mới nhớ tới con sao? Con nhớ anh ấy đến phát điên đây, chắc là điện thoại con hết pin nên anh ấy không gọi được\”
\” Biết ngay là nha đầu con sẽ phản ứng như thế này mà, về tới nhà thì chắc còn hơn nữa đây \”
Thiên Tỉ cau mày hơi khó hiểu, không biết người kia quan trọng như thế nào mà khiến con mèo lỳ phía sau từ khuôn mặt bánh bao mà chỉ cần nghe tên thì giờ lại rạng rỡ hẳn lên.
~~ Chú cháu nhà này, tôi còn ngồi trông xe mà, có cần xem tôi như không khí không. trong khi cái tên tên lạ mặt kia không có ở đây là còn quan trọng hơn cả Thiên Tổng này sao,haizzz…\”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!